Trong hành cung, Thiên Đình chư tướng nhìn cảnh tượng đó mà sắc mặt đều kịch biến. Song Giao Giản của Phong Kế Tổ giáng xuống trán Văn Nguyệt công chúa nhưng lại như đập xuống không khí, thuận theo nhục thân của Văn Nguyệt công chúa rồi xuyên qua, Song Giao Giản biến mất.
- Người có thể động dụng Không Gian và Trụ Quang đại đạo biến thành loại thần thông này giết ngươi, không nhiều!
Phong Kế Tổ ngẩng lên nhìn Đế Minh Thiên Đế và Đế Hậu nương nương, cẩn thận nói:
- Theo ta được biết, chỉ có tội đế của Phục Hy tội tộc ta là luyện được hai loại đại đạo này đến xuất thần nhập hóa, Huyền Thanh Trụ Quang Huyền Kinh do Hạo Dịch Đế sáng tạo ra. Hạo Dịch Đế năm đó được gọi là cường giả chí cao nắm giữ “vũ” và “trụ” trong số các Hậu Thiên sinh linh. Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh tuy được lưu truyền, ngoài tội tộc ta còn có chủng tộc khác có được môn công pháp này nhưng phần lớn đều là tàn phiến, không thể tu luyện được tới trình độ này. Bệ hạ có biết hung thủ là ai?
- Đương nhiên ta biết.
Đế Minh Thiên Đế mặt tối lại, cười khảy:
- Tên tiểu bối này hiện tại là quân sư được Mục Tiên Thiên trọng dụng, lần này để lại thần thông này trong người con gái ta chính là thách thức ta.
Phong Kế Tổ hỏi dò:
- Thần thông của hắn có lẽ có từ Phục Hy thị ta, nhưng điều khiến ta thấy lạ đó là Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh hắn tu luyện còn hoàn chỉnh hơn của ta.
Mặc Ẩn đột nhiên căng thẳng nói:
- Bệ hạ, hết thời gian rồi!
Phong Kế Tổ không dám phân tâm, vội nhìn Văn Nguyệt công chúa, cười:
- Bệ hạ, nương nương, chư vị đồng liêu, mọi người hãy yên tâm, tuy hắn có thành tựu không nhỏ nhưng không chống lại được tu vi của ta. Hãy xem ta xóa bỏ Lục Đạo thần thông của hắn!
Cây nhang kia đã cháy hết, làn khói cuối cùng tan đi, thân thể Văn Nguyệt công chúa đột nhiên run lên, trong cơ thể phát ra tiếng uỳnh uỳnh, bắn ra vô số quầng sáng, rồi tiếng long ngâm vọng ra. Các đạo đao quang biến thành các vòng luân hồi, từ bên trong lại có các con giao long quấn quanh đao quang, không để uy năng bạo phát.
Các vòng luân hồi bị giao long tiêu diệt, chớp mắt Lục Đạo Luân Hồi đã tiêu tan, gương mặt đầy nếp nhăn của Phong Kế Tổ nở nụ cười:
- Bệ hạ, nương nương, tội thần đã hoàn thành mệnh lệnh.
Văn Nguyệt công chúa lộ ra vẻ kinh hoàng, giọng nghèn nghẹt:
- Không phải Lục Đạo Luân Hồi, là Thất Đạo Luân Hồi! Cứu ta!
Thân thể nàng đột nhiên tách thành nhiều mảnh, nguyên thần nhục thân bị chém vụn ra đất.
Máu tươi bắn tóe lên mặt Phong Kế Tổ.
Cho dù có hàng nghìn Thần Hoàng, Tạo Vật Chủ và Đế Quân trấn áp, cho dù là chín mươi lăm vị Tiên Thiên thần ma giúp nàng kéo dài thọ mệnh, cho dù là Đế Hậu nương nương dùng pháp lực mạnh nhất bảo vệ, cũng không phá giải được Thất Đạo Luân Hồi.
Khi thời gian tới hạn, Văn Nguyệt công chúa vẫn ngọc tan hương tàn, mất mạng!
