Nổi Tiếng Sau Khi Tham Gia Chương Trình “Những Người Tôi Ghét Nhất”

Chương 52

Cuối cùng Âu Dịch cũng chịu bò ra từ mật thất phía sau, khiến nhân viên không khỏi giật mình. Sau khi được nhắc nhở, Âu Dịch mới biết trò chơi đã kết thúc từ lâu.

 

Khi cảm nhận được bản thân vẫn còn sống, Âu Dịch nhìn những người đang ngồi trong phòng, hào hứng nói lên câu thoại mà ai cũng đã đoán trước:

 

"Thương Lộc thật sự là..."

 

"Quý nhân của tôi!"

 

Tất cả khách mời của chương trình "Người Tôi Ghét Nhất" đều đồng thanh thốt lên hai chữ đó, trừ Thương Lộc.

 

Âu Dịch: "!?"

 

Sao họ lại biết được nhỉ?

 

【Mọi người đều nghe rõ rành rành, đừng nói nữa, thật sự chúng tôi đều đã biết cả rồi ha ha ha】

 

【Kể từ lúc Âu Dịch nhắc đi nhắc lại chữ 'quý nhân', Thương Lộc ngày càng trở nên vô cảm hơn】

 

Bên chương trình "Tình Yêu Sét Đánh" cũng nhanh chóng biết đến mối quan hệ giữa Thương Lộc và Âu Dịch, ngay lúc này theo nhạc nền phát ra, nhiều người không khỏi cảm thấy bối rối, nhất là Yến Tử Kiêu.

 

Yên Tử Kiêu ngạc nhiên nhìn Âu Dịch, hỏi: "Tại sao cậu lại gọi cô ấy là quý nhân?"

 

"Bởi vì đó là sự thật mà." Âu Dịch nhìn Thương Lộc với ánh mắt đầy "sùng bái": "Chị Thương Lộc giúp cho cuộc đời của tôi thuận lợi hơn nhiều, lần nào cũng mang lại may mắn cho tôi. Nếu chị ấy không phải quý nhân, thì là ai nữa?"

 

Thương Lộc không phản bác lời của Âu Dịch, cô chỉ nhìn vào màn hình: "Mọi sự may mắn đều là kết quả của sự nỗ lực, không ai có thể đạt được thành công chỉ dựa vào người khác."

 

Trong khi Âu Dịch tiếp tục kể lể tán dương Thương Lộc với Yên Tử Kiêu, Thương Lộc không nói thêm gì, chỉ xua tay về phía màn hình.

 

【Âu Dịch vừa tung tin đồn thì Thương Lộc đã bác bỏ ngay lập tức, cười điên :))))】

 

【Với Âu Dịch, 5 năm nỗ lực không ai hay biết, bỗng chốc nổi danh cả nước (cười), nếu không phải quý nhân thì là gì?】

 

【Nhưng càng tìm hiểu kỹ thì càng nhận ra hai người này khác biệt quá lớn. Các ngôi sao khác đã cọ nhiệt còn không dám thừa nhận, trong khi Âu Dịch lại nói: Không có Thương Lộc thì không có bê bối của Hạ Duyên, sẽ không có tôi của ngày hôm nay】

 

【Ha ha ha, thật sự thì bất cứ lúc nào sự chân thành cũng là một chiêu tất thắng!】

 

Với Thương Lộc, Âu Dịch có may mắn như thế nào cũng không liên quan gì đến cô. Thành công của mỗi người đều nhờ vào sự nỗ lực của chính họ.

 

Tất cả chỉ là sự trùng hợp, chẳng qua do gia đình Âu Dịch mê tín, mà cô chỉ tình cờ xuất hiện đúng thời điểm mà thôi.

 

Nếu phải nói gì đó, có lẽ cô chỉ là người may mắn hơn một chút.

 

Thương Lộc nghĩ như vậy, mỉm cười nhẹ nhàng, trong ánh mắt cũng ánh lên chút bất đắc dĩ.

 

Chẳng bao lâu sau, ban tổ chức đã công bố hai tin mới.

 

Thứ nhất: Vì hai đội hòa nhau, nên ngày mai các khách mời của cả hai đội sẽ phải hoàn thành hình phạt ban đầu đã tuyên bố.

 

Các khách mời của chương trình "Tình Yêu Sét Đánh" phải đổi giới tính và làm nhân viên phục vụ trong quán ăn, trong khi các khách mời của chương trình "Người Tôi Ghét Nhất" phải tham gia một tập đặc biệt với chủ đề tình yêu.

 

Âu Dịch cười đến nỗi hở cả hàm răng, một tay vỗ vai Dụ Tô đang nhăn nhó, an ủi: "Người anh em vui lên nào, chuyện này đâu có liên quan gì đến chúng ta, ha ha ha! Lát nữa đi ăn tối cùng không? Tôi biết gần đây có một nhà hàng ngon lắm, tôi mời cậu."

 

Âu Dịch là người rất thoải mái, vì biết mối quan hệ giữa Thương Lộc và Dụ Tô khá thân thiết, nên bạn bè của quý nhân cũng chính là bạn của mình. Vì thế, anh nhanh chóng coi Dụ Tô là bạn tốt của mình.

 

Trong suốt những ngày diễn ra Đại hội thể thao minh tinh, mối quan hệ giữa Âu Dịch và Dụ Tô cũng trở nên khá tốt nhờ vào thái độ nhiệt tình quá mức của Âu Dịch.

 

Nhưng chưa kịp để Dụ Tô trả lời Âu Dịch, ban tổ chức chương trình đã tiếp tục thông báo một tin tức khác.

 

Ban tổ chức đã có cuộc trao đổi với công ty của Âu Dịch và Dụ Tô, và cả hai sẽ tiếp tục hoàn thành việc tham gia ghi hình cho chương trình này.

 

Nụ cười trên gương mặt Âu Dịch lập tức cứng đờ.

 

Dụ Tô ngước lên nhìn, trong mắt lộ vẻ ngạc nhiên.

