Editor: Thơ Thơ
Một hồi ‘ sóng ’ lan rốt cuộc bình ổn, Nhà họ Hoàng Phủ tựa hồ khôi phục lại an tĩnh ngày xưa.
Tuyết Vi và Hoàng Phủ lão gia nói xong lời từ biệt liền một mình bước chậm ở bên trong vườn hoa sau Nhà họ Hoàng Phủ.
Ánh trăng mông lung chiếu rọi ở trên mặt cô, có chút tái nhợt, tiều tụy. Một đôi mắt trong suốt tràn ngập bồi hồi.
‘ cô, đừng hối hận……’
‘ cô, đừng hối hận……’
Bên tai, không ngừng vọng lại lời khuyên của Hoàng Phủ Minh trước khi chia tay.
Rõ ràng đã sớm có chuẩn bị tâm lý, cũng cảm thấy kết quả như vậy ‘ rất ’ tốt.
Nhưng vì cái gì sau khi Hoàng Phủ Minh nói ra như vậy, tim cô phát đau như vậy, thậm chí…… Đã dự cảm đến sớm muộn gì sẽ có một ngày cô sẽ bởi vì quyết định này mà…… Hối hận?!
“Tuyết Vi!!!” Bỗng dưng, một tiếng rống to ngừng Tuyết Vi bước chân đi trước.
Mắt cô chợt lóe, áp xuống sầu bi trên mặt, góc ‘ môi ’ khẽ nhếch quay đầu lại: “Chị hai, Bác gái…… Hoàng Phủ……?” Màn đêm buông xuống, thời khắc trước mắt bóng dáng Dạ Phi Nhã Lệ cùng nhau xuất hiện ở trước mắt Tuyết Vi, nụ cười ở trên mặt cô có một khắc cứng đờ.
“Tuyết Vi, chúc mừng cô có thể trở về Nhà họ Hoàng Phủ chúng tôi. Sau khi về, chúng ta liền thật là người một nhà.” Mặt Dạ Phi Nhã Lệ mang nụ cười từ ái đi tới Trước mặt Tuyết Vi, nhẹ nhàng vỗ vỗ tay nhỏ của cô.
A.
Tuyết Vi dám chắc chắn, chỉ sợ bây giờ Dạ Phi Nhã Lệ đã hận cô tận xương đi?
Rốt cuộc, lúc cô không ở Nhà họ Hoàng Phủ, Dạ Phi Nhã Lệ có thể quang minh chính đại phái sát thủ ‘ giết ’ chết con cô, còn có thể chậm rãi đi đối phó Hoàng Phủ Minh; đến nỗi bây giờ……? Liền không tốt như vậy xuống tay đi? Thơ_Thơ_ddlqd
Đây là nguyên nhân đầu tiên Tuyết Vi cần thiết trở về Nhà họ Hoàng Phủ!
“Tuyết Vi, chị thật không nghĩ tới em sẽ rộng lượng như vậy, vậy mà có thể tiếp thu chị và em cùng nhau trở thành vợ của nhị thiếu gia?” Tuyết Phỉ Nhi nghiêng đầu, cười như không cười hỏi.
“Ha hả, Chị hai, chị đây là nói người nào, chính là Tuyết Vi em không thể tiếp thu người khác, cũng phải tiếp thu Chị hai ruột này không phải sao?”
“Thật đúng là giả mù sa mưa!!! Bây giờ làm trò trước mặt Bác gái Hoàng Phủ chị cũng không nghĩ gạt cái gì, dựa vào chuyện em hận chị, sẽ thật sự tiếp thu chị sao? Nói đi, rốt cuộc trong hồ lô của em bán ‘ thuốc ’ gì?!”
Nghe tiếng Tuyết Phỉ Nhi bén nhọn chất vấn, Tuyết Vi theo bản năng ngắm mắt Dạ Phi Nhã Lệ đứng ở một bên xem diễn.
