Chương 349: Liều mạng (4200 chữ)
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Giờ phút này đại chiến nổ ra, khí thế của Chân Nguyên cảnh triển lộ không thể nghi ngờ, từ bên ngoài nhìn vào có thể nhìn thấy hai người đang chiến cân tài ngang sức, không ai thua kém ai.
Tại Độc Lâm này, nảy sinh Chân Nguyên cảnh tranh phong cũng không phải là chuyện hiếm lạ gì.
Dường như cứ cách mỗi trăm trượng trên không trung liền sẽ có hai vị chân nguyên cảnh tranh phong với nhau, khí tức cường đại bộc phát ra ba động rất là mãnh liệt.
Trong phạm vi này không hề có bất kỳ võ giả nào dám bén mảng đến gần, tất cả mọi người đều nhao nhao tránh xa miễn cho chết lúc nào không hay.
Hổ lão vừa cùng với địch nhân tranh phong, ánh mắt thỉnh thoảng lại nhìn về phía ba động phát ra cách đó không xa.
Nơi đó có hai thân ảnh đang đại chiến rất là kịch liệt, một trong số đó chính là thiếu niên tay cầm trường đao bốc lên từng trận hỏa diễm, rất là chói mắt.
Tại trong màn đêm cùng với sương độc bao phủ thế này, một trận hỏa diễm bốc lên là cỡ nào sáng chói, hầu như thu hút không ít ánh nhìn chú ý đi vào, ngay cả những võ giả cũng đứng xa xa cùng nhau quan sát.
Nếu như là hai vị chân nguyên cảnh tranh phong thì bọn hắn cũng không đến nỗi chú ý nhiều như vậy, bây giờ lại có một người thiếu niên không hề có bất kỳ chân nguyên ba động nào trên người, thế mà có thể cùng với một vị chân nguyên cảnh tranh phong có đi có về, đây là làm sao làm được?
Rất nhiều Nhân tộc một phương không biết người thiếu niên kia là ai, bởi vì tốc độ của hai người thật sự quá nhanh, khí tức bộc phát đi ra lóe lên từng trận hào quang khiến cả đám đều không cách nào nhìn thẳng cho được.
Hơn nữa sương độc ở xung quanh cũng che khuất đi phần lớn tầm nhìn, muốn nhìn rõ lai lịch của người này quả thật là không dễ dàng.
Bọn hắn chỉ thấy hai thân ảnh lờ mờ di động ở giữa, một bên thì tay nâng trường đao không ngừng chém ra, một bên thì có từng đạo thuật pháp mang theo khí tức vô cùng quỷ dị công tới, tràn cảnh rất là ác liệt.
Nhìn thấy tranh phong, cả đám võ giả đều hít sâu một hơi, nội tâm nhanh chóng bảo bản thân phải thật là bình tĩnh.
Bởi vì trong cảm nhận của bọn hắn, ngoài tên Linh tộc kia chính là chân nguyên cảnh không sai, người cầm đao kia hoàn toàn không hề phát ra một chút chân nguyên ba động nào.
Loại lực lượng mà hắn sử dụng rất là kỳ lạ, hơn nữa lại còn có thể vận dụng khí huyết bao bọc quanh thân, điều này khiến cho rất nhiều người liền nghĩ tới một cái tên.
Nhưng ngay lập tức thì có rất nhiều võ giả liền lắc đầu, trong miệng thì thầm “Không có khả năng!”
Linh Nhi vừa dây dưa với địch nhân vừa chú ý động tĩnh bên này, nàng hiện đang cố tình che giấu thực lực bản thân để tiện cho việc hành động về sau.
Một khi hiển lộ ra tu vi mà nói, cường giả của địch nhân ngay lập tức sẽ chạy tới, điều này quả thật không tốt chút nào.
Với tu vi của nàng muốn trợ giúp Nhất Minh quả thật là đơn giản vô cùng, nhưng nàng không có làm như vậy, dù sao thì xem bộ dáng kia, không có một chút nào là có vẻ nguy hiểm đến tính mạng cả.
Mà giờ phút này, toàn bộ lực lượng của Nhất Minh đều đã vận chuyển đến cực hạn, linh thạch tại trong miệng Nhất Minh đang lấy tốc độ cực kỳ nhanh chóng tiêu hao không còn, hắn nhanh chóng xuất ra linh thạch ngậm vào trong miệng.
Mà trong khoảnh khắc này, hai mắt của tên Linh tộc kia liền lấp lóe từng tia hàn mang, hai tay huy động ở giữa, bắt đầu kết ấn.
