Lý Vân Hồng không hề tức giận, cười như không cười nói: “Ngươi cảm thấy cậu ấy sẽ chọn một đại tỷ tỷ thân thiện, hay là sẽ chọn một người mặt lạnh lùng như cục băng?”
Những lời này của nàng, nói không chút khách khí.
Thẩm Kha bị kẹp ở giữa: “……”
Hai người các ngươi không thể đi chung sao?!
Điều đáng sợ là, Tạ Dục thật sự đứng yên tại chỗ, nghiêm túc chờ hắn đưa ra lựa chọn. Tạ Dục này, hoàn toàn không xem Thẩm Kha là một bệnh nhân khó giao tiếp, mà là đối xử như một người bình thường có logic.
Thẩm Kha quyết định không chọn ai cả, hắn vẫn chưa biết 721 đang ở đâu, việc cấp bách là phải đi xác nhận 721 có gặp nguy hiểm hay không.
Khi hắn chuẩn bị bày tỏ ý muốn về phòng bệnh, bên ngoài phòng mỹ thuật vang lên tiếng nói chuyện từ xa đến gần, nghe rất nghiêm túc.
“Xác định 411 và 721 đều không có trên bãi cỏ?”
“Đúng vậy, tôi và 07 đều đã cẩn thận xác nhận một lần.”
“Thông báo mọi người tản ra tìm kiếm, bao gồm cả hộ sĩ mới đến.”
03 đã đi tới cửa phòng mỹ thuật, vốn dĩ chỉ vội vàng đi ngang qua, bỗng nhiên liền dừng bước chân.
“Cửa phòng mỹ thuật sao lại mở? Hộ sĩ trực ban không đóng cửa sao?”
Hộ sĩ trả lời: “Hôm nay là 07 và hộ sĩ mới phụ trách tiết học phòng mỹ thuật, có khả năng là hộ sĩ mới sơ suất, tôi sẽ chuyển đạt điểm này cho 07.”
Ánh mắt 03 lướt nhanh trong phòng học vài giây, trực tiếp cất bước đi vào.
“Kìa, nơi này hình như thiếu một mảnh rèm cửa.” Hộ sĩ đi theo đứng trước cửa sổ, ngữ khí có chút không chắc chắn.
03 dạo bước đến quầy tạp vật bày ở góc tường, ngón tay hắn cong lại, nhẹ gõ cánh tủ: “Nơi này chứa cái gì?”
“Là giấy Tuyên Thành, bút vẽ và màu vẽ các loại dụng cụ học tập.”
Tay 03 đặt trên tay nắm cửa tủ, giữa lúc giơ tay đã kéo cánh tủ ra một khe hở, lúc này ngoài cửa sổ bỗng nhiên lướt qua một bóng người nhanh chóng đập vài cái vào cửa sổ, kêu lên một tiếng kinh hãi sau lại nhanh chóng chạy đi.
Người nọ động tác nhanh đến mức tạo thành một tàn ảnh, ngay cả 03 cũng không nhìn rõ.
03 thu ngón tay lại, đóng cánh tủ, mang theo hộ sĩ nhanh chóng đi về phía bóng người vừa chạy, gọi bộ đàm: “Khoanh vùng bãi cỏ, đừng để bất cứ ai bên trong thoát ra.”
Phòng mỹ thuật khôi phục yên tĩnh, một phút sau, 03 đột ngột xuất hiện ở cửa, ánh mắt sắc bén như chim ưng nhìn quét qua lại, dừng lại khoảng nửa phút mới xoay người rời đi.
Lý Vân Hồng lại chờ một lúc lâu mới đẩy cánh tủ ra, nắm thiếu niên đi ra, một tay xoa cằm: “Là ai đang giúp chúng ta?”
Tạ Dục ẩn mình sau cánh cửa trả lời: “Là trẻ em.”
Khi hắn bất động, dường như hòa hợp làm một thể với hoàn cảnh, thẳng đến khi hắn có hành động mới có thể thấy ở đây có một người. Vốn dĩ hắn không muốn tốn lời, nhưng vừa lúc thấy thiếu niên quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, câu trả lời này là nói cho thiếu niên nghe.
Thẩm Kha có chút kinh ngạc, hắn lại không phải nghi ngờ phán đoán của Tạ Dục, hắn chỉ là không ngờ, những đứa trẻ nhìn ngoan ngoãn trên bãi cỏ lại có thân thủ này.
