Trong đó còn có đám người Quảng Mục Thiên Tôn. Tất cả đều lao tới, tốc độ cực nhanh. Biểu hiện cùng Thánh Hoàng Triều luôn một mảnh yên tĩnh thật là khác biệt. Những cường giả Tà Hoàng Triều này, từng người đều rất cao ngạo. Mặc dù bọn họ cũng có lúc liên thủ với nhau, nhưng đại đa số thời gian, đều không thân cận với nhau.
Ngược lại là Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, đưa tới không ít người chú ý. Nhưng bọn họ cũng chỉ là nhìn lướt qua, sau đó sẽ thu hồi tầm mắt không lại đi nhìn nữa. Sau khi Bạch Tiểu Thuần phát hiện, trong lòng càng yên ổn.
- Chắc hẳn không phải là nhằm vào ta... Ta dù sao cũng là đại sứ của Thánh Hoàng Triều. Được Tà Hoàng mời, cũng phải có ý.
Trong lòng Bạch Tiểu Thuần bình tĩnh hơn nhiều. Lúc này hắn theo tới gần. Rất nhanh hắn đã đến bên ngoài hoàng cung ở trên đầu rồng.
Khi Bạch Tiểu Thuần đến, đồng thời từ phía xa có một đạo cầu vồng lao nhanh tới gần. Bên trong cầu vồng này là một nữ tử.
Nữ tử này tướng mạo tuyệt mỹ, nhưng lại lạnh lùng vô cùng. Nàng đi qua nơi nào, mọi người sau khi nhìn thấy nàng, đều theo bản năng né tránh một ít. Hình như trên người nữ tử này có một quỷ khí, khiến cho người ta không dám tiếp xúc.
Đó chính là... Công Tôn Uyển Nhi!
Cho dù ban đầu Bạch Tiểu Thuần ở Tiên Vực thứ hai, âm thầm cho Công Tôn Uyển Nhi một khối thịt Chúa Tể, khiến cho nàng thu được ban thưởng mà Thiên Tôn khác không có, nhưng hôm nay ở bên ngoài hoàng cung này, sau khi hai người gặp nhau lần nữa, thần sắc Công Tôn Uyển Nhi này vẫn băng lạnh, giống như không nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, trực tiếp đi qua từ bên cạnh hắn.
Bạch Tiểu Thuần vốn muốn phải chào hỏi, nhưng mắt thấy àng như vậy, trong lòng cũng thầm hừ một tiếng. Hắn cảm thấy đầu Công Tôn Uyển Nhi này nhất định là có vấn đề. Khi thì nhiệt tình, khi thì lạnh lùng. Hiện tại lại là cái dạng này. Bạch Tiểu Thuần cũng lười đi để ý tới. Hắn đang muốn đi vào hoàng cung.
Nhưng ngay chớp mắt khi Công Tôn Uyển Nhi đi lướt qua bên cạnh hắn, bỗng nhiên, bên tai Bạch Tiểu Thuần truyền đến âm thanh gần như không thể điều tra của nàng, chỉ có Bạch Tiểu Thuần có thể nghe được!
- Cẩn thận!
Chỉ có hai chữ, lại không có lời nói nào khác. Thậm chí chỉ là nói ra hai chữ này, cũng lập tức dẫn động một ít thần niệm trong hoàng cung dao động. Bước chân Bạch Tiểu Thuần chợt dừng lại. Lúc hắn ngẩng đầu, Công Tôn Uyển Nhi đã bước vào hoàng cung.
Đứng ở ngoài hoàng cung, hơi thở Bạch Tiểu Thuần có chút dồn dập. Công Tôn Uyển Nhi nói những lời này, ở trong lòng hắn đột nhiên dâng lên sóng lớn. Ban đầu tâm tình hắn vốn đã thả lỏng xuống, hiện tại lại nhấc lên. Sau khi đứng ở nơi đó trầm mặc một lúc lâu, Bạch Tiểu Thuần biết mình không có cách nào lui về phía sau. Lúc này hắn chỉ có thể kiên trì, đi vào trong hoàng cung.
Dọc đường đi vào hoàng cung Tà Hoàng Triều đầy khí thế cùng đồ sộ, Bạch Tiểu Thuần cũng không có tâm tư nhìn. Lúc này trong lòng hắn có chút áp lực. Cho đến sau khi tiến vào chính điện của hoàng cung, hắn thấy được bên trong đại điện này, ở bốn phía xung quanh lại có thể bày không ít bàn con, có tiên rượu linh quả. Còn có số lượng lớn thị nữ hầu hạ ở bốn phía xung quanh.
