Người Tình Hắc Bang Của Anh Chàng Bán Cá

Chương 59

Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn

“A a….. Ừ a!” Thân thể đang dựa vào bồn tắm, trượt dọc theo mép thành bồn tắm, người phía sau lại gắt gao đẩy tới, Mại Vu ngay cả thở dốc cũng không được, chỉ có thể dùng giọng khàn khàn chua xót kêu đau.

“Vu Vu….” Hoàng Huyền cúi xuống lưng Mại Vu, không ngừng xâm chiếm nửa người dưới của anh, còn ác ý nửa người trên cũng không buông tha, ngón tay kéo nụ hoa đỏ hồng của đối phương, còn há miệng ngậm vành tai đỏ thẫm của anh.

“Hmm a…. Hu….” Đôi tay vô lực của Mại Vu vịn lên thành bồn tắm bắt đầu run rẩy, ngay cả sức ngăn cản bàn tay đang tàn sát bừa bãi trước ngực cũng không có.

Mại Vu cảm thấy có đám sương mù che chắn, suy nghĩ chìm vào mờ mịt, trong phòng tắm toàn tiếng rên rỉ dâm đãng và tiếng bọt nước văng tung tóe khắp nơi, cộng thêm giọng thì thầm khêu gợi của Hoàng Huyền.

Hoàng Huyền chậm rãi rời khỏi nơi mềm mại nóng bỏng chặt chẽ của Mại Vu, cúi đầu nhìn xuống, trông thấy nơi hồng nhạt non mềm bị động tác của mình kéo theo một ít chất dịch màu trắng, cảnh tượng khiến người ta phun máu mũi.

Hoàng Huyền hơi dừng lại, cảnh xuân trước mắt khiến hai gò má trắng nõn của hắn đỏ bừng, không phải vì hưng phấn.

Tiếp tục như vậy thật sự chỉ có thể tuân thủ lời làm một lần thôi sao? Trong lòng Hoàng Huyền bất đắc dĩ thầm nghĩ, nhưng thật tiếc là hắn phải tuyệt đối tuân thủ, hắn không thể khiến Mại Vu chân mềm eo mỏi theo hắn tới Nhật Bản vào ngày mai được!

Mại Vu phát hiện người phía sau dừng lại, anh không hiểu quay đầu, dùng giọng khàn khàn trầm thấp kêu: “…… Huyền Huyền?”

Khoảnh khắc đó Hoàng Huyền dám thề, suy nghĩ dừng hành động trong đầu gì đó vừa rồi đã biến mất không còn dấu vết.

Gương mặt Mại Vu, bình thường đường cong cương nghị anh tuấn đã biến thành phong thái quyến rũ, cám dỗ hắn, da thịt màu lúa mạch lộ ra màu hồng phấn nhàn nhạt, thân thể nóng như một lò lửa, ôm em ấy thoải mái cỡ nào.

Hoàng Huyền nhìn Mại Vu ngấn lệ, lông mày nhíu lại, hoàn toàn chẳng muốn quản vừa rồi mới nói chỉ làm một lần là được. Tay thò xuống nam căn nóng bỏng, nhẹ nhàng vuốt ve vài cái, rất nhanh nó đứng thẳng dậy.

“Hu, ừ, anh muốn… Làm gì?” Ngay cả đùi cũng đang run rẩy, Mại Vu căng thẳng đứng người dậy, bàn tay Hoàng Huyền di chuyển lên xuống nơi côn th*t anh, một luồng sóng sảng khoải dần dần rõ rệt tập kích khiến anh không khỏi cứng người.

“Vu Vu, muốn cùng nhau… Ừ… Đi chứ.” Một tiếng than nhẹ khêu gợi trong miệng Hoàng Huyền bật ra, Mại Vu bị hắn kích thích liên tục co bóp hậu huyệt hồng phấn, kẹp chặt hắn suýt bắn ra.

“Anh đang nói gì vậy… A ha….” Toàn bộ khuôn mặt đỏ ửng, vẻ mặt Mại Vu mờ mịt, nghiêng đầu nhìn thẳng đối phương.

“A, dù vừa rồi nói gì, Vu Vu…” Hoàng Huyền tiến gần phía trước, đưa tay chuyển mặt Mại Vu, “Thì cũng không quan trọng so với bây giờ…..”

Theo lời nói phát ra, Hoàng Huyền hé môi, đầu lưỡi như muốn tiến vào trong.

Vu Vu của hắn thật sự rất đáng yêu….

“Vu Vu?” Vẻ mặt Hoàng Huyền sảng khoái tinh thần, dùng ngón tay chọc Mại Vu đang ngủ bên cạnh ngay cả nước miếng cũng muốn chảy ra, cười xán lạn.

“Cái gì, đã tới chưa?” Gắng gượng nhướng hai mắt sưng vù, Mại Vu híp mắt nhìn về Hoàng Huyền, không nhịn được ngáp liên tục.

“Ừ, đến sân bay rồi.” Hoàng Huyển cởi dây an toàn cho Mại Vu, nhìn dáng vẻ muốn ngủ của anh, quả nhiên đêm qua vẫn làm quá nóng bỏng, không còn cách nào khác, hắn thực sự không kiềm chế được!

“Có thể cho em ngủ thêm chút nữa không?” Mại Vu uể oải, xoay người muốn ngủ tiếp. Cái người Hoàng Huyền này rõ ràng đêm qua chỉ nói muốn chơi anh một lần trong phòng tắm, sau đó thì một lần biến thành hai lần, hai lần biến thành ba lần! Hại anh buổi tối còn ngủ chưa đủ sáng sớm đã bị dựng dậy.

“Không được, phải đăng ký trước giờ bay, chờ lát nữa máy bay cất cánh, như vậy sẽ có nhiều thời gian cho em ngủ, ngoan nào, chờ lên máy bay ngủ được không?” Hoàng Huyền vỗ vỗ đầu Mại Vu, nhéo mặt anh vài cái.

“Thật sao….” Nói xong Mại Vu tiếp tục ngã vào ghế phó lái.

“……….”

“………..”

“Vu Vu, nếu em còn không đứng lên thì anh không ngại tới một lần nữa ở đây đâu.” Vẻ ngoài cười nhưng trong không cười cũng rất đẹp, Mại Vu có thể thấy rõ gân xanh trên trán Hoàng Huyền.

Chỉ thấy một giây sau, Mại Vu bình tĩnh vội mở cửa xe nhảy xuống, dùng đôi mắt có quầng thâm nhàn nhạt nhưng vẫn như ánh mặt trời nhìn Hoàng Huyền cười rực rỡ, “Đi thôi, Huyền Huyền anh còn ở trong xe làm gì vậy?”

“Ha ha.” Như vậy mới đúng chứ.
Bình Luận (0)
Comment