Nhất Đẳng Gia Đinh

Chương 51

" Hứa Phong! Dùng lại thuật pháp của ngươi! Xử lý hắn đi!: Tiêu Y Lâm nhìn Lăng Dũng hưng phấn hô to lên, đối với nàng mà nói, hiện tại nàng chỉ muốn trả thù tên hỗn đản này! Dám đánh chủ ý với nàng, quả thực liều lĩnh mà. Chẳng lẽ không biết gia đinh nhà nàng thực lực rất trâu hay sao?

Hứa Phong nghe nàng nói vậy, suýt chút nữa ngã xuống đất, tiểu nữ nhân này thật đúng là xem hắn như thần a, nếu có thể thi triển thuật pháp như vậy vì sao hắn còn không sớm thi triển chứ. Nhưng hiện tại đầu óc Hứa Phong bắt đầu choáng vàng, làm sao tri triển thuật pháp được.

Đương nhiên Lăng Dũng cũng không biết, huyết mạch của hắn quay cuồng. Khi nghe Tiêu Y Lâm nói như vậy, ánh mắt liền ngưng trọng lại, mang theo vẻ sợ sệt nhìn Hứa Phong.

" Hứa Phong! Mau lên! " Tiêu Y Lâm hưng phấn nhìn Hứa Phong, kích động không thôi.

Ngay tại lúc Hứa Phong cảm giác đau đầu vạn phần, một thanh âm xuất hiện bên tai Hứa Phong, làm cho hắn hoàn toàn thanh tĩnh lại.

" Lăng Dũng! Ngươi động Y Lâm một chút thử xem! " Một câu nói gầm lên, chứng tỏ Tiêu Lâm đã đến.

Hứa Phong rốt cuộc cũng không chịu đựng được, đột nhiên ngã xuống đất. Tiêu Y Lâm thấy vậy cả kinh, sắc mặt đại biến, nhanh chóng ôm lấy cổ Hứa Phong.

Trước khi Hứa Phong hoàn toàn choáng váng, một ý niệm cuối cùng lóe lên trong đầu: Tiêu Y Lâm ôm cổ mình quả thực là thơm!

Tiêu Lâm nhìn thấy Hứa Phong ngã xuống, còn tưởng rằng Lăng Dũng đã làm cái gì, nhìn Lăng Dũng phẫn nộ quát: " Lăng Dũng, xem ra ngươi thật sự muốn cùng Tiêu gia khai chiến, ngay cả Y Lâm cũng dám lăng nhục. "

" Ta chửi con bà nó! " Lăng Dũng thiếu chút nữa chưa có tức điên lên, thầm nghĩ bây giờ ai lăng nhục ai, Tiêu Y Lâm thì vẫn sống tốt còn hắn bị thương không phải nhẹ.

Tiêu Y Lâm tự nhiên cũng biết những lời này của Tiêu Lâm quả thực rất khi dễ người, một tay ôm chặc Hứa Phong tránh không cho hắn ngã xuống đất, một tay còn lại kéo Tiêu Lâm nói: " Hắn bị Hứa Phong đánh cho bị thương nặng như thế! "

" Cái gì? Bị Hứa Phong đánh thành trọng thương như thế?" Tiêu Lâm hô lên một câu kinh ngạc, ánh mắt nhìn sang Lăng Dũng, quả nhiên sắc mặt Lăng Dũng tái nhợt cực kỳ, khóe miệng có máu tràn ra, quả nhiên thương thế không nhẹ.

Tình huống này làm cho Tiêu Lâm ngẩn người, không dám tin thiếu niên đang nằm trong vòng tay Tiêu Y Lâm! Trong lòng nổi lên từng đợt sóng lớn: Điều này sao có thể? Lăng Dũng hỗn đản này so với mình còn mạnh hơn một chút!

Tiêu Lâm dùng sức lắc lắc đầu, cố gắng bài trừ nỗi kinh hãi trong tâm hồn ra, ánh mắt nhìn Hứa Phong có chút biến hóa.