Nương theo hai cánh tay bắt đầu giang ra, vô số độc khí tại xung quanh bỗng dưng bạo động, độc khí hóa thành một cái đầu lâu vô cùng dữ tợn bắt đầu gào thét một tiếng, thanh âm tựa như quỷ khóc sói gào, thê lương mà hãi nhiên vô cùng.
“Thằng oắt con, chết đi!”
Một tiếng quát chói tai vang lên, tên Linh tộc kia bỗng dưng đẩy ra một chưởng, một chiếc đầu lâu bắt đầu gào thét tiến lên, tốc độ vô cùng nhanh chóng, bên trong còn ẩn chứa đại lượng độc khí rất là nồng nặc.
Nhìn một màn này, Hổ lão rất muốn thoát thân ngăn cản nhưng không cách nào thoát ra cho được.
“Ha ha, muốn cứu? Nằm mơ!” thanh âm vừa dứt, từng đạo thuật pháp tựa như phô thiên cái địa lao tới trước mặt Hổ lão, khiến lão không thể không toàn lực ứng đối.
Địch nhân trước mắt còn đó, lão muốn phân tâm đi giúp Nhất Minh quả thật là khó như lên trời.
Nhìn thấy một chiếc đầu lâu đang cấp tốc tiếp cận thân hình thiếu niên, trong lòng Hổ lão liền nóng như lửa đốt.
Mặc dù là hai bên có một chút khoảng cách, nhưng Lão có thể cảm nhận được cỗ lực lượng kia cường hoành đến cực điểm, bên trong chiếc đầu lâu màu lục kia còn ẩn chứa khí tức tử vong thấy rõ, độc công ẩn chứa bên trong càng là không phải bình thường.
Ngay lúc lão chuẩn bị liều mạng thiêu đốt tinh huyết thời điểm, dị biến đột ngột phát sinh.
Chỉ thấy tại vị trí của thiếu niên đang đứng đột nhiên phát ra một cỗ khí tức cực kỳ cường đại, một nguồn khí tức bỗng chốc đột phát đi ra, rất là bất ngờ.
Không hiểu tại sao khi cảm nhận được cỗ khí tức này một sát na, Hổ lão cảm giác chính mình tựa như con kiến hôi đồng dạng, đây là ảo giác sao?
Đầu lâu màu lục quang mang theo khí tức cực kỳ âm trầm phá không lao tới, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã tới trước mặt của hắn không tới mười trượng khoảng cách.
Nhìn cảnh này, cả người Nhất Minh đều toát lên chiến ý vô cùng mãnh liệt, sắc mặt của hắn bây giờ đều hưng phấn không thôi.
Hai con ngươi trừng lớn, bên trong còn hiện rõ một chiếc đầu lâu vô cùng dữ tợn gào thét mà tới, khóe miệng không khỏi kéo ra một vệt nụ cười, nắm chặt trường đao.
Hàm răng của hắn ngay lập tức cắn nát linh thạch, đại lượng linh khí ngay lập tức tràn vào bên trong thân thể, “giọt tí tách” ngay lập tức nhỏ giọt xuống dưới, dù là như vậy cũng khiến toàn bộ kinh mạch của hắn bỗng chốc căng cứng, tựa như muốn bạo tạc đồng dạng.
Không chút nghĩ ngợi, một đao thẳng tắp chém về phía trước.
Một đao hung hăng trảm xuống, toàn thân của hắn phát ra trận trận hồng quang, tràn ngập uy áp.
Oanh một tiếng vang long trời lở đất, cả hai cỗ lực lượng lập tức va chạm.
Thân thể của Nhất Minh tựa như gặp phải trọng chùy hung hăng đập vào một dạng, cả người đều bị đánh bật về phía sau chừng bảy tám trượng khoảng cách mới miễn cưỡng dừng lại.
Máu tươi từ trên miệng bắt đầu chảy ra, cả người đều truyền đến cảm giác nhức nhói, rất là đau đớn.
Một đao vừa rồi, Nhất Minh dường như đã dùng toàn lực mà chính mình hiện có.
Lực bộc phát mạnh mẽ của toàn bộ lực lượng trong thập tam mạch, kết hợp với đao hồn gia trì mới có thể ngăn cản một chiêu vừa rồi.
Điều này nói rõ tên Linh tộc này tu vi không phải chân nguyên cảnh sơ kỳ đơn giản như vậy.
Muốn chiến thắng, e rằng là không thể nào!