 

【Lý do mà hôm nay Âu Dịch hoàn toàn từ bỏ nhiệm vụ gián điệp trong mật thất, một phần là vì sợ hãi, hai là vì anh ấy nghĩ rằng hình phạt cuối cùng không liên quan gì đến mình ha ha ha】

 

【Âu Dịch, anh nghĩ là có thể trốn thoát sao?! Nhanh chóng tham gia chương trình hẹn hò đi!】

 

【Thế là cả ba phe đều thua, chỉ có ekip là kẻ thắng cuối cùng thôi đúng không :))】

 

Sau đó, mọi người đều phải thay ra bộ đồng phục được cung cấp trong mật thất.

 

Buổi phát sóng trực tiếp phải tạm ngừng một thời gian ngắn.

 

Thương Lộc vừa cầm bộ đồng phục ra khỏi phòng thay đồ bên cạnh, đứng trước gương chải tóc thì thấy Đường Khinh Khinh bước đến.

 

Đường Khinh Khinh không vội thay đồ, mà nhìn Thương Lộc với vẻ mặt ngập ngừng như muốn nói điều gì đó.

 

Thương Lộc: "......?"

 

Tại sao lại nhìn cô chằm chằm như vậy? Thật kỳ lạ.

 

Vì vậy, Thương Lộc liền hỏi thẳng: "Có chuyện gì không?"

 

Đường Khinh Khinh hít một hơi thật sâu, tay đặt lên ngực như thể đã đưa ra một quyết định vô cùng trọng đại.

 

Cô ấy nhìn thẳng vào Thương Lộc và nói: "Thương Lộc, mặc dù quan hệ giữa chúng ta không được tốt lắm, nhưng tôi vẫn muốn nói thẳng. Tôi đã phải lòng anh trai của cô ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ, tôi muốn xin cách liên lạc với anh ấy."

 

Thương Lộc: "?"

 

?????

 

Hôm nay là ngày Cá tháng Tư sao?

 

Đường Khinh Khinh thích... Thương Mộ ngay từ cái nhìn đầu tiên? Mà sao hai người họ lại quen nhau?

 

Sao cứ như một câu chuyện huyền huyễn kinh dị thế này???

 

Ánh mắt nghiêm túc của Đường Khinh Khinh rõ ràng không giống như đang đùa giỡn. Vì sự nghiêm túc đó, Thương Lộc bỗng dưng cảm thấy đầu óc mình trống rỗng.

 

Chưa kịp để Thương Lộc đáp lời, Lâm Nhan Nhan từ phòng thay đồ bên cạnh chạy đến với vẻ mặt hoảng loạn không nói nên lời, nhìn Đường Khinh Khinh: "Cô... cô đừng có mà mơ tưởng! Cô mà cũng xứng làm chị dâu Thương Lộc sao!!"

 

Nhìn thấy Lâm Nhan Nhan bất ngờ xuất hiện, rõ ràng chuyện này có liên quan đến cô ấy.

 

Thương Lộc cuối cùng cũng nhớ lại sự việc xảy ra trước đó tại đoàn phim "Anh Đào Ngọt Ngào", lập tức hiểu rõ vấn đề.

 

Nhìn ánh mắt khẩn cầu của Lâm Nhan Nhan, Thương Lộc trong lòng cũng đã có xu hướng thiên vị, nên cô đành chọn cách im lặng.

 

Lời nói của Lâm Nhan Nhan khiến Đường Khinh Khinh lập tức bất mãn, cô hỏi: "Tại sao?"

 

Lâm Nhan Nhan khoanh tay trước ngực, tỏ ra khiêu khích và quay sang Thương Lộc: "Bởi vì quan hệ giữa chúng ta không tốt, còn Lộc Lộc là bạn thân nhất của tôi, nên tôi sẽ không đồng ý."

 

Nói xong, Lâm Nhan Nhan hừ một tiếng, rồi kéo tay Thương Lộc rời khỏi đó.

 

Thương Lộc bất đắc dĩ hỏi: "Rốt cuộc cô đã nói gì với Đường Khinh Khinh?"

 

Lâm Nhan Nhan chỉ đành thành thật kể lại toàn bộ sự việc, rồi giơ tay lên như thể xin lỗi: "Không phải tôi cố tình lừa cô ta đâu, mà là do cô ta quá ngốc mà, tự suy diễn lung tung thôi, tôi chẳng nói gì cả. Cô yên tâm đi, tôi sẽ tìm thời gian nói rõ với cô ấy."

 

 

Buổi ghi hình tiếp tục.

 

Các khách mời lên xe buýt của chương trình để trở về biệt thự.

 

Diệp Lục tò mò hỏi: "Tại sao xe lần này lại không giống chiếc xe trước đó?"

 

Nhân viên trả lời: "Chiếc xe trước gặp vấn đề, nên phải tạm thời đổi qua chiếc này."

 

Nhân viên còn cố ý sắp xếp vị trí ngồi cho họ, mỗi người đều ngồi riêng một chỗ, không ai ngồi gần nhau.

 

Mặc dù mọi người cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng họ vẫn tuân thủ theo sự sắp xếp và lên xe.

 

Trên đường trở về, ban đạo diễn bắt đầu hỏi họ về cảm nhận sau khi tham gia nhiệm vụ mật thất, đặc biệt là những khoảnh khắc đáng sợ nhất.

 

Diệp Lục với vẻ mặt không chút cảm xúc trả lời: "Dễ như ăn bánh."

 

Âu Dịch cũng nói thêm: "Không có cảm giác gì."

 

【Ha ha ha, tại sao sau khi kết thúc hai người họ lại trở nên ngầu như thế?】

 

【Ai đó tổng hợp lại giúp tôi mấy ảnh họ bị dọa với, đúng là mất mặt mà hahaha】

 

Lâm Nhan Nhan trông có vẻ rất vui vẻ, đặc biệt là sau khi biết mình bị loại khỏi chương trình nhờ Thương Lộc, mọi lo lắng của cô ấy cũng hoàn toàn tan biến.

 

Mọi người bắt đầu trò chuyện đôi chút, rồi thảo luận về khách mời có màn trình diễn xuất sắc nhất lần này.

 

Hầu hết đều chọn Thương Lộc, bởi vì trong khi những người khác còn đang vượt qua nỗi sợ hãi, chỉ có Thương Lộc là đi thẳng vào nhiệm vụ chính, cũng là người có đóng góp lớn nhất trong những giây phút cuối cùng. (bả loại được nhiều người nhất nữa hehe)

 

Nhưng Diệp Lục lại tự tin nói:

 

"Tôi nghĩ người đó chính là tôi."