Bất quá khi hắn nhìn sang Lăng Dũng, Tiêu Lâm bỗng nhiên nở nụ cười gian: " Lăng Dũng! Ngươi không phải là đệ nhất cao thủ tiểu trấn này sao? Hôm nay ta cũng muốn xem ngươi mạnh ở chỗ nào! "

Nói xong, Tiêu Lâm cũng không quản Lăng Dũng trọng thương, một quyền hướng về Lăng Dũng đánh tới.

Lăng Dũng thấy Tiêu Lâm lại có thể nhân cơ hội này mà ra tay đối phó hắn, sắc mặt thay đổi mấy lần, tức giận mắng một tiếng nói: " Tiêu Lâm! Có bản lĩnh thì đợi một thời gian sau ta cùng người quyết đấu! "

Tiêu Lâm cười ha ha nói: " Hôm nay ta nghĩ muốn thỉnh giáo ngươi một phen! Nếu như ngươi quỳ xuống dập đầu, thì ta sẽ bỏ qua cho ngươi! "

Mọi người xung quanh nghe Tiêu Lâm nói vậy đều xoay đầu đi nơi khác, gương mặt có chút nóng lên! Thiếu gia Tiêu gia làm chuyện đúng là đê tiện mà!

....

Ngày hôm sau Hứa Phong tỉnh lại, đi dạo một vòng trong sân. Nguyển bản còn một số người còn coi thường hắn là gia đinh, nhưng lúc này đều mang theo ánh mắt kính sợ nhìn Hứa Phong, Hứa Phong đi ngang qua trước mặt bọn họ, mấy người đều cung kính thi lễ. Mặc dù lúc này Hứa Phong vẫn còn chức vị gia đinh, nhưng địa vị của hắn trong lòng bọn họ đã đề thăng lên.

Hứa Phong không biết, một đạo thuật pháp của hắn Lăng Dũng bị thương đã rất nhanh truyền bá khắp Tiêu gia. Lúc này cả Tiêu gia đều khuấy lên một trận phong ba, một gia đinh nho nhỏ lại có thể đánh bị thương thiếu niên cao thủ tiểu trấn này- Lăng Dũng, ngay khi tin tức này truyền ra, nhất thời làm cho bọn họ cảm thấy buồn cười.

Thế nhưng sau khi nghe được lời xác nhận từ miệng của một vị tỷ muội, hơn nữa còn biết Hứa Phong là một thuật sĩ, tất cả cơ hồ há to miệng, vẻ mặt cực kỳ kinh hãi.

" Hứa Phong vừa là một huyền giả, đồng thời còn là một thuật sĩ, hơn nữa còn làm cho Lăng Dũng bị thương nặng. Chuyện đùa này hơi quá lố rồi đó! "

Đương nhiên,Tiêu Lâm cùng Tiêu Vinh cũng rung động tâm thần. Địa vị của thuật sĩ vốn cao hơn huyền giả, mà một người có hai thân phận như vậy thì địa vị còn cao hơn vài phần. Nhưng đây không phải là chuyện quan trọng, quan trọng nhất là Hứa Phong không dựa vào linh khí mà sử dụng thuật pháp, đây mới là chuyện làm cho hai người họ kinh ngạc.

....

Hứa Phong không biết những chuyện này, giờ đây hắn đang ở trên giường, đắm chìm trong ôn hương nhuyễn ngọc. Mùi hương này làm cho Hứa Phong hoài nghi, đây có phải là nơi Tiêu Y Lâm ngủ hay không.

Làm cho Hứa Phong không thể tưởng tượng chính là, đây chính là phòng ngủ của Tiêu Y Lâm, lúc ấy Tiêu Y Lâm thấy Hứa Phong té xỉu liền sai gia đinh đưa hắn lên phòng nàng, hơn nữa chờ đợi Hứa Phong khá lâu nàng liền không chịu đựng nỗi mới đi ngủ.