Đại chiến hồi lâu Nhất Minh đối với tên Linh tộc này cũng có đại khái hiểu rõ, nếu như tên này đánh toàn lực ngay từ lúc đầu mà nói, e rằng chính mình không có kiên trì cho tới tận bây giờ.
Nhất Minh nâng lên tay trái lau đi một bên máu tươi, ánh mắt không ngừng chăm chú nhìn về thân ảnh mơ hồ tại phía sau sương độc kia.
“Một đao vừa rồi chính mình rõ ràng rơi vào hạ phong, nếu tiếp tục chiến tiếp, e rằng sẽ lành ít dữ nhiều.” Nhất Minh thì thào trong lòng.
Điều cần làm bây giờ chính là tìm cách rút lui, nhưng làm thế nào mới có thể an toàn rút lui khỏi nơi này đâu?
“Tốc độ của chân nguyên cảnh không phải một tên võ giả như mình có thể thoát được, trừ phi…”
Thân hình lơ lửng tại giữa không trung, từng làn gió thổi qua khiến cả y phục của hắn tung bay bốn phía, cánh tay trái vẫn còn nắm chặt trường đao, ánh mắt nghiêm nghị.
Nhưng nếu nhìn kỹ lại, trên trường đao giờ khắc này đã xuất hiện từng tia vết nứt, dường như lúc nào cũng có thể vỡ tan thành từng mảnh đồng dạng.
Huyền cấp binh khí dùng để đối đầu với chân nguyên cảnh quả thật là có chút miễn cưỡng.
Không đợi Nhất Minh hắn hít sâu một hơi, hắn đã nhìn thấy một thân ảnh lộ ra nụ cười khinh miệt, thân thể nhoáng một cái, lần nữa phóng về phía hắn, cả người đều bộc phát ra khí tức vô cùng âm lãnh, từng tiếng oanh minh vang vọng không ngừng.
“Ha ha ha ha, thằng oắt con nhà ngươi chính là tên đầu tiên có thể dưới một chiêu này của ta mà vẫn còn sống nhăn răng a, ngươi quả thật là người đầu tiên, thật là thú vị!”
“Hôm nay để ta xem thử, cơ thể của ngươi rốt cuộc là có bí mật gì, lại có thể tại dưới kịch độc của ta còn sống như vậy.”
Theo một tiếng cười to vang lên, thanh âm mang theo từng tia âm lãnh cùng thèm khát triển lộ ra ngoài, thậm chí còn thấy tên Linh tộc này nếm môi một cái, một bộ đang nhìn thấy mỹ vị đồng dạng.
Chân nguyên lực lượng thoải mái phun trào, một chưởng cấp tốc vỗ ra, hướng thẳng về phía Nhất Minh lao tới, trong chớp mắt liền đã tới bên cạnh của hắn.
Nhất Minh giữ chặt trường đao trong tay không bỏ, đồng dạng là đao hồn gia trì ở bên trên, toàn thân thúc dục khí huyết hình thành chiến y, thân hình xê dịch ở giữa, nhanh chóng liền né tránh một chưởng này.
“Ha ha, muốn thân thể của ta, vậy phải xem ngươi có bản lĩnh đó hay không rồi nói.” Nhất Minh cười nhạo, thân hình liên tiếp lui về phía sau, né tránh công kích.
Quỳ Hoa Trục Nhật được Nhất Minh vận dụng vô cùng điêu luyện, chỉ cần cho hắn thời gian thúc dục, chỉ cần hắn còn có đủ năng lượng dự trữ tại bên trong kinh mạch, muốn né tránh loại công kích này quả thật là dễ như ăn cháo.
Tại trong hoàn cảnh này, “giọt tí tách” không ngừng chuyển hóa độc khí ở chung quanh thành năng lượng dự trữ tại kinh mạch bên trong, không những thế, trong miệng của hắn bây giờ còn ngậm lấy một khối linh thạch, cho nên kinh mạch không lúc nào là không có năng lượng cả.
“Hừ, muốn chết!” tên Linh tộc hừ lạnh một tiếng, thân hình nhoáng một cái liền đuổi theo không bỏ, từng chưởng từng chưởng liên tục oanh ra, một bộ không chết không lấy tiền bộ dáng.
Thân hình liên tục né tránh, từng tràn công kích vang vọng khắp nơi, tên Linh tộc nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi đỏ mắt.
Hắn gầm nhẹ một tiếng, theo thanh âm của hắn vang lên, thân thể cũng theo đó bành trướng, lực lượng cùng tốc độ trong chớp mắt liền tăng vọt một mảng lớn, lập tức tiếp cận Nhất Minh.
