Edit+beta: LinhLan601
Mới vừa đi tới cửa, Tô Nhụy phát hiện Cố Ly Cẩn đang đứng đợi cô trước cổng nhà. Nhìn thấy cô ra,liền nói: "Đi thôi. Lên xe đi."
Cô ngẩng đầu, muốn cẩn thận đánh giá vị thanh mai trúc mã này, mà hoàn toàn sợ đến ngây người.
Từ trước đến nay, cô chưa từng gặp người đàn ông nào đẹp đến vậy. So với minh tinh ở thế giới của cô, còn đẹp hơn. Làn da trắng nõn, đôi mắt đen tuyền thâm thúy như ẩn chứa nỗi buồn, khi cười rộ lên tựa như trăng rằm, khi nghiêm nghị tựa như băng tuyết lạnh lẽo.
Mũi thẳng, môi mỏng khẽ cười như muôn ngàn cánh hoa rơi xuống. Lúc im lặng lại phảng phất như sương giá mùa đông. Sườn mặt góc cạnh tựa dao khắc, lạnh lùng mà vẫn không mất đi vẻ ôn nhu. Thật sự là người đàn ông khiến người khác phải động tâm.
Cố Ly Cẩn thấy Tô Nhụy nhìn mình đến phát ngốc, không khỏi cười ra tiếng, hài hước nói: "Bị anh mê hoặc rồi nha, Tiểu Nhụy Nhụy. Có muốn làm con dâu nuôi từ bé của mẹ anh hay không?". Vừa nói trên mặt còn cười xấu xa.
Hắn dừng một chút lại nói: "Em không biết mẹ anh có bao nhiêu phiền phức. Mỗi ngày đều nhắc anh cưới em về nhà. Em cũng biết, anh là một đứa con hiếu thuận, luôn muốn thỏa mãn yêu cầu của mẹ. Vì thế, anh đây đành cố gắng mà cưới em về thôi". Nói xong còn cố ý vẫy vẫy tay, ra vẻ mình thật bất đắc dĩ.
Tô Nhụy biết hắn đây là đang thử chính mình, nhưng cô không muốn theo ý hắn. Việc này sao có thể là người con gái thổ lộ trước. Mục đích của cô chính là làm hắn thừa nhận thích cô, để ý đến cô.
Cô trợn mắt, không thèm để ý mà nói: "Thôi bỏ đi, anh vốn không thích em thì lấy em làm gì. Anh muốn cưới cũng phải là cưới người anh thích. Không đến lúc đấy lại oán hận, đến bạn bè cũng không làm được nữa".
Cố Ly Cẩn hơi mất mát một chút: "Em như thế nào biết anh không thích em. Chúng ta là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã lớn lên bên nhau". Hắn không thể tưởng được Tô Nhụy sẽ trả lời hắn như thế. Trong lòng hắn run rẩy một chút, thật sự không biết phải nói thế nào.
Tô Nhụy không biết được sẽ làm Cố Ly Cẩn thất hồn lạc phách như vậy, cô vẫn tiếp tục nói: "Haha. Em không tin anh thích em đâu. Từ nhỏ đến lớn anh đều bắt nạt em. Làm gì có loại thích nào như vậy?". Nói xong còn chu chu miệng, tỏ vẻ đối với tiểu nhân khi dễ mình vô cùng bất mãn.
Cố Ly Cẩn ngây ngẩn cả người. Hắn hoàn toàn không nghĩ tới chính mình lúc nhỏ khi dễ Tô Nhụy lại tạo thành cho cô hiểu lầm này, đây thật sự là tự làm tự chịu. Hắn chỉ hy vọng trong lòng cô đặt duy nhất một mình hắn, mà không phải bất cứ người nào khác. Lại không thể nào biết được sẽ làm ra hiệu quả trái ngược này. Hắn chỉ có thể cười khổ.
Tô Nhụy thấy bộ dạng chịu đả kích của hắn, liền biết lời nói của mình đã có tác dụng. Tiếp tục kích thích hắn: "Em sẽ chỉ gả cho người em thích. Em thích người chiều chuộng em, dù em có làm chuyện gì đi chăng nữa, cũng vĩnh viễn yêu chiều em như vậy". Nói xong liền quệt miệng, tỏ vẻ khinh thường.
Tô Nhụy lớn lên xinh đẹp, gia thế cũng không tồi nên có rất nhiều người theo đuổi. Ngay từ khi còn bé, cô đã được người khác gửi thư tình cùng các món quà nhỏ. Chẳng qua khi ấy bên cạnh cô có tiểu ác ma Cố Ly Cẩn này mà đã dọa cậu ta chạy mất, cũng thay cô chắn không ít hoa đào.
Lời nói này của Tô Nhụy, lại khiến Cố Ly Cẩn bất an. Hắn sợ hãi người con gái hắn lo lắng bảo hộ kia, sẽ thực sự yêu người khác, đến lúc ấy dù hắn tìm cách giữ lại cô thì cũng không thể nào giữ được tâm cô.
Cố Ly Cẩn thích Tô Nhụy nên luôn hy vọng có được tình yêu của Tô Nhụy, để cô trở thành vợ hắn, cùng nhau sống đến lúc bạc đầu.
Hắn nhất định sẽ không để cô yêu người khác, hắn muốn cô cả thân và tâm đều chỉ thuộc về một mình hắn!
Trong lòng Cố Ly Cẩn đã xác nhận mục tiêu, thần sắc trên mặt vô cùng kiên định.
Tô Nhụy thấy vẻ mặt hắn như vậy liền biết, nhiệm vụ của cô cuối cùng cũng có tiến triển.
Vì thế, Tô Nhụy lên xe Cố Ly Cẩn, hai người cùng đi đến trường học.