Chung Nhạc lập tức thiểm độn lao đi. Sau khi hắn rời đi không bao lâu, một tiếng trống lớn vang lên, đánh vỡ không gian. Mười bốn gã thủ vệ Thiên Ngục nhao nhao hàng lâm, sát khí đằng đằng, nhìn một đám mảnh trống vỡ tán lạc bốn phía. Bên cạnh bọn họ cũng có một cái trống lớn, nhưng uy năng lại càng mạnh hơn.
- Vẫn là để Phục Hy thị chạy thoát!
Một gã thủ vệ Thiên Ngục nói:
- Nàng quả nhiên lợi hại! Không hỗ là tồn tại có thể trở thành Xu Mật Sứ của Thiên Đình! Đám người Thiên Đình cũng đều là một đám phế vật, không ngờ không tra ra một tên Phục Hy thị đã lẫn vào Thiên Đình, còn trở thành Xu Mật Sứ nữa!
- Hóa thân của nữ tử này dẫn dụ chúng ta rời đi, bản thể lại giết chết bốn vị đồng đạo chúng ta. Bất quá, nàng đã không còn bất cứ cơ hội nào tách chúng ta ra nữa!
- Đây là vết tích của Đế binh! Trên người nàng có một kiện Đế binh của Phục Hy thị! Lập tức thu lấy lạc ấn của kiện Đế binh này cho ta! Giao lạc ấn này lên cho Bích Lạc tiên sinh, tra ra đây là kiện Đế binh nào. Bích Lạc tiên sinh sẽ thỉnh tới bảo vật khắc chế kiện Đế binh này, phá hủy chỗ dựa của nàng!
Mười bốn gã thủ vệ Thiên Ngục đang định sưu tầm lạc ấn uy năng của Thiếu Hạo Chung lưu lại bốn phía, không gian đột nhiên chợt chấn động, từng chiếc từng chiếc lâu thuyền thật lớn lái ra hư không, trên lâu thuyền đứng vô số Thần Ma, sát khí đằng đằng.
- Đám người gan to lớn mật, cũng dám gây sự trên địa bàn Kỷ Thông thị ta, giết chết Thần Tộc, diệt tuyệt Tinh cầu dưới trướng ta!
Một tôn Đế Quân hét lớn:
- Hiện tại còn muốn đi sao?
Mười bốn gã thủ vệ Thiên Ngục nhất tề nhíu mày. Một gã thủ vệ Thiên Ngục trong đó giơ lên một tấm lệnh bài, cao giọng quát lớn:
- Chúng ta là thủ vệ Thiên Ngục, phụng mệnh lệnh của Thiên hạ giới bắt giữ Phục Hy! Kỷ Thông thị lớn mật, dám can đảm nghịch phản Thiên uy hay sao?
- Thủ vệ Thiên Ngục?
Tôn Đế Quân kia cười ha hả, tiếng cười vừa dứt, đã điềm nhiên nói:
- Vũ trụ Cổ lão ta không cần biết ngươi là Thiên Ngục cái gì, không cần biết ngươi là phụng mệnh lệnh của Thiên nào cả? Ngươi dám can đảm ở trên địa bàn Kỷ Thông thị ta, giết chết Thần Tộc dưới trướng Kỷ Thông thị ta, liền phải đền tội! Mời Tổ binh!
- Lớn mật!
Mười bốn gã thủ vệ Thiên Ngục nhao nhao gầm lên:
- Kỷ Thông thị vô pháp vô thiên hay sao? Chúng ta chính là phụng mệnh lệnh của Thiên mà hành sự, là thủ vệ Thiên Ngục, chưởng quản Thiên điều…
- Thiên điều không tới được Vũ trụ Cổ lão!
Một tiếng ầm vang thật lớn truyền tới, tinh không băng liệt, Đế uy khủng bố bao phủ ngập trời. Một cái viên hoàn thật lớn kim quang xán lạn bay ra. Đây là một kiện Đế binh hình tròn, ngoài mặt viên hoàn lạc ấn các loại văn lộ Đồ đằng, không ngừng xoay chuyển. Không gian nội bộ viên hoàn đổ sụp, lộ ra một phiến không gian to lớn không thể tin nổi.
- Kỷ Thông thị muốn tạo phản hay sao!
Mười bốn gã thủ vệ Thiên Ngục vừa sợ vừa giận, thôi động cái trống lớn. Mà tôn Đế Quân Kỷ Thông thị kia suất lĩnh không biết bao nhiêu cường giả Kỷ Thông thị, cùng nhau tế tự kiện Đế binh viên hoàn của Kỷ Thông thị kia.
o0o
Trận chiến đấu này đã không quan hệ gì với Chung Nhạc, hắn sớm đã rời đi rất xa rồi, nhưng vẫn cảm giác được hai cỗ rung động đáng sợ truyền tới, năng lượng hủy thiên diệt địa ầm ầm bạo phát, khiến cho hắn cũng phải tim đập nhanh không thôi.