Phong Kế Tổ sững người, quệt vết máu trên mặt, ánh mắt đầy khủng hoảng, hét lên:
- Bệ hạ, nương nương, không phải tội thần không cố hết sức, là tội thần chỉ luyện thần thông của Lục Đạo Luân Hồi, chưa từng luyện thần thông Thất Đạo Luân Hồi, không thể phá được...
Rắc rắc!
Hắn bị Đế Minh Thiên Đế tóm trogn tay, Đế Minh Thiên Đế sắc mặt lặng như mặt nước, bàn tay dần siết lại, Phong Kế Tổ cảm thấy nhục thân nguyên thần bị đại đạo chi lực khủng bố nén lại, xương cốt toàn thân kêu răng rắc, áp lực vẫn tiếp tục tăng lên, hắn kinh hãi, hét lên:
- Bệ hạ, tội thần vẫn còn hữu ích, hãy tha mạng!
Bùm!
Hắn biến thành đống huyết tương, nguyên thần cũng tan chảy trong bàn tay Đế Minh Thiên Đế, các loại đại đạo trong cơ thể phân giải, linh và hồn cũng phân giải thành các giọt huyết châu.
Khóe mắt Đế Minh Thiên Đế giật giật, khẽ búng một cái, huyết châu tan thành tro bụi.
- Thất Đạo Luân Hồi, trẫm không phá được, thua rồi!
Đế Minh Thiên Đế mặt lặng như mặt hồ, dường như nói ra một việc không hề liên quan tới hắn.
Phá Thiên Quan, bên cạnh Thiên Thần Tế Đàn.
Keng!
Một âm thanh lanh lảnh khiến người ta sợ hãi vang lên, thần đao của Chung Nhạc chui vào vỏ đao, Chung Nhạc đưa bàn tay ra, thần đao và vỏ đao biến thành hai làn khói chui vào lòng bàn tay hắn.
Hơn một vạn bảy nghìn thần ma nhìn nhau, không biết Đế Minh Thiên Đế đã phá giải c thần thông Chung Nhạc để lại trong cơ thể Văn Nguyệt công chúa hay chưa. Mấy người Lâu Chính Sư thì càng căng thẳng bất an, vẻ mặt Chung Nhạc không hề có bất cứ dao động cảm xúc gì, không nhìn ra hỷ nộ, họ cũng không biết kết quả Chung Nhạc thách Đế Minh Thiên Đế thế nào.
Đột nhiên đồ đằng trụ của Lâu Chính Sư rung lên, một vị thần sứ báo tin cho hắn.
Sắc mặt Lâu Chính Sư biến đổi, nhìn mấy người Bàn Kê, Đình Đạo Cực đang nhìn sang lắc đầu. Ma Thiên Vương nói nhỏ:
- Dịch Quân Vương không giết được Văn Nguyệt công chúa? Lẽ nào bệ hạ đã phá giải được thần thông của hắn?
Lâu Chính Sư vẫn lắc đầu.
Lúc này mọi người mới hiểu ý, trong lòng kinh hãi:
- Bệ hạ không phá giải được thần thông cảu Dịch Quân Vương, Văn Nguyệt công chúa đã chết rồi!
Chung Nhạc đứng dậy, cười với Hỗn Độn Vũ:
- Vũ sư huynh, những người nên tới cơ bản đã tới rồi. Chúng ta bắt đầu thôi.
Hỗn Độn Vũ tay cầm danh sách bước lên Thiên Thần Tế Đàn. Cường giả ngồi quanh Thiên Thần Tế Đàn, nhìn từ Đế Tinh thì họ giống như những vì sao trên trời, nhục thân to lớn, sau đầu đều có sáu quầng sáng xoay chuyển, có sáng có tối.
Có người tu vi tinh thâm nhục thân vĩ đại, có người vì vẫn là Thần Minh, Thiên Thần thì nhục thân nhỏ hơn.
Hỗn Độn Vũ đọc:
- Trung Ương thị Ương Phong Bình, Ương Bất Bình, Ương Thiếu Bình, Ương Thanh Bình, bốn vị sư huynh sư tỷ đã tới chưa?
