- Tên Phục Hy này quả thật là không biết liêm sỉ, lại đi giả làm nữ tử! Dịch Quân Vương yên tâm! Sau khi ta bắt giữ hắn, nhất định sẽ để cho ngươi nhìn một cái!
Chung Nhạc cười tủm tỉm, gật đầu nói:
- Vô Kỵ tiên sinh, cáo từ!
- Cáo từ! Cáo từ!
Phong Vô Kỵ cưỡi Dị thú Long Phượng rời đi.
Chung Nhạc nhìn theo bóng lưng của hắn, hít mạnh một hơi, trầm giọng nói:
- Chúng ta đi thôi!
Ngoài mặt hắn không chút bận tâm, nhưng trong lòng lại nhấc lên sóng biển ngập trời.
Phong Vô Kỵ từ trước tới giờ đều là đang cống hiến cho một vị tồn tại bí mật, mưu đồ muốn cướp đoạt Đế vị, không ngừng gây xích mích khiến cho thiên hạ phân tranh. Mà Ích Tà Thần Hoàng và Thiên Ti nương nương cũng đang cống hiến cho vị tồn tại kia, khiến cho Tinh vực Tử Vi rơi vào loạn lạc, khiến cho Vũ trụ Cổ lão cũng là chiến loạn liên miên, thậm chí ngay cả ba ngàn Lục Đạo Giới cũng bị ảnh hưởng.
Mà hiện tại, không ngờ Phong Vô Kỵ lại là kẻ tâm phúc bên cạnh Đế Hậu nương nương. Chẳng lẽ Thiên Ti nương nương, Ích Tà Thần Hoàng và Phong Vô Kỵ cũng đều đang cống hiến cho Đế Hậu nương nương hay sao?
Chẳng lẽ vị tồn tại thần bí muốn đoạt lấy Đế vị, khiến cho thiên hạ ly tâm ly đức đối với Đế Minh Thiên Đế này, lại chính là Đế Hậu nương nương sao?
- Nghe ý tứ trong lời nói của Thiên Ti, đối tượng mà nàng đang hiệu lực hẳn là một nam tử. Đế Hậu nương nương rõ ràng là một nữ tử, hẳn không phải là Đế Hậu nương nương… Bất quá, đối với tồn tại Đế cấp, ngụy trang thành nam tử cũng không có chút khó khăn nào. Nàng dù sao cũng là chính thê của Thiên Đế, không thích hợp xuất đầu lộ diện, ngụy trang thành nam tử quả thật có thể che giấu tai mắt người trong thiên hạ…
Tuy nói Chung Nhạc cũng muốn khiến cho thiên hạ đại loạn, nhưng kẻ thực thi chân chính cũng không phải là hắn, mà là Thiên Ti và Ích Tà. Nếu kẻ đứng sau lưng bọn họ quả thật chính là Đế Hậu nương nương, vậy Đế Hậu mới là nguồn gốc của loạn lạc.
- Nếu đúng là nàng, vậy nàng ẩn núp thật sự cũng quá sâu rồi!
Chung Nhạc thoáng rùng mình một cái. Đế Hậu nương nương tuyệt đối cũng là một vị tồn tại Đế cấp.
Nàng chính là tồn tại thứ tám muốn tham gia vào trận tranh đoạt Đế vị này. Hơn nữa, nàng lại là ở bên cạnh Đế Minh Thiên Đế, có danh phận Đế Hậu nương nương. Trong Thiên Đình sợ rằng cũng có không ít thế lực là thân tín của nàng.
Nàng có thể bồi dưỡng ra không biết bao nhiêu tâm phúc. Trong các văn võ bá quan của Thiên Đế, hẳn là có rất nhiều người đã đầu nhập vào dưới trướng nàng. Thế lực của nàng tuyệt đối sẽ không nhỏ hơn Thiên Đế.
- Là một vị cự vô bá thế lực còn khổng lồ hơn cả Tiên Thiên Cung!
Chung Nhạc hít mạnh một hơi lãnh khí, trong lòng thầm nghĩ:
- Thiên Đình và Tiên Thiên Cung đấu đến lưỡng bại câu thương, Thiên Đế và Tiên Thiên Đế Quân đấu đến lưỡng bại câu thương, lúc đó còn có ai có thể địch nổi Đế Hậu nương nương được nữa? Hơn nữa, nhìn bộ dạng nàng tựa hồ đang tận lực lôi kéo Thần Hậu nương nương, cho dù bị Thần Hậu nương nương gọi là tiểu nha đầu Phượng Yên cũng không thèm quan tâm. Nàng hẳn là muốn cột Hoa Tư thị lên trên chiến xa của chính mình a! Hảo tâm cơ! Hảo thủ đoạn!
- Chủ công!