 

Giọng nói tự tin của anh ấy vang lên, còn bắt đầu liệt kê từng lý do: "Ban đầu tôi và Âu Dịch cùng hành động, nhưng khi Âu Dịch bị dọa đến mức quỳ xuống đất, tôi đã chạy trốn rất nhanh, điều đó chứng tỏ tôi dũng cảm hơn. Sau đó, tôi gặp Hứa Tắc, cậu ấy bị loại trước tôi, điều đó cũng chứng tỏ tôi thông minh hơn cậu ấy. Rồi sau đó..."

 

Diệp Lục liệt kê một loạt các sự kiện, từ góc độ kỳ lạ và cường điệu hóa, biến mình thành người thông minh và dũng cảm nhất trong số mọi người.

 

Có lẽ vì khoảng cách giữa mọi người khá xa, nên Diệp Lục không thể nhìn thấy biểu cảm của những người khác, khiến anh ấy càng nói càng tự tin hơn.

 

Đương nhiên, trừ Diệp Lục ra, không ai đồng ý với những lời dở hơi đó.

 

À không, chỉ có một người đặc biệt – Thương Lộc. Mỗi câu nói của Diệp Lục, cô đều gật đầu tán đồng, thậm chí còn thốt lên: "Đúng vậy, đúng vậy!"

 

Chính nhờ sự ủng hộ của Thương Lộc, Diệp Lục từ chỗ còn có chút không tự tin về những lời khoác lác của mình, bây giờ lại tin tưởng hoàn toàn vào những gì anh nói.

 

【Diệp Lục xây dựng hình tượng, hoàn toàn dựa vào chính mình tự thổi phồng và Thương Lộc cổ vũ ha ha ha】

 

【Gặp phải một người ngốc đừng phản bác, cứ hùa theo họ, không bao lâu họ sẽ trở thành kẻ ngốc toàn diện】

 

Nhân viên lại hỏi: "Sau khi trải qua kỳ quay này, ai cảm thấy mình đã trở nên dũng cảm hơn, xin giơ tay."

 

Diệp Lục là người đầu tiên giơ tay thật cao, nhưng anh ấy còn nhấn mạnh thêm: "Tôi không phải trở nên dũng cảm hơn, tôi vốn luôn rất dũng cảm."

 

Âu Dịch ngồi ngay phía sau Diệp Lục, tự nhiên không chịu thua kém, cũng giơ tay lên.

 

Rất nhanh, tất cả mọi người đều giơ tay cao, không ai muốn thừa nhận mình nhát gan cả.

 

Chỉ có Thương Lộc và Tưởng Tinh là ngoại lệ.

 

Lâm Nhan Nhan ngồi phía sau Thương Lộc, thấy cô không giơ tay, do dự vài giây rồi cũng buông tay xuống.

 

"Nếu Thương Lộc không tính là dũng cảm, thì mình cũng không tính," cô ấy nghĩ. (Thật sự nha, anh Trì không nhanh lên là em tưởng em đang edit truyện bách đấy nhé ^^)

 

Nhân viên chương trình lại xác nhận: "Chỉ có Thương Lộc, Tưởng Tinh và Lâm Nhan Nhan không nghĩ mình dũng cảm phải không? Hiện tại, ai muốn thay đổi ý kiến thì vẫn còn kịp."

 

Dĩ nhiên, không ai buông tay.

 

Âu Dịch lưỡng lự trong giây lát. Thói quen khiến anh ấy muốn làm theo Thương Lộc, nhưng khi nhìn Diệp Lục giơ tay cao phía trước, anh ấy không chịu thừa nhận rằng mình không dũng cảm.

 

Ba giây sau.

 

Bên trong xe vang lên hàng loạt tiếng hét sợ hãi.

 

Diệp Lục hoảng loạn nhảy khỏi ghế, khi quay đầu lại, anh ấy thấy Âu Dịch đang ngồi bệt xuống đất, khuôn mặt đầy sự bất lực nhìn mình.

 

"Aaaahhh——!!!"

 

Hai người hét lên, bò về phía nhau, bám lấy cánh tay đối phương, điên cuồng chỉ về chỗ ngồi của mình, ngay sau đó hiểu ra điều người kia muốn nói. Cả hai cùng gật đầu một cách điên cuồng.

 

Khoảnh khắc đó, họ đột nhiên cảm thấy hoàn toàn đồng điệu với sự sợ hãi của nhau.

 

Những người khác cũng chẳng khá hơn.

 

Tống Trạch Khiêm trông có vẻ tương đối bình tĩnh, miễn là kính râm của anh ấy không rơi xuống mũi.

 

Dụ Tô và Hứa Tắc tuy ít nói, nhưng Dụ Tô đã đứng bật dậy trong giây lát, còn Hứa Tắc bám chặt lưng ghế phía trước đến mức khớp xương trắng bệch vì dùng quá nhiều lực.

 

Thực ra, ngoại trừ Hứa Tắc, tất cả mọi người đều hét lên vì sợ hãi, thậm chí có ai đó còn hét đến mức lạc cả giọng, khó có thể phân biệt được ai là ai.

 

Thương Lộc tò mò đứng lên từ vị trí của mình, nhìn về phía Hứa Tắc và chiếc ghế bên cạnh anh ấy.

 

Dưới ghế có một chiếc hộp giống như quan tài, bên trong có một người thật với khuôn mặt được hóa trang thành xác chết.

 

Lâm Nhan Nhan thấy thế liền kinh hãi, trong lòng thầm cảm ơn vì mình đã có lựa chọn đúng đắn là theo Thương Lộc, nếu không thì chắc chắn giờ này cô đã khóc thét rồi.

 

【Tôi đã không còn có thể bất ngờ hơn về độ thiếu đạo đức của chương trình này nữa rồi】

 

【Tôi đã nói rồi, ghế này được sắp xếp kỳ lạ như vậy, hóa ra là để dọa người】

 

【Khi mọi người tưởng rằng phần thử thách đã kết thúc, lại có thêm một cú đòn chí mạng, thật tuyệt :))))】

 

【Nói chương trình có tâm thì không đúng, nhưng nói họ thiếu đạo đức thì trước đó họ còn hỏi ai dũng cảm để cảnh báo mà hahaha】

 

Thương Lộc nhìn kỹ tình hình bên Hứa Tắc, sau đó lại ngồi xuống và bắt đầu nghiên cứu ghế của mình. Rất nhanh cô phát hiện một nút màu vàng chưa từng thấy.

