Edit+beta: LinhLan601
Cố Ly Cẩn bỗng ôn nhu hôn lên môi Tô Nhụy, Tô Nhụy hiển nhiên cảm thấy rất mới lạ, không biết làm sao, liền vươn đầu lưỡi nhỏ lung tung hùa theo hắn.
Cố Ly Cẩn tựa như đứa trẻ, hút lấy đầu lưỡi cô, cả người Tô Ngụy lập tức giống như điện giật, run rẩy xụi lơ trong lồng ngực Cố Ly Cẩn.
Tô Nhụy nghĩ muốn giãy giụa, nhưng cơ thể đã sớm xụi lơ, vì vậy mà động tác đẩy Cố Ly Cẩn ra lại trở thành gắt gao ôm eo hắn.
Bàn tay của Cố Ly Cẩn luồn vào trong quần áo cô, không ngừng ở trên người cô châm lửa.
Lúc này, cửa phòng bỗng mở, Cố Ly Cẩn lập tức buông Tô Nhụy ra. Nhưng đi vào không phải là y tá hay bác sĩ mà là cha mẹ của Cố Ly Cẩn.
Mẹ Cố thấy môi Tô Nhụy sưng đỏ, vỗ tay cười:" Thật tốt quá, cuối cùng thì tiểu tử con cũng làm được việc cả ba với mẹ đều hài lòng. Nhụy Nhụy chính là con dâu mẹ định từ bé, cuối cùng con cũng đem được con bé về".
Nói rồi lại quay đầu sang Tô Nhụy:"Nhụy Nhụy à, con cũng biết từ nhỏ ba mẹ nuôi đều thích con, cũng hy vọng con trở thành con dâu của Cố gia. Chỉ là, sợ con không thích Ly Cẩn nên chúng ta mới không ép con. Nhưng bây giờ hai đứa đều đã có tình cảm với nhau, nếu như sau này nó dám bắt nạt con, con cứ nói cho ba mẹ nuôi, chúng ta sẽ thay con trừng trị tên nhóc này".
Cố Ly Cẩn không ngăn được mẹ mình lải nhải, liền dùng ánh mắt ý bảo ba hắn:" Ba mau quản tốt vợ mình đi".
Ba Cố thấy vậy, bất đắc dĩ vẫy vẫy tay. Sau đó nhẹ giọng hỏi Tô Nhụy:" Nhụy Nhụy, con như nào mà lại bị thương?". Không đợi Tô Nhụy trả lời, Cố Ly Cẩn lập tức nói:" Là một người mới trong Hội Học Sinh. Cô ta thích con, thấy quan hệ thân cận giữa con và Nhụy Nhụy, liền ghen ghét mà hãm hại em ấy".
Cố Ly Cẩn định nói tiếp, Tô Nhụy đã vội cướp lời:" Không phải như thế, là do chính con tự mình té ngã. Lâm Nhạc chỉ là bắt được tay con, cũng không có đẩy con. Là con bị mất cân bằng nên mới ngã xuống".
Cô đỏ mặt cúi đầu nói tiếp:" Mọi người không nên trách Lâm Nhạc, tất cả đều do con không cẩn thận tạo thành".
Cố Ly Cẩn cùng ba mình nhìn nhau, thầm nghĩ sự tình xử lí không ổn.
Cố Ly Cẩn vốn định gây áp lực với trường học, làm trường học buộc Lâm Nhạc thôi học. Nhưng nghe những lời hiện giờ Tô Nhụy nói, liền sợ người khác nghĩ rằng Cố gia vì tình riêng oan uổng Lâm Nhạc, đó là điều bọn họ không muốn. Rốt cuộc, bọn họ đều là xí nghiệp gia đình chứ không phải đại ca xã hội đen.
Cố Ly Cẩn nghĩ nghĩ, liền có chủ ý.
Lúc này, mẹ của Cố Ly Cẩn đột nhiên hỏi:" Nếu hai con đã xác định tình cảm rồi thì có muốn đính hôn trước hay không?"
Hắn vội gật đầu:" Vâng, vậy thì đính hôn trước đi". Nói xong, ánh mắt đầy chờ mong nhìn sang Tô Nhụy.
Tô Nhụy vừa nghe thấy hai chữ đính hôn, tuy rằng kinh ngạc cả người, nhưng vẫn mỉm cười đồng ý.
Cố Ly Cẩn thấy phản ứng ngây ngốc của cô, cứ tưởng rằng cô không muốn nhưng không nghĩ tới cô lại gật đầu đồng ý, lập tức cho Tô Nhụy một cái ôm thật lớn. Tô Nhụy chỉ hơi thất thần một chút, cũng liền vòng tay ôm lại, dựa đầu vào vai Cố Ly Cẩn.
Thấy cô đáp lại, trong lòng Cố Ly Cẩn hết sức ngọt ngào.
Hai vị phụ huynh thấy hành động của hai người thì cũng an tâm không ít, liền chủ động đi về, trả lại không gian riêng cho họ.
Ôm nhau một lúc, Tô Nhụy và Cố Ly Cẩn tách ra.
Cố Ly Cẩn để cô nằm xuống nghỉ ngơi, chính mình ngồi bên giường làm bạn với cô.
Thời gian lặng lẽ trôi qua. Xung quanh hai người, không gian như trở nên hài hòa, yên ả.