Dưới khuyến khích của Lục Tiểu Quang, Lý Thanh Vân say khướt lái chiếc Longhorn của hắn, hòa vào dòng xe nườm nượp trên đường. Nhưng mà đi chưa được mấy trăm mét lại gặp phải cảnh sát giao thông kiểm tra xe ở một ngã tư đường cần phải đi qua, hơn nữa quy mô không nhỏ, tất cả xe chạy qua đây đều sẽ bị kiểm tra.
“A, không ổn, sao có thể xui xẻo như thế chứ, lại bị kiểm tra xe?” Dương Ngọc Nô hối hận kêu to, chỉ mong lái xe thay anh họ. Đáng tiếc đã không còn kịp nữa, có hai cảnh sát giao thông chạy tới, kêu bọn họ dừng xe kiểm tra.
Một chút nụ cười gian đắc ý lóe lên trên mặt Lục Tiểu Quang, rất nhanh đã biến mất, sau đó hoảng sợ kêu lên: “Anh Vân, chúng ta nhanh tiến lên đi, nhất định đừng dừng xe, hiện giờ bị tra ra uống rượu lái xe, chẳng những bị trừ điểm, còn bị phạt nữa.”
“Tôi chỉ uống vài chén, tối đa coi như uống rượu lái xe, không đến mức say rượu lái xe, đâu thể bị phạt được?” Lý Thanh Vân say khướt dừng xe, không biết lấy từ đâu ra một chai nước khoáng, ừng ực rót vào trong bụng.
Một chút lạnh lẽo lóe lên trong mắt Lục Tiểu Quang, giả bộ như thật sự hoảng hốt nói: “Đều giống nhau, uống rượu lái xe và say rượu lái xe đều không được tốt, bị bắt một lần là coi như xong đời, về sau khỏi phải nghĩ đến chuyện lái xe nữa. Nhanh xông lên, lấy kỹ thuật lái xe của anh đánh bại hai cảnh sát giao thông, bọn họ không bắt được anh. Nhanh lên, đạp chân ga, đừng dừng xe.”
“Ặc…” Lý Thanh Vân giống như bị sặc nước, đột nhiên tắt máy, dừng lại ở giữa đường: “Sao có thể như vậy chứ? A… hình như không còn kịp nữa, cảnh sát giao thông gõ cửa rồi.”
Lý Thanh Vân ợ một hơi rượu, sau đó lại điên cuồng rót vào một chai nước khoáng, lúc này mới chậm rãi mở cửa sổ xe ra, bất mãn quát lên: “Làm gì vậy? Vì sao chặn xe của tôi?”
“Anh đây, mời anh mở cửa xuống xe, tiếp nhận kiểm tra của bọn tôi.” Hai cảnh sát giao thông vô cùng khách khí, vô cùng lễ phép, mời Lý Thanh Vân xuống xe tiếp nhận kiểm tra.
Lý Thanh Vân vừa mở cửa xe, hai cảnh sát giao thông đã ngửi thấy mùi rượu, hai người liếc nhìn nhau, tỏ vẻ như trong dự đoán.
“Không cần kiểm tra, tôi không uống rượu, giấy phép lái xe và bằng lái xe đều có đủ.” Lý Thanh Vân nói xong, hoảng loạn lấy hai giấy chứng nhận từ trong ví tiền ra, kể cả chứng nhận phụ đều giao cho cảnh sát giao thông.
Hai cảnh sát giao thông kiểm tra một phen, lại vẫn thật bình tĩnh nói: “Giấy chứng nhận không thành vấn đề, như vậy, hiện giờ xin tiếp nhận kiểm tra nồng độ cồn của bọn tôi. Đây là dụng cụ kiểm tra, thổi vào một hơi là có thể đo ra nồng độ cồn.”
Một cảnh sát giao thông khác đã đưa dụng cụ kiểm tra đến bên miệng Lý Thanh Vân.
“Tôi không thổi… sao tôi có thể uống rượu được, là hai người bọn họ uống, tôi không uống.” Nói xong, Lý Thanh Vân giống như cực kỳ hoảng loạn quay đầu, quát Lục Tiểu Quang: “Không phải cậu rất có bối cảnh sao? Nhanh tìm người giúp tôi, nhờ mối quan hệ chào hỏi đội cảnh sát giao thông, đừng để cho bọn họ kiểm tra tôi.”
“Anh Vân, em không có mối quan hệ nào ở đội cảnh sát giao thông cả, trời đất chứng giám, em và đội cảnh sát giao thông không quen biết.” Lục Tiểu Quang đầy bụng uất ức, bất đắc dĩ kêu ầm lên.
“Con mẹ mày, mày chơi ông đúng không?” Lý Thanh Vân giống như thật sự uống nhiều quá, bị cảnh sát giao thông kéo xuống xe, tiếp nhận kiểm tra nồng độ cồn.
Lý Thanh Vân bị ép bất đắc dĩ, thổi một hơi.
Cảnh sát giao thông kia nở nụ cười quỷ dị, cầm tới trước mặt nhìn xem, chó má, giá trị kiểm tra lại là không, không uống rượu?
Sao có thể? Trước đó đội trưởng đã dặn dò chính là chiếc xe này, chính là biển số xe này, hơn nữa cũng ngửi thấy mùi rượu, sao lại không đo được ra nồng độ cồn chứ?
“Lý Thanh Vân, anh lại thành thật thổi thêm một lần nữa, nếu như không thổi hơi, bọn tôi sẽ đưa anh đến bệnh viện rút máu kiểm tra nồng độ cồn của anh.” Cảnh sát giao thông kia tức giận kêu ầm lên.
“Tôi thổi, hai người nhìn nhé, tôi thổi một hơi rất dài.” Lý Thanh Vân nói xong, lại thổi một hơi, kim đồng hồ của dụng cụ kiểm tra đều không hề động.
Kết quả vừa thấy là không có cồn.
Hai cảnh sát giao thông kia lập tức ngẩn ngơ, kinh ngạc trừng mắt nhìn Lý Thanh Vân, lại liếc nhìn Lục Tiểu Quang, giống như muốn nói con mẹ mày chẳng phải nói có uống rượu sao? Tại sao không có một chút chứng cứ chứ? Một chút nồng độ cồn đều không có.
“Chẳng lẽ dụng cụ kiểm tra bị hỏng rồi sao?” Lục Tiểu Quang đột nhiên nghi ngờ nói thầm một câu, giống như may mắn nói: “Như vậy vừa khéo, chúng ta thoát trừng phạt, không cần lại đi thử máu.”
Hai cảnh sát giao thông vừa nghe thấy vậy, tinh thần lại đột nhiên tỉnh táo lên, hét: “Lại đổi một dụng cụ kiểm tra, nếu như vẫn còn đo lường không ra, đưa anh ta đi bệnh viện, rút máu kiểm tra.”
Dương Ngọc Nô tức giận kêu lên: “Vì sao chứ? Anh họ tôi lại không uống rượu, hai người không kiểm tra ra nồng độ cồn, không nên cho đi sao? Hai người không nhìn xem đằng sau đã có bao nhiêu chiếc xe bị chặn lại?”
“Này…” Tuy rằng cảnh sát giao thông trẻ tuổi kia cảm thấy áp lực như núi, nhưng vẫn kiểm tra một lần.
Lý Thanh Vân vẫn không hề có một chút nồng độ cồn nào, giống như là người bình thường. Về phần mùi rượu ở trong xe, đó là hành khách tản ra, không liên quan gì đến người điều khiển.
Dưới oán giận của người hàng ghế sau và kiểm tra bất đắc dĩ của cảnh sát giao thông, Lý Thanh Vân an toàn vượt qua kiểm tra, không hề bị ảnh hưởng gì, quay trở về bệnh viện trung y.
Lục Tiểu Quang giống như gặp quỷ, lên thẳng tầng hai phòng bệnh, tiến vào giường của mình dùng chăn che kín đầu. Hắn cảm thấy hôm nay bị trúng tà, rõ ràng nhìn Lý Thanh Vân uống hết mấy chén rượu nhỏ, rượu đế có một lạng, sau khi kiểm tra, chí ít là uống rượu lái xe.
Nhưng mà… đã gọi điện thoại báo trước, người ta cũng nghe lệnh làm việc, có điều khi kiểm tra Lý Thanh Vân thì người ta lại hoàn toàn bình thường, giống như không có một chút nồng độ cồn nào, cảnh sát giao thông đều không có cách nào, ngoan ngoãn cho đi.
“Không được, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn. Con mẹ nó, để ta xách túi suốt cả một buổi trưa.” Lục Tiểu Quang nổi giận gầm lên, ngồi bật dậy khỏi giường bệnh, lúc này mới phát hiện ra vài tên đồng bọn đi cùng với hắn đã sớm ngồi xổm ở trước giường hắn, vẻ mặt lo lắng.