Hiện tại toàn bộ nhân viên công tác đều tập trung ở bãi cỏ, Lý Vân Hồng và Tạ Dục cần thiết phải quay về phòng đàn dương cầm, lập tức sẽ có hộ sĩ đi tìm họ, phát hiện họ không có ở sẽ không xong.
Lý Vân Hồng suy tư một lát, quyết định giấu thiếu niên vào ký túc xá của mình trước, cách làm này rất táo bạo, nhưng nếu mặc kệ không quan tâm, là vật phẩm tế máu, cậu ấy rất có khả năng sẽ gặp phải một số đối xử tàn nhẫn.
Ổ khóa cửa phòng nàng đã tự mình thay đổi, dùng loại khóa do Cửa hàng Trò chơi sản xuất, ống thông gió cũng đã bị bít kín, vạn nhất có hộ sĩ và bác sĩ muốn đi vào, chỉ bằng chìa khóa là không có cách nào vào được. Tạ Dục cũng biết Lý Vân Hồng có năng lực này, hiếm thấy không phản bác.
Chẳng qua, Lý Vân Hồng tuyệt đối không thể ngờ là, chân nàng vừa mới đi, Thẩm Kha sau lưng liền ở Cửa hàng Trò chơi tiêu 100 điểm tích lũy để phối ra một chiếc chìa khóa, thậm chí không cần cạy khóa liền nhẹ nhàng thoát đi, ai quy định chỉ có người chơi mới có thể gian lận.
Thẩm Kha trên đường để ý lời nói của 03, đối phương từng xác nhận với hộ sĩ 721 có xuất hiện trên bãi cỏ hay không. Giả thiết 721 là bị bác sĩ mang đi để tiến hành trị liệu, vậy tại sao 03 còn phải hỏi tung tích 721, hắn hẳn là người hiểu rõ nhất chứ? Trừ phi là hai tình huống này, 721 căn bản không phải bị bác sĩ mang đi, hoặc là cậu ấy chạy trốn giữa đường. Bất luận là trường hợp trước hay sau, khả năng 721 gặp nguy hiểm đều rất lớn.
Bác sĩ và hộ sĩ đều đang tìm kiếm ở bên bãi cỏ, khu phòng bệnh bên này ngược lại không có mấy người, Thẩm Kha lặng yên không tiếng động đi vào phòng bệnh 721, cắm một sợi dây thép vào ổ khóa, chưa đầy mười giây ổ khóa cửa bật mở.
721 không về phòng bệnh, lần đầu tiên đi vào căn phòng của củ cải nhỏ này, bố cục thật sự có chút ngoài ý muốn, vô cùng đặc sắc.
“Hắn đã chăm sóc hoa cho ta như thế này sao?” Thẩm Kha sắc mặt cổ quái đánh giá vách tường, kéo khóe miệng. Bụi hoa tên là “Triều Sương Mù” kia đã tiến hóa thành một loài hoàn toàn mới, dây leo to bằng cánh tay nó mọc đầy gai ngược, uốn lượn bò lên khắp cả căn phòng, từng đóa hoa màu trắng hồng vẫn kiều diễm động lòng người, nếu bỏ qua những răng cưa rậm rạp ở mép cánh hoa.
Thẩm Kha im lặng một lát, quyết định bụi hoa hoàn toàn đổi khác diện mạo này cứ tặng cho 721, về sau thế nào đều không liên quan đến hắn.
Hắn xác định 721 không về phòng bệnh mình sau, nhón mũi chân đang định rời đi đóng cửa lại, dây leo của hoa dường như nhận được tín hiệu gì đó nhanh chóng co rút lại, biến thành một đóa hoa to bằng móng tay cái, bay xuống trên cổ áo hắn.
Thẩm Kha: “???”
Hắn bắt lấy đóa hoa này, đặt lại trên bàn 721, kết quả đóa hoa này giống như có sinh mệnh lại bay về cổ áo hắn, ý tứ này là muốn bám riết không buông rồi.
Thẩm Kha: “……”
Hắn bất đắc dĩ dùng ngón tay nhẹ điểm vào hoa, dặn dò: “Ngươi muốn đi theo ta thì được, nhưng không được gây chuyện cho ta.”
Cánh hoa Triều Sương Mù run rẩy một chút rất nhân tính hóa, nghiễm nhiên đã thành tinh.
Thẩm Kha rũ mắt trầm tư, trong lòng có một ý tưởng táo bạo: “Ngươi được 721 nuôi một thời gian, ngươi có thể dựa vào mùi mà tìm thấy cậu ấy sao?”
