…………..
Nguyễn Thành Diệp đột ngột khởi động, thân ảnh như một bóng quỷ lao thẳng về phía Tần Túc với tốc độ kinh người.
Mặc kệ Tần Túc có thừa nhận hay không.Theo quy tắc của hệ thống chỉ có thể trói buộc với người Địa Cầu.
Chỉ cần g**t ch*t, hệ thống sẽ tự động thoát ly.
Đến lúc đó sau khi Tần Túc chết, nếu Tần Túc thật sự là người Địa Cầu hệ thống sẽ rời khỏi.
Mà nơi này chỉ còn lại Nguyễn Thành Diệp là người Địa Cầu duy nhất. Với giá trị sinh mệnh của hắn đang dần cạn kiệt.
Lại kề bên ranh giới tử vong, hai trạng thái “sắp chết” và “duy nhất” chồng lên nhau.Rất có thể hệ thống sẽ lần nữa trói định vào hắn.
Tình thế bất ngờ chuyển biến, thấy Tần Túc gặp nguy hiểm, các học sinh ban 6 theo bản năng định lao lên hỗ trợ.
Nhưng chiến hạm vừa khẽ động, các học sinh ban 6 liền nghe giọng nói trầm thấp của Tần Tú vang lên trong kênh thông tin liên lạc:
“Đừng ai nhúc nhích.”
Tần Túc tập trung cao độ, một mặt quan sát khoảng cách giữa mình và Nguyễn Thành Diệp.
Sẵn sàng bất cứ lúc nào cũng có thể kích hoạt tuyến thể.Mặt khác lập tức ngăn lại hành động của các bạn học.
Anh dự tính sử dụng tuyến thể hỗn tạp của nhiều loài Trung tộc, thứ này được nghiên cứu bởi đội ngũ vật lý chuyên trách.
Một khi phóng thích, nó có thể gây ra đau đớn cực độ cho tất cả sinh vật sống trong phạm vi công kích.
Để tránh làm người vô tội bị thương, dĩ nhiên học sinh ban 6 không thể tới gần.
Trước mệnh lệnh không cho phản kháng của Tần Túc, cả đội lập tức dừng lại.
Những chiến hạm vốn đang tiến về phía trước đồng loạt “phanh” lại giữa không trung.
Giữ nguyên đội hình chỉ trong một giây.Rồi chỉnh tề lui về đúng khoảng cách hơn 500 mét mà Tần Túc đã quy định trước đó.
Tần Túc vẫn lơ lửng giữa không trung, ánh mắt lạnh băng bất động. Tần Túc lặng lẽ nhìn Nguyễn Thành Diệp đang điên cuồng phóng về phía mình.
Nhìn thấy cảnh này, ban 6 không ngừng toát mô hôi.
“Lớp trưởng! Trên người hắn có khả năng đã bị Lasbit trùng ký sinh!”
Dù biết Tần Túc luôn tính toán cẩn thận, Hạ Mục Chi vẫn không nhịn được nhắc nhở:
“Đừng lại gần hắn quá!”
“Ừ.”
Tuy không ngờ Hạ Mục Chi lại chủ động nhắc nhở mình.Tần Túc vẫn phản ứng rất nhanh, chỉ nhàn nhạt đáp một tiếng.
Nhưng lại bất động.
【Ngả bài rồi.Tôi chính là thích kiểu khí thế “lâm nguy chẳng rời” này!】
【Xem mà sốt ruột chết mất! Vì sao không né đi chứ a a a!】
【Bởi vì là người ta là đại lão nha.Người ta đâu cần phải trốn! (tự tin chống nạnh.jpg) Cái cảm giác sốt ruột này chắc toàn fan mới thôi.】
【Có mình tôi thấy “màu mè” quá không? Rõ ràng có thể ra tay ngay lập tức.Vậy mà cứ cố tỏ vẻ để làm gì?】
【Lại là lầu trên nữa à.Lầu trên đúng là người duy nhất trên thế giới cần ý nghĩa cho mọi hành động đấy. Chưa đọc truyện tranh bao giờ à? Truyện tranh cần phải có kịch tính, cần cao trào, cần xung đột, hiểu chưa?】
【(mặt nghiêm túc) Vì Tần Túc phải dùng tin tức tố áp chế Nguyễn Thành Diệp mang tâm lý cuồng sát.Khiến hắn sụp đổ hoàn toàn, nghiền nát cái “chân tướng” hắn ta vẫn cố chấp tin tưởng.】
......
Tần Túc: “……”
Thật ra không phải là anh không sợ, mà đơn giản vì Nguyễn Thành Diệp vẫn còn ở quá xa.Chưa đủ mức độ uy h**p cần thiết để tạo ra màn “ mạo hiểm k*ch th*ch” cho khán giả.
Từ góc nhìn bên ngoài, Nguyễn Thành Diệp có vẻ như lao tới với hừng hực khí thế.Nhưng trong mắt Tần Túc, tốc độ này vẫn còn quá chậm.
Chỉ cần nhìn cách hắn vụng về điều khiển đồ tác chiến, anh đã có thể đoán được hắn hoàn toàn không am hiểu cách vận hành công nghệ của thế giới này.
Nếu không dưới tình huống đã mất đi vũ khí, lại dùng quân đao mà liều lĩnh tấn công vào cổ, vọng tưởng muốn cắt yết hầu đối phương.
Theo cấu tạo của đồ tác chiến điểm yếu nhất không phải ở cổ, mà là vùng eo và bụng.
Muốn chém trúng được da thịt, hắn phải đánh trúng khu vực đó.
Mà với tốc độ này của Nguyễn Thành Diệp , hắn cần ít nhất ba giây nữa.
Tần Túc tính toán khoảng cách trong đầu, vừa thầm đếm ngược:
‘3...’
‘2...’
‘1.’
Những giây đếm ngược cuối cùng, Nguyễn Thành Diệp giơ cao quân đao cách Tần Túc chưa đến một mét.
‘Thời cơ đến.’
Ngay lập tức, tuyến thể được kích hoạt.Mũi kim ẩn trong giáp tay đâm vào làn da Tần Túc. Tin tức tố hỗn tạp của vô số loại Trùng tộc trong khoảnh khắc được phóng thích.Tỏa ra một vùng áp chế mạnh khủng khiếp.
Khoảng cách càng gần, mức ảnh hưởng càng lớn.
Nguyễn Thành Diệp ý đồ đem quân đao cắt cổ Tần Túc khoảng cách còn chưa đầy 90 cm, đột nhiên dừng lại.