Đám người nhất thời trợn trắng mắt.
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Dương Quan Viễn quả thật thông minh…
- Thế nhưng lại tất bại!
Hồng quang đột nhiên ba động, một tôn Tiên Thiên Thần Đế hàng lâm. Cánh chim bao phủ trời, đi tới phụ cận chiếc lâu thuyền này. Kim vũ phiêu động nhẹ nhàng nâng lâu thuyền lên, giống như rơi xuống trên tầng mây vậy.
Mọi người nhất thời cả kinh, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy vô số khỏa Thái Dương vờn quanh, hình thành một cái lại một cái Tinh hệ Luân Hồi, vô cùng đồ sộ. Lâu thuyền của bọn họ chính là đang phiêu phù bên trong vô số khỏa Thái Dương này. Đứng trong lâu thuyền nhìn ra ngoài, có thể nhìn thấy một khuôn mặt anh tuấn, to lớn khôn cùng.
- Kim Ô Thần Đế!
Đề Mạc Bắc thất thanh nói.
Một tôn Chân Thần từ trên bả vai Kim Ô Thần Đế bay xuống, đáp xuống trên lâu thuyền, chính là Hồn Đôn Vũ. Hồn Đôn Vũ được Kim Ô Thần Đế mời đi, vẫn luôn chưa trở về, hiện tại hắn vừa trở về, lập tức quay trở lại bên cạnh Chung Nhạc.
Khuôn mặt Kim Ô Thần Đế nhìn lại, thanh âm vang lên, lộ ra vô cùng cao xa, nói:
- Dịch thị có biết vì sao Dương Quan Viễn tất bại không?
Sắc mặt Chung Nhạc không thay đổi, nói:
- Mặc dù cả hai đều là Chân Thần, nhưng bọn họ không phải là cùng một cấp bậc, tự nhiên tất bại!
Kim Ô Thần Đế gật đầu, nói:
- Dương Quan Viễn tuy là con cháu hậu đại của Dương Hầu Ma Đế, trên người có Tiên Thiên Ma Huyết, bản thân đã tu luyện tới đỉnh phong mà sinh linh Hậu Thiên có khả năng tu luyện, thậm chí còn đi ra con đường của chính mình, Lục Đạo hợp nhất. Nhưng chênh lệch giữa hắn và Tiên Thiên Thần Ma quá lớn, nhất là Chư Tà. Chư Tà cũng không phải là cố ý muốn kéo dài thời gian, mà quả thật là bị Thiên Đế mời đi. Đối phó Dương Quan Viễn, hắn không cần kéo dài một chút thời gian nào!
Trong lòng mọi người đại chấn. Thiên Huyền Tử thất thanh nói:
- Chênh lệch giữa Hậu Thiên Thần Ma và Tiên Thiên Thần Ma thật sự lớn như vậy sao? Ta cũng không tin!
- Tiên Thiên chênh lệch là thứ nhất, Hậu Thiên chênh lệch là thứ hai!
Kim Ô Thần Đế lạnh nhạt nói:
- Chênh lệch giữa Dương Quan Viễn và Chư Tà, Tiên Thiên chênh lệch có ba phần, Hậu Thiên chênh lệch tới bảy phần. Ngươi không biết lai lịch của Chư Tà, cho nên mới cho rằng như thế. Truyền thừa của Chư Tà còn cao hơn Dương Quan Viễn rất nhiều. Bất luận là sư đệ của Thiên Đế hay là truyền thừa của Bích Lạc Cung, cũng đều vượt qua Dương Hầu Ma Đế không biết bao nhiêu!
Đám người nửa tin nửa ngờ. Mà trong lòng Chung Nhạc lại là trầm xuống, đối với lời nói của Kim Ô Thần Đế đã tin tưởng mười phần. Bích Lạc Cung thần bí khó lường, cộng thêm Tà Thần Thần Vương Thời đại Hắc Ám ngang vai ngang vế với tồn tại tà ác. Chư Tà đạt được hai cái truyền thừa này, thực lực sợ rằng còn vượt qua Dương Quan Viễn rất xa.
Đột nhiên, một đạo thanh âm xa xa truyền tới, lạnh nhạt nói:
- Chư Tà tới chậm, khiến cho Dương Hầu thị đợi lâu!
Chung Nhạc theo thanh âm nhìn lại, chỉ thấy tà khí vạn dặm, phiêu đãng như vân, xa xa bay tới, tốc độ cực nhanh.
Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn chấn kinh thiên địa. Đạo tà khí kia hạ xuống, không ngừng chuyển động, biến thành sáu đạo quang luân. Trước quang luân là một gã nam tử tà mị, đứng thẳng ở nơi đó, sắc mặt bình tĩnh không chút gợn sóng:
- Dương Hầu thị, vừa rồi ta và Đế Minh sư huynh nghị sự một chút, sau khi khiêu chiến ngươi, lại khiêu chiến Thần Hầu Chư Thánh Bảng, bởi vậy đã trễ nãi trong chốc lát. Nếu ngươi cảm thấy bất công, có thể dời lại ngày khác tái chiến!
Con ngươi Dương Quan Viễn siết chặt, toàn thân ma khí quay cuồng, biến thành hắc quang đen sẫm nồng đậm, sáu đạo hắc luân dựng thẳng sau lưng, mỉm cười nói:
- Cần gì phải dời lại? Nếu đợi thêm mấy ngày nữa, ngươi lại tới chậm, chẳng phải ta lại phải dời lại mấy ngày nữa sao? Nếu ngươi đã tới rồi, vậy thì chiến đấu thôi!
Lục Đạo trong cơ thể hắn chấn động, sáu đạo Tiên Thiên Ma Đạo bay ra, kết hợp lại với nhau, trực tiếp biến thành một thanh câu liêm, vừa ra tay chính là trực tiếp dùng ra bản lĩnh Lục Đạo hợp nhất của chính mình.
Kim Ô Thần Đế cúi đầu nhìn về phía Chung Nhạc, nói:
- Dịch thị, sau trận chiến này, có thể gặp mặt ta trong chốc lát hay không? Trận đấu này đối với Dương Hầu thị vô cùng bất công, rất nhanh sẽ kết thúc thôi!
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, gật đầu một cái. Kim Ô Thần Đế hai lần gọi hắn là Dịch thị, hiển nhiên là đã biết những hành vi của hắn tại Thánh địa Kim Ô thị lúc trước. Lúc đó, hắn giả danh là đệ tử của một chủng tộc Dịch thị bí ẩn không xuất thế trong Vũ trụ Cổ lão, đi ra ngoài lịch lãm, bị rất nhiều cường giả của Kim Ô thị cho là hắn tới từ chủng tộc phi thường đáng sợ, không dám đụng tới hắn.
- Chỉ là không biết, hắn có biết chuyện tình của ta với Kim Hà Hề hay không?
Trong lòng Chung Nhạc có chút thấp thỏm.
o0o
Tranh!
Dương Quan Viễn đột nhiên bạo khởi, thi triển ra một kích mạnh nhất mà chính mình đã dùng để đánh bại Hồn Đôn Vũ. Ma âm nhất thời tràn ngập thiên địa, Ma quang từ trước mũi của thanh câu liêm bùng phát, khiến cho nhật nguyệt vô quang.
Đế binh sơ hình, uy năng kinh thiên động địa. Một kích này của Dương Quan Viễn đã triển lộ ra chiến lực của một tôn thiếu niên Ma Đế.
Sau một khắc, Ma âm và Ma quang ngập trời đột nhiên thu hồi lại. Dương Quan Viễn không ngừng lui về phía sau, đã bị đánh trọng thương.
Trong lòng Chung Nhạc đột nhiên bộc phát ra sát ý vô cùng vô tận, ánh mắt nhắm thẳng về phía Chư Tà. Chư Tà theo ánh mắt của hắn nhìn lại, khẽ mỉm cười, thản nhiên nói:
- Dịch tiên sinh, kẻ kế tiếp chính là ngươi!
Chung Nhạc siết chặt hai nắm đấm, sát ý trong lòng càng lúc càng nặng, cơ hồ không thể áp chế được.
- Hắn thi triển chính là tuyệt học Đế cấp của Phục Hy thị ta!
Trong lòng Chung Nhạc dâng trào nộ hỏa ngập trời. Chư Tà đánh bại Dương Quan Viễn, cái mà hắn thi triển ra chính là tuyệt học Đế cấp của Phục Hy thị, hơn nữa còn là tuyệt học Đế cấp đã bổ toàn Lục Đạo Luân Hồi.
- Ta muốn chém chết hắn! Nhất định phải chém chết hắn!