Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 650 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 650NHÀ HỌ NGHIÊN THẾ LÀ KẾT THÚC RỒI! Lời lẽ của anh rất sắc bén, trong ngữ điệu chứa đựng sự mỉa mai.
Chỉ cần vài câu nói mà anh đã khiến cho Nghiên Quân hoảng loạn bỏ chạy.
Khi ông ta vừa mở cửa chuẩn bị rời khỏi biệt thự, lời cảnh cáo trầm trầm của Tần Bách Duật bỗng truyền đến, “Ông Nghiên, đây là lần cuối.”
Lần cuối mưu tính lợi dụng Tiểu Thất.
Lần cuối nghĩ cách hãm hại người phụ nữ của anh.
Nghiên Quân đứng ở cửa, sống lưng lạnh toát.
Cũng bởi vì tự cho bản thân luôn đúng mà ông ta lại gặp phải thiệt hại nghiêm trọng.
Ông ta cứ cho rằng nhà họ Tần không phân rạch ròi giữa việc công việc tư, thế nhưng cuối cùng, tất cả đều chỉ là vòng tuần hoàn của luật nhân quả.
Thật đúng là vừa đáng cười vừa đáng thương.
Ông ta dùng sức hất mạnh cánh cửa, bước chân dần hòa vào màn đêm. Không biết có phải là ảo giác hay không mà hình như mùa đông năm nay lại rét hơn năm trước rất nhiều.
Vẫn chưa đến tháng mười hai mà ông đã bị lạnh đến mức toàn thân run lẩy bẩy, giống như mùa đông khắc nghiệt đã đến.
***
Sau khi Nghiên Quân rời đi, Tần Bách Duật im lặng đứng bên khung cửa sổ rất lâu.
Trong phòng khách vẫn còn vương lại mùi thuốc lá. Đợi mùi thuốc dần tan hết, lúc này anh mới kéo cửa sổ vào. Giây tiếp theo, anh cầm chiếc áo khoác trên xô pha lên, lấy điện thoại ra, gửi một tin nhắn đi.
Nội dung tóm tắt rõ ràng: Nhà họ Nghiên đã hoàn toàn được giải quyết.
Thì ra, anh không hề có ý định đuổi tận giết tuyệt, rốt cuộc vẫn là giấu giếm chút tâm tư trong lòng. Suy cho cùng thì Nghiên Quân cũng có công chăm sóc và giáo dục Tiểu Thất những năm qua.
Ít nhiều gì, ông ta cũng có vài phần thật lòng.
Nhưng đêm nay, đường cùng của nhà họ Nghiên cũng đều là do Nghiên Quân tự tay đào lấy.
Anh có thể khoan dung tất cả, duy nhất ngoại trừ Tiểu Thất là điểm yếu lớn nhất trong lòng anh.
Gửi xong tin nhắn, anh tiện tay nhét điện thoại vào trong túi quần, khép mắt thở dài một tiếng, sau lưng bỗng có tiếng bước chân nhè nhẹ tiến lại gần.
Lúc này, Nghiên Thời Thất đã thay đồ ngủ, đi đến sau lưng anh, vươn tay vòng qua eo anh, ôm lấy anh từ đằng sau, mềm giọng lên tiếng: “Anh Tư thật lợi hại!”
Cô bắt đầu bằng một câu tán dương. Anh vẫn đứng im bất động, đưa tay bao phủ lấy vòng tay đang ôm chặt eo mình, dịu dàng nói: “Tự nhiên khen anh, xem ra là nghe thấy rồi phải không?”
Nghiên Thời Thất nghiêng tai áp sát vào sống lưng anh, nghe thấy tiếng nói hùng hậu của anh, gật gật đầu, “Em vẫn đứng ở cầu thang.”
“Em không cảm thấy anh quá đáng lắm sao?” Ý cười trên mặt anh không giảm, vuốt nhẹ mu bàn tay cô, mỉm cười trêu đùa.
“Không hề quá đáng.” Nghiên Thời Thất làm mặt hung dữ, đập đập trán vào lưng anh, “Em đã sớm đoán ra ông ta đến đây không đơn giản là muốn ôn lại chuyện cũ. Rõ ràng là ông ta muốn em đả động anh. Em không ngốc, lúc ở nhà họ Ôn thì thẳng tay vứt bỏ em, cả nhà họ vui vui vẻ vẻ cùng nhau trở về nhà họ Nghiên. Hôm nay xảy ra chuyện lại định đến cầu cứu em. Về tình về lí thì nói thế nào cũng không thỏa. Có ơn giáo dục em không phải là giả, nhưng ngay từ đầu đã tặng em một màn lừa gạt dày công sắp đặt.”
Nói đến đây, ngữ điệu giễu cợt của Nghiên Thời Thất dường như càng lúc càng lộ rõ.
Lúc nãy cô nhẫn nhịn lắm mới không trực tiếp chấp vấn ông Nghiên.
Cũng chính vì suy nghĩ đến công nuôi dưỡng mấy năm nay, cô ít nhiều cũng có chút mềm lòng. Hơn nữa lòng người luôn hướng thiện, chung quy vẫn nhớ đến vài phần ân tình.
Nhưng đến bước này rồi, cũng là giải thoát cho cả hai, từ nay không ai nợ ai. Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com
***
Đêm hôm đó, Nghiên Quân một mình cô đơn quay về nhà họ Nghiên.
Nơi đây đã từng rất đông đúc, người hầu kẻ hạ tấp nập, nhưng nay tất cả đã bị sa thải, chỉ còn lại thím Trương đã có tuổi.
Ông ta bật đèn, đứng giữa cửa trước, đưa mắt nhìn về phía phòng khách vắng tanh trống trải khiến người ta hoảng sợ.
Gương mặt ông ta đầy vẻ mệt mỏi, ông ta lững thững lê bước chân đến bên xô pha ngồi xuống. Phòng khách không bật đèn, dưới tầm nhìn tối tăm mờ mịt, chỉ thấy thân cây bên ngoài cửa sổ đổ bóng loang lổ dưới mặt đất.
Nhà họ Nghiên, thế là kết thúc rồi.
Thời khắc này, ông ta hiểu rất rõ, nhà họ Nghiên đã thật sự sụp đổ.
Bởi vì ông ta luôn tự cho là mình đúng, bởi vì ông ta che giấu lừa gạt, bởi vì rất nhiều những lời nói dối trá, mà nhà họ Nghiên mà lâm vào con đường sai lầm nối tiếp sai lầm không có lối ra.