- Kim Ô Thần Đế đưa của hồi môn tới Trấn Thiên Quan, ít nhất cũng phải mất thời gian tám chín năm. Dù sao đường xá từ Thánh địa Kim Ô thị trong Vũ trụ Cổ lão tới Trấn Thiên Quan cũng vô cùng xa xôi. Cho dù là Tạo Vật Chủ hoặc Đế Quân cũng cần thời gian tám chín năm mới có thể đi về một chuyến. Chuyện này có bại lộ, thì hẳn cũng là chuyện tình của tám chín năm sau a…
Chung Nhạc tự an ủi chính mình:
- Hiện tại ta đã có thể đánh thắng được phu nhân rồi! Ta không sợ nàng! Ừm! Ta quả thật là không sợ nàng… Nam tử đại trượng phu, cưới một tiểu thiếp tính là cái gì? Ta mới không sợ nàng…
Mặc dù ngoài miệng nói là không sợ, bất quá, trong lòng Chung đại quan nhân vẫn là có chút thấp thỏm. Thời gian hắn ở bên cạnh Âm Phần Huyên đều nhiều hơn bất luận một nữ tử nào khác. Trong thời gian này, hai người cũng từng đọ sức qua không biết bao nhiêu lần, đại đa số đều là hắn bị đánh bại.
Nói thật ra, trong lòng hắn thật sự có chút sợ hãi nương tử của chính mình. Một là yêu, hai là kính, ba là sợ.
- Kim Ô Thần Đế cũng đã rời khỏi Tử Vi Thiên Đình rồi! Ta nhất định phải lập tức rời khỏi, bằng không, sẽ không thể nào chạy thoát được nữa!
Chung Nhạc gọi Phù Lê và Hồn Đôn Vũ tới, lại mời Nguyệt Thần tới, dẫn theo tiểu hài tử Bệ Ngạn đi hội hợp với Âm Phó Khang. Tiểu hài tử Bệ Ngạn lệnh khệnh khiêng cây đại kỳ ‘cách xa ta một chút’, bộ dáng vô cùng rêu rao, khiến cho người ta chú mục.
Cũng may, dọc theo con đường này cũng không xảy ra chuyện gì bất ngờ. Thời điểm sắp tới Bắc Thiên Cung, Chung Nhạc đột nhiên dừng bước lại. Chỉ thấy phượng nghi thú vũ, phi loan tường phượng, nghị trượng thiên tràng thật cao một tòa tiếp theo một tòa chậm rãi đi tới. Vô số nghi trượng thiên tràng bay lượn xung quanh phượng loan, nhạc thanh du dương, rất nhiều Thần Nữ dẫn đường, khí phái cực kỳ phi phàm.
Phía trước là hai đội xa giá, một chi là xa giá Hoa Tư thị. Rất nhiều Thần Nữ Hoa Tư thị vây quanh xa giá đi tới. Một chi còn lại chính là rất nhiều Thần Nữ của Ô Minh thị, Ô Thanh Khanh cũng có mặt trong đó, còn có mấy tôn Nam Thần của Ô Minh thị.
- Chẳng lẽ là loan giá của Thần Hậu nương nương và Đế Hậu nương nương?
Trong lòng Chung Nhạc thoáng ngẩn ra, dừng bước lại, chờ đợi đoàn xe đi qua.
Lần này hắn đi tới Thiên Đình, rất nhiều lần cầu kiến Thần Hậu nương nương, nhưng Thần Hậu nương nương lại nhiều lần né tránh không chịu gặp mặt, lấy lý do là đang ở chỗ của Đế Hậu nương nương làm khách, khiến cho Chung Nhạc có chút không hiểu.
Không ngờ trước khi rời đi, hắn lại gặp phải loan giá của hai vị nương nương.
Hai chi đoàn xe nhanh chóng đi xuyên qua Thiên nhai, đi ngang qua bên cạnh đám người Chung Nhạc. Đột nhiên kẽo kẹt một tiếng, Thần Long và Loan Phượng kéo xe đột nhiên dừng bước. Thần Hậu nương nương mở rèm che cửa sổ ra, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp, mỉm cười hỏi:
- Nghe nói Dịch Quân Vương mấy lần tìm ta, không biết là có chuyện gì không?
Chung Nhạc khom người, nói:
- Hồi bẩm nương nương, bên cạnh ta có một đại tướng tên là Phù Lê, công pháp đã bị phá, khúc xương sống thứ bảy đã biến thành tử huyệt của hắn. Hắn là Nhân Tộc, trong người có mang huyết thống Hoa Tư thị, nhưng lại không luyện được tới khúc xương sống thứ bảy. Bởi vậy ta muốn cầu nương nương ban cho một môn công pháp, giải quyết hậu hoạn!
Thần Hậu nương nương nói:
- Thì ra là thế!
Thân thể Chung Nhạc khom xuống càng thấp, nói:
- Cầu nương nương ban cho một môn công pháp!
