Nhất Đẳng Gia Đinh

Chương 47

Hứa Phong nhảy lên Hắc Xà, hai tay nắm thật chặt mũi tên cắm trên lưng Hắc Xà, bởi vì sợ nó rơi ra, Hứa Phong lại dùng lực cắm mũi tên vào sâu đến quá nửa. Hắc Xà bị cơn đau kíƈɦ ŧɦíƈɦ, quay cuồng kêu gào, khuấy động nước sông đánh vào người Hứa Phong làm hắn ướt hết cả người.

Đối với toàn thân bị ướt sũng, Hứa Phong tự nhiên sẽ không để ý, lấy dao găm đã chuẩn bị sẵn ở bên hông ra, hung hăng đâm vào Hắc Xà.

Một dao của Hứa Phong vừa đâm xuống, máu đỏ tươi của Hắc Xà liền trào ra, nhuộm đỏ cả nước hồ.

Diệp Tư cùng một đám gia đinh ở trên bờ, nhìn thấy Hứa Phong đang cùng vật lộn với một con quái vật khổng lồ, tim cả đám đều đập nhanh, ngừng thở quan sát. Diệp Tư lại càng cắn môi, bờ môi mê người giống như hoa hồng bị hàm răng trắng tinh của nàng đè vào hiện lên dấu răng, ngón tay mảnh khảnh nắm thật chặt, không chớp mắt nhìn Hứa Phong đang ở trên lưng Hắc Xà.

Hứa Phong ở phía sau lưng Hắc Xà, Hắc Xà trong khoảng thời gian ngắn cũng không có biện pháp nào bắt được Hứa Phong, mà dao găm của Hứa Phong thì từng nhát từng nhát đâm xuống, khiến cho thân thể Hắc Xà giống như đang tắm máu.

“Hứa Phong! Cẩn thận nó dùng thân mình quấn lấy ngươi!” Diệp Tư ở trên bờ nhìn một người một xà trên mặt nước, nhìn không được nhắc nhở Hứa Phong.

Hứa Phong thấy Hắc Xà có xu hướng này, khóe miệng hắn cười lạnh, rút lên vài mũi tên cắm ở trên thân Hắc Xà, trước sau đều đâm vài cái. Hứa Phong thầm nghĩ, nếu nó không sợ mũi tên nhọn càng đâm vào sâu bởi vì cuộn lại thì cứ việc thử đi.

Cho dù Hắc Xà là Linh Thú, cũng không chịu được những cơn đau luân phiên như vậy. Huống chi cơ thể nó còn bị Diệp thúc đánh thành trọng thương, loại tình huống lúc này lại càng gia tăng thêm thương tổn của nó.

"Xuy..."

Đang khi xà phát ra tiếng kêu gào, từng luồng lôi điện trên thân thể Hắc Xà kích động phóng ra, trùng kích hướng về phía Hứa Phong.

Nhìn thấy từng luồng lôi điện trùng kích vào người Hứa Phong, cả đám gia đinh trên bờ đều ngừng thở chăm chú nhìn vào Hứa Phong. Hắc Lôi dày đặc như thế, nếu đánh vào người bọn hắn nhất định chỉ có một đường tử vong.

"Oanh..."

Từng cỗ Hắc Lôi oanh kích ở trên người Hứa Phong, trên người Hứa Phong nổi lên tử sắc quang mang, đạo đạo Hắc Lôi tiến vào trong cơ thể Hứa Phong, sau đó lại bị Tử Lôi cắn nuốt. Đồng thời trong lúc cắn nuốt Hắc Lôi, từng đạo lôi điện rèn luyện lấy thân thể của hắn.

Bất kể là Tử Lôi hay là công lực, Hứa Phong cũng có thể cảm giác được nó đang tăng lên.

"Oanh... Oanh..."

Từng đạo Hắc Lôi của Hắc Xà oanh kích lên người Hứa Phong, làm cho Diệp Tư phải nín thở, tuy rằng bởi vì Hắc Xà đang trọng thương, cường độ Hắc Lôi phát ra đã yếu hơn rất nhiều, kém hơn so với lần trước đối phó với Diệp thúc. Nhưng mà dù sao Hứa Phong cũng chưa đạt tới nhập linh huyền giả, liệu hắn có thể thừa nhận Hắc Lôi của Hắc Xà không?