 

Vì thế, cô ấn nút.

 

Quả nhiên, dưới ghế của cô cũng "bật" ra một người đàn ông nằm giống như xác chết.

 

Tuy nhiên, rõ ràng người này không ngờ rằng sẽ có phần của mình sau khi Thương Lộc khẳng định không dũng cảm, nên anh ta không chuẩn bị và chỉ ngây ngô nhìn cô, không hề diễn vai xác chết. Anh thậm chí còn mở to mắt nhìn cô.

 

"Đừng nhìn tôi, chuyên nghiệp chút đi mà." Thương Lộc nói, rồi giơ tay giúp anh ta nhắm mắt lại. Sau đó cô vỗ tay và chân thành nói: "Bất ngờ chưa!"

 

Khi đạo diễn sắp xếp vị trí ngồi của họ, Thương Lộc đã đoán rằng sẽ có vấn đề, nên cô càng thêm cảnh giác. Quả nhiên, sự thật nằm ở đây.

 

Tuy vậy, cách sắp xếp này còn thú vị hơn cô tưởng, không tệ chút nào. Hehe.

 

Thương Lộc vừa cười vừa khen ngợi, khiến tình trạng của Diệp Lục và Âu Dịch trông lại càng thêm hài hước.

 

"Thế có ai định giúp Âu Dịch và Diệp Lục không đây? Hai người họ sắp ngồi bệt xuống đất và ôm nhau khóc mất rồi!"

 

Từ khoảnh khắc đó, Diệp Lục không còn dám tự nhận mình là người dũng cảm nữa. Còn Âu Dịch thì càng kiên định rằng sau này, tốt hơn hết là nên làm theo Thương Lộc, không bao giờ được tự ý làm ngược lại cô ấy.

 

Ôi, chương trình này thật là đáng sợ.

 

Chỉ có tin vào quý nhân thì mới có thể bình an vô sự mà thôi.

 

 

Nửa tiếng sau.

 

Các khách mời quay trở lại biệt thự, xung quanh đâu đâu cũng là hoa giả và biểu tượng trái tim. Ngay trước cổng, một tấm biển chào đón được dựng lên, trong nhà còn có những dải băng rôn, tất cả đều mang chung một dòng chữ:

 

"Cặp Đôi Tôi Thích nhất"

 

Mọi người nhìn nhau: "......".

 

Tống Trạch Khiêm lập tức nói thẳng: "Tự dưng không muốn vào trong nữa."

 

Lâm Nhan Nhan thở dài: "Ghê quá..."

 

Thương Lộc thắc mắc: "Chẳng phải ngày mai mới bắt đầu ghi hình sao?"

 

Có vẻ như ban tổ chức cố tình khiến họ khổ sở ngay từ hôm nay, trước khi vào biệt thự, mỗi người còn phải tuyên bố một câu về tình yêu của mình.

 

Thương Lộc là người đầu tiên bước lên trước biển hiệu, cô còn giơ tay tạo hình trái tim, lớn tiếng tuyên bố: "Tuyên ngôn tình yêu của tôi là ——

 

Tình yêu sẽ chiến thắng!"

 

Ngay lập tức, Diệp Lục và Lâm Nhan Nhan đồng loạt nhớ lại ký ức xấu hổ đó.

 

【Ha ha, đúng thật là cảm giác quen thuộc từ tập bốn đã trở lại. Đây chính là tuyên ngôn tình yêu mà Lâm Nhan Nhan đã nói trong lúc hoàn toàn mơ hồ.】

 

【Tội nghiệp Lâm Nhan Nhan, là bậc thầy yêu đương mà lời thoại lại bị Thương Lộc cướp trước ha ha ha】

 

Thấy Thương Lộc tiến lên, Âu Dịch cũng vô thức bước theo. Nhưng khi tất cả ánh mắt đổ dồn về phía mình, anh ấy lại lúng túng đứng khựng lại.

 

"Yêu..."

 

Anh ấy biết phải yêu cái gì đây? Hình thức yêu đương này rốt cuộc là thế nào????

 

Đầu óc Âu Dịch trống rỗng, sau đó anh ấy nhìn Thương Lộc thêm một lần nữa.

 

Nghĩ đến Thương Lộc, nghĩ đến tình yêu, anh ấy liền nhớ đến đoạn ghi âm của Hạ Duyên, cùng với câu nói kinh điển của Thương Lộc từng được giới hâm mộ truyền đi cả triệu lần.

 

Thế là sau một hồi ngẫm nghĩ, Âu Dịch nghẹn ngào nói: "Yêu... Idol mà yêu đương xứng đáng bị xử trảm, tôi chỉ muốn sống tốt thôi."

 

Hiện trường lập tức cười rộ lên.

 

Phòng phát sóng trực tiếp cũng không khác gì.

 

【Tất cả idol đều phải khắc ghi câu này của Thương Lộc vào linh hồn, mỗi nhịp thở đều phải nhắc nhở bản thân!】

 

【Âu Dịch lúc nào cũng nhớ rõ từng câu nói của Thương Lộc, dù những lời này không hề dành cho anh ấy ha ha ha】

 

【Mẹ có thể không cho phép con yêu đương, nhưng công việc thì không cấm. Nếu hẹn hò với Thương Lộc thì lại càng có thể!】

 

【Nếu paparazzi chụp được Âu Dịch và Thương Lộc đi chung một ngày một đêm, tôi tin chắc Âu Dịch không phải đang yêu mà là đang tôn thờ cô ấy (đùa thôi)】

 

Kế tiếp, Diệp Lục cũng nghiêm túc bước tới bên cạnh Âu Dịch, rồi bắt chước anh ấy nói: "Giữ vững mục tiêu, chúng ta còn trẻ, nên lấy sự nghiệp làm trọng."

 

Lâm Nhan Nhan thậm chí nói thẳng: "Thực ra tôi cũng định đổi nghề idol từ lâu rồi."

 

Dĩ nhiên, chẳng ai trong số họ thành công lừa được chương trình.

 

Cuối cùng, mỗi người đều phải nói ra một câu sến súa về tình yêu, coi như đó là tuyên ngôn tình yêu của mình, rồi mới được phép bước vào biệt thự.