Bốn vị cường giả Trung Ương thị đứng dậy, Ương Phong Bình cười:
- Làm phiền Hỗn Độn thị và Dịch Quân Vương ghi nhớ, bọn ta đã tới rồi.
Hỗn Độn Vũ lại đọc:
- Lật Lục thị Lục Vọng, Lục Băng Nga, Lục Tây Xuyên, Lục Đình bốn vị sư huynh sư tỷ đã tới đủ chưa?
Mấy người Lục Vọng đứng dậy, cười ha hả:
- Tỷ đệ mấy người bọn ta vẫn chưa có chết!
- Đế Minh thị Văn Tinh điện hạ, Văn Ngọc điện hạ, Văn Nguyệt công chúa, Văn Hòa công chúa!
Văn Tinh, Văn Ngọc, Văn Hòa ba vị công chúa điện hạ đứng dậy, không nói gì, sắc mặt nặng nề.
- Thiên Nguyên thị Nguyên Diệt sư huynh?
Phía dưới yên lặng, một lúc sau Kim Đề thị Kim Bất Hoán đứng dậy:
- Nguyên Diệt sư huynh đã chết rồi. Ta và hắn gặp nhau trên chiến trường, sau trận khổ chiến đã giết hắn. Nguyên Diệt sư huynh đúng là kình địch của ta, là đạo hữu trên con đường thành đế của ta. Hãy dùng chén rượu nhạt này kính anh linh trên trời của sư huynh!
Hắn nâng chén rượu đổ xuống, mọi người cũng đổ chén rượu kính lễ Nguyên Diệt.
Hỗn Độn Vũ tiếp tục đọc, trên Chư Thần Bảng có thêm rất nhiều gương mặt, cũng có nhiều danh húy tối đi, họ đã chết trong trận chiến tranh đế, khiến mọi người cảm khái vạn phần.
Vốn dĩ, cho dù ngươi có tư chất thành đế, nhưng cảnh ngộ khác nhau, cơ duyên khác nhau, cơ hội khác nhau, cũng sẽ nhiều người bị đào thải, cuối cùng chỉ còn lèo tèo vài người có thể trở thành đế.
Một lúc lâu sau, Hỗn Độn Vũ đọc hết danh húy trên danh sách, nói với Chung Nhạc:
- Dịch Quân Vương phát đi hơn hai vạn thiệp mời, hôm nay có một vạn bảy nghìn bốnt răm năm mươi bốn vị tới.
Đột nhiên một cỗ xe kỳ lạ từ từ đi tới, trên xe là một vị nam tử trẻ tuổi, cười:
- Hỗn Độn thị sai rồi, là một vạn bảy nghìn bốn trăm năm mươi lăm. Dịch Quân Vương, Huyền Cơ không tới muộn chứ?
Chung Nhạc đứng dậy, đích thân ra đón, cười:
- Huyền Cơ huynh tới vừa đúng lúc, mời ngồi!
Huyền Cơ cất Thiên Tuyền Xa đi, cũng ngồi xuống.
- Chắc không còn ai nữa chứ?
Chung Nhạc trầm ngâm, lúc này lại có năm đạo thần quang từ năm hướng khác nhau bay tới, đáp xuống xung quanh Thiên Thần Tế Đàn, biến thành năm vị nam nữ dung mạo đặc biệt, giơ thiệp mời ra rồi ngồi xuống.
- Tà Đế, Ma Đế, Thần Đế, Phượng Thiên và Nguyên Nha, đệ tử của năm vị này! Họ tới bắt ta sao? Đại hội chư đế tương lai lần này sẽ không yên bình rồi!
Chung Nhạc nhìn năm người kia, khóe mặt khẽ giật, hít một hơi sâu, bước lên Thiên Thần Tế Đàn, tế Thiên Bàn lên.