Trong sát na, thân thể của hắn tựa như một đầu liệp báo, chớp mắt đã đến bên cạnh Nhất Minh, cười gằn một tiếng, một chưởng vỗ ra.
Nhất Minh nhìn thấy cảnh này khẽ híp đôi mắt, con ngươi ở bên trong ẩn chứa vô tận sát cơ, hắn không có vì tình huống này mà giật nảy mình, đây hoàn toàn đều nằm trong sự dự liệu của hắn.
Nhìn thấy tên nhân tộc này thế mà bình tĩnh như vậy, điều này khiến cho trong lòng tên Linh tộc kia lộp bộp một tiếng.
Trong sát na này hắn liền nghĩ đến chính mình bị lừa, nhưng sau một cái hô hấp hắn cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục tấn công.
Lần này Nhất Minh không có ý định tránh né, hắn liên tục né tránh những công kích từ xa như vậy chính là chờ đến khoảnh khắc này, chờ tên này chủ động tới gần.
Cả người của Nhất Minh bây giờ tựa như thuế biến một dạng, một cỗ uy áp cực kỳ kinh người từ trong thân thể của hắn phát ra, nó tựa như một đầu hung thú gào thét ở giữa, thanh âm chấn thiên!
Mà ngay tại lúc này, cả người Nhất Minh đều đỏ rực một mảnh, trong mắt càng là toát ra chiến ý lẫm nhiên, thanh âm quát to một tiếng!
Viêm Long Vô Song!
Thân thể của Nhất Minh bắn vọt về phía trên, tại nguyên chỗ còn tóe lên một cái tia lửa dần dần tiêu tán, nương theo trường đao huy động, hai đầu viêm long đỏ rực từ trên cao bắt đầu giao nhau mà xuống, thanh âm gào thét tựa như trọng chùy nện thẳng vào đầu của tên Linh tộc, khiến toàn thân của hắn khẽ run một cái.
Mà trong chớp mắt này, lực lượng tại trong người của tên Linh tộc theo toàn thân của hắn khẽ run mà tán loạn không còn, lực lượng bỗng dưng biến mất khiến da đầu của hắn tê rần cả lên.
Tên Linh tộc thầm hô một tiếng “không tốt”!
Cả người nhanh chóng bừng tỉnh trở lại, toàn thân ngay lập tức thúc dục lực lượng ngăn cản, toàn bộ chân nguyên cảnh khí tức bộc phát ra hình thành bình chướng bao phủ trước người.
Hắn có thể cảm nhận được từ trong một đao này mang đến áp lực cực kỳ to lớn, nếu không cẩn thận ứng đối mà nói, bản thân không chết cũng trọng thương.
Hai đầu viêm long hiển hóa ra hư ảnh không ngừng lao xuống, càng đến gần, uy áp càng phát ra nồng đậm vô cùng, độc khí ở xung quanh cũng vì đó mà tán loạn không thấy, mọi sương độc khi gặp viêm long đi qua đều tiêu tán không còn.
Từ trong đôi mắt của thiếu niên đang cấp tốc lao xuống, tên Linh tộc nhận thấy một luồng sát cơ cực kỳ băng lãnh ẩn chứa ở bên trong, tên nhóc này quả thật là điên rồi, hắn đang muốn thật cùng chính mình liều mạng hay sao?
Trong mắt Nhất Minh sát cơ không chút nào che giấu cho được, mặc cho thân thể của hắn bị cỗ lực lượng này cắn xé, tốc độ của thân thể vẫn không hề giảm một chút nào, khí thế không gọt mảy may, một đao rơi xuống.
Một tiếng oanh minh bạo phát đi ra, bình chướng rung động kịch liệt.
Nhưng dù sao thì bình chướng này cũng là do chân nguyên của cường giả tạo thành, trừ khi là Nhất Minh cũng đạt tới đồng dạng cấp bậc, nếu không thì không cách nào phá tan chỉ trong một chiêu cho được.
Nhìn thấy một đao bị chặn lại, khóe miệng của tên Linh tộc liền lộ ra nụ cười cực kỳ tà dị.
“Ha ha ha, tiểu tử ngươi chết chắc rồi, ta sẽ lột da ngươi ra, moi toàn bộ tim gan phèo phổi của ngươi ra bên ngoài, không ngừng mổ xẻ toàn bộ thân thể của ngươi, ta sẽ tìm hết mọi bí mật trên người của ngươi, khặc khặc khặc!”