Muốn Nói, Tuyết Phỉ Nhi này là kẻ ngu xuẩn, thật là kẻ ngu xuẩn, cô thật đúng là xem Dạ Phi Nhã Lệ trở thành bạn của mình sao?
Chỉ sợ, hai chị em các cô đấu càng thảm thiết, Dạ Phi Nhã Lệ càng cao hứng đi?! A……
“Chị hai……” Tuyết Vi cười lạnh nâng mí mắt: “bây giờ chị bắt được chỗ dựa lớn của Bác Hoàng Phủ như vậy, dù em có một trăm lá gan, cũng không dám không tiếp thu chị phải không?”
“Hừ? Tuyết Vi, chị liền nói em không hảo tâm tiếp thu chị như vậy. Cảm tình, là xem thấu hết thảy. Em quả nhiên thông minh, còn có thể phân rõ ràng nặng nhẹ sao.”
Tuyết Phỉ Nhi liền nghĩ, Tuyết Vi sẽ không thống khoái tiếp thu mình như vậy. Nhưng cũng không nghĩ tới, Tuyết Vi sẽ mắt sắc như vậy nhìn ra bây giờ cô tìm được chỗ dựa là Bác Hoàng Phủ rồi!
Không tồi!
Trong khoảng thời gian Hoàng Phủ Minh và Tuyết Vi rời khỏi nhà này, trải qua Địch Mạn Lị chỉ điểm, Tuyết Phỉ Nhi đã chặt chẽ ôm lấy ‘ chân ’ lớn của Hoàng Phủ Dương Vinh. Thơ_Thơ_ddlqd
“Nếu em đã hiểu rõ hết thảy, như vậy, Tuyết Vi, chị nhắc nhở em một câu. Bây giờ…… em và chị ở Nhà họ Hoàng Phủ là bình đẳng, em tốt nhất an phận một chút cho chị, đừng ở trong tối làm ra chuyện gì!!” Dứt lời, Tuyết Phỉ Nhi tiến lên một bước, ‘ tính ’ áp bách Tuyết Vi ‘ bức ’ vào bên trong một cái ‘ tử lộ ’.
Đối mặt cục diện trước mắt ‘ trước lang sau hổ ’, Tuyết Vi nhìn nhìn Tuyết Phỉ Nhi, lại quét mắt Dạ Phi Nhã Lệ, ngay sau đó đôi mắt trầm xuống, bám vào người, ở bên tai Tuyết Phỉ Nhi thấp giọng nói: “Tuyết Phỉ Nhi, chị nhớ kỹ, em có thể triệu chị tới bên người Hoàng Phủ Minh, cũng sẽ có thủ đoạn phế bỏ chị. Nên an phận một chút…… Là chị!!!”
Tượng trưng cho tuyên ngôn ‘ nữ ’ vương rơi xuống, cằm Tuyết Vi khẽ nhếch, tức khắc liền dẫm khí thế trên người Tuyết Phỉ Nhi dưới chân, nghiền gắt gao!!
“Đi trước, Bác gái Hoàng Phủ……” Tuyết Vi ưu nhã cúi người, thời khắc cùng Dạ Phi Nhã Lệ cáo biệt đó, khóe miệng cô như ẩn như hiện xẹt qua một tia độ cung quỷ dị ……
Nhìn bóng dáng Tuyết Vi rời đi, đôi nắm tay của Tuyết Phỉ Nhi gắt gao nắm chặt.
Lúc này, ngay cả Dạ Phi Nhã Lệ đều không thể tiếp tục làm bộ thong dong bình tĩnh, làm sao bà nhìn không ra lúc Tuyết Vi gần đi nở nụ cười quỷ dị chiêu cáo cái gì?
“Phỉ Nhi, Tuyết Vi mới vừa cùng cháu lặng lẽ nói gì đó?”
