Chương 18: Thế giới 1- Con riêng của hào môn, mắt kính- play (18)Edit: XoàiBeta: Nờ
Tin tức vừa truyền ra lập tức chấn động cả nước.
Ban đầu Giang Dương còn chưa thoát khỏi mặt trái của tin tức về việc lừa hôn thì đã liên lụy vào án giết người. Quần chúng thảo luận đến khí thế ngất trời, sôi nổi suy đoán trong án tử này Giang Dương sắm vai gì.
Việc Phương Nghiễn bị bắt, tựa như một viên đạn trực diện bay tới, làm Giang Dương và Mạnh Khiêm trở tay không kịp. Có điều rốt cuộc không phải tự mình động thủ, Giang Dương cũng không lo lắng quá. Cho dù bị cảnh sát mời vào cục cảnh sát phối hợp điều tra thì sắc mặt gã vẫn vững như núi Thái Sơn. Người không phải gã giết, cũng không phải gã kêu. Vì vậy tự nhiên không có gì phải hoảng sợ.
Nhưng sau khi Phương Nghiễn bị bắt thì Mạnh Khiêm vẫn luôn lo sợ bất an, mất hồn mất vía. Cậu sợ Phương Nghiễn phun ra cái gì không hay về mình.
"Không cần lo lắng đâu. Phương Nghiên nào phải mấy tên côn đồ chỉ được mỗi cái miệng, hắn nhất định sẽ không nói bậy." Trong văn phòng, sau khi Giang Dương kết thúc cuộc điện thoại dài với Giang Triệu Lân, nhéo nhéo sóng mũi của mình rồi đứng lên. Gã ôm lấy Mạnh Khiêm đang ngây ngẩn ở bên cửa sổ, an ủi mấy câu.
Vẻ mặt Mạnh Khiêm tràn đầy sự bất an, miễn cưỡng mà cười nhưng không nói câu nào. Bởi cậu ta biết Giang Dương không có cách nào giải quyết nội tâm bất an của mình. Tính đến hiện tại Phương Nghiễn đã bị bắt được bốn ngày. Nếu cảnh sát không có chứng cứ xác thực thì sau 24 giờ phải thả Phương Nghiễn ra rồi. Tuy nhiên hiện tại Phương Nghiên vẫn ở cục cảnh sát. Không hề có động tĩnh nào, mà cũng không cho phép nộp tiền bảo lãnh. Đã nhiều ngày trôi qua rồi song Giang Dương chưa nghe được tin tức gì.
Gã là phú hào số một ở Nguyệt thành. Nhưng chỉ một án giết người nho nhỏ như vậy lại khiến các mối quan hệ mà gã sở hữu hệt như đều mất hết hiệu lực. Thậm chí một đội trưởng đội cảnh sát hình sự thấp kém cũng không nể tình Giang Dương mà cự tuyệt bất cứ kẻ nào muốn gặp Phương Nghiễn. Chuyện này quá không bình thường rồi.
Sâu thẳm trong Mạnh Khiêm luôn có cảm giác, chuyện này đang bị thao túng. Bằng không vì sao cảnh sát đột nhiên đi đếm công trường. Hơn nữa còn có thể chuẩn xác tìm thấy thi thể Giang Hách. Thậm chí có thái độ kiên quyết mà bắt Phương Nghiễn. Đếm nổi cả Giang Dương cũng không chen chân vào trong đó nổi... Tuyệt đối không được bình thường.
Bỗng nhiên, cậu nhớ tới hồi trước ở ngoài phòng phẫu thuật, nhìn thấy anh em nhà họ Hoắc.
Trước đấy, Hoắc Thanh cũng tự mình tới Giang trạch để đón Yến Tô. Rồi lại xuất hiện ở bệnh viện, lúc đó mổ chính cho ông nội không phải là Yến Tô sao?
Chi tiết này, cậu không dám nói với Giang Dương.