Cảnh tượng như vậy, khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuần thầm nghi ngờ. Đồng thời hắn cũng chú ý tới sau những chiếc bàn con, lúc này phần lớn đều có tu sĩ đang ngồi. Đám người Quảng Mục, Công Tôn Uyển Nhi, Nguyên Yêu Tử, Tuyệt Địa Thiên Tôn, Thông Thiên Đạo Nhân... đều đang ở bên trong. Cũng có không ít cường giả Bán Thần.
Mà đi đầu, tới chỗ gần long ỷ, đại hoàng tử đang ngồi ở chỗ đó. Lúc này hắn đang cùng tu sĩ bên cạnh nói cười. Dường như chú ý thấy Bạch Tiểu Thuần đã đến, hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần, cười ha ha một tiếng.
- Bạch đại sứ, tới đây tới đây, ngồi ở đây.
Đại hoàng tử đứng dậy, thái độ rất là chân thành, lôi kéo Bạch Tiểu Thuần ngồi ở sau chiếc bàn con bên cạnh.
- Đại hoàng tử, hôm nay đây là?
Bạch Tiểu Thuần không thể không cẩn thận một chút. Sau khi ngồi xuống, hắn nhìn đại hoàng tử một chút, hỏi một câu.
- Ngày gần đây phụ hoàng tu hành có đột phá. Sau khi tiểu vương xin chỉ thị, cho nên bố trí yến hội lần này. Phải mở tiệc chiêu đãi văn võ Tà Hoàng Triều ta. Thứ nhất chúc mừng phụ hoàng ta. Thứ hai... Bạch đại sứ đến Tà Hoàng Thành ta đã lâu, bình thường đều luôn bế quan. Vừa lúc mượn cơ hội này, cùng tu sĩ Tà Hoàng Thành ta làm quen một chút.
Trong tiếng cười của đại hoàng tử, tu sĩ bốn phía xung quanh có không ít người đều ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.
Phương diện này có Đám Quảng Mục Thiên Tôn. Trong mắt mỗi một người đều lạnh lùng, khóe miệng mang theo một tia châm chọc. Hiển nhiên ở chỗ này, bọn họ cũng không muốn đi che giấu sự chán ghét của mình.
Tất cả những điều này, đã khiến cho Bạch Tiểu Thuần hiểu rõ, bữa tiệc ngày hôm nay... chính là nhắm vào mình!
Mà chủ mưu có thể không phải Tà Hoàng, mà là vị đại hoàng tử trước mắt này!
Sau khi lông màu Bạch Tiểu Thuần khẽ nhíu lại, liền giãn ra. Hắn cười ha ha một tiếng, tùy ý cầm lấy tiên rượu ở bên cạnh, trực tiếp uống hết một ngụm lớn, sau khi để xuống, cười mà như không cười nhìn đại hoàng tử.
Đối với hành động của Bạch Tiểu Thuần, sâu bên trong đôi mắt của đại hoàng tử có hàn quang lóe lên. Hắn cũng lập tức nở nụ cười. Rất nhanh, sau khi đã không còn ai tiến vào đại điện, một sóng dao động thần niệm vượt qua Thiên Tôn, ầm ầm hạ xuống, khiến cho tất cả tu sĩ ở bốn phía xung quanh trong lòng đều chấn động. Không đợi bọn họ có phản ứng, ở trên long ỷ đã xuất hiện thêm một người!
Toàn thân mặc long bào, mang theo đế quan, mặt không đổi sắc, nhưng lại giống như thần. Đó chính là... Tà Hoàng!
- Bái kiến Tà Hoàng!
Theo Tà Hoàng xuất hiện, mọi người ở bốn phía xung quanh lập tức đứng dậy, cung kính bái kiến. Bạch Tiểu Thuần cũng ở trong đó, ôm quyền cúi đầu.
Tà Hoàng không nói gì, chỉ là khoát tay chặn lại, sau đó liền nhắm hai mắt lại. Hình như đối với tất cả mọi thứ trước mắt, hắn đều không có hứng thú quá lớn.
Ánh mắt mọi người lóe lên. Có một vài người quen thuộc, hoặc là người biết được tình hình, dường như đều suy nghĩ tới điều gì. Bọn họ thỉnh thoảng nhìn về phía đại hoàng tử cùng Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu. Cảnh tượng như vậy, khiến cho hắn đã vô cùng xác định, bữa tiệc lần này tất nhiên không phải là bữa tiệc tốt.
- Không quan tâm hắn sẽ làm cái gì đối với ta, đều cần nắm được sai lầm của ta trước... Ở chỗ này, ta cũng không tin ta chỉ uống chút rượu, sẽ phạm phải một ít sai lầm chạm tới điểm mấu chốt!
Trong lòng Bạch Tiểu Thuần hừ một tiếng, thần sắc rất bình tĩnh.