Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 867 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 867KỶ TỐ TÂN HOT RỒI! Ngày Lâm Mặc Nhi trở về, Thành Nghiệp Nam từng kín đáo nghe ngóng từ người quản lý Vương Phái của cô ta.
Nếu trước khi bắt đầu tuyên truyền, Lâm Mặc Nhi đã không định tham gia thì sao lại về cứu nguy khi Thập Thất bị tai nạn cơ chứ?
Lúc đó Vương Phái nói gì nhỉ?
“Anh Thành, nói thật với anh nhé. Ban đầu chúng tôi không định quay lại giới giải trí trong nước đâu. Anh biết đấy, tiếng xấu Lâm Mặc Nhi chất cao như núi, để cô ấy ra nước ngoài học cũng là muốn tin tức trong nước lắng dần đi. Nhưng… Tổng Giám đốc Tần của Tần thị cho người tới tận trường học tìm Lâm Mặc Nhi. Tôi không rõ bọn họ đã nói những gì mà sau đó Lâm Mặc Nhi đã đồng ý xin nghỉ về nước.”
Thành Nghiệp Nam hơi bất ngờ với câu trả lời của Vương Phái.
Anh hoàn toàn không ngờ còn có chuyện như vậy.
Trước khi cúp điện thoại, Vương Phái còn tiết lộ thêm, “Giám đốc Thành, Mặc Nhi về nước tham gia tuyên truyền không phải vì muốn cạnh tranh gì đâu, anh cứ yên tâm. Không giấu gì anh, tôi nghe nói Tổng Giám đốc Tần cho Mặc Nhi ba hợp đồng đại diện, tổng giá trị ước tính hơn tám mươi triệu tệ. Anh biết đấy, tuy rằng Lâm Mặc Nhi là ảnh hậu Berlin nhưng tiếng tăm xấu đến mức các thương hiệu cũng xin kiếu vái dài từ xa. Theo lời Mặc Nhi nói thì hình như nếu cô ấy không về nước tham gia tuyên truyền bộ phim này thì thời gian công chiếu sẽ bị hoãn lại, nghiêm trọng hơn còn có thể ngừng công chiếu.”
“Đại khái là như vậy. Đằng nào thì tôi cũng chỉ biết đến thế thôi. Mặc Nhi tham gia hết các buổi tuyên truyền rồi sẽ quay lại trường học.”
Thành Nghiệp Nam nhìn từng nhóm người qua lại bên ngoài rạp chiếu phim.
Đúng lúc trên bảng điện tử của rạp cũng đang chiếu trailer của “Vương triều cực lạc”.
Thành Nghiệp Nam tự giễu cúi đầu cười, trái tim cay đắng không chịu nổi.
Anh có thể đoán được tại sao Tần Bách Duật lại làm như vậy.
Bởi vì “Vương triều cực lạc” là bộ phim điện ảnh đầu tiên của Thập Thất. Bởi vì đây là tác phẩm mà cô bỏ rất nhiều tâm huyết.
Cho nên Tần Bách Duật không tiếc mấy chục triệu hợp đồng đại diện để Lâm Mặc Nhi về nước tham gia tuyên truyền.
Chỉ vì một mục đích duy nhất, đó là bộ phim này được tuyên truyền đúng thời gian, cũng được ra rạp đúng hạn.
Anh muốn cho tất cả mọi người được thấy diễn xuất tuyệt vời của Thập Thất.
Thành Nghiệp Nam áp hai tay lên mặt chà mạnh. Khoảng cách giữa anh ta và Tần Bách Duật vẫn luôn xa vời như vậy.
Nguồn : ngontinh hay.com
Sự chân thành và tình cảm mà người kia dành cho Thập Thất quá sâu sắc, hi sinh nhiều tới mức Thành Nghiệp Nam phải mặc cảm.
“Reng reng….”
Điện thoại vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của Thành Nghiệp Nam.
Anh ta cầm di động trên kệ xe lên, vừa nhìn cái tên trên màn hình, nét mặt anh ta lập tức tối sầm.
“Sao thế?”
Anh ta bắt máy, trả lời bằng giọng điệu khách sáo chuyên nghiệp.
Người gọi đến là Kỷ Tố Tân.
Đúng là một tuần này cô ta đang ở trên đỉnh cao của cuộc đời.
Anh ta làm theo lời dặn của Thập Thất, nhận cho Kỷ Tố Tân một hợp đồng đại diện của một thương hiệu mới nổi trên mạng.
Đồng thời, anh ta bố trí cho ê kíp của Thiên Thừa Entertainment xây dựng cho Kỷ Tố Tân hình tượng cô gái nhỏ trong sáng lạc quan trên Tik Tok, một ứng dụng video ngắn phổ biến nhất hiện nay.
Cho tới thời điểm này, đã có không ít bộ sưu tập ảnh của cô ta. Anh đã hỏi bộ phận phân tích số liệu, mỗi ngày, hình ảnh của cô ta đều được rất nhiều người lưu lại, hơn nữa còn có xu hướng càng ngày càng tăng.
Đại khái là bọn họ cảm thấy anh ta không còn chống đối công ty nữa, cho nên đã giao trả lại Weibo của anh ta để anh ta quản lý. Thiệu Chính Hề cũng không tiếp tục nhúng tay vào công việc hằng ngày của anh ta nữa.
Thành Nghiệp Nam nghe tiếng Kỷ Tố Tân, bỗng cảm thấy sắp xếp của Nghiên Thời Thất trước khi đi hình như là vì… muốn trải đường cho anh ta.
Cô hi vọng anh ta không đến mức cô độc không thể bước tiếp ở Thiên Thừa Entertainment.
Kỷ Tố Tân nói qua điện thoại: “Anh Thành, chiều nay em có một buổi phỏng vấn. Em chưa tham gia chương trình nào như thế bao giờ, sợ mình làm không tốt. Anh… anh đến đi cùng em được không?”