Thần Hậu nương nương còn đang trầm ngâm, đột nhiên trong đoàn xe bên cạnh truyền tới một đạo thanh âm ôn nhu êm tai:
- Thần Hậu nương nương, nếu Dịch Quân Vương đã mở miệng nhờ vả, ngươi hãy ban cho hắn một môn công pháp đi thôi!
Rèm cửa sổ của chiếc loan giá kia cũng mở ra, một vị nương nương phượng nghi thiên hạ lộ ra khuôn mặt, chính là vị Đế Hậu nương nương tại thời điểm thọ yến của Thiên Đế đã từng lộ diện kia. Nàng mỉm cười, nói:
- Dịch Quân Vương nói thế nào cũng là Nhân Tộc, tổ tiên là Phục Hy thị, là thân thích của Hoa Tư thị các ngươi. Nữ Oa của Hoa Tư thị từ trước tới nay đều là gả cho thủ lĩnh của Phục Hy thị. Ngay cả nương nương cũng từng gả cho Phục Hy thị. Nếu đã là thân thích, Dịch Quân Vương lại mấy lần nhờ vả, nương nương cần gì nhẫn tâm không cho chứ?
Ô Minh thị là một Đế tộc, Đế Hậu nương nương cùng Đế Minh Thiên Đế đã sinh hạ ra Đế Minh thị, sinh sôi nảy nở thành một Đế tộc khác. Thực lực của bản thân Ô Minh thị cũng sâu không thể lường, đã mượn danh vọng và thế lực của Đế Hậu nương nương nhanh chóng mở rộng lãnh địa, đè ép những Đế tộc khác trong Đế tinh, mời chào cường giả của các Vương tộc và Thần Tộc, Ma Tộc.
Thần Hậu nương nương cười khanh khách, nói:
- Tiểu nha đầu Phượng Yên thật lắm lời a! Hoa Tư thị ta và Phục Hy thị quả thật đã từng có Minh ước Thượng Cổ, nhưng Phục Hy thị sớm đã diệt vong, Minh ước tự nhiên cũng không còn hiệu lực nữa. Về phần Nhân Tộc, làm sao có thể so sánh với Hoa Tư thị ta được?
Đế Hậu nương nương mỉm cười, nói:
- Nương nương, nghe nói dưới trướng Dịch Quân Vương có tám ngàn Phục Hy a? Còn có lời đồn, nói Dịch Quân Vương cũng đã giải khai huyết mạch Phục Hy, các ngươi vẫn là thân thích!
Thần Hậu nương nương cười lạnh một tiếng:
- Giả Phục Hy mà thôi! Huống chi, Phục Hy thị là kẻ phản bội, Hoa Tư thị ta kiên quyết sẽ không có bất cứ dính dấp gì với Phục Hy thị, càng đừng nói là giả Phục Hy! Dịch Quân Vương, ta không thể cấp cho ngươi công pháp mà ngươi yêu cầu được!
Sắc mặt Chung Nhạc buồn bã, đứng ở một bên đường.
Đế Hậu nương nương cười khanh khách, nói:
- Nương nương thật tuyệt tình a!
Thần Hậu nương nương cười lạnh, nói:
- Cầu ta có ích lợi gì? Cầu ta còn không bằng tự cầu chính mình! Phục Hy thị bọn họ cũng không phải không có công pháp luyện thành khúc xương sống thứ bảy? Khởi giá!
Hai chiếc loan giá tiếp tục cất bước, tiến về phía trước.
Phía sau loan giá, một đạo thanh âm đột nhiên vang lên, cười lạnh, nói:
- Dịch Quân Vương, đã lâu không gặp a!
Chung Nhạc nghe được đạo thanh âm này, thân thể khẽ chấn động, nhìn về phía đạo thanh âm kia. Phong Vô Kỵ đang ngồi trên một con Thần thú cánh phượng long lân, mỉm cười nhìn về phía hắn.
- Vô Kỵ tiên sinh!
Chung Nhạc cũng nở nụ cười, ngữ khí có chút kinh ngạc, hỏi:
- Sao Vô Kỵ tiên sinh lại đi phía sau tọa giá của Đế Hậu nương nương?
Phong Vô Kỵ không đáp, mỉm cười nói:
- Nghe nói có hai tên Phục Hy biến thành nữ Thần quan của Đế Hậu nương nương, lẻn vào Bích Lạc Cung trộm cắp. Ta phụng ý chỉ của Đế Hậu nương nương tới tra xét chuyện này. Dịch Quân Vương có từng gặp qua kẻ ngụy trang thành nữ tử Phục Hy này không?
Chung Nhạc cười ha hả, lắc đầu nói:
- Chưa từng gặp qua! Nếu Vô Kỵ tiên sinh tra ra được tên Phục Hy này, nhớ phải để cho ta nhìn hắn một cái a!
Phong Vô Kỵ cười ha hả, nói: