Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 649 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 649ÔNG ĐANG CHẤT VẤN TÔI? Giọng điệu của Nghiên Quân xen lẫn sự chất vấn gượng gạo. Nếu như mọi khi, ông ta hẳn không thể nào có can đảm nói chuyện với cậu Tư nhà họ Tần như vậy.
Nhưng chuyện đã đến mức này, nhất là thời khắc sinh tử mấu chốt của nhà họ Nghiên, khi con người bị dồn ép quá mức, tâm lý rất dễ bị kích động giống như nước tràn bờ đê, một khi tràn ra sẽ không thể cứu vãn.
Nghiên Quân cho rằng, cách làm của Tần Bách Duật hoàn toàn là tùy tiện làm bậy.
Cho dù thân thế đứa trẻ của nhà họ Nghiên có sai sót, nhưng cậu ta cũng không thể bỏ mặc quy tắc trong thương nghiệp, tùy tiện kết thúc hợp tác.
Giờ phút này, rõ ràng đang đối diện với giọng điệu trách móc nặng nề của Nghiên Quân, nhưng Tần Bách Duật vẫn bình thản lạnh lùng như cũ.
Anh lấy bao thuốc từ trong túi ra, cúi mắt kẹp thuốc châm lửa. Sau đó như nghĩ đến điều gì, anh chậm rãi đứng dậy trước ánh mắt chăm chú của Nghiên Quân, đi tới trước khung cửa sổ sát đất, mở cửa sổ ra, rồi sau đó nương theo gió lạnh từ bên ngoài ùa vào, từ từ quay người lại.
Anh khép hờ mắt, phun khói thuốc ra, đứng bên cửa sổ, nhìn từ trên cao xuống, cất tiếng hỏi: “Ông Nghiên, ông đang chất vấn tôi?”
“Tôi…” Nghiên Quân ngập ngừng.
Lúc này, gương mặt anh bao phủ vẻ lạnh lùng, đôi đồng tử màu đen sâu thẳm không thấy đáy, cuồn cuộn nổi lên vẻ u ám lạnh thấu xương: “Đêm nay ông đến, phải chăng là trách tôi lợi dụng việc công để trả thù riêng?”
Nghiên Quân bị anh liếc một cái, tinh thần dao động mạnh, ấp úng nói: “Tôi, tôi không có ý đó, Bách Duật, chủ yếu là chúng ta vừa mới bắt đầu hợp tác, trước mắt tất cả mọi hạng mục đều đang tiến triển ổn thỏa, cậu đột nhiên kết thúc hợp tác, sau này nhà họ Nghiên làm sao còn chỗ đứng ở Lệ Thành này nữa.”
“Chỗ đứng…” Tần Bách Duật lặp lại, nói tiếp: “Chắc ông Nghiên đã quên rồi, lúc đầu nếu không có Tần thị chủ động ra mặt bàn chuyện hợp tác, hôm nay nhà họ Nghiên chẳng còn tồn tại rồi.”
Nghiên Quân bất giác giật mình, nhưng lại không thể phản bác.
Lời anh nói quả thực không phải là giả. Lúc trước nếu như không phải Tần thị lấy tài chính đề xuất liên hôn, e rằng…
Anh liếc nhìn vẻ mặt rơi vào trầm tư của ông ta, môi mỏng hơi cong lên. Sau khi dời tầm mắt, anh hơi xoay mình, hướng về phía màn đêm đen kịt bên ngoài, lạnh giọng nói: “Nếu như ông cảm thấy Tần thị làm trái với quy ước, vậy tôi hỏi ông một chuyện. Hai tháng trước, chắc ông cũng biết việc vợ ông lén lút tiêu hết năm triệu tiền vốn huy động mà Tần thị hỗ trợ cho nhà họ Nghiên chứ?”
Đó chỉ là một câu nói bình thường, nhưng lại khiến trong lòng Nghiên Quân không ngừng cuộn sóng.
Ánh mắt hoảng loạn của ông ta nhìn trân trân vào bóng lưng thẳng táp của Tần Bách Duật, cả người bỗng chốc thừ ra quên cả phản ứng.
Khi Liên Bích Tú động vào công quỹ, ông ta cho rằng mình đã kịp thời phát hiện, nên nhanh chóng bù vào khoản thiếu hụt đó.
Cùng lắm cũng chỉ vài ngày, làm thế nào mà Tần Bách Duật phát hiện ra được?
Lúc này, Nghiên Quân vẫn chưa tiêu hóa được sự công kích của việc này, thì lại nghe thấy tiếng nói của anh truyền đến: “Ông là chủ thể pháp nhân của công ty nhà họ Nghiên, chắc cũng biết hậu quả và cái giá của việc tự ý dùng công quỹ vào việc riêng. Các người coi thường quyền lợi của cổ đông, vi phạm nguyên tác cơ bản trong thương nghiệp. Trước mắt, Tần thị bên tôi chỉ là hủy bỏ hợp tác, rút vốn trước thời hạn. Về phần trách nhiệm hình sự đối với việc nhà họ Nghiên bao che thân nhân tham ô công quỹ, ông chí ít cũng nên cho Tần thị một lời giải thích thỏa đáng chứ?”
Lúc này, Nghiên Quân cực kì sợ hãi, cảm giác giống như đang bị sét đánh.
Rõ ràng ánh đèn trong phòng khách rất sáng, nhưng ông ta lại cảm thấy trước mắt như biến thành màu đen.
Đây không phải kết quả mà ông ta mong muốn, cơ sự cũng không nên thành ra như thế này.
Hãy vào Vietwriter.vn.com để đọc truyện nhanh hơn!
Nghiên Quân mở miệng, nhưng lại yên lặng không biết đáp lời thế nào.
Vài giây sau, anh chậm rãi quay người, đôi mắt sâu thẳm không thấy đáy dừng trên nét mặt hoang mang sợ sệt của Nghiên Quân, nói: “Ông Nghiên, thay vì giở trò với Tiểu Thất, ông nên tập trung tinh thần vào con gái của mình đi. Suy cho cùng, ông cũng vì cô ta mà không ngại tự tay làm giấy khai sinh giả cho Tiểu Thất. Nếu đã thương yêu cô ta như vậy, vào thời điểm gia tộc mình gặp họa, nếu cô ta vẫn không ra mặt, e rằng thể diện của ông Nghiên cũng không còn nữa.”