Nhục Thân Thành Thánh

Chương 370 - Đêm Mưa Sát Lục

Chương 370: Đêm mưa sát lục

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Thiên lôi nổ vang!

Thanh âm oanh nổ ùng ùng quanh quẩn, thương khung bên trên, tràn đầy nặng nề, khi thì một tiếng sấm rền, khi thì tiếng vang liên tiếp nổ tung, dù là như vậy, cũng không khiến cho thanh âm chấn động yên lại chút nào, hơn nữa càng lúc càng đến gần nơi đây.

Gió bên ngoài cũng trở nên cuồng bạo hơn rất nhiều, phảng phất như có lệ quỷ gào thét, tiếng gầm truyền khắp bát phương, lẫn trong đó còn có từng tiếng gào thét của Linh tộc ẩn chứa bên trong, quanh quẩn chân trời.

Dưới màn mưa dày đặc này, một thân hình tay cầm trường thương, các vết thương trên người đã tốt hơn rất nhiều, không còn máu tươi chảy ra, chỉ có vệt máu ngay miệng vẫn chưa hề tiêu biến.

Nhất Minh chậm rãi bước ra khỏi đại thụ, ánh mắt nhìn về một phương hướng, dưới màn mưa ẩn chứa tử vong tràn ngập này, hắn thấy được từng thân ảnh ở phương xa, dần dần rõ ràng.

Theo thanh âm nổ tung dần dần đến gần, khí tức ba động kịch liệt vang lên, dường như có Linh tộc đang đuổi giết ai đó, không cần nghĩ cũng biết, người bị đuổi giết ắt hẳn là Nhân tộc.

Hắn đứng ở nơi đó cẩn thận quan sát một chút, không lâu sau, một bóng hình nam tử giống như một vệt đen lướt qua, tiếp theo đó chính là một cái cự thủ oanh kích đi vào, dường như muốn mang người này sinh sinh đánh chết.

Cảm nhận được khí tức tán loạn trên người nam tử, Nhất Minh vẫn không có vội vàng hành động, hắn lẳng lặng đứng ở nơi đó hồi lâu, ngay khi nhìn thấy ba tên Linh tộc từ phương xa xuất hiện, thân hình ngay lập tức ẩn giấu vào bên trong hắc ám, biến mất không thấy.

Cảm nhận được nhiệt lượng xung quanh đang dần dần biến mất, cảm giác lạnh lẽo bắt đầu bao phủ tới gần, sắc mặt của nam tử càng phát ra trắng bệch, hơi thở gấp rút, nhanh chóng mang theo sư muội của mình không ngừng xuyên qua.

Mãi cho đến khi cảm nhận được bất thường, nam tử mới quay đầu nhìn lại.

Bởi vì trời mưa quá là to lớn, màn mưa cùng với sương mờ đã hoàn toàn hạn chế tầm nhìn của hắn, nhưng dưới cảm nhận của linh lực ba động, hắn tinh tường hẳn là có một vị cường giả đã ra tay xuất thủ, hơn nữa tốc độ lại cực kỳ nhanh chóng, cấp tốc hướng về đám Linh tộc ở phía sau đánh tới.

Ba tên Linh tộc đang tăng tốc đuổi theo nam tử, khoảng cách giữa hai bên chỉ còn hơn mười trượng là có thể đuổi kịp, bỗng nhiên có một cỗ khí tức mạnh mẽ khóa chặt ba người, cùng lúc đó là một thanh âm băng lãnh vang lên bên tai của bọn hắn.

“Đám Linh tộc các ngươi, quả thật là muốn chết!”

Biến cố bất ngờ xảy ra khiến ba tên Linh tộc cảm giác không tốt, cả người đều dừng lại tại chỗ, ánh mắt ngay lập tức nhìn xuống khu rừng bên dưới, một cái trường thương bằng tốc độ kinh người, phá tan mưa gió, thẳng đến ba tên Linh tộc, mang bọn hắn bao phủ vào bên trong.

Trong chớp mắt, một tên Linh tộc trong đó nhanh chóng xê dịch thân hình tránh đi, sắc mặt biến hóa vừa muốn gầm lên một tiếng, oanh ra một chưởng.