Phù Lê thoáng chần chờ một chút, nói:
- Chủ công, khúc xương sống thứ bảy này của ta…
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Thần Hậu nương nương đã chỉ điểm cho ta, nói trong truyền thừa của Phục Hy thị cũng có công pháp luyện được tới khúc xương sống thứ bảy, không cần công pháp của Hoa Tư thị cũng có thể luyện khúc xương sống thứ bảy tới mức không có sơ hở!
Ánh mắt Phù Lê nhất thời sáng lên. Nhưng Chung Nhạc đã lắc đầu, nói:
- Bất quá, ta không có loại công pháp này! Nghĩ muốn luyện khúc xương sống thứ bảy tới mức không có sơ hở, nhất định phải tu luyện Tam Thập Tam Trọng Thiên Đại Diệu Thiên Kinh của Đại Diệu Đế, hoặc là Ấn Thương Phục Ma Huyền Công của Ấn Thương Nữ Đế. Cả hai môn công pháp này, ta đều không có được!
Sắc mặt Phù Lê lại trở nên buồn bã, trong lòng thất vọng. Ngay lúc này, Chung Nhạc lại mỉm cười, nói:
- Bất quá, ta có biện pháp kiếm được hai môn công pháp này!
Trong lòng hắn thầm nghĩ:
- Trong khoảng thời gian này Phong sư huynh đã bắt đầu giải phẫu Phong Thanh Vũ, hẳn là đã lấy được mười bảy môn công pháp Đế cấp Phục Hy thị kia rồi a? Hy vọng hắn sẽ không lại phân tâm đi làm những chuyện khác…
Phong Thanh Vũ của Thế Ngoại Chi Địa trong Thiên Hà Chi Châu, thân mang mười bảy loại truyền thừa Đế cấp của Phục Hy thị, sau khi Chung Nhạc bắt giữ hắn, đã giao kẻ này cho Phong Hiếu Trung, dùng để nghiên cứu.
Trên người Phong Thanh Vũ tuyệt đối có Ấn Thương Phục Ma Huyền Công và Tam Thập Tam Trọng Thiên Đại Diệu Thiên Kinh. Thời điểm hắn đối chiến với Chung Nhạc đều đã từng sử dụng qua. Mặc dù cũng không được toàn diện, không kinh diễm giống như Chư Tà vậy, cũng chưa có bổ toàn Lục Đạo Luân Hồi, nhưng dùng để bổ toàn sơ hở tại khúc xương sống thứ bảy của Phù Lê hẳn là đã đủ rồi.
Bất quá, Phong Hiếu Trung bị Thần Long Đạo Cốt hấp dẫn, sau đó lại bị Tiên Thiên Thần Ngữ hấp dẫn, về sau lại chạy đi nghiên cứu Trác Long, đoán chừng cũng không đặt bao nhiêu tinh lực lên trên người của Phong Thanh Vũ. Trong khoảng thời gian này, hắn đã khai phát ra hết thảy bí mật trên người Phong Thanh Vũ hay chưa, vẫn chưa thể nói trước được.
o0o
Cũng không lâu lắm, đám người Chung Nhạc đã đi tới Bắc Thiên Cung. Âm Phần Huyên và đám người Âm Phó Khang sớm đã đợi sẵn. Âm Khang thị rời đi chính là dùng thủy lộ, cũng không thông qua Nam Thiên Môn, mà là từ Thiên Thuyền Phường tại ngọn nguồn của Thiên Hà đi thuyền, thông qua thủy lộ lái ra khỏi phạm vi của Thiên Đình, tiến vào Thiên Hà Chi Châu.
Hạm đội của Âm Khang thị đang đợi bọn họ ở nơi đó.
Âm Phó Khang liếc nhìn tiểu hài tử Bệ Ngạn khiêng đại kỳ một cái, vừa giật mình lại vừa kinh ngạc, cười ha hả, nói:
- Bộ dáng tiểu hài tử này thật là phách lối a!
Bệ Ngạn đảo cặp mắt trắng dã:
- Không được lại gần ta!
Âm Phó Khang tiến về phía hắn, cười lạnh nói:
- Ngươi không cho ta lại gần, ta hết lần này tới lần khác muốn lại gần…
Âm Phần Huyên vội vàng nói:
- Phụ thần, ngàn vạn lần không được lại gần hắn!
Âm Phó Khang vội vàng dừng bước lại, lúng ta lúng túng nói:
- Chẳng lẽ tiểu tử này có quỷ quái? Nữ nhi ngoan nói không được lại gần, vậy ta không lại gần là được…
Mọi người cùng nhau đi tới Thiên Thuyền Phường, leo lên Hạm đội của Âm Khang thị. Hạm đội lập tức lái ra khỏi ngọn nguồn của Thiên Hà, dọc theo Thiên Hà hạo hạo đãng đãng chạy đi.
- Đoạn đường này chỉ sợ sẽ không bình tĩnh!
Thần quang trong mắt Chung Nhạc lúc sáng lúc tối, trong lòng thầm nghĩ.