" Hứa Phong! " Trong lúc Hứa Phong phát hiện tinh thần ngày hôm nay của mình còn sảng khoái hơn mọi khi, thì thanh âm hưng phấn của Giang Nguyên vang lên.

Quay đầu nhìn thấy Giang Nguyên chạy về phía mình, Hứa Phong cười nói: " Đột phá ngũ phẩm rồi sao?"

Giang Nguyên không có để ý tới lời Hứa Phong, ánh mắt chăm chú đánh giá Hứa Phong một phen, rất khó hiểu vì sao một thiếu niên từng cực kỳ yếu đuối mà giờ phút này lại có thành tựu như vậy. Tuy rằng Hứa Phong ngất xỉu, nhưng cùng đệ nhất cao thủ nơi tiểu trấn giao phong, cũng đem địa vị của hắn đặt ngang hàng với đám người Lăng Dũng rồi.

" Làm sao đệ làm được vậy?! " Giang Nguyên trợn tròn mắt nhìn Hứa Phong.

Hứa Phong nhún nhún vai: " Tu luyện mà thôi! "

" Moá... " Giang Nguyên nhịn không được mắng một tiếng, tu luyện mà thôi?! Ngươi cho rằng từ khi ngươi mới sinh ra liền tu luyện hay sao?!

Hứa Phong không nói về vấn đề này nữa, dù sao thì Đạo Huyền kinh là một chuyện không thể giải thích được với Giang Nguyên, chỉ còn cách lảng sang chuyện khác:" Huynh đạt tới ngũ phẩm phải không?"

" Ngũ phẩm đỉnh phong! " Giang Nguyên có chút đắc ý giơ giơ nắm tay, nhưng mà nhìn Hứa Phong trước mặt là một tên yêu quái, liền không khỏi nhức đầu.

Hứa hong cũng kinh ngạc không thôi, thật không ngờ Giang Nguyên lại có thể dựa vào dược tề hắn đưa cho mà đột phá ngũ phẩm đỉnh phong. Xem ra trước kia hắn có trụ cột vững chắc, mới có thể có được loại thành công nhanh chóng như vậy.

" Hiện tại ta là tam quản gia! " Giang Nguyên nhìn Hứa Phong cười nói, sau khi hắn đạt tới ngũ phẩm, liền được Tiêu Vinh phong làm tam quản gia. Mà Lưu Khắc bởi vì bị Hứa Phong đánh trọng thương nên bị cách chức tam quản gia.

" Ha ha! Xem ra sau này huynh có thể nhàn hạ, tham ô rồi! " Hứa Phong cười to nói.

" Hứa Phong! Ngươi lại đang dạy hư người khác. Hừ! Nếu hắn dám nhàn hạ, tham ô, ta sẽ tìm ngươi tính sổ." Trong lúc Hứa Phong cùng với Giang Nguyên đang nói chuyện, thanh âm Tiêu Y Lâm nhàn nhạt vang lên.

Hứa Phong xoay mắt nhìn lại, Tiêu Y Lâm mặc quần áo màu lục, da thịt trắng tinh, dáng người nhỏ nhắn, bộ ngực hơi nở ra có chút uyển chuyển, làn da mềm mại sáng sủa giống như gốm sứ. Gương mặt thanh lệ, toát lên vẻ mê hoặc động lòng, Hứa Phong mỗi lần nhìn thấy Tiêu Y Lâm liền bị ánh mắt của nàng hấp dẫn, con mắt trong suốt vừa lại dễ thương, rất khó tưởng tượng một cô gái như vậy lại có cỗ mị lực hơn hẳn thiếu phụ.

Giang Nguyên có chút ngớ người, lúc này thấy Tiêu Y Lâm xuất hiện liền nhanh chóng cúi đầu thi lễ, sau đó liền ly khai.

" Hừ! Ta có gì làm cho ngươi sợ sao?" Tiêu Y Lâm thấy thái độ của Giang Nguyên như vậy, cực kỳ bất mãn, hừ một tiếng nhìn Hứa Phong, mị nhãn chuyện động khiến tâm hồn hắn xao xuyến.

