Omega Gả Vào Nhà Quyền Quý

Chương 83

"Gì cơ?"

Kỳ Hách Diễn sững người. Dường như hắn không thể hiểu nổi những lời Bạch Khởi vừa nói. Alpha thở ngày càng gấp, nếu lắng nghe kỹ còn có thể nhận ra hơi thở đã rối loạn. Hắn muốn nắm lấy tay Bạch Khởi nhưng lại không dám chạm vào: "Ý em là gì vậy, Tiểu Khởi?"

"Ý trên mặt chữ." Bạch Khởi quay đầu đi, không muốn nhìn vào mắt hắn, giọng nói cũng lạnh hẳn: "Bởi vì em thấy như vậy quá mệt mỏi. Ôn Ôn hiện đang bệnh, cần người chăm sóc. Mà em thì không có kinh nghiệm chăm trẻ con."

Cậu vừa dứt lời, Ôn Ôn liền bật khóc. Tiếng khóc khàn cả giọng khiến tim Bạch Khởi chợt thắt lại: "Sao con lại khóc thế?"

Kỳ Hách Diễn vẫn giữ được bình tĩnh, lập tức đứng dậy bế lấy Ôn Ôn, rất nhanh đã hiểu lý do. Alpha cười khổ: "Con ị rồi."

Bạch Khởi sững lại, khẽ thở dài một hơi: "Thì ra là vậy... làm em hết hồn."

"Lấy giúp anh chậu nước, anh thay tã cho con."

Kỳ Hách Diễn mỉm cười với Bạch Khởi. Omega chỉ "Ừm" một tiếng khô khốc rồi quay người đi lên lầu. Vừa vào đến phòng ngủ chính, cậu đã cảm nhận được một cảm giác lạ lẫm. Trước kia căn phòng này rất trống trải, ngay cả lúc Bạch Khởi từng sống ở đây cũng không buồn trang trí, phần lớn thời gian đều ở phòng khách.

Nhưng lần này trở lại... trong phòng đã có thêm rất nhiều đồ của trẻ em, bầu không khí cũng trở nên ấm cúng hơn. Bạch Khởi chỉ liếc sơ qua đã lập tức lấy chậu nước dành riêng cho Ôn Ôn. Trong phòng tắm cũng chất đầy đồ dùng cho bé.

Kỳ Hách Diễn thực sự rất quan tâm đến Ôn Ôn.

Như vậy... cũng tốt.

"Em tới rồi."

Bạch Khởi thu lại tâm trạng, vội vàng chạy xuống lầu. Vừa thấy cậu, Kỳ Hách Diễn liền lên tiếng ngăn lại: "Chậm một chút, coi chừng té!"

Omega bị lời hắn làm khựng lại một nhịp, cậu "A..." một tiếng, hơi do dự rồi cũng giảm tốc độ: "Được rồi."

Cậu đặt chậu nước xuống trước mặt Kỳ Hách Diễn, lặng lẽ nhìn alpha thuần thục rửa mông cho Ôn Ôn, hoàn toàn không hề tỏ vẻ chê bai mùi khó chịu.

"Anh giỏi thật đó." Bạch Khởi không hề châm biếm, cậu thực sự thấy nể phục. Omega dựa vào ghế sofa, và giây tiếp theo, đứa trẻ thơm tho sạch sẽ đã được đặt vào lòng cậu.

Trời ạ.

Bạch Khởi luống cuống bế lấy Ôn Ôn. Mái tóc cậu bị bé túm lấy, nhưng nhanh chóng buông ra. Gương mặt omega không khỏi dịu lại: "Bé con, ba là ba Khởi đây."

Ôn Ôn không nói gì, chỉ mỉm cười với Bạch Khởi, đôi mắt không rời khỏi cậu.

"Anh giỏi chăm con thật đấy, không ngờ luôn, trách nhiệm quá." Bạch Khởi vô thức chuyển đề tài sang đứa bé, rõ ràng không muốn bàn về quan hệ giữa hai người.

Nhưng alpha lại hiểu sai ý cậu, tưởng rằng Bạch Khởi cảm thấy hắn chỉ tập trung vào đứa trẻ.

Kỳ Hách Diễn lập tức cuống lên, không kịp nghĩ ngợi, mạnh dạn nắm lấy tay Bạch Khởi: "Bởi vì anh thích em, nên anh mới đối xử tốt với Ôn Ôn."

"Hửm?"

Bạch Khởi không hiểu tại sao Kỳ Hách Diễn lại nói những lời này, cậu chỉ đáp: "Em biết rồi."

"Nếu không phải do em sinh ra, anh sẽ chẳng thèm liếc nhìn. Thằng bé rất giống em."

"Tự nhiên anh nói những chuyện này làm gì?"

Bạch Khởi lúng túng rút tay ra: "Em biết rồi mà—"

"Tiểu Khởi, với anh, em vĩnh viễn là người quan trọng nhất. Anh... sẽ cố gắng trở thành người mà em mong muốn."

Kỳ Hách Diễn áp má vào tay Bạch Khởi, ánh mắt tràn đầy lưu luyến:

"Cho đến khi em bằng lòng một lần nữa chấp nhận anh."

Bình Luận (0)
Comment