Về sau, có tin tức tuôn ra Giang Hách bị giết chết rồi mới bị bỏ ở công trường. Mà hơn hết là cảnh sát rất nhanh chóng đã tìm được hung khí gây án. Khi có người bỗng nhiên tới thú tội thì bị cảnh sát điều tra ra là mạo danh thay thế. Cho nên Phương Nghiễn vẫn bị giữ ở sở cảnh sát như cũ. Sự tiến triển thần tốc của án kiện cùng với thái độ kiên quyết của cảnh sát làm cho người khác phải líu lưỡi. Rốt cuộc thì phạm nhân chính là Phương Nghiên. Bao nhiêu năm qua, cảnh sát ở Nguyệt thành hao tốn hết sức lực cũng không thể bắt Phương Nghiễn đền tội thì có thể thấy được đối phương giảo hoạt khó chơi đến nhường nào. Song lần này không biết đến cùng là cảnh sát đang nắm giữ chứng cứ gì trong tay, lại giữ chặt Phương Nghiễn ở sở cảnh sát được.
Nhưng mà sự việc sau đó còn khiến cho người ta ngã đến vỡ mắt kính. Chẳng đến mấy ngày, phòng trưng bày nổi tiếng nhất Nguyệt thành Hắc Trì do bị nghi ngờ có liên quan đến việc rửa tiền, thành thử bị niêm phong. Người đứng sau lưng lại là Phương Nghiễn.
Thật ra, phòng trưng bày Hắc trì cũng không phải là phòng trưng bày lớn nhất, tốt nhất ở Nguyệt thành nhưng lại nổi tiếng nhất. Chính vì Mạnh Khiêm là hoạ sĩ kí hợp đồng với Hắc Trì Gallery.
Mấy năm trước, phòng trưng bày Hoắc Trì cũng là một phòng trưng bày có danh tiếng. Cơ mà không hề tới mức nhà nhà đều biết. Chỉ sau khi kí hợp đồng với Mạnh Khiêm, bắt đầu tiêu thụ hàng chục vạn, trăm vạn từ tác phẩm của Mạnh Khiêm. Chẳng bao lâu, Mạnh Khiêm liền trở thành hoạ sĩ thiên tài trong miệng của giới truyền thông. Giá bán của một tác phẩm cũng ngày càng cao. Như thể cậu ta đã là một tài năng xuất chúng trong số các hoạ sĩ trẻ.
Đặc biệt hơn là sau khi được Giang Dương bỏ ra số tiền tận ba trăm vạn để mua bức u linh lan. Ngay lập tức làm cho Mạnh Khiêm nổi tiếng, các tác phẩm khác của cậu ta cũng vươn lên. Càng chưa nói đến hiệu ứng mang lại sau khi đính hôn với Giang Dương, chỉ cẩn thận tính toán thôi thì từ lúc Mạnh Khiêm kí hợp đồng tác phẩm đầu tiên đến bây giờ, đã tích lũy được 6000 vạn ở phòng trưng bày Hắc Trì.
Buổi đầu cũng có nhiều ý kiến nghi ngờ tác phẩm của Mạnh Khiêm. Nhưng mà Mạnh Khiêm lại giống như được trời cao sủng ái, một đường nghịch tập. Thậm chí còn thu phục được người đàn ông giàu có số một ở Nguyệt thành Giang Dương, làm không biết bao nhiêu người ghen tị.
Song những thứ đó đều là chuyện của ngày hôm qua rồi. Hôm nay, phòng trưng bày Hắc Trì bởi vì hoạt động rửa tiền của Phương Nghiễn mà bị niêm phong. Quản lý bị đưa vào cục cảnh sát để lấy lời khai. Tin tức vừa ra ngay tức khắc làm mạng xã hội phát sốt, trụ ở hotsearch một thời gian dài. Quần chúng ăn dưa bắt đầu sôi nổi suy đoán, hung thủ giết anh họ Giang Dương là ông trùm hắc bang, mà ông trùm kinh doanh phòng trưng bày để rửa tiền. Thêm cả hôn phu của Giang Dương Mạnh Khiêm lại là họa sĩ No.1 ở đó. Ai mà biết rốt cuộc nơi này có cái gì mờ ám không.
