Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Thu Vị Hoàng

Chương 276

Thực ra để hóa giải loại độc Thiên Hầu này căn bản không cần dùng tới cái gọi là phương thuốc, càng không cần sử dụng nhau thai làm thuốc dẫn.

Đó chẳng qua là cái cớ mà Liễu Mi Vũ đã cùng tên đại phu kia chuẩn bị từ sớm.

Thuốc độc là do Liễu Thiên Hạc đưa cho nàng ta, trong tay hắn đương nhiên cũng có thuốc giải.

Liễu Mi Vũ kêu Liễu Thiên Hạc hạ vào người nàng ta một lượng độc nhỏ, cũng không đủ lập tức khiến nàng ta tử vong.

Trong tay nàng ta có thuốc giải, Liễu Thiên Hạc cũng để lại một phần chất độc đó để nàng ta phòng thân, nàng ta có thể khiến bản thân trúng độc bất cứ lúc nào, cũng có thể tự giải độc mọi lúc.

Cứ nhiều lần lặp lại như vậy mới có thể duy trì trạng thái trúng độc và buộc Tần Như Lương phải tìm kiếm thuốc giải khắp nơi để cứu bản thân.

Chỉ cần dồn ép Tần Như Lương đến một bước đường nhất định, lại sai khiến đại phu nói ra việc lấy nhau thai làm thuốc dẫn, hắn sẽ không tiếc giá nào để tìm được.

Nhưng nhau thai của phụ nữ mang thai là vật cấm kỵ, há có thể dễ dàng giao cho người khác như vậy.


Cho dù Tần Như Lương lấy nghìn vàng thu mua thì thứ đó cũng hiếm có khó gặp vô cùng.

Dưới cơn cùng quẫn, Tần Như Lương liền nhớ tới trong nhà còn có một bà bầu sắp sinh, chính là Thẩm Nguyệt.

Chỉ cần loại cái thai trong bụng của Thẩm Nguyệt liền có thể đạt được thuốc dẫn.

Cứ như vậy từng bước nối tiếp chặt chẽ, kế hoạch này không chỉ có thể thả Liễu Thiên Hạc, tháo gỡ hiềm nghi cho bản thân nàng ta mà còn có thể dùng nó để cướp đi tính mạng của đứa con trong bụng Thẩm Nguyệt, cớ sao lại không làm?

Quả là một mũi tên trúng ba con nhạn!

Bởi vậy Liễu Mi Vũ mạo hiểm đánh cược một phen, tự dồn bản thân vào hiểm cảnh để tái sinh, cuối cùng nàng ta cũng thắng cược.

Nhưng nàng ta có nằm mơ cũng không ngờ tới cuối cùng Thẩm Nguyệt không những không gặp bất trắc mà còn thuận lợi sinh ra đứa bé.


Khi Hương Lăng đang cẩn thận đút cho nàng ta từng thìa canh, nàng ta không kìm được thốt lên: “Tại sao lần nào nàng ta cũng có thể gặp dữ hóa lành? Với cái thai hơn tám tháng bị tướng quân ép tới không thể không sinh non đó, ta vốn còn tưởng rằng lần này nàng ta sẽ phải đi gặp Diêm Vương không còn nghi ngờ, đứa trẻ trong bụng cũng chắc chắn không giữ lại được, chẳng ngờ đứa nhỏ được cứu mà cô ta cũng vẫn còn sống!”

Hương Lăng thoáng ngập ngừng rồi nói: “Nô tỳ nghe nói mấy ngày nay công chúa bệnh nặng chưa từng tỉnh lại”.

“Bệnh chết mới tốt, tướng quân khỏi phải từ sáng tới tối đều nhớ nhung tới nàng ta”.

Nàng ta sao có thể không nhìn ra được Tần Như Lương vài ngày nay tuy người đều ở trong viện của nàng ta nhưng tinh thần luôn lơ đễnh, quan tâm tới Thẩm Nguyệt hơn bao giờ hết.

Là vì cảm giác thiếu nợ sao? Hay còn vì nguyên nhân nào khác?

Lúc này trong viện cũng truyền đến tiếng bước chân, Hương Lăng còn chưa kịp mở cửa thì đã bất ngờ có người từ bên ngoài xông vào.

Liễu Mi Vũ nâng mắt nhìn lên, chỉ thấy đứng ngược chiều ánh sáng ở khung cửa chính là Ngọc Nghiên.

Gương mặt xinh đẹp của Liễu Mi Vũ thoắt thay đổi, quát lên: “Lá gan của thứ tiện tỳ nhà ngươi đúng là lớn lắm!”

Ngọc Nghiên có thể một mình tới đây sau lưng Thẩm Nguyệt đương nhiên là táo bạo.

Bình Luận (0)
Comment