“Anh Quang, anh không sao chứ? Bọn em thấy sắc mặt của anh có vẻ không đúng lắm, có phải đã xảy ra chuyện gì không tốt không?” Mấy người hỏi.
“Không có việc gì, hôm nay bố mày gặp quỷ, con mẹ nó đều ngủ đi cho ta. Ngủ một giấc tỉnh lại, mọi người vẫn là hảo hán.” Lục Tiểu Quang nghiến răng nghiến lợi, dùng chăn che đầu lại.
Quá ghê tởm, Lục Tiểu Quang vốn thật sự không muốn nói ra, chuyện hôm nay quá mất mặt. Không chỉ quái gở, còn làm đảo điên thế giới quan của hắn. Uống rượu nhiều như vậy, lại không kiểm tra ra có nồng độ cồn, cũng không biết là cảnh sát giao thông quá ngu xuẩn hay là Lý Thanh Vân quá giảo hoạt.
Lý Thanh Vân đưa em họ về phòng bệnh, mình trở lại nhà trọ, đối với hành vi hãm hại của Lục Tiểu Quang, hắn chỉ liên tục cười lạnh, nhưng không vạch trần.
Uống hết mấy chén linh tuyền không gian, toàn bộ cồn ở trong cơ thể để thoát ra theo mồ hôi, do đó có thể ngửi thấy mùi rượu, nhưng thổi ra thì không có một chút nồng độ cồn nào. Việc này có thể nói là quỷ dị, chọc tức cảnh sát giao thông không nhẹ.
“Trừ bỏ ăn vạ và kiểm tra xe, nhìn xem ngươi còn chơi ra trò gì nữa. Chờ ngươi đến địa bàn của ta, ta sẽ để cho ngươi nhảy xuống sông Tiên Đới mò cá… ha ha, con đỉa ở trong sông chắc chắn sẽ thích người trong thành phố trắng trẻo non mềm.” Lý Thanh Vân cười lạnh, nằm trên giường nhà trọ, tiến vào giấc mộng đẹp.
Chính là ban đêm gặp cảnh sát kiểm tra phòng, sau khi kiểm tra cẩn thận phòng hắn một vòng, không phát hiện ra phụ nữ, lúc này mới bỏ qua. Nhưng mà vừa chậm trễ như vậy, lại lãng phí hơn một tiếng, khiến cho Lý Thanh Vân không thể nghỉ ngơi tốt.
Lý Thanh Vân không cần nghĩ cũng cảm thấy đây là thủ đoạn của Lục Tiểu Quang. Thấp kém, nhàm chán, lại rất có hiệu quả, không giết chết người nhưng lại có thể ghê tởm chết người.
Trời chưa sáng, Lý Thanh Vân đã ngủ đủ, tỉnh lại từ trong mơ.
Hắn nằm trên giường, thân thể không động, linh thể đã tiến vào tiểu không gian. Sau khi quan sát kỹ càng một lần khoảng cách hình dáng của nơi đây mới quay trở về hiện thực, mang hộp lễ có đựng ngọc bội vào trong.
Mới vừa vào tiểu không gian, hai miếng ngọc bội đã tản mát ra sáng rọi kỳ dị, một cái sáng ngời, một cái ảm đạm, giống như bươm bướm lao ra khỏi hộp lễ, chui vào trong đất đen.
Chỉ thoáng chốc, đất đai ở dưới chân đã phát ra một trận nổ vang, dãy núi nứt ra, rừng cây xanh biếc, dãy núi cao tương đương hai tầng nhà kìa càng cao hơn, càng rộng lớn.
Đất đen bề mặt mơ hồ giãn ra, lớn thêm một vòng. Khoảng cách của nhân sâm được gieo trồng rất nhiều lại lớn hơn nữa, cành lá xanh tươi, lại mọc ra thêm một tầng lá, trong nháy mắt ngắn ngủi này đã tăng lên một vòng tuổi của nhân sâm.
Hồ nước ở bên cạnh hầm rượu tăng lên không quá rõ ràng, một hồ nước trào ra nước suối trong suốt, một hồ nước khác hoa sen tràn ngập, nhưng không có con cá bơi lội, toàn bộ trong nước im ắng.
