Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 527

Vũ Đồng nhìn thấy anh trai được khen thế nên lập tức đi đút cho rùa ăn, hơn nữa con bé còn vô cùng bạo dạn, sau khi đút xong lại giơ tay ra sờ rùa.

Nhóc con hoàn toàn không sợ, quay đầu cười với người lớn, vẻ mặt như muốn được khen.

Đương nhiên mọi người sẽ chiều lòng bé con, lượt khen Vũ Đồng.

Chỉ có một mình Khả Hinh nhìn thấy rùa biển lạ hoắc thế nên có hơi sợ, đặc biệt là nhìn thấy anh trai đút cho rùa ăn. Trong phút chốc nhìn thấy dáng vẻ rùa thờ cái cổ dài dài ra ăn đồ ăn nhóc con lập tức rúc vào trong lòng mẹ.

“Khả Hinh, con có muốn đút thức ăn cho rùa không? Rùa nhỏ rất đáng yêu đấy nha, chúng không làm hại tới trẻ nhỏ đâu” Tô Thi Hàm cổ vũ con gái đang ở trong lòng.

Nhưng mà rõ ràng Khả Hinh không nhận bất kỳ sự cổ vũ nào, con bé trực tiếp rúc đầu vào trong lòng mẹ, nhìn còn không dám nhìn mấy con rùa nữa.

Nếu so sánh cá vàng và thỏ nuôi ở trong nhà, thì đáng vẻ của mấy chú rùa biển này quả thực có chênh lệch. Mà cũng không phải là kiểu đáng yêu, trẻ nhỏ sợ cũng là chuyện bình thường.

Người lớn không miễn cưỡng thế nên họ tiếp tục đi chơi trò khác.


Đi tới vòng đu quay ở trung tâm, mọi người xếp hàng đi lên.

Phương Nhã Nhàn và bà Tần nhìn từng đôi từng cặp tình nhân ở phía trước, trong phút chốc đều nghĩ tới một chuyện.

Hôm nay lúc ở sân bay, Phương Nhã Nhàn và bà Tân đã bàn bạc với nhau xong rồi, lần này ra ngoài chơi chủ yếu là vì muốn Tần Lãng và Tô Thi Hàm được trải qua một tuần trăng mật. Thế nên nhất định phải tạo nhiều không gian riêng cho hai người!

Chiếc bồn tắm lớn ở trong phòng ngủ, còn có cả hồ bơi riêng, mà phòng lại ở tầng 3 riêng biệt, thế nên rất thích hợp cho hai người trẻ có không gian yêu đương.

Mà hiện giờ vòng đu quay này cũng vậy, vòng đu quay chính là nơi rất lãng mạn. Mỗi một khoang đều là không gian riêng tư, khi đó bầu không khí rất tốt, Tần Lãng và Tô Thi Hàm nhất định sẽ có kỉ niệm đẹp đẽ.

Thế nên lúc xếp hàng, Phương Nhã Nhàn trực tiếp bế lấy đứa nhỏ, nói: “Tân Lãng, Thi Hàm, trò này mẹ thấy khá thích hợp với tuổi của cha mẹ, lát nữa bọn ta muốn ngồi đu quay với mấy đứa nhỏ”

“Thế này nhé, ông bà thông gia, lát nữa chúng ta cùng ngồi một khoang, 4 người lớn cùng 3 đứa nhỏ chắc không có vấn đề gì đâu”

“Tần Lãng, Thi Hàm, hai con ngồi riêng một khoang, một khoang mà ngồi 6 người lớn thì cảm giác khá là chật, hơn nữa nặng quá cũng nguy hiểm.”

Nghe thấy lời của Phương Nhã Nhàn, bà Tần lập tức phản ứng được, gật gật đầu tán thành: “Mẹ cũng thấy bà thông gia nói đúng, vừa nãy các con chơi vòng quay ngựa gỗ với mấy đứa nhỏ rồi, lần này để bọn ta cùng mấy đứa nhỏ củng ngồi vòng đu quay đi”

Tần Lãng và Tô Thi Hàm không có ý kiến gì với chuyện này cả, biết được ông bà muốn ở riêng với các cháu thế nên hai người họ bèn đồng ý.

