Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 288 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
CẬU TƯ NHÀ MẤY NGƯỜI VẪN KHÔNG BIẾT ĂN NÓI NHƯ THẾ À? Đúng vậy, sau này Lăng Tử Hoan nên làm gì bây giờ.
Vấn đề này không chỉ khiến Nghiên Thời Thất đau đầu, còn khiến ba người. đang ngồi ở quán cà phê ngoài trời trên sân thượng cũng đau đầu.
Sau khi Tần Bách Duật và Kiều Mục ra khỏi phòng, hai người liền đi tới gian cà phê chuyên dụng của dãy phòng kiểu căn hộ này.
Mục Nghi cũng luôn đi theo sau bọn họ, lúc này ba người đang ngồi trước một chiếc bàn thủy tinh hình vuông. Trên bàn là ba tách cà phê đen không ai uống, bị gió lạnh mùa thu thổi nguội đi rất nhiều.
Kiều Mục bắt tréo chân, khuỷu tay phải vắt lên lưng ghế, ngón tay còn kẹp điếu thuốc.
Anh ta phát hiện, từ lúc tiếp xúc nhiều với nhóc con, anh ta càng ngày càng nghiện thuốc.
Điều này nói lên cái gì?
Ha ha, nói rõ Lăng Tử Hoan là kiếp nạn của anh ta. Nếu anh ta không bị cô bé làm tức chết thì cũng hút thuốc đến chết!
So sánh với sự buồn phiền của Kiều Mục, Tần Bách Duật có vẻ nhàn nhã hơn. Tuy rằng trên khuôn mặt đẹp trai của anh không lộ ra gì cả, nhưng động tác híp mắt ngậm thuốc rất tùy tiện, tự phụ.
Mục Nghi thì lại bình tĩnh ngồi bên cạnh, từ đầu tới cuối đều không nói gì, đôi mắt khép hờ không biểu cảm nhưng lại có cảm giác tâm sự nặng nề.
Một lúc sau, Kiều Mục không chịu nổi sự yên tĩnh khiến người hít thở không thông này, đạp lên chân bàn một cái, khiến cà phê trên bàn sánh ra ngoài một ít, làm bẩn khăn trải màu trắng.
Thấy người ngồi đối diện nhìn mình, Kiều Mục mới mở miệng: “Có thật là hôm nay cậu mới biết Hoan Hoan làm trợ lý cho em dâu không?”
Sao anh ta thấy không đáng tin gì cả!
Cậu Tư Tần giỏi nhất là cái gì?
Là mạng lưới tin tức!
Trong mấy dòng họ lớn của bọn họ, mạng lưới tin tức trong tay chú Tư là phát triển nhất.
Chuyện cậu ta muốn biết thì không có khả năng giấu được.
Chẳng qua thái độ làm người của cậu ta khiêm tốn, không thích khoa trương, nếu không thì sở tình báo đã đóng cửa từ lâu rồi.
Nghe Kiều Mục hỏi, Tần Bách Duật nhìn sâu vào mắt anh ta, sự bỡn cợt lóe lên trong đôi mắt nhìn chăm chú. Anh phả ra một làn khói, khoan thai nói, “Anh muốn hỏi cái gì?”
Kiều Mục nhổ ra một mảnh lá thuốc dính trên đầu thuốc lá, cười lạnh nhìn Mục Nghi: “Cậu Tư nhà mấy người vẫn không biết nói chuyện như vậy à?”
Mục Nghi đột nhiên bị nhằm vào, giương mắt nhìn người, mấp máy môi nhưng lại không nói gì.
Anh ta chỉ là một đội trưởng đội vệ sĩ, dám nói gì chứ?
Kiều Mục giận dữ không nhìn Mục Nghi nữa, cười nói với Tần Bách Duật: “Cậu cũng đừng giả vờ với tôi. Tôi không tin hôm nay cậu mới biết chuyện này. Trước khi cậu và em dâu ở chung nhất định đã điều tra chuyện xung quanh cô ấy!”
Chú Tư là một con hổ dữ ngủ đông, tác phong hành động luôn là bày mưu đặt kế rồi mới hành động.
Lăng Tử Hoan làm trợ lý cho Nghiên Thời Thất cũng không cố ý giấu giếm người khác, sao cậu ta có thể không biết gì hết?
Dưới sự cố chấp của Kiều Mục, Tần Bách Duật khẽ nhướng mày, đôi mắt sâu thẳm lóe sáng, đôi môi mỏng hé mở, giọng nói mạnh mẽ: “Từ ngày đầu tiên cô bé xuất hiện bên cạnh Tiểu Thất là tôi đã biết rồi.” WebTru yenOn linez . com
Nhìn đi!
Kiều Mục vỗ mặt bàn một cái, bày ra vẻ mặt “Ông đây biết ngay mà”.
Ngay cả Mục Nghi nghe anh nói xong cũng giật mình ngẩng đầu nhìn, sau đó lập tức phát hiện mình đã vượt quy củ, nên kìm nén cúi đầu xuống.
Tần Bách Duật nhìn biểu hiện của cả hai người, ngón tay gõ tàn thuốc, “Anh nghĩ rõ ràng xem nên giải thích với anh Cả thế nào chưa?”
Anh Cả của bọn họ là Lăng Vạn Hình, ông chủ hiện tại của nhà họ Lăng, ba mươi tám tuổi.
Bọn họ đều là anh em kết nghĩa, dựa vào tuổi để xưng hô, Lăng Vạn Hình là anh Cả.
Lăng Tử Hoan là con gái của anh Cả, nhưng mẹ đẻ không rõ là ai.
Không một ai biết người phụ nữ đã sinh ra Lăng Tử Hoan rồi lại mang cô bé vào viện mồ côi vào năm Lăng Vạn Hình mười tám tuổi ấy!
Ngay cả Tô Uyển Đông, nữ chủ nhân hiện tại của nhà họ Lăng cũng không biết.