Diệp Tư đứng ở trên bờ, thần sắc sợ hãi, khuôn mặt tuyệt mỹ vì kinh hoảng mà tái nhợt, phối hợp với đường cong uyển chuyển dụ hoặc, khiến một ít gia đinh chú ý tới Diệp Tư bị ý loạn thần mê!

“Xuy…” Hắc Xà bắt đầu bạo ngược, từng đạo lôi điện oanh kích lên người Hứa Phong, đồng thời Hứa Phong cũng đem hết toàn lực nhằm cắn nuốt Hắc Lôi, khóe miệng treo một tia cười lạnh, hắn đã dám mạo hiểm nhảy lên người Hắc Xà, cũng bởi vì hắn có thể cắn nuốt Hắc Lôi, bằng không bất kỳ một người chưa đạt tới nhập linh huyền giả nào cũng không dám làm như thế, cho dù là thập phẩm!

Trong lúc điên cuồng cắn nuốt Hắc Lôi, dao găm trên tay Hứa Phong cũng không ngừng đâm vài nhát lên Hắc Xà.

Cơn đau của Hắc Xà lại càng làm Hắc Lôi thêm dầy đặc hơn hướng về phía Hứa Phong mà oanh kích. Ở trong mắt đám gia đinh, thân thể Hứa Phong hoàn toàn bị Hắc Lôi quấn lấy, cả người bị bao phủ giống như mặc quần áo làm bằng Hắc Lôi, từng đạo Hắc Lôi giống như những con rắn nhỏ toán loạn, rậm rạp chằng chịt, cực kỳ rung động lòng người.

Cả đám gia đinh trợn mắt há hốc mồm nhìn việc này đối với bọn hắn mà nói là một màn khủng bố, nếu bọn họ bị Hắc Lôi dày đặc như thế quấn quanh cả đám sớm đã chết đến không thể chết hơn được nữa. Thế nhưng cái tên biếи ŧɦái này rõ ràng vẫn còn khí lực dùng dao găm đâm Hắc Xà.

Nhìn Hứa Phong trở thành một Hắc Lôi nhân, rốt cục cũng có gia đinh nhịn không được mắng: “Moá! Thằng này chắc không phải là Hắc Lôi chuyển thế a, con mẹ nó quá biếи ŧɦái rồi, Hắc Lôi dày đặc như thế mà cũng không làm được gì hắn?”

Nhưng mà bọn hắn lại không biết, Hắc Lôi quấn quanh dày đặc như thế đối với Hứa Phong cũng tạo ra tổn thương thật lớn. Tử Lôi của Hứa Phong tuy rằng có thể cắn nuốt Hắc Lôi, nhưng mà mật độ này thật sự quá lớn, lôi điện trên thân xen kẽ, làm cho Hứa Phong cảm giác từng đợi đau nhức.

Chẳng qua may mắn là, Tử Lôi cùng Đạo Huyền kinh có thể bảo vệ nội tạng, mới có thể khiến cho Hứa Phong chống đỡ được đến bây giờ. Chỉ là kịch liệt đau nhức mà thôi, Hứa Phong cũng không phải không chịu nổi.

Hứa Phong dám nhảy lên thân Hắc Xà, cũng bời vì nguyên nhân là Tử Lôi có thể cắn nuốt Hắc Lôi, đương nhiên còn một nguyên nhân khác là Hắc Xà đang bị trọng thương, coi như có bộc phát ra Hắc Lôi, cũng sẽ không quá mạnh mẽ. Nhưng mà hắn lại xem thường con Hắc Xà này, tuy rằng nó đang bị trọng thương như thế, Hắc Lôi mà nó bộc phát ra đã làm cho người ta kinh hãi. Nếu không phải là Hứa Phong nhảy lên thân nó, huyền giả khác tuyệt đối sẽ bị nó oanh chết.

Hứa Phong kinh ngạc, Hắc Xà lại càng hoảng sợ, nó khi nào đối mặt qua với người coi thường sự tồn tại của Hắc Lôi?! Từng đợt Hắc Lôi oanh kích ở trên cơ thể nhân loại phía sau lưng, rõ ràng đều đánh trúng hắn, ngược lại để cho hắn thỉnh thoảng đâm một dao lên người.

