Omega Gả Vào Nhà Quyền Quý

Chương 86

"Vậy thì anh thật giỏi đấy."

Bạch Khởi liếc nhìn Kỳ Hách Diễn một cái, sau đó quay người tiếp tục luyện bắn súng: "Làm lính bắn tỉa chắc cực khổ lắm nhỉ."

Kỳ Hách Diễn đứng bên cạnh nhìn cậu, giọng alpha dịu dàng: "Thật ra thì vị trí nào cũng khổ cả."

"Ừm."

Giữa tiếng súng vang lên, Bạch Khởi nâng cao giọng: "Hy vọng thầy giỏi dạy trò giỏi, em có thể học được bản lĩnh thực sự từ anh."

Kỳ Hách Diễn nghe vậy không nhịn được mà khẽ mỉm cười, anh gật đầu mạnh mẽ: "Anh sẽ dốc toàn lực để dạy em."

Bạch Khởi cho anh hai tháng... so với việc tự trách bản thân, chi bằng tận hưởng thật tốt...

Tận hưởng khoảng thời gian mà họ vẫn còn bên nhau.

...

Thời tiết ngày càng nóng hơn, điều hòa trong hoàng cung gần như không tắt ngày đêm, nhưng Bạch Khởi cảm thấy như vậy không ổn, cậu sắp thành tượng băng với Ôn Ôn rồi, thổi quá nhiều cũng không tốt cho sức khỏe.

"Anh ơi, bây giờ Ôn Ôn có thể đi bơi được chưa?"

Ôn Ôn đã sắp năm tháng, đã biết nhận người. Mỗi ngày thấy Kỳ Hách Diễn về liền "ư ư a a", alpha ôm một lúc lại vươn tay muốn Bạch Khởi bế.

"Có thể rồi, chỉ cần chú ý một chút là được."

Bạch Khởi giữ lại người bảo mẫu chăm trẻ, một beta khá tận tâm, giúp đỡ trông Ôn Ôn cũng giảm bớt được áp lực cho cậu.

Beta trông thật thà, nụ cười cũng khiến người khác dễ có thiện cảm: "Tôi đi chuẩn bị đồ ngay đây."

"Ừ."

Bạch Khởi bế Ôn Ôn ra ngoài, che nắng rồi nhanh chân dẫn bé đi. Phía sau có một phòng bơi, nước đã được thay, chỉ cần chờ beta mang đồ đến là có thể xuống nước.

Omega đã thay xong đồ bơi, cậu cũng đã mua cho Ôn Ôn một bộ đồ bơi nhỏ xinh. Ban đầu tính đợi thêm thời gian nữa mới cho bé xuống nước, nhưng hôm nay nóng quá, lòng cậu cũng rạo rực không yên.

"Ba dẫn con đi chơi nước nha!"

Nụ cười trên mặt Bạch Khởi không thể giấu được. Bộ đồ bơi của cậu rất đơn giản, chỉ là loại hai mảnh cơ bản, nhưng vừa xuống nước đã ôm sát vào cơ thể. Omega thở ra một hơi, đặt phao bơi xuống nước, rồi nhận Ôn Ôn từ tay bảo mẫu: "Ôn Ôn của ba có sợ không nào?"

Ban đầu Ôn Ôn hơi căng thẳng, tay chân co rúm lại, nhưng rất nhanh sau đó bé đã thư giãn, vẫy vùng không ngừng trong nước.

Omega nằm sấp bên thành bể, ánh mắt dịu dàng dừng lại trên người Ôn Ôn. Cậu có chút mệt, nhưng vẫn cố gắng gượng, định một lát nữa sẽ bế bé lên.

Cũng chính vì thể trạng không tốt nên cậu không để ý bảo mẫu đã đi ra ngoài, cũng không chú ý có người khác xuống nước.

"Mệt rồi sao?"

Hơi thở ấm áp phả lên sau lưng, Bạch Khởi bị alpha ôm lấy, cả người cậu run lên. Không cần quay đầu cũng biết là ai: "Anh... sao lại về rồi?"

Bạch Khởi không giãy giụa, chỉ đưa tay ôm lấy Ôn Ôn, cụp mắt xuống: "Thả em ra."

"Ôm một lát thôi được không?" Kỳ Hách Diễn nhỏ giọng cầu xin bên tai cậu, "Chỉ một lát thôi."

"Không muốn."

Bạch Khởi cảm thấy tai mình ngứa ngáy, khẽ rên một tiếng, rồi bảo bảo mẫu ôm Ôn Ôn ra trước. Omega quay đầu nhìn anh: "Sao anh lại về?"

"Nhớ hai người."

Kỳ Hách Diễn nói thật lòng. Anh nắm tay Bạch Khởi, thở dài: "Không lừa em, không có chuyện gì là anh về liền."

"Nhưng mà——"

Bạch Khởi nhíu mày, siết chặt tay anh, ánh mắt có phần né tránh:

"Anh... đang chạm vào em đấy——"

Bình Luận (0)
Comment