Món thiên đạo chi bảo đó bay trên không trung, thiên đạo chi uy lan tràn. Thiên Bàn hắn luyện trước kia vẫn chưa thi triển được thiên đạo chi uy, còn lần này tập hợp toàn bộ năng lượng, cuối cùng cũng khiến món thiên đạo chi bảo này có vài phần khí tượng.
Chung Nhạc cố định Thiên Bàn trên không trung, nhìn quanh một lượt, nói lớn:
- Chư vị, dù chúng ta có gặp nhau trên chiến trường hay không, cho dù sau này chúng ta liệu có chết trong tay đối phương hay không, hôm nay chúng ta hãy bỏ qua thân phận. Chúng ta đều là luyện khí sĩ, là người cầu đạo. Hôm nay đại hội chư đế tương lai khởi động, hy vọng mọi người hãy gác lại những ân oán cũ hoặc mới, cùng nghiên cứu đại đạo! Chư vị hãy nhìn bảo vật này!
Mọi người ngẩng lên nhìn, Thiên Bàn trên không trung, úp ngược xuống, trời tròn đất vuông, điều lạ là Thiên Bàn này lấy bốn vách là đất, đáy là trời, chứa vô vàn sự ảo diệu của vũ trụ.
Chung Nhạc cười:
- Bảo vật này là bảo vật suy đoán, có thể tập trung trí tuệ, có khả năng suy đoán vô tận, có thể trợ giúp công pháp suy đoán, thần thông, thần binh của chúng ta. Nếu tập trung được trí tuệ của chư vị, suy đoán ra Thất Đạo Luân Hồi thì có thể sẽ có thành tựu nhất định.
Mọi người quan sát Thiên Bàn, khi Thiên Bàn này được luyện chế thậm chí còn xuất hiện dấu hiệu vạn đạo lai triều, sau khi luyện thành thậm chí ngay cả chư đế cũng tranh cướp.
Ánh Mtắ của Huyền Kỳ lay động nhìn Thiên Bàn nghĩ ngợi.
Chung Nhạc nhìn hắn, Huyền Kỳ cảm nhận được, mỉm cười. Chung Nhạc cũng cười đáp lại, nghĩ bụng:
- Hắn không có gương mặt, nụ cười là giả.
- Huyền Kỳ Nhị Tẩu, hai vị lão ca ca, thần binh của hai người bị tiêu hủy, chi bằng mượn bảo vật này để suy đoán thần binh.
Chung Nhạc lên tiếng.
Huyền Kỳ Nhị Tẩu tiến tới, cả hai cùng hô lớn, pháp lực tinh khí chui vào Thiên Bàn. Đạo văn trên Thiên Bàn lập tức bắt đầu diễn biến thành hình của bốn món dị bảo của họ. Đạo văn trong bốn món dị bảo không ngừng chuyển biến, thay đổi, trở nên hoàn hảo hơn!
Bên dưới, mọi người đều ồ lên, đứng dậy ngẩng nhìn hư ảnh trong Thiên Bàn, bốn món dị bảo từ đạo văn đó đang không ngừng diễn biến theo chiều hướng đế binh!
Huyền Kỳ Nhị Tẩu cũng kích động khó tả, họ dùng bảo thành đạo, thành tựu về luyện bảo không ai sánh bằng. Hồi đó Chung Nhạc dùng thiên đạo chi bảo thắng họ chỉ là may mắn, nếu luận bản lĩnh luyện bảo đương nhiên Chung Nhạc còn phải chạy dài.
Với trí tuệ của họ rất khó có tiến triển tiếp. Chung Nhạc luyện chế Thiên Bàn, khiến thành đạo chi bảo của họ cũng bị hủy trong quá trình luyện chế Thiên Bàn, không ngờ dựa vào Thiên Bàn chi uy lại suy diễn được bảo vật hoàn hảo mà trí tuệ cả đời của họ không làm được, lẽ nào họ lại không kích động?
Thành đạo chi bảo hoàn mỹ chính là đế binh!
Đế binh luyện thành, đương nhiên công pháp cũng là đế cấp!
Thiên Bàn có thể san bằng mọi trở ngại để Nhị Tẩu thành đế!