Hệ thống luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng: 【 Có khả năng nào, nó là một đóa hoa, không phải chó? 】
Thẩm Kha nghiêm trang nói: 【 Vạn nhất nó tiến hóa thành giống loài mới – chó hoa thì sao? 】
Hệ thống: 【……】
Nó thế mà không nói nên lời.
Điều không ngờ là, đóa hoa này lại thật sự động một cái, dùng cánh hoa chỉ về một hướng. Thẩm Kha đi theo cánh hoa chỉ dẫn qua vài khúc cua, ở một căn phòng tạp vật rất không bắt mắt tìm thấy một cái địa đạo.
Trung tâm phục hồi chức năng này ngoài lầu hai ra, lại còn có tầng hầm.
Ánh đèn trên đầu trắng sáng, tất cả bố cục tầng hầm đều vô cùng tương tự với lầu một, nơi khác nhau chỉ là số lượng và con số phòng bệnh, nơi đây không có khu dạy học, chỉ có từng gian phòng thí nghiệm.
“Nơi này lại còn có trẻ em.” Biểu cảm Thẩm Kha theo càng ngày càng đi sâu vào mà trở nên lạnh băng.
Phòng bệnh ở đây trên cửa có thêm một ô cửa sổ nhỏ, cảnh này khiến nó so với các phòng hoàn toàn phong kín ở lầu một càng giống nhà giam. Từ bên ngoài nhìn vào, trong phòng bệnh ngay cả nệm giường cũng không có, tất cả trẻ em bên trong đều có biểu cảm hung ác điên cuồng, so với trẻ em có thể suy nghĩ bình thường ở lầu một, chúng tựa như một con hung thú đã mất đi lý trí.
“Da dẻ tái nhợt, trong ánh mắt lẫn lộn đỏ và lục, tình huống này rất quen mắt.”
Thẩm Kha bỗng nhiên nhớ lại lúc buổi chiều, năm đứa trẻ trên bãi cỏ kia cũng có bệnh trạng như vậy, chẳng qua không rõ ràng lắm.
“A Hòa từng nhắc đến trẻ em bị lây nhiễm, có thể nào chỉ là loại tình huống này?”
Thông qua lời kể không hoàn chỉnh của A Hòa, hắn đại khái phỏng đoán ra một chuyện đã trải qua, đối phương hẳn là tương đương với người bảo hộ của thế giới này.
Trước đây, phó bản này từng gặp phải sự tấn công của kẻ xâm lấn, chúng phát tán virus, giết hại, phóng hỏa, dẫn đến nơi đây mất đi rất nhiều trẻ em.
Người bảo trì đuổi đến cứu những đứa trẻ còn lại, khi đó người bảo trì đánh giá là không có giá trị chữa trị, có thể tiến hành hủy diệt.
Lúc đó nghe thấy đoạn này, hình ảnh bị 23 nhét vào trong đầu Thẩm Kha lại hiện lên. Cái hắn xa lạ kia đứng trên mái nhà, đối diện trung tâm phục hồi chức năng tàn phá tiến hành quét trị số.
Hình ảnh này hoàn toàn có thể khớp với lời A Hòa nói, đối phương cũng từng nói qua, hắn đã gặp mình. Nếu hắn không có thông đồng cùng 23 làm một âm mưu, vậy khung cảnh đó, rất có thể là thật.
Quỹ đạo cuộc đời Thẩm Kha rất rõ ràng, từ lúc sinh ra đến khi tử vong, lại đến khi được trò chơi chọn làm NPC, hắn không mất đi bất kỳ đoạn ký ức nào.
Dựa theo cách nói của A Hòa, vậy hắn hẳn là đã sớm chết, trở thành nhân viên bảo trì của trò chơi. Hắn suy nghĩ rất nhiều, từ phó bản đang lừa gạt hắn đến một đường thẳng song song khác trùng hợp, cuối cùng quyết định tạm thời gác lại.
Việc cấp bách là phải làm rõ, tại sao những đứa trẻ bị nhiễm virus này lại xuất hiện ở đây, chúng không phải hẳn là đã chết sao?
Mà năm đứa trẻ trên mặt đất kia nếu giả thiết không đoán sai, vậy tuyệt đối có người đã phát tán virus ra ngoài. Thẩm Kha vốn dĩ cho rằng đây chỉ là một phó bản đơn giản hắn có thể thả lỏng một chút, không cần bận tâm người chơi hoàn thành nhiệm vụ mình là được, kết quả lại phát sinh không chỉ một vấn đề.
Cứ như vậy, bước đào chìa khóa trong trái tim mình này liền phải đẩy lùi lại, trước khi giải quyết vấn đề, hắn đầu tiên phải tồn tại.