" Có thể vì nhị tiểu thư quá đẹp cũng nên. " Hứa Phong nói qua loa.

" VÌ cái gì ta xinh đẹp mà hắn lại sợ ta, hắn phải yêu mến mới đúng chứ! " Tiêu Y Lâm cổ quái nhìn Hứa Phong.

Hứa Phong cảm thấy xấu hổ, thầm nghĩ như vậy chỉ có thể tìm đại một lý do nào đó, nhưng cũng chỉ có thể tiếp tục hàm hồ nói: " Nhị tiểu thư quá đẹp, nếu hắn thích ngươi thì làm sao bây giờ. Gia đinh thông đồng với tiểu thư chính là bị ngâm lồng heo! "

Tiêu Y Lâm thiếu chút nữa gật đầu, đột nhiên nhìn Hứa Phong: " Vậy ngươi có sợ bị ngâm lồng heo không?"

" A! " Hứa Phong không ngờ nàng lại nói như vậy, liền cười nói: " Bản thân ta không sợ! Chỉ muốn xem nhị tiểu thư có cho ta cơ hội hay không! "

" Bại hoại!." Tiêu Y Lâm thấy Hứa Phong hiểu được ý tứ của nàng, trừng mắt liếc hắn một cái, đôi môi đỏ mọng cong lên, cực kì kiều diễm.

" Ta sẽ không cho gia đinh ngươi cơ hội đâu!: Tiêu Y Lâm thấy bộ dạng bị đả kích của Hứa Phong, nở nụ cười khanh khách: " Ngươi nếu có chủ ý với ta, ta sẽ nói với nhị thúc để thúc ấy bắt ngươi ngâm lồng heo! "

" Nhị tiểu thư có phải quá ác độc đi? Chúng ta cứ từ từ thương lượng! " Hứa Phong chăm chú hỏi.

" Thương lượng như thế nào?" Tiêu Y Lâm nghi hoặc nhìn Hứa Phong nói.

" Tỷ như ta ngẫu nhiên có chủ ý với nàng thì nàng liền đem ta ngâm lồng heo. Vậy nếu ta chỉ có chủ ý với nàng trong một khắc thời gian thì nàng sẽ đem ta ngâm lồng heo một khắc mà thôi! " Hứa Phong xác thực nói.

Tiêu Y Lâm nghe Hứa Phong nói xong liền trợn tròn hai mắt nhìn hắn, không thể tưởng tượng được Hứa Phong lại có biện pháp vô sỉ đến vậy. Ngâm nửa khắc thời gian, ngươi cho là ngươi đang đi tắm hay sao?

" Không được! " Tiêu Y Lâm thở phì phì nhìn Hứa Phong, lúc sau bàn tay liền chỉ vào nén hương nói: " Ít nhất là mười khắc! "

Hứa Phong ngẩng mặt lên trời khóc lớn, thầm nhủ nữ nhân cực kỳ lãnh huyết, không nên trêu chọc.

" Ai nha! " Trong lúc Hứa Phong cùng Tiêu Y Lâm nói chuyện tào lao, đột nhiên nàng thất thanh hô: " Hứa Phong! Ta quên! Cái tên bại hoại Lý Hạc Hiên kia lại có thể bày ra lôi đài, ý muốn ngươi cùng hắn quyết đấu. Hừ, thật không biết xấu hổ."

" Lý Hạc Hiên bày ra lôi đài?!" Hứa Phong hơi hơi nhíu mày, thật không ngờ giờ phút này Lý Hạc Hiên đột nhiên làm ra một màn như vậy.

Hứa Phong ngẫm nghĩ, nhìn Tiêu Y Lâm nói: " Đi xem! "

Tiêu Y Lâm nghe hắn nói vậy, gật đầu một cái, hiện tại Tiêu Y Lâm thập phần tin tưởng Hứa Phong.
Bình Luận (0)
Comment