Bởi vì nguyên nhân cùng Hắc Xà đánh nhau, dưới sự oanh kích của Hắc Lôi, thực lực của Hứa Phong đã đạt tới thất phẩm đỉnh phong. Tuy rằng khoảng khách với bát phẩm chỉ là một bước, nhưng một bước này không phải đơn giản muốn là được. Thời gian một tháng, lấy tốc độ tu luyện bình thường mà muốn vọng tưởng đạt đến bát phẩm là không có khả năng. Điều này làm cho Hứa Phong nghĩ đến Hắc Lôi trong người trung niên nam tử, lấy số lượng Hắc Lôi trên người hắn, có lẽ sẽ giúp hắn đi vào cấp độ bát phẩm, sau đó lại sử dụng Hắc Lôi. Thực lực của Hứa Phong tất nhiên sẽ có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Đương nhiên, muốn cắn nuốt hết Hắc Lôi trong cơ thể trung niên nam tử cũng không phải trong một ngày mà được. Tuy rằng Hứa Phong muốn nhanh chóng đến bát phẩm, nhưng cũng không quá mức sốt ruột!
Rất hiển nhiên, Tiêu Y Lâm đối với việc Hứa Phong không mang nàng đi bắt gϊếŧ Hắc Xà vẫn canh cánh trong lòng, nàng nghĩ việc vui như vậy mà không gọi nàng, cái tên gia đinh Hứa Phong này thật quá đáng. Cho nên Hứa Phong vừa từ chỗ Diệp Tư trở về Tiêu gia nghỉ ngơi một ngày, đã bị Tiêu Y Lâm bắt đi ra ngoài, tuyên bố muốn trừng phạt Hứa Phong hôm nay phải cùng nàng đi chơi.
Đối với tiểu nãi nãi này Hứa Phong không có biện pháp, chỉ có thể kéo thân thể đi theo đằng sau Tiêu Y Lâm đang hưng phấn không thôi, ngẫu nhiên đánh giá thân thể mềm mại dần dần trưởng thành của Tiêu Y Lâm, ngược lại có thể quên đi vài phần mệt mỏi.
“Ai nha! Đây không phải là Tiêu nhị tiểu thư sao? Như thế nào? Chạy đến phạm vi thế lực của Lăng gia ta, không sợ ta làm một chút gì đó đối với ngươi sao?” Một câu mang theo giọng điệu âm tà vang lên, làm cho Tiêu Y Lâm vốn đang hưng phấn dừng lại.
“Lăng Dũng! Cút ngay cho ta!” Tiêu Y Lâm hai tay chống nạnh, phồng mang trợn mắt, tản ra xinh tươi của thiếu nữ, cực kỳ mê người.
Dâm quang chớp động trong mắt Lăng Dũng, mang theo thanh âm u ám cười: “Không thể tưởng tượng được Nhị tiểu thư ngày càng xinh đẹp rồi. Hắc hắc, muốn đi tới Lăng gia ta làm khách hay không?”
Hứa Phong thấy ánh mắt Lăng Dũng hèn mọn bỉ ổi đến cực điểm, thân mình che ở trước mặt Tiêu Y Lâm, nhìn thiếu niên trước mặt này diện mạo thoạt nhìn có chút anh tuấn.
Hứa Phong cũng có nhận thức đối với thiếu niên này, được cái trấn nhỏ này gọi là thiếu niên cao thủ đệ nhất Lăng Dũng, huynh trưởng cùng cha khác mẹ với Lăng Hoa. Thực lực đã đạt tới cấp độ bát phẩm! Ở cái trấn nhỏ này, người có thể so sánh với Lăng Dũng cũng chỉ có Tiêu Lâm.
Chẳng qua cho dù là Tiêu Lâm, danh tiếng so với Lăng Dũng còn kém hơn chút ít. Bởi vì tại mấy năm trước, Tiêu Lâm từng bị bại một chiêu trên tay Lăng Dũng. Điều này cũng dẫn đến danh hiệu thiếu niên đệ nhất cao thủ ở cái trấn nhỏ này rơi vào tay Lăng Dũng.
Lăng Dũng là một tên hoàn khố ác ôn, chuyện tình khi nam bá nữ làm không ít. Thế nhưng hết lần này tới lần khác hắn làm loạn ở cái trấn nhỏ này, cũng chưa có người có đủ thực lực để ngăn cản hắn, làm cho hắn trở thành một cái tai họa lớn nhất cho cái trấn nhỏ này. Chẳng qua người trong cái trấn nhỏ này tức giận nhưng mà cũng không dám nói gì.