Nhưng tới lúc chuẩn bị vào khoang thì Khả Hinh lại không chịu rời khỏi vòng tay của Tô Thi Hàm, mấy người Phương Nhã Nhàn muốn bế cô bé thế nhưng con bé cứ ôm chặt lấy cổ mẹ.

Tô Thi Hàm nói: "Chắc vừa nãy Khả Hinh bị rùa biển dọa sợ rồi, vậy cứ để con bé cùng con và Tần Lãng ngồ một khoang đi. Cha mẹ, hai người ngồi cùng Huyện Huyện và Vũ Đồng là được rồi”

Có đứa nhỏ cùng ngồi vòng đu quay thì không khí sẽ không lãng mạn nữa rồi!


Nhưng mà, Khả Hinh lại không chịu đi cùng bọn họ, bà Tân và Phương Nhã Nhàn nhìn đối phương một cái, chỉ có thể bất lực mà đồng ý.

Sau khi ngồi vào trong, Tô Thi Hàm nghỉ hoặc hỏi Tân Lãng: “Tân Lãng à, anh có thấy hình như hôm nay cha mẹ có gì đó là lạ không?”

Tần Lãng bế con gái cười cười nói: "Bọn họ luôn muốn tạo không gian riêng cho chúng ta, anh nghĩ bởi vì mẹ nói chuyện mang thai con thứ hai với em, muốn chúng ta nhân cơ hội đi du lịch này bồi dưỡng tình cảm”

Tô Thi Hàm nghe vậy thì bật cười: “Mẹ em đúng thật là.. chắc bọn họ bàn bạc xong hết rồi. Em nói mà, tại sao hôm nay hai mẹ của chúng ta cứ dùng ánh mắt ra hiệu cho nhau như thế, hơn nữa còn kẻ xướng người họa nữa chứ”

“Bọn họ đã đưa Huyên Huyên và Vũ Đồng đi rồi, Thi Hàm à, chúng ta cũng đừng lãng phí tâm ý của hai mẹ” Tần Lãng nói.

Tô Thi Hàm nghe vậy trong tức khắc mím môi, lúc này vòng đu quanh đã bắt đầu đi lên trên cao, trong không gian nhỏ bé kín đáo này bầu không khí trở nên nóng hơn.

Lúc này Khả Hinh ở trong lòng Tân Lãng đột nhiên a a kêu lên, lại còn đưa tay chỉ ra bên ngoài.

Tô Thi Hàm thuận theo tay con gái nhìn ra ngoài, cô nhìn thấy cảnh tượng đẹp đế khiến người ta phải kinh ngạc.

Vòng đu quay đã lên trên cao, có thể nhìn thấy toàn bộ cảnh đẹp, bầu trời cao trong xanh, biển lớn xanh thẳm, trời và nước cùng một màu, quả thực cảnh tượng vô cùng đẹp đẽ!


Mặt trời ở xa xa đang dần dần lặn xuống dưới biển, còn một nửa ở trên mặt biển, ánh sáng đỏ đỏ của mặt trời in lên mặt biến, đẹp như một bức tranh sơn đầu khiến người ta cảm thấy mãn nhãn.

Tô Thi Hàm không kìm được nói: “Đẹp quá!”

Khả Hinh bị bất ngờ với cảnh đẹp trước mặt, mặc dù còn nhỏ chưa quá rõ ràng về khái niệm xấu đẹp. Nhưng mà nhìn thấy cảnh đẹp tự nhiên như vậy thì phản ứng bản năng của người lớn và trẻ nhỏ đều giốngnhau.

Lúc này vòng đu quay đần dần lên tới điểm cao nhất, sau khi Tân Lãng nhìn thấy hết cảnh đẹp ở xung quanh thì quay đầu qua nhìn người ở bên cạnh.

Con gái ở trong lòng, vợ ở bên cạnh, dưới chân là phong cảnh đẹp đẽ, loại cảm giác này quá đỗi tốt đẹp.

Tan Lãng đưa Khả Hinh sang tay trái của mình, tay phải ôm lấy bờ vai Tô Thi Hàm, khẽ kéo cô vào lòng sau đó cúi đầu hôn lên bờ môi cô.

Thời khắc này, trừ việc hôn cô, Tân Lãng cũng không nghĩ ra được việc nào thích hợp hơn để làm nữa.

Bình Luận (0)
Comment