Vốn Hắc Xà đã bị trọng thương, lại tăng thêm thương tổn của mũi tên cùng với độc tố thẩm thấu, dần dần khiến nó có chút vô lực. Lúc này Hứa Phong lại còn dùng dao găm đâm nó, càng làm cho nó mệt mỏi không thôi.

Hắc Xà lại lần nữa bạo ngược điên cuồng sử dụng Hắc Lôi oanh kích, Hắc Lôi phóng ra như mưa đánh vào người Hứa Phong, lại khiến cho Hứa Phong vốn bị một tầng màu đen bao bọc lại càng có vẻ quỷ dị.

Ngay khi Hắc Lôi oanh kích, Hứa Phong có thể cảm giác được công lực của hắn lấy tốc độ cực nhanh tăng lên, loại tốc độ tăng lên này so với hắn một mình tu luyện Đạo Huyền kinh còn nhanh hơn gấp trăm lần.

Trong khoảng thời gian ngắn, Hứa Phong cũng cảm giác được công lực của hắn đã đạt được trình độ thất phẩm cao giai.

“Súc sinh! Tới thêm lần nữa mãnh liệt hơn cho ta!” Hứa Phong cười ha ha coi thường Hắc Lôi này oanh kích, dao găm lại đâm một nhát.

Cả đám gia đinh ở trên bờ nghe âm thanh khí phách điên cuồng của Hứa Phong, nhìn một màn quỷ dị này, nhịn không được mắng to: “Moá! Tiểu tử này là yêu nghiệt hay sao? Như vậy cũng được sao?!”



Hắc Xà hình như cũng nhận ra Hắc Lôi của nó không tạo thành thương tổn gì cho Hứa Phong, thân thể lại càng đau nhức khiến nó không thể không thay đổi sách lược, mạnh mẽ đâm đầu vào trong nước, hướng về sâu trong nước sông mà bơi tới. Lại muốn dìm chết Hứa Phong!

Hứa Phong thấy Hắc Xà như thế, hừ một tiếng, gắt gao cầm chặt lấy mũi tên không cho Hắc Xà thoát khỏi, cũng không sợ nó lặn xuống nước.

“Hứa Phong!” Diệp Tư thấy Hắc Xà lặn xuống nước, sợ Hứa Phong không chịu nổi, hét lớn lên, “Mau trở lại, đừng cậy mạnh với nó!”

Hứa Phong đã tiến vào trong nước, căn bản là nghe không được lời nói của Diệp Tư, tốc độ di chuyển trong nước của Hắc Xà cực kỳ nhanh, Hứa Phong có thể cảm giác được nước hồ đập vào người. Loại nước hồ trùng kích vào người này khiến cho hắn thập phần khó chịu, nhưng Hứa Phong cũng không chịu thua kém nắm chặt Hắc Xà. Dao găm trong tay liên tục đâm vào.

“Ta không tin! Lực lượng tính mạng của ngươi ương ngạnh như vậy. Trước tiên ta giúp ngươi lấy máu!”

Máu của Hắc Xà chảy ra từ trong đám vết thương, Hứa Phong có thể cảm giác rõ ràng được tốc độ của Hắc Xà đang chậm dần. Điều này làm cho Hứa Phong mừng rỡ, tuy rằng cảm giác nhịn thở cực kỳ khó chịu, nhưng hắn vẫn còn có thể chịu đựng được.

Hứa Phong lớn lên ở vùng sông nước Giang Nam, kỹ năng bơi lội không nói là rất tốt, nhưng cũng không có trở ngại gì. Đặc biệt bởi vì nguyên nhân lúc này đã là huyền giả, nhịn thở cũng có thể lâu hơn một chút.

Dao găm của Hứa Phong đâm không ngừng, rốt cuộc Hắc Xà cũng hấp hối, tốc độ chạy trốn trong nước chậm lại.

Hứa Phong mừng rỡ, bắt lấy Hắc Xà mạnh mẽ di chuyển về phía trước, sau đó nhìn thấy Hắc Xà đã khép nửa ánh mắt, lộ ra vô hạn mệt mỏi, dao găm của Hứa Phong hung hăng đâm vào chỗ ba tấc của nó.

"Xuy..."

Cho dù là đang ở trong nước, Hứa Phong cũng có thể nghe được tiếng kêu gào kịch liệt của Hắc Xà.