Nhưng tiếp theo hơi thở, thân ảnh của Nhất Minh đã từ ở phía sau trường thương vọt tới, một quyền ẩn chứa lực lượng khủng bố oanh kích ra ngoài, tại trong mưa gió vang lên từng tiếng ùng ùng, phảng phất cự sơn đập thẳng vào mặt.

Tên Linh tộc này trừng lớn hai mắt, hắn thừa biết là có thêm một tên Nhân tộc ở gần đây, nhưng không ngờ tên này lại chủ động nhảy ra nghênh chiến ba người bọn hắn, đây quả thật là muốn chết!

Không nói hai lời, hai tay nhanh chóng xoay vòng, một tầng bình chướng được hắn hiển hóa ra ngoài, hòng ngăn chặn một quyền này rơi xuống, chỉ cần có thể ngăn chặn, đồng bạn liền sẽ ngay lập tức cứu hắn.

Hai tên Linh tộc còn lại thì nhao nhao oanh ra một chưởng, ngăn chặn trường thương tới gần, một tiếng nổ vang trên không, bụi mù tung bay bốn phía, hoàn toàn mang thân hình của cả đám đều che lấp vào bên trong.

Mà cũng trong khoảnh khắc này, một quyền mạnh mẽ rơi xuống, vang lên một tiếng oanh minh trên không, trong chốc lát, thân ảnh của Nhất Minh thế như chẻ tre, một quyền mang theo một cỗ cự lực xuyên thủng đi vào.

Dường như cảm nhận được một quyền này không bình thường, tên Linh tộc vừa định vận khởi toàn bộ sức mạnh, nhưng trong nháy mắt, bình chướng ầm vang vỡ vụn, hắn trừng lớn đôi mắt, một bộ vô pháp tin tưởng.

Quyền chưa tới gần, thân thể của hắn dường như muốn rách ra, giống như có hàng vạn kim châm hợp thành cự sơn mạnh mẽ rơi xuống, vừa nặng nhưng cũng lại vô cùng sắc bén, máu tươi phun ra, thân thể nhịn không được dưới một quyền này ầm vang vỡ vụn, huyết nhục văng tung tóe khắp nơi.

Nhìn thấy cảnh này, bàn tay của Nhất Minh lập tức xòe ra, một khối huyết cầu liền xuất hiện ở trước mắt, thân hình của hắn không có dừng lại, ngay lập tức hướng về hai tên Linh tộc còn lại phóng đi,

Hàn ý thấu xương.

Tất cả chỉ xảy ra không đầy hai cái hô hấp, khí tức của một tên đồng bạn liền tiêu thất không còn, điều này khiến cho hai tên Linh tộc còn lại quá là sợ hãi, bởi vì trong nhận thức của bọn hắn, tên đồng bạn kia có thực lực không thua kém gì.

Thực lực như thế, thậm chí ba cái hô hấp còn không chống nổi, đổi lại là bọn hắn, còn có khả năng chống lại hay sao?

Dường như có chung một ý nghĩ, hai tên Linh tộc hét lớn một tiếng, đôi mắt tràn đầy xích hồng, toàn bộ tu vi đều bộc phát ra ngoài, hướng thẳng về phía nơi có linh lực ba động, oanh ra một chưởng.

Hai chưởng mang theo khí tức cực kỳ khủng bố gào thét bay đi, xuyên qua tầng tầng bụi mù, bụi mù phảng phất gặp được đại khủng bố, nhao nhao lui tán, để lại một bóng hình thiếu niên với ánh mắt băng lãnh mang theo sát ý ngập trời phóng tới.

Nhìn thấy hai chưởng của chính mình sắp va chạm vào thân hình của tên Nhân tộc kia, hai tên Linh tộc liền lộ ra một vệt mỉm cười, nỗi lo lắng trong lòng cũng buông xuống không ít, cũng may, cũng may là tên này vẫn còn non lắm.

Nhưng không đợi bọn hắn thở phào bao lâu, đã thấy hai chưởng của chính mình thẳng thừng xuyên qua bóng hình thiếu niên kia, thẳng tắp bay đi, không hề dừng lại.