Hệ thống nhắc nhở: 【 Ký chủ, ngươi có phải quên ngươi đã chết rồi không, chỉ là đào cái trái tim, nhiệm vụ không hoàn thành trước sẽ không thoát ly phó bản. 】
Thẩm Kha: 【 Nhưng nhiệm vụ của ta chính là giao chìa khóa trong trái tim cho người chơi, nhiệm vụ đào trái tim vừa hoàn thành ta liền phải thoát ly phó bản, khác gì chết tại chỗ đâu? 】
Hệ thống cẩn thận suy nghĩ: 【 Rất tốt, không khác nhau. 】
Thẩm Kha vốn tưởng rằng bác sĩ và hộ sĩ đều ở phía trên, không ngờ dưới lầu còn có nhiều bác sĩ hơn, họ thậm chí đều không có đánh số.
Lại chờ một bác sĩ đi xa, hắn theo cánh hoa chỉ đường đẩy ra một cánh cửa phòng thí nghiệm, vừa lúc thấy bóng người nhỏ bé đang chui vào ống thông gió, đối phương nghe thấy động tĩnh sau ném ra một cây đinh sắt trên tay, vừa lúc sượt qua mặt hắn ghim chặt vào ván cửa.
721 xoay người, trong mắt lấp lóe ánh sáng khát máu, một kích không trúng còn muốn ra thêm một kích nữa.
“721, là ta.”
Thẩm Kha vội vàng lên tiếng ngăn lại, hắn lúc này mới phát hiện, trạng thái của củ cải nhỏ này rất kỳ lạ, đôi đồng tử màu nâu nhạt kia đã bị thay thế bằng màu đỏ đậm, đỏ đến mức như sắp rỉ máu.
721 nghe được âm thanh quen thuộc, màu đỏ trong mắt mới biến mất đi một ít, có chút nôn nóng mà nhảy xuống.
“Ca ca, sao anh lại tới đây?” Hắn chần chừ tại chỗ, có chút không dám tới gần Thẩm Kha.
Thẩm Kha không hề chần chờ, hắn trực tiếp đi qua, nửa ngồi xổm xuống kiểm tra thân thể củ cải nhỏ, không phát hiện vết thương sau mới thở phào nhẹ nhõm, “Ngươi có bị lây nhiễm không?”
Đến gần trong vòng 1 mét, hắn ngửi thấy trên người 721 có mùi máu tươi rất đậm đặc, đây chính là nguyên nhân đối phương bài xích mình.
“Tôi không sao, anh là bị bắt vào sao? Bọn họ sao lại dám!”
Thẩm Kha nhìn vẻ mặt phẫn nộ của hắn, chính xác nắm bắt trọng điểm trong giọng nói: “Nói như vậy ngươi không phải bị bắt vào?”
721 gật đầu, ấp úng một hồi, mới nói: “Tôi là tự mình đi vào, kỳ thật một tháng trước tôi đã phát hiện bọn họ muốn bắt tôi làm thí nghiệm, ban đầu họ sẽ định kỳ rút máu của mỗi đứa trẻ, sau này họ chỉ rút máu của một số trẻ cố định, tôi liền đi theo bác sĩ mang máu đi mà phát hiện cái mật đạo này.”
Cái mật đạo này cậu ấy không phải lần đầu tiên vào, các bác sĩ đều chưa từng phát hiện, lần này vì tình huống đột phát không cẩn thận tạo ra chút động tĩnh. Hắn vốn dĩ muốn ẩn mình để làm rõ rốt cuộc đám bác sĩ này muốn làm gì, kết quả nghe được bọn họ nhắc tới có nên thay đổi bệnh nhân số 411 hay không, nghe được danh hiệu Thẩm Kha hắn có chút kích động, lúc này mới kinh động hai bác sĩ. Hắn làm bị thương một bác sĩ xong nghĩ họ đã thấy mặt mình, hoặc là không làm, đã làm thì phải làm cho trót mà giết người ta, ai ngờ một người khác chạy trốn quá nhanh, cuối cùng diễn biến thành toàn bộ nhân viên điều tra.
721 ý thức được sai lầm, nhưng điểm ý thức được lại có chút lệch lạc, hắn cúi đầu bĩu môi: “Cho tôi thêm một cơ hội, tôi khẳng định có thể làm cho không sót một ai.”
Thẩm Kha: “……”
Hắn không ngờ hùng hài tử 721 này lại rất thông minh, thông qua một số việc nhỏ không đáng kể mà để ý tới chỗ kỳ lạ của sự việc.