 

Đạo diễn nghiêm túc tuyên bố: "Chào mừng các vị đã bước vào chương trình "Cặp Đôi Tôi Thích Nhất". Ngày mai, chúng ta sẽ bắt đầu ghi hình tập đầu tiên về nhiệm vụ hẹn hò. Quy tắc như sau: mỗi người sẽ có ba buổi hẹn khác nhau vào sáng, trưa và chiều. Tuy nhiên, Dụ Tô và Âu Dịch sẽ không tham gia hẹn hò, mà sẽ đóng vai trò là những người quan sát tình yêu, đồng hành cùng khán giả theo dõi.

 

Các buổi hẹn hò sẽ được chia thành ba giai đoạn khác nhau, gồm: thời kỳ tình yêu cuồng nhiệt vừa chớm nở, thời kỳ chuẩn bị kết hôn khi đã ở bên nhau lâu, và thời kỳ bảy năm trắc trở, khi tình cảm bắt đầu lung lay."

 

Vì Thương Lộc đã có màn thể hiện xuất sắc trong thử thách thoát khỏi mật thất, cô sẽ nhận được đặc quyền là có thể tự mình quyết định đối tượng hẹn hò trong mỗi bối cảnh khác nhau, trong khi những người khác sẽ phải bốc thăm sau khi cô chọn xong.

 

Thương Lộc suy nghĩ một chút, rồi quyết định chọn đồng đội theo thứ tự: "Diệp Lục, Hứa Tắc, Tống Trạch Khiêm."

 

Nhân viên chương trình hỏi: "Tại sao Thương Lộc lại chọn Diệp Lục làm đối tượng trong giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt?"

 

Diệp Lục lập tức ngồi thẳng lưng, mong chờ nghe lời khen từ Thương Lộc.

 

Thương Lộc rất thẳng thắn trả lời: "Vì giai đoạn này là dễ chia tay nhất."

 

Diệp Lục: "?"

 

【Ha ha ha, Thương Lộc nói có lý đấy, vì nếu đã đính hôn thì chắc chắn đã gặp gia đình hai bên rồi, nếu đã kết hôn nhiều năm thì có khi còn có con, quá phức tạp! Chỉ có lúc vẫn đang yêu là dễ chia tay nhất.】

 

【Cho nên cô ấy mới chọn Diệp Lục là người dễ chia tay nhất, ha ha ha.】

 

【Nếu ba người này là bạn trai, thì rõ ràng Diệp Lục sẽ là người dễ khiến người khác bực mình nhất :)))) 】

 

【Chương trình đã chọn ba giai đoạn rất hợp lý: tình yêu, hôn ước và hôn nhân.】

 

【Bắt đầu từ tình yêu, sau đó là cuộc sống, rồi cuối cùng là sự nhàm chán.】

 

Sau khi Thương Lộc lựa chọn, những người khác sẽ được sắp xếp ngẫu nhiên.

 

Từ tình nhân, đến cặp đính hôn, và rồi vợ chồng, Lâm Nhan Nhan bốc thăm được với Tống Trạch Khiêm, Diệp Lục và Hứa Tắc. Trong khi đó, Tưởng Tinh sẽ đồng hành cùng Hứa Tắc, Tống Trạch Khiêm và Diệp Lục.

 

Sau đó, chương trình thông báo rằng sáng mai địa điểm hẹn hò đầu tiên sẽ là ở trường học. Thương Lộc với Diệp Lục, Lâm Nhan Nhan với Tống Trạch Khiêm, và Tưởng Tinh với Hứa Tắc sẽ chia thành ba nhóm và tham gia.

 

Mỗi người vào sáng mai sẽ rút một thẻ nhân vật và phải diễn xuất theo nhân vật đó suốt cả buổi sáng. Có tám giám khảo trực tuyến và Âu Dịch, Dụ Tô sẽ cùng quan sát. Nếu quá nửa số giám khảo cho rằng ai đó hành động không đúng với nhân vật của mình, họ có quyền nhấn nút và khách mời sẽ bị trừng phạt bằng dòng điện nhỏ từ chiếc vòng đeo tay.

 

Cuối cùng, ban tổ chức sẽ thống kê số lần mỗi người bị điện giật vì không đúng nhân vật. Người có số lần ít nhất sẽ giành được một suất học bổng 100 triệu đồng do chương trình quyên tặng dưới danh nghĩa của họ cho trẻ em nghèo ở nông thôn.

 

***

 

Sáng hôm sau, sau khi ăn sáng, việc đầu tiên là rút thẻ nhân vật.

 

Có tổng cộng sáu thẻ nhân vật: 【lạnh lùng】, 【dịu dàng】, 【đáng yêu】, 【mỏ hỗn】, 【kiêu ngạo】, và 【đáng tin】.

 

Âu Dịch còn trêu Thương Lộc: "Chị đi rửa tay đi cho may mắn đi."

 

Thương Lộc không tin, thế là cuối cùng lại bốc phải thẻ "đáng yêu", cô không muốn đâu!!!. Cô nhìn sang Diệp Lục, thấy rằng anh ấy đã bốc trúng thẻ "lạnh lùng."

 

Thương Lộc tò mò: "Tôi chưa bao giờ thấy Diệp Lục lạnh lùng."

 

Diệp Lục hừ lạnh, lập tức thể hiện vẻ mặt lạnh nhạt: "Cô sắp thấy ngay bây giờ rồi."

 

Lâm Nhan Nhan bốc được thẻ "đáng tin", ngay lập tức cảm thấy ghen tị với Tống Trạch Khiêm, người bốc được thẻ "mỏ hỗn", hoàn toàn phù hợp với tính cách của anh ấy, sẽ không cần diễn quá nhiều.

 

Hứa Tắc nhìn tấm thẻ "kiêu ngạo" mà không có biểu cảm gì, còn Tưởng Tinh cũng được phân thẻ "dịu dàng," vô cùng hợp với tính cách của cô ấy.

 

Tổ đạo diễn liên tục nhấn mạnh rằng trong phần nhiệm vụ tiếp theo, mỗi người phải tuân theo tính cách của tấm thẻ mà họ đã rút khi hành động.

 

Những tấm thẻ này có rất nhiều quy định khắt khe.