- Cho dù Kỷ Thông thị có đánh chết mười bốn gã thủ vệ Thiên Ngục, cũng sẽ tra ra Tư Mệnh dính líu vào trong đó, chỉ sợ sẽ không buông tha cho nàng, tất nhiên sẽ sưu tầm tung tích của nàng, khiến cho nàng không thể đứng vững trong Vũ trụ Cổ lão!
Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ. Lá gan của Tư Mệnh quá lớn rồi, lại trêu chọc tới Đế tộc. Kỷ Thông thị thần thông quảng đại, mười bốn gã thủ vệ Thiên Ngục hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Bất quá, cũng sẽ khiến cho Tư Mệnh bại lộ thân phận, đây là chuyện tình tất nhiên.
- Nàng ở trong Tinh vực Tử Vi vẫn có thể trôi qua thật tốt, Kỷ Thông thị trong Vũ trụ Cổ lão hẳn là cũng không làm gì được nàng!
Chung Nhạc liên hệ với Phù Lê, biết được Mục Tô Ca vẫn còn chưa bị bán đi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Hắn hỏi rõ phương vị của Tinh Hồng Bảo, lập tức gia tốc chạy về phía Tinh Hồng Bảo.
Trải qua hai tháng, hắn rốt cuộc đã đi tới địa phương Nhân Tộc định cư này. Tòa Tinh Hồng Bảo khổng lồ đập vào trong mắt hắn.
- Di tộc Phục Hy năm xưa trốn vào Vũ trụ Cổ lão, ta đã tới rồi!
Tâm thần Chung Nhạc kích động, sửa sang lại y phục, ngẩng đầu ưỡn ngực, cất bước tiến về phía Tinh Hồng Bảo.
- Người tới dừng lại!
Bên ngoài Tinh Hồng Bảo, một gã Dã nhân cự hình tay nâng Thái Dương vận hành xung quanh Tinh Hồng Bảo đột nhiên hét lớn một tiếng, cao giọng nói:
- Kẻ tới người nào? Mau xưng tên ra!
Thanh âm của hắn cực kỳ to rõ, tất cả sinh linh trên mấy trăm Tinh cầu của Tinh Hồng Bảo đều nghe thấy rõ ràng. Chung Nhạc thôi động pháp lực, cười vang nói:
- Tinh vực Tử Vi, Tiên Thiên Cung, Tiên Thiên Đế Quân tọa hạ, Tả Quân Vương Dịch Phong! Tới đây bái phỏng Thủ lĩnh Nhân Tộc của Vũ trụ Cổ lão, kính xin thông báo một tiếng!
Thanh âm của hắn trong trẻo, ẩn tàng Đạo âm, lan truyền khắp tất cả ngõ ngách trong Tinh Hồng Bảo. Mục Tô Ca hiện đang bị giam giữ tại sâu bên trong Tinh Hồng Bảo, nghe được đạo thanh âm này cũng không khỏi vừa mừng vừa sợ:
- Tiên sinh rốt cuộc đã tới! Hắn cuối cùng cũng đã tới cứu ta! Đám Dã nhân này hung tàn như vậy, tiên sinh có thể cứu được ta ra ngoài hay không?
- Tả Quân Vương Dịch Phong của Tiên Thiên Cung? Ngươi đợi một chút!
Gã Dã nhân to lớn kia quay đầu lại, hét lớn về phía Tinh Hồng Bảo:
- Có một tên gọi là Dịch Phong, tới tìm Thủ lĩnh của chúng ta! Là chém chết hắn hay là để hắn đi vào?
Một lúc sau, chỉ nghe một giọng nói càng lớn hơn từ sâu bên trong Tinh Hồng Bảo truyền ra:
- Nghe nói hắn cũng là Nhân Tộc, không thể vừa gặp mặt liền trực tiếp giết chết hắn. Để cho họ Dịch tiến vào đi! Nếu hắn ngoan ngoãn vâng lời, hết lời thiện ý, vậy thì để cho hắn còn sống, nếu lời nói không dễ nghe chút nào, vậy thì chém chết hắn!
- Họ Dịch, đi vào đi!
Chung Nhạc khí vũ phi phàm, nhàn nhã cất bước đi vào Tinh Hồng Bảo.
Mà lúc này, trong địa lao, mấy cường giả Nhân Tộc đi tới, nhấc Mục Tô Ca lên, kéo ra bên ngoài, vừa đi vừa cười nói:
- Lần này mấy vị Thủ lĩnh đã nói, nhìn xem tên họ Dịch này sẽ lấy ra bao nhiêu tài bảo tới chuộc gã Mục Tam Thái tử này. Nếu không đủ, vậy thì rao bán Mục Tam Thái tử. Phù Lê còn nói, nguyên vẹn bán một lần cũng không thích hợp, hẳn là chặt Mục Tam Thái tử ra thành từng khối từng khối bán đi. Vừa bán cho Thần Tộc, lại bán cho Ma Tộc, các Thần Tộc, Ma Tộc nhất định là rất vui vẻ mua thịt Mục Tam Thái tử về nếm thử a!
- Vừa nói tới ta liền chảy nước miếng rồi!
Một cường giả Nhân Tộc khác mỉm cười, nói: