Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 287 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
BÂY GIỜ CHỊ TIN EM RỒI CHỨ? Sao phải chạy đi làm trợ lý…
Vấn đề này làm Lăng Tử Hoan rất xoắn xuýt. Rốt cuộc dù có muốn nói thẳng ra hay không, cô bé vẫn sợ chị Thập Thất không tin.
Có lẽ là nhìn ra sự ngập ngừng của cô nhóc, Nghiên Thời Thất lại gắp một đũa rau, “Nếu không tiện nói thì thôi, nhưng chị vẫn muốn hỏi em một chuyện.”
Mặc dù nhìn thấu sự do dự của cô bé, nhưng có một số việc Nghiên Thời Thất vẫn muốn biết cho rõ ràng.
Dù sao thì cô bé và Lăng Mật vẫn là cô cháu, thứ tình cảm thân thích này không thể cắt đứt.
Mà giữa cô và Lăng Mật lại có một sợi dây liên hệ tế nhị mang tên Tần Bách Duật. Cô không muốn tự mình đoán mò tâm tư của Lăng Tử Hoan, chẳng thà cứ thẳng thắn thì hơn.
“Chị nói đi ạ!” Nói xong, nhóc con khụ một tiếng, “Thím Tư, thím nói đi ạ!”
Nghiên Thời Thất: “…”
Vai vế bỗng nhiên thay đổi khiến cô dở khóc dở cười.
Nghiên Thời Thất nén ý cười, đồng thời đặt đôi đũa xuống cạnh bàn ăn, nhìn Lăng Tử Hoan vô cùng nghiêm túc hỏi, “Hoan Hoan, Lăng Mật bảo em đến làm trợ lý cho chị à?”
Nghĩ lại thì thật ra khả năng này rất ít. Dù sao lúc Lăng Tử Hoan đến với cô thì cô còn chưa biết Lăng Mật là ai. Nhưng chuyện này có bí mật nào mà cô không biết hay không thì cũng khó nói.
Cho nên cô muốn nghe cô bé này tự mình giải thích.
Lăng Tử Hoan nghe cô hỏi thì lắc đầu mạnh như lắc trống bỏi, thậm chí còn giơ ba ngón tay lên trời nhìn cô nói: “Em thề, là tự em muốn làm trợ lý cho chị. Cô Út cũng không biết chuyện này.”
Có lẽ là sợ Nghiên Thời Thất không tin, cô bé còn nhỏ giọng lầm bầm: “Bây giờ mọi chuyện loạn thành như vậy, thật ra là do tối qua em bị cô ấy bắt gặp ở phim trường. Nếu không em cũng không thảm như vậy…”
Lăng Tử Hoan cảm thấy bản thân thật sự thê thảm!
Tự đau lòng cho chính mình!
Lấy được đáp án mình muốn, Nghiên Thời Thất rút lại vẻ nghiêm trang. Lúc cầm đũa lên ăn tiếp, cô thờ ơ nói với Lăng Tử Hoan: “Em gặp Lăng Mật ở phim trường à?”
Lăng Tử Hoan không giấu giếm, “Vâng, ở ngay cửa phòng nghỉ của chúng ta ấy. Em cũng không biết là thế nào nữa, cô ấy xuất hiện cái đùng trước mặt! Khiến em sợ hết hồn luôn!”
Có lẽ là vì được Nghiên Thời Thất tin tưởng, cô nhóc nói một lúc lại bắt đầu không câu nệ nữa.
Nhưng những điều cô bé nói lại khiến Nghiên Thời Thất ngẫm nghĩ.
Lúc ở Lệ Thành, Lăng Mật đã nói cô ta sắp đi Đế Kinh.
Bây giờ cô đang quay phim ở phim trường Bình Hoài thì Lăng Mật lại xuất hiện.
Du lịch ư? Cô không tin.
Nếu là đi du lịch thì người thường đâu có thể vào tận trường quay của đoàn làm phim được.
Hơn nữa, phim trường này có nhiều đoàn làm phim như vậy mà cô ta lại trùng hợp xuất hiện ở khu kiến trúc cố đô, còn tìm được phòng nghỉ của cô.
Nghĩ đến đây, trong đầu Nghiên Thời Thất vang lên một giọng nói.
Vietwriter.vn
Là lời Lâm Mặc Nhi nói với cô ngày hôm qua, nhà đầu tư đến, đang họp với Lưu Khánh.
Có một số việc không nên suy ngẫm, bởi vì lúc mọi thứ liên kết lại sẽ tạo nên rất nhiều ý nghĩa.
Người đầu tư là Lăng Mật sao?
Nghiên Thời Thất vừa ăn cháo vừa yên lặng suy nghĩ, càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng. Nếu bộ phim cô quay là do Lăng Mật đầu tư, vậy quyết định muốn cô diễn vai nữ phụ này…
Lăng Tử Hoan ngồi cách đó không xa, thấy vẻ mặt của chị Thập Thất thay đổi liên tục thì tim cũng nhảy thình thịch.
Lát sau, vẫn cảm thấy hơi không yên tâm, cô bé chạy đến cạnh Nghiên Thời Thất, cúi người kề lại gần cô, cười nói, “Chị ơi, bây giờ chị tin em rồi đúng không?”
Nghiên Thời Thất đang ăn thì bị khuôn mặt nhỏ nhắn đột nhiên xuất hiện làm cho giật mình. Cô buông bát đũa, vỗ nhẹ lên má cô bé, “Chị chưa bao giờ không tin em, nhưng Hoan Hoan này, sau này em định thế nào?”