 

Ví dụ như Thương Lộc, với thẻ "Đáng yêu," khi cô đang trong mối quan hệ "yêu đương" với Diệp Lục, mỗi câu cô nói đều phải có một từ láy.

 

Còn Diệp Lục với thẻ "Lạnh lùng," từ giờ trở đi, không được để lộ bất cứ biểu cảm nào và mỗi lần nói chuyện chỉ được phép nói hai từ.

 

Nếu vi phạm hơn 10 lần, mối quan hệ yêu đương sẽ bị chấm dứt ngay lập tức.

 

Diệp Lục - người vốn chưa bao giờ nói ít hơn 5 từ, chỉ có thể thốt lên: "????"

 

Những người khác cũng không khá hơn là bao, mỗi người với tính cách khác nhau đều phải tuân theo các quy tắc hạn chế khác nhau, và thực sự, tất cả đều rất khó.

 

Cả nhóm cùng lên một chiếc xe buýt không có gì đặc biệt để di chuyển đến trường học.

 

Cùng lúc đó, Âu Dịch và Dụ Tô đang phát sóng trực tiếp với tư cách là hai quan sát viên.

 

Âu Dịch đầy hào hứng: "Xin chào mọi người, tôi là Âu Dịch, quan sát viên của chương trình "Cặp Đôi Tôi Thích Nhất". Hôm nay chúng ta sẽ xem ba cặp đôi bị ép phải yêu đương, để cùng nhau chứng kiến cảnh hái dưa khi còn xanh thì sẽ không ngọt như thế nào.'"

 

Dụ Tô tiếp lời: "Tôi là Dụ Tô, quan sát viên. Phân cảnh đầu tiên hôm nay là giai đoạn tình yêu nồng nhiệt, các cặp đôi cùng nhau đi học, bạn gái chuẩn bị bữa sáng tình yêu cho bạn trai."

 

Cùng lúc đó, loa trên xe buýt cũng công bố nhiệm vụ, yêu cầu các cặp đôi phải thể hiện sự ngọt ngào của một mối quan hệ yêu đương nồng nhiệt.

 

"Bữa sáng tình yêu" ư?

 

Đó là cái gì??????????

 

Thương Lộc trông có vẻ hoang mang, sau đó thấy nhân viên công tác mang ba chiếc ba lô giao cho cô, Lâm Nhan Nhan, và Tưởng Tinh.

 

Thương Lộc mở ba lô ra, bên trong là một hộp cơm.

 

Cô mở hộp cơm.

 

Ngay lập tức lộ rõ sự ghét bỏ. Giây tiếp theo, nghĩ đến việc mình không phải ăn, Thương Lộc lập tức nở nụ cười rạng rỡ.

 

Cô nhìn Diệp Lục và dùng giọng điệu nũng nịu nói: "Đây là bữa sáng tự tay em làm cho anh đó, anh phải ăn sạch sành sanh nhé!"

 

Khóe môi Diệp Lục hơi run lên, cố gắng kiểm soát biểu cảm của mình, để giữ đúng tính cách thẻ "Lạnh lùng," anh ấy chỉ đáp lại một từ: "Ừ..."

 

Vô lý thật.

 

Ai mà vừa ăn sáng xong lại muốn thấy một hộp cơm gồm dâu tây xào thịt chứ, chắc chắn là không chịu nổi!

 

Diệp Lục tất nhiên không muốn ăn.

 

Nhưng Thương Lộc đã trực tiếp đưa một muỗng đến miệng Diệp Lục, nói: "Anh mau há miệng nào!"

 

Diệp Lục: "..."

 

Anh miễn cưỡng ăn một miếng.

 

Hương vị không thể nói là ngon, nhưng cũng không tệ, chỉ là rất kỳ lạ.

 

Sau đó, Diệp Lục bị Thương Lộc (ép) cho ăn thêm vài miếng nữa, trong khi cô vẫn giữ nụ cười ngọt ngào trên gương mặt, còn Diệp Lục cố gắng duy trì vẻ lạnh lùng, ép bản thân kìm nén sự run rẩy.

 

Hai cặp đôi khác cũng không khá hơn là bao.

 

Mỗi hộp cơm đều có những món ăn kỳ lạ từ trái cây và rau xào.

 

【 Đừng nói là ngọt ngào, tôi thấy họ trông thật khổ sở 】

 

【 Ha ha ha, ba nam khách mời thật tội nghiệp 】

 

Nhân viên công tác tiếp tục thông báo: "Các bạn trai sau khi ăn xong bữa sáng tình yêu của bạn gái, hãy đánh giá dựa trên tính cách đã rút thẻ."

 

Tống Trạch Khiêm nói: "Rất khó ăn, lần sau đừng làm nữa."

 

Hứa Tắc: "Không thể ăn được, nhưng mà... lần sau... làm tiếp cũng được."

 

Diệp Lục chỉ nói: "Khó ăn."

 

Tống Trạch Khiêm và Hứa Tắc đều có phản hồi đúng với thẻ tính cách "mỏ hỗn" và "kiêu ngạo" không có vấn đề gì.

 

Chỉ có Diệp Lục là bị điện giật.

 

Anh ấy liền hỏi thẳng: "Tại sao chứ?"

 

Ngay khi vừa dứt lời, anh ấy lại bị điện giật lần nữa.

 

Thương Lộc liền giải thích: "Tống Trạch Khiêm và Hứa Tắc được giao cho vai ''mỏ hỗn" và "kiêu ngạo" nên họ có thể từ chối thẳng, nhưng anh lại trong vai "lạnh lùng", sao có thể thẳng thừng chê trách bạn gái của mình không khéo léo khi hai người đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt chứ? Lần thứ hai là vì anh đã nói quá ba chữ, phải chú ý tỉ mỉ một chút nhé."

 

Thương Lộc luôn nhớ phải sử dụng từ láy trong mọi câu nói.

 

Diệp Lục lúc này đúng là "ngậm bồ hòn làm ngọt", muốn nói cũng không được, nhưng anh ấy không dám để lộ vẻ mặt đau khổ vì sợ phá vỡ hình tượng lạnh lùng của mình, lại có thể bị phạt thêm lần nữa.

 

Ngay sau đó, chương trình lại tiếp tục một thử thách ngược.