Càng nói, thanh âm của tên Linh tộc càng phát ra âm lãnh mà ghê rợn, đôi mắt kia còn đang phát ra từng tia hưng phấn đến cực điểm, cái lưỡi không tự chủ mà nếm môi một cái, lộ ra hàm ra răng đen kịt ở bên trong.
Tưởng chừng như mọi chuyện đã dừng lại ở đó, giờ khắc này Nhất Minh tiếp tục phát lực oanh kích, bình chướng bằng mắt thường cũng có thể thấy được đang cấp tốc ảm đạm xuống dưới.
Một màn này xảy ra khiến sắc mặt của tên Linh tộc bỗng dưng đại biến!
Bởi vì hắn đang trong trạng thái dùng chân nguyên tạo thành bình chướng che chắn toàn thân, cho nên không cách nào phát khởi công kích cho được, nếu bây giờ hắn bắt đầu phản kích, không đợi hắn đánh ra một chưởng thì một đao kia liền sẽ rơi trên người của hắn.
Hắn cảm nhận được thiếu niên trước mắt này tàn nhẫn, tại nguy cơ sinh tử trước mắt vẫn không hề có ý định thoái lui chút nào, trong mắt của thiếu niên này hắn nhìn rõ sự điên cuồng trong đó.
Theo từng đao rơi xuống, lực lượng cường đại không ngừng đánh thẳng vào vòng phòng hộ phía trên, cùng lúc đó thân thể của thiếu niên cũng không ngừng nứt toát đi ra, đại lượng huyết dịch bắt đầu ào ào phun ra, một thân bạch y giờ khắc này đã trở nên đỏ thẫm.
“Ha ha ha, muốn giết ta?” Nhất Minh cười to một tiếng,”Ngươi… cứ… thử… xem!” bản thân gằn từng chữ quát to, bàn tay nắm chặt trường đao hung hăng trảm xuống, mặc cho đại lượng huyết dịch phun trào ra bên ngoài, mặc cho thân thể chịu đại lượng phản phệ, tốc độ hạ đao vẫn không hề giảm chút nào.
Con mắt của Nhất Minh tràn đầy xích hồng, viêm long ngửa mặt lên trời hống to một tiếng, cùng với trường đao dung hợp lại cùng nhau, ầm vang rơi xuống.
Mặc dù có chân nguyên tạo thành phòng hộ, nhưng hiện giờ vòng phòng hộ này lại rung động dữ dội, mỗi một đao rơi xuống đều khiến thân thể của tên Linh tộc gánh chịu một cỗ áp lực thật lớn.
Máu tươi trên người của Nhất Minh phun ra, thân thể của tên Linh tộc cũng đồng dạng gánh chịu phản phệ, miệng phun máu tươi, thân thể bỗng chốc lảo đảo, ánh mắt điên cuồng bây giờ đã biến thành bối rối.
Một cỗ tử vong hàng lâm bao phủ trên người, để hắn phát ra một tiếng gào thét vô cùng chói tai.
“Tiểu tử, ngươi mau dừng lại, nếu không ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Cả người Nhất Minh dường như phát cuồng, hắn hoàn toàn không hề để lời dọa dẫm của tên Linh tộc này vào trong mắt, đau đớn đã hoàn toàn lấn át cảm xúc của hắn.
Hắn bây giờ chỉ có một mục đích, chính là mang tên này chém tại dưới đao.
Từng đao từng đao liều mạng phát ra, viêm long không ngừng gào thét, phối hợp với từng đao của hắn mà rơi xuống, đánh vào bình chướng bên trên, một chiêu giết địch một ngàn tự tổn tám trăm thế này, bây giờ Nhất Minh cũng không có quyền lựa chọn.
Khí huyết lực lượng cuộn trào mãnh liệt, dung nhập vào trường đao bên trong, cả thanh trường đao dường như chuẩn bị vỡ tan thành từng mảnh giờ khắc này lại trở nên kiên cường thấy rõ.
Theo từng đao rơi xuống, thân thể của hắn càng nứt ra từng đạo vết rách rất là dữ tợn, cảm giác đau đớn truyền tới khiến sắc mặt của Nhất Minh trở nên vặn vẹo không ngừng.
Dù là vậy, bên trong ánh mắt kia vẫn không hề có một tia thoái ý nào.
Hắn biết, nếu chính mình dừng lại, chính mình sẽ là người chết!