“Hừ!! Cô ta Nói với cháu, cô ta có bản lĩnh có thể phế bỏ cháu. Cháu cũng không tin, có Bác Hoàng Phủ và Bác gái Hoàng Phủ ở đây, cô ta sẽ làm được chuyện này?! Quả thực là khẩu xuất cuồng ngôn!!”
Tuyết Phỉ Nhi càng nghĩ càng không cam lòng, Tuyết Vi có bản lĩnh gì, lại Vĩnh viễn dường như cao nhân, bất quá chính là một con gái riêng của Nhà họ Tuyết bọn họ thôi!
“Ha hả, yên tâm đi. Phỉ Nhi, bác thích cháu như vậy, bác cũng cùng mẹ cháu có ‘ giao ’ tình, tự nhiên sẽ bảo vệ cháu chu toàn.” Thơ_Thơ_ddlqd
“vâng, có những lời này của bác gái cháu liền an tâm rồi. Phỉ Nhi đi về trước thu dọn đồ vật.”
“Đi thôi.”
Mặt Tuyết Phỉ Nhi đầy vui mừng cáo biệt với Dạ Phi Nhã Lệ.
Đứng ở dưới màn đêm, Dạ Phi Nhã Lệ nhìn hai chị em này rời đi trên hai con đường nhỏ, cặp mắt tinh anh thoáng chốc liền tối sầm xuống: “Nhà họ Tuyết thật đúng là dưỡng một cái dao ‘ sắc ’ lợi hại, nếu biết rằng Tuyết Vi này là dao ‘ sắc ’, ta thật nên ở hai năm trước…… Liền giải quyết cô!!!”
Tiếng nỉ non ‘ âm ’ trầm rơi xuống, Dạ Phi Nhã Lệ không khỏi nhớ lại cảnh tượng lần đầu thấy Tuyết Vi.
Bà liền cảm thấy Tuyết Vi có chút quen mắt, cho đến trước đó không lâu mới nhớ tới, hóa ra hai năm trước người cùng con gái bà trách móc Dạ đúng là Tuyết Vi!!!
‘ Cộc cộc cộc……’ trở lại chỗ ở Hoàng Phủ Minh, Tuyết Vi gục cái đầu xuống bộ dáng khó xử gõ cửa phòng.
Bây giờ đã quang minh chính đại trở lại Nhà họ Hoàng Phủ, cho nên, cô cũng không có bất luận lý do gì không cùng Hoàng Phủ Minh ở cùng một chỗ. Ngẫm lại, này xem như đem cục đá đập chân mình sao?
“Tiểu thư.” Cửa phòng mở ra, nhưng người mở cửa lại là Ninh Ninh.
Tuyết Vi thực sự bị khiếp sợ…… “em??” Cô xem như phục, bản lĩnh Nhà họ Hoàng Phủ này thật đúng là lớn, cô và Hoàng Phủ Minh còn không có trở lại Nhà họ Hoàng Phủ đâu, ngược lại là Ninh Ninh nhanh trước một bước.
“Tiểu thư, tiểu thư, em nói với chị……” Ninh Ninh thần thần bí bí đẩy Tuyết Vi đến chỗ cửa: “Nhị thiếu gia từ khi trở về liền nghiêm mặt, chị…… chị cẩn thận một chút đi.”
Ai, cái này còn không cần Ninh Ninh nhắc nhở. Cô đã sớm làm tốt ‘ tư tưởng chuẩn bị ’! “ừm……” Tuyết Vi vô lực gật đầu, liền cất bước đi vào trong biệt thự……
Phòng khách to như vậy, bao phủ u lạnh. Mặt Hoàng Phủ Minh ‘ sắc lạnh ’‘ âm ’ trầm ngồi ở trên sô pha, dường như là đang chờ Tuyết Vi trở về.
Cô đi vào tim liền nhắc tới cổ họng, gia tăng hai bước, liền đi qua thang lầu.