Lúc này, rất nhiều người thấy Lăng Dũng đem mũi dùi chỉ hướng Hứa Phong cùng Tiêu Y Lâm, một đám nhịn không được lo lắng thay cho hai người, lấy sự xinh đẹp của Tiêu Y Lâm, súc sinh kia khẳng định không muốn buông tha.
“Ngươi thì tính là cái thá gì, lăn sang một bên cho ta.” Lăng Dũng thấy tầm mặt của hắn bị Hứa Phong che chắn, không khỏi tức giận quát lên.
“Ta không biết lăn như thế nào! Lăng thiếu gia lăn một cái cho ta nhìn xem!” Hứa Phong cười nhìn Lăng Dũng.
Mọi người thấy Hứa Phong còn dám nói những lời này với bá chủ, một đám nhịn không được kinh hãi. Nhìn Hứa Phong nhiều hơn một phần đồng tình! Ở cái trấn nhỏ này, người dám làm như thế đều bị Lăng Dũng bẻ gẫy tứ chi.
“Hứa Phong! Không cần nói chuyện với hắn! Chúng ta đi!” Tiêu Y Lâm thấy sắc mặt của Lăng Dũng trắng bệch, nhịn không được lôi kéo Hứa Phong nói. Nàng cũng sợ Hứa Phong bị thương tổn, ở cái trấn nhỏ này, ngoại trừ Nhị thúc của nàng cùng với mấy người đếm trên đầu ngón tay ra, còn không ai có thể đối phó với Lăng Dũng.
“Đi sao?!” Lăng Dũng cười lạnh một tiếng nói, “Người có thể đi sau khi vũ nhục ta, còn chưa có sinh ra ở cái trấn nhỏ này. Ngươi chính là tên gia đinh khi dễ muội muội của ta?”
“Như thế nào? Chẳng lẽ ngươi muốn vì cô muội muội kia của ngươi lấy lại công đạo hay sao?” Hứa Phong híp mắt nhìn Lăng Dũng, đột nhiên nghĩ đến điều gì rất tò mò hỏi, “Đúng rồi! Ngươi xác định là do phụ thân ngươi sinh ra sao? Sao ta thấy ngươi không giống với cô muội muội kia a!”
Tiêu Y Lâm thấy Hứa Phong còn có tâm tư nói chuyện bát quái như vậy, cũng không tức giận ngược lại cười. Hắn nhàm chán đến trình độ này sao?
“Ngươi muốn chết!” khí lực của Lăng Dũng vận chuyển tới cánh tay, nhìn Hứa Phong chằm chằm lộ ra sát ý.
Tiêu Y Lâm thấy Lăng Dũng như thế, đột nhiên xông đến trước mặt Hứa Phong, giang hai cánh tay đem Hứa Phong bảo hộ ở sau lưng: “Không cho phép ngươi làm tổn thương đến hắn.”
Thấy Tiêu Y Lâm rõ ràng dùng thân thể của chính mình vì hắn mà ngăn cản Lăng Dũng, trong lòng Hứa Phong cảm giác xúc động, đã từng khi nào, có người vì hắn mà ngăn cản nguy hiểm như thế?
“Nhị tiểu thư! Để cho ta tới đi!” Hứa Phong cười cười với Tiêu Y Lâm, giữ chặt tay của Tiêu Y Lâm, đem nàng kéo ra phía sau, “Hắn không thể làm ta bị tổn thương.”
“Hắn chính là cường giả bát phẩm a, thực lực tương đương với đường ca Tiêu Lâm, ngươi không phải là đối thủ của hắn. Hừ, để ta gọi Nhị thúc tới thu thập hắn.” Tiêu Y Lâm tức giận bất bình nói.
“Không thử thì làm sao biết được?” Hứa Phong cười cười với Tiêu Y Lâm. Ánh mắt nhìn về phía Lăng Dũng nói, “Nếu ngươi có bản lĩnh, thì đi tìm Tiêu Lâm mà đánh nhau, khi dễ một tiểu cô nương thì tính là cái gì?”