Hứa Phong liên tiếp đâm vài nhát, tiếng kêu gào của Hắc Xà dần dần giảm xuống, Hắc Xà đã mất đi lực lượng chậm rãi chìm vào đáy sông.

Hứa Phong thấy Hắc Xà như thế, hắn đã sớm không chịu nổi, lúc này mới buông Hắc Xà ra, ngoi lên mặt sông sau đó tham lam hô hấp lấy không khí. Khi Hứa Phong cảm giác được khôi phục lại, hắn lại lặn xuống đáy sông.

Hắc Xà tuy rằng còn chưa có chết hẳn, nhưng đã tinh bì lực tẫn rồi. Ánh mắt nhắm một nửa không mở ra được, Hứa Phong cũng không khách khí, trực tiếp lật bụng Hắc Xà lên, dùng dao găm hung hăng vạch qua. Phiến mặt nước này ngay lập tức bị mùi huyết tinh bao phủ, bụng của Hắc Xà cũng bị Hứa Phong phá mở ra.

Lỗ hổng Hứa Phong mở ra càng lúc càng lớn, nội tạng của Hắc Xà hoàn toàn rơi ra. Tất nhiên, trong đó Hắc Phong cũng phát hiện ra gan của Hắc Xà! Chẳng qua, nhìn thấy cái này, Hứa Phong cũng không có để trong lòng. Cái mà Hứa Phong quan tâm đó là Địa phẩm thuật pháp được phong ấn cùng với Hắc Lôi ngưng tụ trong cơ thể Hắc Xà. Đây mới chân chính là đồ vật mà Hứa Phong muốn lấy!

Cái trước có thể làm cho thuật pháp của Hứa Phong phát huy tác dụng, rồi còn cái sau đó Hứa Phong có thể dùng để tăng lên thực lực. Hứa Phong dám cùng Diệp Hổ đặt ra một tháng ước hẹn, cũng bời vì đánh chủ ý tới Hắc Lôi của Hắc Xà ngưng tụ này. Đây là vì sao Hứa Phong lại dám mạo hiểm như vậy, chỉ cần có thể đạt được Hắc Lôi của Hắc Xà, thì thực lực của hắn có hy vọng đạt được cấp độ lớn.

Tuy rằng điều này là vô cùng mạo hiểm, nhưng mà đã thành công một nửa.

Hứa Phong tìm tòi trong chốc lát, rất nhanh bị một món vật phẩm hấp dẫn. Kiện vật phẩm này bị một màn nước hắc quang bao bọc, trong đó tản ra bạch quang, hắc quang đúng là Hắc Lôi. Thấy Hắc Lôi tạo thành màng nước, ánh mắt Hứa Phong có chút dại ra: “Trong cái phong ấn này là Địa phẩm thuật pháp sao?”

Hứa Phong đưa tay nắm lấy màng nước Hắc Lôi, Hắc Lôi là đồ vật cuồng bạo, bị Hứa Phong nắm vào tay liền bùng nổ từng đạo lôi điện trùng kích Hứa Phong. Loại lực lượng cuồng bạo này trùng kích, đối với người khác có lẽ sẽ hữu dụng, nhưng đối với Hứa Phong mà nói lại chẳng gây ra thương tổn nào.

Hứa Phong cầm lấy Hắc Lôi, Tử Lôi vận chuyển tới trong lòng bàn tay, cắn nuốt màng nước Hắc Lôi.

Mà ngay khi Hứa Phong cắn nuốt màng nước Hắc Lôi, Hắc Lôi chợt mạnh mẽ nổ tung, đồng thời cùng với nổ mạnh, một đạo bạch quang từ trong màng nước Hắc Lôi bay nhanh ra, bắn về phía cái trái của Hứa Phong.

Ngay khi bạch quang chiếu vào cái trán của Hứa Phong, nước sông ở bốn phía như bị một lực lượng khổng lồ điều khiển, trong pham vi một mét chung quanh người Hứa Phong, không có một giọt nước sông nào tiến vào. Mà Hứa Phong, rõ ràng bị bạch quang bao trùm.

Một màn bất thình lình này lại khiến cho Hứa Phong kinh hãi, thầm nghĩ đây là cấp độ của địa phẩm thuật pháp sao? Rõ ràng chỉ cần mở phong ấn thì đã có uy lực đến như thế!

Bình Luận (0)
Comment