Trong tất cả khả năng của hắn bây giờ, dường như chỉ có một đao này mới có thể cùng với chân nguyên cảnh cường giả vật tay, cho dù có mang bản thân ra liều mạng hắn cũng phải mang tên này chém chết.
Tiếng ầm ầm liên tục quanh quẩn tại toàn bộ một phiến khu vực ở bên trong Độc Lâm, bình chướng mặc dù vẫn không có phá toái, nhưng tên Linh tộc đã không cách nào chịu nổi lực tác động của từng đao mang theo uy áp cực kỳ kinh người kia.
Mỗi một đao rơi xuống đều tựa như đánh thẳng vào trong tâm thần của hắn, khiến cho hắn muốn duy trì bình chướng vẫn là miễn cưỡng vô cùng, trong miệng không ngừng phun máu, khí tức bắt đầu uể oải.
Tâm thần của hắn bắt đầu tràn ngập cảm giác hoảng sợ ở bên trong, cảm giác tử vong dần dần bao phủ khiến cả người của hắn đều tê rần cả lên, trong mắt không hề còn lại một chút chiến ý nào, hắn chỉ muốn thoát khỏi tên nhóc điên cuồng này mà thôi.
Bình chướng bằng chân nguyên của hắn đối với chân nguyên lực lượng là có hiệu quả, nhưng đối với đao hồn oanh kích, không những tác động vào chân nguyên của hắn mà còn đánh thẳng vào tâm thần của hắn.
Cỗ uy áp mà Nhất Minh đã từng đối diện với Hồng Long trong Đao Lộ Thông Thiên giờ khắc này đã hiện rõ đi ra, những tu sĩ vốn không có ý chí kiên định đều không cách nào tiếp thu cho được.
Cảm giác hoảng sợ đã khiến chân nguyên trong cơ thể của tên Linh tộc tán loạn không thôi, hắn rất muốn duy trì bình ổn trở lại, nhưng mỗi một đao rơi xuống đều tựa như trọng chùy đập thẳng đi vào, khiến thân thể của hắn dường như muốn sụp đổ một dạng.
Máu tươi không ngừng phun ra, tên Linh tộc từ hoảng sợ đã chuyển dần sang tuyệt vọng.
Hắn rất muốn la lên cầu cứu, nhưng từng đao rơi xuống khiến cả người của hắn càng lúc càng suy sụp, thanh âm muốn phát ra cũng là không thể nào, nỗi hoảng sợ tràn ngập ở bên trong khiến cả người của hắn run rẩy đến cực hạn.
Giờ khắc này bình chướng tựa như lung lay sắp đổ, chân nguyên trong cơ thể tựa như mất lực một dạng, muốn vận động cũng dường như cố gắng hết sức, chỉ còn lại thanh âm từ trong tận đáy lòng không ngừng gào thét thảm thiết.
Loại thanh âm này tại giữa chiến trường không một người nào có thể nghe thấy, dù cho có Linh tộc nhìn thấy hắn bị đè lên đánh cũng không cách nào cứu viện cho được, các tu sĩ Nhân tộc cũng không phải ăn chay, bây giờ nhao nhao tung ra thủ đoạn, ngăn cản địch nhân.
“Ta… ta không muốn chết, tha…”
Tiếp theo một cái chớp mắt, gương mặt tràn đầy máu tươi của Nhất Minh bắt đầu dữ tợn, từng đường gân xanh ngay tại trên cổ bắt đầu nổi lên, hai mắt xích hồng, bàn tay nắm chặt trường đao hướng thẳng về bình chướng hung hăng trảm xuống.
“Chết!”
Một tiếng oanh minh ầm vang nổ tung, bình chướng bắt đầu vặn vẹo vẫn không có sụp đổ, mà tên Linh tộc ở bên trong, toàn thân đều chấn động không ngừng, trái tim đều nâng lên tới cổ họng, suýt chút nữa đã nhảy vọt ra bên ngoài.
Thân thể tại một tích tắc này cũng không cách nào gánh nổi lực lượng cường đại đánh xuống, chân nguyên vẫn còn nhưng thân thể lại không cách nào gánh nổi, hai mắt nổ tung, thất khiếu tràn ra máu tươi, thân thể sụp đổ.
Mà tại trong khoảnh khắc này, bình chướng cũng đi theo cáo phá, một đao xuyên thẳng từ trên xuống dưới, huyết dịch văng tung tóe khắp nơi, một tên chân nguyên cảnh cường giả ngay lập tức chôn vùi, không còn khí tức.
P/s: Hôm nay chỉ có một chương.