“Tôi cảm thấy 23 khẳng định biết chuyện gì xảy ra, có khả năng chính là kế hoạch của hắn. Tên kia rất ác liệt, ngay cả khi tất cả mọi người đều chết hắn cũng không quan tâm, hắn cũng chỉ biết xem kịch.” 721 trong tình huống này còn không quên ra sức bôi nhọ 23.
A Hòa cuối cùng đã nhắc nhở Thẩm Kha cẩn thận 23, hắn không rõ đối phương đóng vai nhân vật gì trong chuyện này, nhưng kế hoạch sáng tạo 1 hẳn là không liên quan đến đối phương, nếu không A Hòa hẳn là sẽ nói thẳng 23 là người tham dự kế hoạch mới đúng.
Bất quá đối phương mất công tạo ra ảo cảnh, hẳn là muốn tránh né sự tra xét của bác sĩ, có lẽ cũng có phần của 23 trong đó.
“Ngươi nếu đã nhiều lần đến nơi này, có biết vật thí nghiệm mang danh hiệu 1 ở chỗ nào không?”
721 gật đầu, nhưng câu trả lời của cậu ấy làm người ta chấn động: “1 tổng cộng có hơn hai mươi người, ca ca nói người nào?”
Thẩm Kha ngẩn ra một chút, không biết nên bắt đầu phun tào từ đâu. Hơn hai mươi người hiển nhiên chỉ có một người là sản phẩm chính thức, nhưng thời gian không còn nhiều lắm, hắn không có cách nào từng người đi xác nhận.
“Vị trí của 1 tôi đều biết, bất quá tôi không có cách nào tiếp cận quá mức, bên đó có rất nhiều cơ quan, các bác sĩ về cơ bản đều tập trung ở đó.”
“Thôi được, chúng ta đi ra ngoài trước.”
Thẩm Kha không mang 721 đi mạo hiểm, tránh thoát bác sĩ tuần tra, hai người cùng nhau trở về phòng bệnh của hắn. 721 đã biết bí mật còn giết bác sĩ, nếu bị tìm thấy nói đại khái sẽ bị nhốt lại, tình huống tốt nhất chính là không cần bị tìm thấy.
“Trong khoảng thời gian này ngươi cứ ở phòng bệnh của ta trước, có bác sĩ đi vào ngươi liền trốn xuống dưới gầm giường.” Hắn xoa đầu 721, “Ta sẽ bảo vệ tốt ngươi.”
721 nghe xong, không những không sợ hãi còn hoàn toàn hưng phấn, cậu ấy ngồi phịch xuống giường, ôm chăn Thẩm Kha, “Thật sao? Tôi có thể ở mãi trong phòng ca ca sao? Tốt quá!”
Thẩm Kha: “……”
Đây là trọng điểm sao?!
721 qua cơn hưng phấn mới nhớ ra hỏi một vấn đề: “Ca ca làm sao tìm thấy tôi? Chẳng lẽ là vì tâm linh tương thông?”
Thẩm Kha vô tình cắt ngang ảo tưởng của hắn, lật đóa hoa dưới cổ áo mình ra: “Là nó nói cho ta, ngươi đại khái tâm linh tương thông với nó.”
721 đưa tay muốn chạm vào hoa, kết quả đóa hoa này bay lên mái tóc đen của Thẩm Kha, trực tiếp tránh thoát tay cậu ấy.
Ánh mắt hắn lấp lóe, có chút chột dạ nói: “Nó được máu tôi nuôi dưỡng, không tìm thấy tôi mới kỳ lạ, tôi đã chăm sóc nó rất tốt nha. Nói, đây là nó tự mình chạy ra sao?”
Bông hoa hư này có tiềm chất thích ứng trò chơi, chỉ chăm sóc một ngày liền sinh ra ý thức cá nhân, suốt ngày không phải nghĩ quay về bên cạnh Thẩm Kha thì là đi ăn thịt người. 721 không thể không giáo dục nó không được ăn thịt người, không được bạo lực đẫm máu, sẽ dọa đến ca ca, càng quan trọng là bị ca ca biết tư tưởng của bông hoa hư này, khẳng định cho rằng là do mình dạy dỗ do đó ghét bỏ mình. Bông hoa đã có ý thức cá nhân đối với 721 cũng rất cạn lời, rõ ràng mọi người đều cá mè một lứa, giả vờ cái gì.
Vì thế, trong hai ngày ngắn ngủi liền tạo ra cục diện một người một hoa khinh thường lẫn nhau.