 

Đạo diễn thông báo: "Vì các bạn trai rất cảm động khi được bạn gái chuẩn bị cho bữa sáng tình yêu, bây giờ họ sẽ phải tự tay ép nước rau củ từ ba lô của mình"

 

【Ha ha ha! Quả nhiên, tổ chương trình rất công bằng, không ai thoát được đâu.】

 

【Công bằng đến mức không ai được yên thân luôn!】

 

Khi Diệp Lục lấy ra một chai nước ép khổ qua từ ba lô, sắc mặt Thương Lộc lập tức thay đổi.

 

Diệp Lục nhìn cô và ra lệnh: "Uống đi."

 

Thương Lộc cố gắng nở nụ cười: "Cảm ơn anh nhiều nhiều nhé."

 

Bên kia, Dụ Tô nhìn Âu Dịch đang rất hăng hái bấm liên tục vào nút đại diện cho Diệp Lục trên màn hình, thể hiện rằng dù Diệp Lục chưa làm gì cũng đã định loại anh ấy, và rơi vào trầm mặc.

 

Dù sao thì Diệp Lục cũng là đồng đội của Âu Dịch, không lẽ anh ấy không nên giúp đỡ chút gì hay sao?

 

Nhưng khi thấy Diệp Lục giơ chai nước khổ qua lên và gần như ép Thương Lộc uống, Dụ Tô cũng làm như Âu Dịch, bấm vào nút đại diện cho Diệp Lục.

 

Thôi được, Âu Dịch đúng là không sai. Tốt nhất là loại Diệp Lục sớm đi.

 

 

Dù sao món thịt xào dâu tây đáng sợ kia vẫn làm Thương Lộc sợ hãi hơn, nên cô vẫn chấp nhận lựa chọn uống nước ép khổ qua.

 

Sau khi uống hơn nửa chai, Thương Lộc vì lộ ra vẻ mặt đau khổ không phù hợp với hình tượng "đáng yêu" nên bị điện giật một lần nữa, khiến cô và Diệp Lục rơi vào trạng thái đối đầu nhau.

 

Chẳng mấy chốc, xe buýt cũng đến địa điểm quay, đó là ngôi trường nơi Lâm Nhan Nhan quay bộ phim 《Anh Đào Ngọt Ngào》.

 

Vì bộ phim đã được quay tại đây một thời gian, học sinh ở trường cũng đã quen với sự hiện diện của đoàn phim, nên làm việc với họ sẽ dễ dàng hơn nhiều so với việc tìm kiếm một ngôi trường mới.

 

Tổ đạo diễn cũng công bố thêm một quy định mới: Khi một người trong cặp đôi bị loại, mối quan hệ tình cảm sẽ kết thúc ngay lập tức. Số lần OOC của người còn lại sẽ được xóa sạch.

 

Nói cách khác, mỗi cặp đôi cũng là đối thủ của nhau.

 

Nếu loại được đối phương trước, người đó sẽ có lợi thế lớn trong cuộc chơi này.

 

【Chương trình này dù mang cái mác yêu đương nhưng vẫn muốn người tham gia đánh nhau đúng không :))) 】

 

【Mỗi cặp đôi đều âm thầm muốn loại đối phương hahaha】

 

Thương Lộc nhìn Diệp Lục và nói: "Anh đợi em một chút xíu, em vào nhà vệ sinh đây."

 

Diệp Lục không hề nghi ngờ gì, gật đầu đồng ý.

 

Thương Lộc chạy vội vào nhà vệ sinh, để quay phim đứng chờ ngoài cửa.

 

Một nữ sinh vừa bước ra, thấy Thương Lộc liền tỏ ra ngượng ngùng: "Chị Thương Lộc, em là fan của chị. Em cũng học ngành biểu diễn, sau này em muốn trở thành người như chị."

 

"Thật tốt quá." Thương Lộc mỉm cười nói vài lời khích lệ, sau đó đặt tay lên vai cô gái và nói: "Vậy các bạn lớp biểu diễn đều học ở đây đúng không? Em có thể dẫn chị đến lớp các em không? Chị cần các em giúp một việc nhỏ."

 

Cô gái có chút sững sờ, nhưng ngay sau đó liền gật đầu đồng ý.

 

 

Diệp Lục đứng chờ ở đây đã mười phút mà vẫn chưa thấy Thương Lộc trở lại.

 

Anh ấy cảm thấy nghi ngờ, nhìn về hướng Thương Lộc rời đi và bắt đầu tự hỏi liệu bình nước khổ qua đó có sạch sẽ hay không.

 

Vì đây là thời gian học, khu vực này vẫn thuộc khuôn viên trường, nên không có nhiều người qua lại.

 

Mặc dù Diệp Lục không chờ được Thương Lộc, nhưng anh ấy đứng ở đây thật sự quá nổi bật. Thỉnh thoảng có vài sinh viên đi ngang qua, đều nhìn anh ấy với ánh mắt đầy hào hứng.

 

Diệp Lục không hề tỏ ra thiếu kiên nhẫn, lập tức biến thành một chàng trai vừa lạnh lùng vừa lịch thiệp, giơ tay chào hỏi những sinh viên đang đi qua.

 

Đúng lúc này, hai cô gái vô cùng xinh đẹp xuất hiện và bắt đầu lớn tiếng bàn luận.

 

"Ôi trời! Là Diệp Lục! Đẹp trai quá aaa!"

 

"Có thể lại gần chụp ảnh chung với anh ấy không? Đẹp trai chết đi được!"

 

"Nhưng mà tớ không dám..."

 

Khóe môi Diệp Lục bất giác nở một nụ cười, nhưng anh ấy luôn nhớ mình là một chàng trai lạnh lùng, chỉ nhìn về phía hai cô gái kia, vẫy tay và nói: "Có thể."

 

Để giữ hình tượng, anh ấy còn cố tình dừng lại hai giây rồi tiếp tục nói: "Chụp chung."

 

Hai cô gái ngay lập tức vọt tới, một bên trái, một bên phải, đứng cạnh Diệp Lục để chụp ảnh.

 

Ngay sau đó, một trong số họ nhìn vào camera và hỏi: "Anh có thể cười một chút không ạ?"

 

Ánh mắt của cô gái đầy chân thành và mong đợi.

 

Diệp Lục do dự một lúc.

 

Cuối cùng, anh ấy nở một nụ cười, chụp ảnh chung với họ.