Bất ngờ xảy ra khiến hai tên Linh tộc trừng lớn đôi mắt, trong đầu bọn hắn đều lóe lên một cái ý nghĩ: đây là có chuyện gì xảy ra?

Dường như đáp lại câu trả lời của bọn hắn, Nhất Minh hiển lộ ra chân thân, đồng thời một trảo nắm chặt trường thương vào trong tay, một thương mạnh mẽ từ phía sau của một tên Linh tộc đâm thẳng về phía trước.

Một thương cấp tốc xuyên qua, máu tươi vẫy ra, tên Linh tộc miệng phun máu tươi, ánh mắt tràn đầy kinh hãi nhìn về thiếu niên ở phía sau, nhưng cũng trong khoảnh khắc này, hai mắt của hắn tràn đầy xích hồng, gầm to một tiếng.

Khí tức tại trong thân thể của hắn giờ phút này bỗng dưng sôi trào, không cần nghĩ cũng biết, tên Linh Tộc này, sắp sửa tự bạo.

Đồng thời, tên Linh tộc bên cạnh cũng kịp phản ứng trở lại, thuật pháp tựa như thiên hà vạn lũ hướng về phía Nhất Minh phóng đi, hòng nhân cơ hội này đánh hắn thành từng mảnh nhỏ, còn đồng bạn bên kia, hắn cũng mặc kệ không quản.

Hắn đối với tên thiếu niên Nhân tộc này quá là sợ hãi, chỉ trong vài cái hô hấp liền trọng thương hai tên đồng bạn của hắn, nếu không ra tay hung ác, e rằng người tiếp theo nằm xuống chính là mình.

Tiếng gào thét không ngừng vang lên, cánh tay của hắn không ngừng huy động, khí tức trên người càng là không giữ lại chút gì, toàn bộ đều hóa thành chưởng lực oanh thẳng về phía trước.

Trong nháy mắt, cả một phiến khu vực đều bị thuật pháp nuốt chửng vào bên trong, cả một vùng không trung đều tỏa sáng rực rỡ, loại ánh sáng này, tàn bạo mà âm lãnh vô cùng.

Hàn mang ở trong mắt của Nhất Minh đột nhiên lóe lên, hắn không nghĩ tới mấy tên này lại liều mạng như vậy, thời khắc này còn muốn tự bạo bản thân, muốn mang chính mình chôn cùng sao.

Nhưng tại khoảnh khắc gió táp mưa sa đập thẳng vào mặt, cảm nhận được sát ý bao phủ toàn thân, sát cơ bên trong ánh mắt của hắn đột nhiên lóe lên, bàn tay nhanh chóng xòe ra, hướng về phía tên Linh tộc trước mắt vồ một cái.

Cảm nhận được huyết dịch trong người nhanh chóng thoát ly thân thể, tròng mắt của tên Linh tộc càng muốn rớt ra bên ngoài, cảm giác tử vong tràn ngập trong lòng khiến hắn gào lên từng tiếng vô cùng thảm thiết.

Hắn muốn bộc phát ra lực lượng cực hạn, muốn mang tên Nhân tộc này đồng quy vu tận, nhưng khí huyết trôi đi, sinh cơ của hắn cấp tốc ảm đạm, khí tức trên người rất nhanh liền tán loạn không ngừng, muốn tiếp tục kéo lên, cũng không cách nào làm được.

Một khối huyết cầu nhanh chóng tụ hợp trong lòng bàn tay, cùng lúc đó, khí tức đang không ngừng kéo lên của tên Linh tộc liền tụt dốc không phanh, thẳng đến biến mất không còn, thân thể giống như que củi rất nhanh liền rơi xuống bên dưới, tiêu thất vào trong màn đêm.

Sự tình diễn ra không đầy hai cái hô hấp liền xong việc, ánh mắt của Nhất Minh quét qua bên cạnh, từng tràn thuật pháp giống như vạn con độc xà phóng nhanh mà tới.

Hắn không nói hai lời, khí huyết trên người toàn lực bộc phát, huyết sắc chiến y nhanh chóng được tạo thành, tay nâng trường thương, trực tiếp nghênh chiến.

Bình Luận (0)
Comment