“Tớ đã từng nói với Lã Tư Nhã!” Phương Tư Tư nói thêm vào ngay lập tức.
Kiều Tang dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn cô ấy.
“… Với cả bố mẹ tớ.”
“Nói cũng không sao, dù sao thì từ đầu chuyện này cũng không cần giữ bí mật.” Kiều Tang nói.
“Ha ha ha, tớ đã nói rồi mà, chuyện này nên kể cho nhiều người biết, nếu không phải vì Lã Tư Nhã cản tớ, nói rằng về trường hỏi cậu xem cậu có muốn nói ra ngoài hay không thì tớ đã gửi vào nhóm lớp từ lâu rồi.” Phương Tư Tư thả lỏng, cười rồi nói.
Kiều Tang: “…”
Cảm ơn Lã Tư Nhã!
Lã Tư Nhã rất khác với Phương Tư Tư, cô ấy không phải là một người học dốt, thành tích luôn ổn định nằm trong top 15 của lớp, vốn dĩ có thể nói chuyện cùng với Phương Tư Tư là vì bọn họ có hứng thú cùng một chủ đề - Điều Phối Viên.
Điều Phối Viên là nghề sử dụng các kỹ năng của thú sủng để nó tự hiện ra sức hút của mình.
Khác với mục tiêu của Ngự Thú Sư, khi tham gia các trận đấu liên minh thì Điều Phối Viên chú tâm đến sức hấp dẫn của thú sủng và sự hoa mỹ của các kỹ năng hơn so với thực chiến.
Vậy nên đó là lý do phần lớn Điều Phối Viên rất khó để có thể vượt qua đánh giá cấp bậc của Ngự Thú Sư, trở thành cấp bậc Ngự Thú Sư cao hơn.
Đối với bọn họ, xinh đẹp mới là vương đạo.
Nếu muốn ký khế ước với thú sủng thì cũng đều là những thú sủng xinh đẹp.
“Sao cậu lại đeo cho Hỏa Nha Cẩu cái vòng xấu như vậy.” Sự chú ý Lã Tư Nhã đều tập trung vào Hỏa Nha Cẩu.
Thấy Kiều Tang lập khế ước với Hỏa Nha Cẩu, cô ấy vừa bất ngờ vừa không bất ngờ.
Bất ngờ vì Kiều Tang lại dám ký khế ước với thú sủng hệ Hỏa cáu kỉnh nhưng lại không bất ngờ với quyết định của cô.
Dù sao thì Hỏa Nha Cẩu nhìn cũng đáng yêu, bộ lông như ngọn lửa đang cháy rất bắt mắt, hình dạng tiến hóa của nó, Phần Hỏa Cẩu lại càng bắt mắt hơn nữa.
Lã Tư Nhã cũng giống như Phương Tư Tư, nhìn Hỏa Nha Cẩu, muốn sờ nó nhưng lại không dám.
Kiều Tang còn chưa trả lời, Hỏa Nha Cẩu đã kêu lên một tiếng.
“Gâu!”
Dụng cụ luyện tập của nó không có xấu!
Lã Tư Nhã hơi ngả lưng về sau, hỏi: “Cậu thật sự thấy ổn khi lập khế ước với Hỏa Nha Cẩu hả? Cậu nhìn nó đi, rất hung dữ.”
Phương Tư Tư tiếp lời: “Nhưng mà Hỏa Nha Cẩu nhìn rất đẹp, cậu nhìn xem đôi mắt này, bộ lông này, không lẽ cậu không muốn sờ thử một lần à?
“Muốn!” Mắt Lã Tư Nhã sáng lên.
Hai người đưa mắt đôi mắt ngập tràn sự mong đợi nhìn sang Kiều Tang.
Kiều Tang nhìn Hỏa Nha Cẩu, dùng ánh mắt hỏi ý kiến nó.
Hỏa Nha Cẩu đã hiểu ý của vị Ngự Thú Sư nhà mình.
“Gâu.”
Nó xoay người sang chỗ Phương Tư Tư kêu một tiếng rồi cúi đầu.