Một vụ án giết người, liên quan tới nhiều người như vậy. Đến nỗi còn dìm hai danh nhân thành đạt là Mạnh Khiêm và Giang Dương cùng nhau xuống nước. Biết đâu được còn có điều thần kì gì xảy ra sau đó nha.
Sau khi biết được giám đốc phòng trưng bày bị bắt đi thì Mạnh Khiêm hoàn toàn hoảng sợ. Nhưng cậu ta còn chưa kịp chuẩn bị cái gì đâu. Thì phòng trưng bày vừa mới bị niêm phong buổi sáng, giữa trưa cảnh sát đã đột kích Giang trạch mang Mạnh Khiêm đi.
Hotsearch hai ngày nay y như một bộ phim vậy. Mỗi ngày một tập mới, ngay cả những cô dì, chú bác bán hàng rong khi rảnh rỗi cũng thích tám về chuyện này.
Vụ án này cảnh sát hành động cực kì phách lối, chẳng hề kiêng dè cái gì. Mỗi khi có cái gì tiến triển sẽ tức thì công khai cho các phương tiện truyền thông. Thậm chí có nhiều trang tin tức còn lập ra một chuyên đề riêng liên tục đưa tin.
Như thể có người sau lưng khuyến khích vụ án, mong muốn người người nhà nhà đều biết đến.
Sau khi Mạnh Khiêm bị bắt, Giang Dương cũng đã nhận ra điểm này. Người yêu của gã bị cảnh sát mang đi tra khảo. Còn gã có gọi vô số cuộc điện thoại vẫn không thể làm gì. Đến nỗi những chính trị gia có quan hệ với gã đều không muốn nhúng tay vào. Cảm giác bất lực này làm Giang Dương cuối cùng cũng biết được cái gì gọi là tuyệt vọng.
"Hắn chỉ là một phú hào, không phải hoàng đế. Đừng có cho rằng Nguyệt Thành chuyển động xung quanh hắn." Hoắc Vân xem xong tin tức trên trang web thì tiện tay tắt đi. Nàng dựa vào trên vai Diệp Thư Minh, nhìn cách đó không xa có hai người đang tản bộ bên bờ, không thể không cảm khái nói: "Anh Tô của chúng ta thật tàn nhẫn nha. Mặt cũng không lộ, thậm chí còn chưa nói câu nào. Thế mà chỉnh đến hai người Giang Dương kia suy sụp luôn rồi. Anh nói xem, anh Tô làm cách nào mà biết được nơi giấu thi thể của Giang Hách chứ?"
"Em tò mò thì thử hỏi anh Tô đi." Diệp Thư Minh rót cho cô một ly hồng trà, ôm bả vai Hoắc Vân cùng con trai* phơi nắng trong sân.
(*) : Trong bản raw tui có thì có ghi từ đó là "con dâu", nhưng tui cứ thấy nó phi lý sao sao nên đã sửa lại thành "con trai"."Không được đâu, biết trước kịch bản thì còn gì thú vị chứ." Hoắc Vân nói.
Diệp Thư Minh cười nói: "Em xem câu chuyện này thành một vở kịch à?"
Có điều không phải vụ án này đều theo tiết tấu mỗi ngày một quả bom sao. Tựa hồ đã sớm chôn ở dưới đất, tỉ mỉ sắp đặt tốt thời gian nổ.
"Đổi cái mới thôi." Tay Hoắc Vân tùy ý vuốt một cái ra tin tức mới.
Sau đó khi cảnh sát điều tra rõ, hoạ sĩ trẻ Mạnh Khiêm thật sự có tham gia vào việc tẩy tiền ở phòng trưng bày Hắc Trì. Thêm nữa, cảnh sát còn công bố hiệp ước giữa phòng trưng bày Hắc Trì với Mạnh Khiêm. Từ đầu đến cuối, các tác phẩm của Mạnh Khiêm đều được Phương Nghiễn sử dụng để rửa tiền. Cho nên Mạnh Khiêm vừa mới tốt nghiệp thì tác phẩm đã bán với giá cao ngất ngưởng.
Hết chương 18.