 

Nhưng mà—

 

Đến năm cô gái đến chụp ảnh cùng anh đều bảo muốn anh cười, chắc chắn có điều gì đó không đúng!

 

Quan trọng nhất là lời khen mà họ dành cho anh chỉ có hai câu, ngoài việc khen "đẹp trai" thì chẳng có điểm gì mới mẻ cả! Anh đã nghe mãi rồi!

 

Vì vậy, khi chụp xong với cô gái thứ năm và thấy điện thoại của cô ấy đang hiển thị ảnh của Âu Dịch, Diệp Lục lập tức tỉnh ngộ.

 

Anh trực tiếp nhìn cô gái, nói: "Thương Lộc."

 

Trong ánh mắt mơ màng của cô gái, anh tiếp tục nói: "Âm mưu?"

 

Đúng là âm mưu của Thương Lộc.

 

Thấy Diệp Lục nhìn chằm chằm vào điện thoại của đối phương, nhân viên quay phim cũng không nhịn được mà châm biếm trong lòng một câu.

 

Ha ha ha, cuối cùng Diệp Lục cũng phát hiện ra Thương Lộc đang âm thầm dở trò! Thật sự không thể không nói, khi Thương Lộc nghiêm túc chơi xỏ, cô có thể khiến mọi thứ trở nên hỗn loạn!

 

Để giải thích cho mọi người một chút, Thương Lộc vừa mới nãy đã trực tiếp đi vào lớp học, nhờ các bạn trong lớp đến chụp ảnh chung với Diệp Lục, còn muốn khen anh ấy để khiến anh ấy cười.

 

Diệp Lục đang bay lâng lâng giữa những lời khen ngợi của các fan về vẻ đẹp trai của mình, lại đột nhiên tỉnh ngộ khi nhìn thấy ảnh của Âu Dịch.

 

Thấy biểu cảm chột dạ trên mặt đối phương, Diệp Lục có thể khẳng định điều đó, vì vậy anh ấy chờ đợi bạn fan thứ sáu xuất hiện, bay thẳng về hướng cô ấy, hoàn toàn bỏ qua lời khen ngợi của cô ấy về nhan sắc của mình, cuối cùng cũng nhìn thấy Thương Lộc ở góc tường.

 

Thương Lộc mỉm cười, giang rộng hai tay như một cái ôm, nói: "Anh đã vi phạm quy định sáu lần rồi, chỉ còn ba lần nữa thôi tôi sẽ thắng, cố lên nhé."

 

"Đừng có mà mơ." Diệp Lục dừng lại một chút rồi tiếp tục: "Đừng nghĩ rằng dễ dàng như vậy."

 

Diệp Lục rất tự tin, anh ấy không thể nào bị cùng một chiêu đánh bại tới mười lần được!

 

Thương Lộc cũng không có ý định tiếp tục nữa.

 

Nhưng ngay lúc này, từ xa có mười mấy học sinh cùng nhau chạy đến, hô to: "Diệp Lục! Diệp Lục!"

 

Khi nhóm người đó chạy đến, Diệp Lục liền nhìn về phía Thương Lộc: "Có chuyện gì vậy?"

 

Thương Lộc: "!"

 

Thương Lộc vừa định phủ nhận thì đã thấy trong nhóm học sinh mới đến có một cô gái quen thuộc với mái tóc đen bạc.

 

Chính là Tiểu Điềm Điềm.

 

Chỉ một giây sau, những học sinh mới đến đã bao vây quanh Diệp Lục.

 

Thương Lộc nhìn Tiểu Điềm Điềm với vẻ nghi hoặc, không tiến lên, dùng ánh mắt dò hỏi xem có chuyện gì đang xảy ra.

 

Tiểu Điềm Điềm bị cô nhìn hơi đỏ mặt, nhưng vẫn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh nói: "Lúc nãy tụi em đứng nhìn đã biết được nhiệm vụ của chị rồi, nãy em xem livestream cũng hiểu sơ qua, từ giờ chị cứ giao cho bọn em đi, bọn em rất chuyên nghiệp đấy."

 

Thương Lộc ngạc nhiên: "Các em chuyên nghiệp?"

 

Dù lần trước có tham gia cùng họ một tiết học, nhưng cô vẫn chưa dám khẳng định quá nhiều.

 

Tiểu Điềm Điềm mỉm cười tự tin trả lời: "Hí kịch, phim ảnh, văn học, nói dễ hiểu chính là viết kịch bản."

 

Kế tiếp, Thương Lộc đã được diện kiến thế nào là người có chuyên môn làm việc, điều này khiến cô cảm thấy rất ấn tượng.

 

Từ những từ ngữ thịnh hành trên mạng đến phong cách khen ngợi của Shakespeare, cái gì cũng có.

 

Đúng như lời Tiểu Điềm Điềm nói, thông qua những lời khen từ bạn học dành cho Diệp Lục, họ cũng đã thể hiện được tài năng của mình.

 

Những học sinh ấy như đang cạnh tranh với nhau, mỗi người một câu khen khác nhau, không ai chịu thua ai, ai cũng muốn khen tốt hơn người khác.

 

Diệp Lục ngồi đó, mặt không biểu cảm nhưng khóe môi không ngừng run rẩy.

 

Anh ấy thật sự không thể nhịn được, cứ như đang có một cái đuôi khổng lồ đang dẫn vểnh cao giữa những lời khen cứ vây quanh anh ấy, mà nó lại càng lúc càng cao!

 

Dù Tiểu Điềm Điềm phát ra những lời khen không ngừng làm Diệp Lục cảm thấy có hơi chói tai, nhưng giờ anh ấy không còn tâm trí để lo lắng, vì anh ấy chỉ muốn thể hiện ra nụ cười đẹp nhất của thế giới này.

 

Cho đến khi Diệp Lục chạm mắt với Thương Lộc ở gần đó, anh ấy mới chợt tỉnh ngộ, nhận ra tình hình hiện tại.

 

Hạnh phúc quá... Không, đúng hơn là một chiêu thức rất âm hiểm!

 

Nhưng mà...

 

Hôm nay anh ấy sẵn lòng thua!

 

Khen nhiều kiểu như vậy! Các fan của anh ấy đều rất chăm chỉ học hỏi, về sau, tất cả đều phải lấy tiêu chuẩn này để khen anh ấy!

Bình Luận (0)
Comment