Nhìn hành động cúi đầu này của nó, Phương Tư Tư cũng đã hiểu rằng Hỏa Nha Cẩu đã đồng ý cho mình vuốt ve, liền lập tức kích động mà đưa tay ra sờ.
“Mẹ ơi, thích quá!”
Lã Tư Nhã nhìn thấy thì hâm mộ không thôi, cũng đưa tay ra định sờ thử một chút, nhưng Hỏa Nha Cẩu đã kiêu ngạo quay đi, không cho Lã Tư Nhã sờ.
“Gâu.”
Nó vẫn còn chưa quên hồi nãy người này đã chê dụng cụ tập luyện của nó xấu, còn nói nó hung dữ nữa.
Lã Tư Nhã xấu hổ thu tay lại, đổi chủ đề như không có chuyện gì xảy ra: “Tớ mới nói với Phương Tư Tư về chuyện ngày mai sau khi khai phá não bộ thì nên lập khế ước với thú sủng nào thì được, tớ muốn lập khế ước với Mạc Vĩ Hồ, còn Phương Tư Tư thì vẫn chưa quyết định, Kiều Tang cậu có đề nghị nào không?”
Không chờ Kiều Tang đề nghị, Phương Tư Tư đã mở miệng nói: “Tớ quyết định rồi, Hỏa Nha Cẩu rất tốt!”
Lã Tư Nhã: “…”
Kiều Tang: “…”
Hỏa Nha Cẩu ưỡn ngực, người này có mắt nhìn được đấy!
Kiều Tang nói: “Đừng kích động quá, cậu vẫn nên nghĩ cho kĩ.”
Phương Tư Tư nghiêm túc nói: “Tớ không kích động chút nào, cậu nhìn Hỏa Nha Cẩu của cậu vừa ngoan ngoãn vừa đáng yêu thế này, đặc biệt là vuốt ve rất thích! Tớ cũng muốn có một con!”
Hỏa Nha Cẩu lại càng ưỡn ngực lên.
Kiều Tang: “…”
Cô có thể nói gì đây? Chẳng lẽ nói rằng Hỏa Nha Cẩu không ngoan ngoan, không đáng yêu, sờ không thích hả?
Hỏa Nha Cẩu còn chưa nổi giận với cô ấy.
Vả lại, những lời mà Phương Tư Tư nói đều đúng, nhưng mà…
Kiều Tang vừa nghĩ đến lúc gặp được những con Hỏa Nha Cẩu khác ở Căn cứ Thú sủng ở Hàng Châu, cô cảm thấy là Phương Tư Tư chỉ cần nhìn thấy bọn chúng một lần thì sẽ đổi ý thôi…
…
Ăn lẩu xong, nói vài câu chúc ngày mai khai phá não bộ suôn sẻ thì Kiều Tang tạm biệt Phương Tư Tư và Lã Tư Nhã.
Ngày mai trường sẽ tổ chức khai phá não bộ cho tất cả các học sinh, Kiều Tang đã tự chủ thức tỉnh nên tất nhiên là không cần phải đến.
Về đến nhà đặt Hỏa Nha Cẩu xuống đất Kiều Tang mới nhận ra mình đã ôm Hỏa Nha Cẩu từ lúc đó đến giờ.
Nên biết rằng trên người Hỏa Nha Cẩu vẫn còn đang đeo chiếc vòng tạ nặng 15kg đấy!
Lúc trước Hỏa Nha Cẩu đeo chiếc vòng 10kg, cô ôm mấy phút đã thấy khó khăn rồi. Vậy mà bây giờ đeo chiếc vòng 15kg đi hơn nửa tiếng, cô lại không có chút cảm giác nào!
Không lẽ sức mạnh của cô đột nhiên tăng rồi hả?
Không thể nào, gần đây cô chẳng luyện tập gì cả, Hỏa Nha Cẩu cũng không khác chút nào so với trước lúc cô thi Trung học Phổ thông.
Hay là cô đã biến thành người phụ nữ mạnh mẽ chỉ trong 2 tiếng?
Kiều Tang đi vào phòng khách, bối rối đưa tay ra ôm Bàn Gia Cưu.
