Nữ Thần Mau Xuyên: Con Đường Nghịch Tập Của Pháo Hôi

Chương 15

Edit+beta: LinhLan601

Giờ phút này, tuy rằng Tô Nhụy nghỉ ngơi nhưng thực tế là đang nói chuyện với hệ thống.

"Hệ thống, hiện tại hảo cảm của nam chính là bao nhiêu?"

"Mức hảo cảm lúc này đã đạt 95" Angel báo cáo tình hình.

"15 điểm này thêm khi nào?" Tô Nhụy kì quái hỏi.

"5 điểm là sau khi kí chủ hôn mê. 10 điểm kia là lúc hai người tỏ tình rồi hôn môi thì được thêm vào". Giọng nói Angel như mang theo cảm giác thẹn thùng.

Tô Nhụy tỏ vẻ nhất định đấy là ảo giác của mình.

Cô nói ra nghi hoặc: "Vì sao cậu không nhắc nhở mức độ hảo cảm của nữ chính?"

"Hệ thống không báo cáo hảo cảm của nữ chính, chỉ báo hảo cảm của nam chính. Nếu ký chủ muốn biết thì có thể dùng điểm tích phân mua vật dò xét hảo cảm nữ chủ. Nhưng đây là nhiệm vụ đầu tiên của ký chủ nên không có điểm tích phân, không thể mua bất kì kĩ năng hay đạo cụ phụ trợ nào."

"Có điều, vì sao cô lại muốn biết hảo cảm của nữ chính?", hệ thống không hiểu hỏi.

"Có thể lên làm vai nữ chính thì sao có thể là người bình thường? Nhất định cô ta sẽ có chỗ khác người. Nếu như nữ chính đang rất hận tôi mà lại đối xử với tôi vô cùng hòa thuận, thì chắc chắn cô ta muốn hại tôi."

Cô dừng một chút: "Nếu ngay cả mạng của mình tôi còn không giữ được, thì làm sao hoàn thành được nhiệm vụ?"

Lúc này, Angel không khỏi cảm thấy việc lựa chọn Tô Nhụy ngày trước quả thật là rất chính xác. Tâm tư cùng suy nghĩ của cô đều rất chu toàn.

Tuy nhiên, Angel lại không tán thành việc mua vật dò xét hảo cảm nữ chủ: "Ký chủ, các người không phải là thường nói nên có tâm phòng người (*) sao? Cô không thể chỉ mang tâm phòng bị đối với nữ chủ mà còn đối với tất cả mọi người xung quanh nữa. Bởi vì mỗi một người đều có khả năng làm mục đích của cô không thể hoàn thành. Chỉ có thể bảo trì tâm tính ban đầu của mình thì mới có thể chiến thắng mọi sự giữa trời đất."

Nghe hệ thống nói xong, Tô Nhụy mới biết được ý nghĩ của mình đã sai lầm ở đâu, cô khẽ trả lời: "Được. Tôi đã nhớ rồi".

Sau một giấc ngủ, Tô Nhụy tỉnh lại vừa lúc Cố Ly Cẩn mua cháo trở về. Ánh mắt nhìn Tô Nhụy nhu hoàn như nước.

Thấy Tô Nhụy tỉnh, hắn lập tức đến đỡ cô ngồi dậy, "Nhụy Nhụy, đây là cháo anh mới mua, em còn chưa có ăn cơm, chắc hẳn là rất đói bụng. Em mau ăn trước đi".

Lời nói của Cố Ly Cẩn làm Tô Nhụy nhớ tới chính mình vốn dĩ tính toán đi ăn cơm, kết quả lại xảy ra chuyện, ngay cả một hạt cơm còn chưa cho vào bụng. Vừa nghĩ đến đã thấy đói vô cùng. Cô gật gật đầu.

Cố Ly Cẩn múc một thìa cháo: "Nào, Nhụy Nhụy, ăn một chút nào"

Tô Nhụy trong ánh mắt kì vọng của Cố Ly Cẩn, liền ăn một miếng. Cố Ly Cẩn lại tiếp tục bón cho cô. Một tô cháo trong chốc lát đã thấy đáy, Tô Ngụy cũng ăn tới no căng.

Thấy cô đã ăn hết, trong lòng Cố Ly Cẩn cao hứng vạn phần, âm thầm nghĩ, mỗi bữa cơm về sau của cô đều phải do chính tay hắn bón. Loại ý nghĩ này nếu để cho Tô Nhụy biết, nhất định sẽ khinh bỉ hắn một phen.

Có điều, hiện tại Tô Nhụy chắc chắn sẽ không biết được, bởi cô đang bận suy nghĩ phải giải thích như thế nào thì nữ chính mới không bị buộc thôi học.

Cố Ly Cẩn sau khi thu thập giúp Tô Nhụy xong, liền quyết định nói với cô việc xử lí Lâm Nhạc.

"Nhụy Nhụy, anh sẽ để hiệu trưởng đưa ra hình thức xử phạt Lâm Nhạc nặng hơn. Em cảm thấy như thế nào?", hắn nói ra suy nghĩ của mình.

"Nhưng đây là do em bất cẩn ngã xuống, cũng không phải lỗi của Lâm Nhạc." Tô Nhụy làm bộ thực áy náy.

"Trước không nói đến việc cô ta có cố ý đẩy em ngã hay không, nhưng sự thật cô ta tính kế ly gián quan hệ giữa chúng ta là không thể nào tha thứ được", hắn kiên định nói, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho kẻ khi dễ cô.

"Nhưng mà....."

"Không có nhưng nhị gì hết. Đây chính là phương pháp thích hợp nhất" giọng nói không cho bất kì ai cự tuyệt.

"Được. Cứ như vậy đi".

-----

*Nguyên văn trong bản Convert là "Phòng nhân chi tâm không thể vô"(hại nhân chi tâm thường thường có, phòng nhân chi tâm không thể vô). Nhờ sự góp ý bạn hacao1028 mình xin sửa lại phần này.

Câu gốc đầy đủ là: "hại nhân chi tâm bất khả hữu, phòng nhân chi tâm bất khả vô". Đại ý lòng hại người không thể có nhưng nên có lòng phòng bị người. Đây là câu nói của Tư Mã Ý trong Tam Quốc Diễn Nghĩa. Ông là nhà chính trị, quân sự phục vụ nước Tào Ngụy thời kì Tam Quốc trong lịch sử Trung Hoa. Ông cũng là người đặt nền móng cho nhà Tây Tấn, thay thế nhà Ngụy. Đồng thời cũng là người có công lớn trong việc bảo vệ nước Tào Ngụy trước các cuộc Bắc phạt của Gia Cát Lượng. (Theo Wikipedia)
Bình Luận (0)
Comment