Còn ở giữa hai hồ nước có một cái ao nhỏ, bên trong lại nuôi đầy cá nước ngọt thông thường thì giống như hơi lớn lên, cá nuôi trong đó có vẻ ít đi một chút, không còn chật chội.
Con trăn lớn kinh ngạc nhìn biến hóa rất nhỏ của không gian, thè lưỡi, nhưng không chui ra khỏi hầm rượu, bởi vì nó nhìn thấy chủ nhân có vẻ như không vui vẻ lắm.
Nó ngẩng đầu lên nhìn con rắn đầu sắt Mangshan đáng thương bị cột trên đá mặt trời ở trên không trung, bất cứ oán niệm gì đều đè xuống, chỉ cần chủ nhân vui vẻ, nó cảm thấy thế giới đó là trời quang.
Lý Thanh Vân thật sự mất hứng, cho dù là ai, tiêu tốn mấy trăm ngàn cũng không thể khiến cho không gian có biến hóa rõ ràng thì đều rất không vui vẻ.
Ngọc thạch giá trị 150.000 tệ này lại không bằng một cục đá mặt trời, không thể khiến cho không gian biến hóa như trong dự kiến. Giống như bề mặt chỉ lớn hơn một chút, biến hóa không rõ ràng.
Hà thủ ô đã được hắn phân cây, một gốc cây lớn biến thành mười mấy cây nhỏ, đều sống rất khỏe mạnh. Nhưng bởi vì tiểu không gian có hạn, lại chỉ có thể trồng ở giữa nhân sâm, không thể mở ra khu vực chuyên môn gieo trồng hà thủ ô.
“Luôn cảm thấy chỗ nào đó không thích hợp, là ngọc bội mua về quá nhỏ quá mỏng sao? Mặc dù có hiệu quả, nhưng không rõ ràng bằng lần đầu tiên. Thằng cha tên Hoàng Thụ Lương kia, chất liệu ngọc thạch hắn sử dụng vô cùng tốt, khiến cho ngọn núi nhỏ của ta lớn hơn, lần này mua hai khối ngọc thạch, hiệu quả lại không bằng một khối kia. Xem ra ngọc thạch cũng chia làm ba bảy loại, mấy ngày nữa đi lên tỉnh tham gia hội đồng học, nhất định phải đi đến vài cửa hàng ngọc thạch đá quý nhìn xem loại ngọc thạch nào có ảnh hưởng lớn nhất, hiệu quả tốt nhất đối với mình.
Ngày hôm nay không có bao nhiêu chuyện, trừ bỏ đưa cơm cho mợ, Lý Thanh Vân chạy đến hai đơn vị đại lý đăng ký công ty, muốn để cho bọn họ giúp đỡ mình đăng ký một công ty.
Lấy điều kiện hiện giờ của hắn, trực tiếp đi cục công nghiệp và thương mại đều được, nhưng thủ tục rất phiền toái, hắn lười chạy. Cuối cùng giao nghiệp vụ này cho một công ty đại lý, đối phương bảo đảm, trong vòng một tuần lễ sẽ làm xong tất cả thủ tục thỏa đáng cho hắn.
Tên công ty Lý Thanh Vân xin là “Công ty trách nhiệm hữu hạn nông sản và sản phẩm phụ Thanh Long”, phạm vi kinh doanh là nông sản và sản phẩm phụ thông thường, lương thực và dầu, thuốc bắc, hàng dệt, trang phục vân vân… của địa phương, phạm vi đăng ký rất rộng, cụ thể kinh doanh loại nào, chỉ nhìn ý nguyện của Lý Thanh Vân.
Nông sản và sản phẩm phụ bao gồm toàn bộ nghiệp vụ thông thường của nông thôn như nông, lâm, mục, phó, ngư. Tên công ty thật phổ thông, nhưng mà chiếm hai chữ Thanh Long, tương lai sẽ là công ty đại biểu cho toàn bộ trấn Thanh Long, bởi vậy có thể thấy được dã tâm của Lý Thanh Vân lớn bao nhiêu.
Chỉ cần công ty chính thức thành lập là có thể ký kết hợp đồng đại lý chính thức với thương mại Đại Hoa.
Mặc dù trong thẻ của Lý Thanh Vân có vài triệu, nhưng định đầu tư hạng mục nhà trúc du lịch trang trại ở bên bờ sông Tiên Đới, chút tài chính ấy còn kém xa, vào thời kỳ mấu chốt này, chi phí đại lý dự định giao ra của thương mại Đại Hoa này cực kỳ quan trọng.