“Tiêu Lâm?! Cũng là bại tướng dưới tay ta mà thôi!” Lăng Dũng nói một câu khinh thường, “Huống chi ta làm việc gì, không cần ngươi chỉ bảo. Hôm nay, ta sẽ giải quyết ngươi thay cho muội muội của ta, miễn cho ngươi e ngại ánh mắt của nàng.”
“Vậy cũng chưa chắc!” Hứa Phong cười nhìn Lăng Dũng nói, “Mấy hôm trước ta không cẩn thận lấy được một môn thuật pháp, vừa lúc không có chỗ nào để thử uy lực của nó. Nếu ngươi nguyện ý mà nói, ta có thể cho ngươi thử một lần.”
Lăng Dũng nghe được lời nói của Hứa Phong, sau khi sửng sốt chợt phá lên cười ha ha: “Thuật pháp?! Đầu ngươi bị nước vào sao, ngươi nói ngươi là một cái huyền giả mà đòi sử dụng thuật pháp?”
Hứa phong cười nhìn Lăng Dũng, cũng không nói lời nào, chỉ có điều thủ ấn trong tay cũng chậm rãi kết lên.
“Hứa Phong! Ngươi thì biết loại thuật pháp gì a? Đừng có cậy mạnh! Tiêu Lâm cách chỗ này cũng không xa, một lát hắn sẽ tới ngay thôi, trước tiên chúng ta cứ trốn đã.” Tiêu Y Lâm nhìn Hứa phong nói.
Hứa Phong cũng không trả lời Tiêu Y Lâm, đối với hắn mà nói, từ lúc lấy được Phong Hàn thuật chưa bao giờ sử dụng qua, bây giờ vừa hay dùng Lăng Dũng để luyện tập, thử nhìn xem thiếu niên cao thủ của cái trấn nhỏ này, có thể chống đỡ được địa phẩm thuật pháp hay không.
“Ngược lại ta muốn nhìn xem, một tên gia đinh nho nhỏ như ngươi thì có thủ đoạn gì?” Lăng Dũng cười lạnh, mười thành công lực truyền về cánh tay, một quyền quét về hướng Hứa Phong.
“Hôm nay! Ta sẽ nói cho ngươi biết, đừng nên coi thường gia đinh nho nhỏ!”
Hứa Phong cười cười, mạnh mẽ kết thủ ấn, ở trong không khí xuất hiện từng đạo quỹ tích, độ ấm chung quanh Hứa Phong đột nhiên giảm xuống, trước mặt Hứa Phong trống rỗng ngưng tụ ra một khối băng tiễn trong suốt.
Thấy băng tiễn xuất hiện, Hứa Phong dùng chưởng lực đẩy, đạo băng tiễn này liền mang theo tiếng xé gió lao nhanh về hướng Lăng Dũng.
Lăng Dũng nhìn băng tiễn bay nhanh về phía mình, sắc mặt biến đổi, hắn không nghĩ rằng tên gia đinh này lại có thể thi triển thuật pháp? Cái này đại biểu cho điều gì? Đại biểu cho tên gia đinh này vừa là thuật sĩ vừa là huyền giả. Tồn tại như vậy, có tiềm chất uy hiếp cực kỳ rồi.
“Phải diệt tiểu tử này từ trong trứng nước!” Lăng Dũng tuy rằng kinh ngạc với thuật pháp của Hứa Phong, nhưng cũng không có để trong lòng, dù sao lấy thực lực bát phẩm của hắn, chẳng lẽ bởi vì hắn là thuật sĩ thì có thể thay đổi được cái gì hay sao?
Nhưng mà ngay khi nắm tay của Lăng Dũng tiếp xúc với băng tiễn muốn đấm nát nó, sắc mặt của hắn đại biến, hoảng sợ hô lớn: “Không có khả năng!”
Chỉ thấy một đạo băng tiễn kia đánh vào trên quyền của hắn, bộc phát ra hàn khí khủng bố, hướng về Lăng Dũng mà trùng kích. Cánh tay Lăng Dũng nháy mắt bị đông cứng tổn thương sưng đỏ. Mà cái này không phải là trọng yếu nhất, quan trọng nhất là hàn khí bộc phát trùng kích vào cánh tay của hắn, mạnh mẽ đẩy lui hắn, phun ra một ngụm máu. Không đứng vững lảo đảo lùi về sau quỳ gối trên mặt đất, trên thân thể của hắn có một tầng hàn khí hơi mỏng.