Dùng sức một chút, không bế lên được.
Lại dùng sức hơn nhưng vẫn không thể bế nổi.
Cuối cùng mặt Kiều Tang cũng đã đỏ lên mà bồ câu béo vẫn không xê dịch chút nào.
Kiều Tang đã có kết luận.
Xem ra cô không phải đột nhiên biến thành người phụ nữ mạnh mẽ nhưng mà sức mạnh của cô cũng đã tăng lên không ít.
Dưới sự hoang mang của bồ câu béo, Kiều Tang đi vào phòng.
Kiều Tang cũng hơi hoang mang, nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra tại sao sức mạnh lại đột nhiên tăng lên, đến khi chuẩn bị đi ngủ, cô theo thói quen vào Ngự Thú Điển xem thì cô lại càng hoang mang hơn.
“Má ơi!”
Phòng ngủ yên tĩnh bỗng nhiên vang lên câu nói tinh hoa đất nước.
Kiều Tang kinh hãi.
Bởi vì Ngự Thú Điển lại biến thành hai trang rồi!
Ngoài bản khế ước với Hỏa Nha Cẩu thì mặt sau vẫn còn một bản khế ước trống!
Đầu óc Kiều Tang trì trệ, thoát khỏi Ngự Thú Điển rồi lập tức ôm Hỏa Nha Cẩu đã ngủ say ở bên cạnh.
Giây tiếp theo.
Tinh trận ở trên giường tỏa ra ánh sáng màu xám, Hỏa Nha Cẩu nằm chảy nước miếng xuất hiện bên trong trận.
Màu xám…
Hai trang…
Cô lại thức tỉnh Ngự Thú Điển rồi!
Một lúc lâu sau, tâm trạng Kiều Tang vẫn chưa thể bình tĩnh được, không lẽ cô chính là thiên tài trong truyền thuyết ư?
Từ trước đến nay, khám phá não bộ vẫn luôn là chủ đề mà các nhà nghiên cứu chú ý. Chỉ có thiền định vốn có mới có thể an toàn khai phá não bộ.
Thiền định là một môn học trong chương trình của trường Trung học Phổ thông Ngự Thú.
Não bộ chưa thức tỉnh thì có thiền định cũng vô dụng, nên đại đa số các học sinh đều dùng sóng từ để kích thích não bộ thức tỉnh, cần một thời gian mới có thể bắt đầu thiền định.
Vậy nên đó là lý do từ khi trường Trung học Phổ thông mới bắt đầu mở lớp thiền định, từ trước đến giờ Kiều Tang chưa từng thiền định lần nào.
Nhưng não bộ của cô lại khai phá rồi.
Mặc dù là kết quả kiểm tra cho rằng não bộ dao động tối đa cũng chỉ đến 9% thôi nhưng mà cô lại trực tiếp khai phá 10%.
Bình thường thì tình huống này là điều không thể xảy ra.
Kiều Tang nhìn Hỏa Nha Cẩu đang chảy nước miếng thì bỗng nhiên hiểu ra.
Quả nhiên những người “xuyên không” đều là thiên tài.
Nhưng mà cho dù là Ngự Thú Điển lại thức tỉnh lần nữa, Kiều Tang cũng không có ý định lập khế ước với thú sủng mới.
Hỏa Nha Cẩu mới theo cô không lâu, nghỉ hè này cô định dạy Hỏa Nha Cẩu kiếm tiền.
Dù sao thì bây giờ ngay cả việc kêu Hỏa Nha Cẩu đi tắm cô còn làm không được, nếu như lập khế ước với thú sủng thứ hai thì sợ là không nuôi nổi.
Nhưng mà…
Kiều Tang có một suy nghĩ.
Thú sủng thứ hai có thể bắt đầu nuôi dưỡng từ trong trứng.
Đợi đến khi nó nở ra thì Hỏa Nha Cẩu cũng đã lớn, đến lúc đó có thể kiếm được tiền rồi.
Điều quan trọng là…
Nếu lúc thú sủng thứ hai nở ra nhìn thấy cô đầu tiên thì có còn phải lo lắng về chuyện nó không nghe lời hay không?