Thấy Lăng Dũng lại phun ra một ngụm máu, một đám người vây xem liền xôn xao, cả đám dùng sức xoa xoa con mắt, sau đó trợn tròn nhìn chăm chú vào Hứa Phong.
“Điều này làm sao có thể? Hắn lại có thể dùng một chiêu làm cho Lăng Dũng hộc máu. Lăng Dũng chính là thiếu nhiên cao thủ đệ nhất ở cái trấn nhỏ này a!”
Đáy lòng của mọi người thầm kinh hãi, xuất hiện một cái ý tưởng mà không ai dám tin: tên gia đinh nho nhỏ này sẽ trở thành thiếu niên cao thủ đệ nhất của cái trấn nhỏ này?
Ý nghĩ này vừa mới toát ra, cả đám dùng sức lắc đầu, đem ý nghĩ này loại bỏ ra ngoài.
“Địa phẩm thuật pháp?” Lăng Dũng trợn tròn ánh mắt, dùng tay chống lấy thân thể, nhìn Hứa Phong không dám tin. Điều này sao có thể! Một tên chưa đạt tới nhập linh huyền giả, làm sao có thể thi triển Địa phẩm thuật pháp.
Đạt tới Địa phẩm, đã là một cấp độ tồn tại khác rồi. Người có thể thi triển ra đẳng cấp huyền kỹ cùng thuật pháp loại này, nhất định phải là nhập linh huyền giả cùng thuật sĩ. Bởi vì có thể sử dụng Địa phẩm thuật pháp, nhất định cần phải có linh khí mới có thể thi triển được.
Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, cho dù là thập phẩm huyền giả, cũng chỉ có thể sử dụng Huyền cấp huyền kỹ là tối đa. Thế nhưng mà tên gia đinh trước mặt, hoàn toàn thay đổi nhận thức của hắn, thực lực của hắn rõ ràng chưa đạt tới nhập linh huyền giả, vậy mà có thể thi triển ra Địa phẩm huyền kỹ.
Tiêu Y Lâm cũng đồng dạng ngốc trệ, nhìn qua bên trên lông mày của Lăng Dũng còn hàn khí, miệng Tiêu Y Lâm mở lớn có thể nhét được quả trứng gà: Hứa Phong lại có thể thi triển ra thuật pháp làm Lăng Dũng bị thương nặng sao?!
“Hứa Phong! Ngươi làm tốt lắm!” Tiêu Y Lâm dùng sức ôm lấy cánh tay Hứa Phong, hưng phấn kích động hô lớn.
Hứa Phong bị Tiêu Y Lâm lay động thanh thể, người của hắn có cảm giác như muốn ngã xuống. Hứa Phong cũng thật không ngờ, thi triển bộ Địa phẩm thuật pháp này tiêu hao khủng bố đến như vậy, đầu của hắn lúc này giống như ngàn cây kim đâm vào, đau đớn cực kỳ khủng khiếp, hiển nhiên nguyên nhân là tinh thần lực tiêu hao khủng bố.
Nếu không bởi vì vẫn còn cố kỵ Lăng Dũng, Hứa Phong đều muốn ngã xuống rồi.
“Moá, cái Phong Hàn thuật chó má này đúng là loại gϊếŧ địch một ngàn tự mình tổn thất tám trăm mà.”
Hứa Phong mắng to nhưng mà cũng không biết, bởi vì thực lực của hắn quá thấp mà thôi. Thực lực bây giờ, có thể thi triển ra bộ công pháp này là nhờ Đạo Huyền kinh giúp đỡ. Từ lúc bắt đầu tu luyện Đạo Huyền kinh, liền hấp thu linh khí trong thiên địa, điều này mới có thể để cho hắn may mắn thi triển ra.
“Thiếu niên đệ nhất cao thủ! Cũng chỉ như vậy mà thôi!” Hứa Phong cố gắng tự ổn định thân hình, cười lạnh với Lăng Dũng không thôi.
Một câu này khiến cho mặt Lăng Dũng đỏ tới mang tai, trong mắt tràn đầy thần sắc dữ tợn. Nhìn Hứa Phong tràn đầy vẻ oán hận, nhưng là hắn thử qua một chiêu thuật pháp đó, hắn cũng không dám tiếp tục trêu chọc Hứa Phong. Hắn lúc này đã bị thương không nhẹ.