Furry một bước chân run rẩy bước ra ngoài, chỉ thấy phía trước mặt không xa, cánh cổng lớn ra vào vẫn đóng yên như cũ. Ánh mắt lướt nhìn về phía kế bên, chú chó xám Nick vẫn đang yên lành gặm nhấm lấy thanh xương cốt bữa tối của mình. Mọi chuyện nhìn qua vẫn rất yên ổn. Hoàn toàn không có bất kì vấn đề gì rắc rối xảy ra. - Chết tiệt! Vậy mà thật bị con chó này hù doạ~
Miệng tuy nói như vậy, thế nhưng Furry thật tình đã không muốn tiếp tục quan tâm chuyện con chó vừa béo lại vừa lười kia tại sao phải đột nhiên lên tiếng sủa kì quặc đến như thế. Hắn giờ chỉ muốn quay người ngay vào trong phòng, tiếp tục xem trình diễn cat walk người mẫu mặc nội y- chương trình yêu thích của mình đi thôi.
Đang lúc Furry định quay người rời đi, ánh sáng đèn pin trên tay hắn ta, vậy mà trong lúc vô tình liền loang loáng lướt ngang qua trên mặt đất phía trước cổng lớn. Furry cả người không khỏi đột nhiên đứng sững lại! Nuốt nuốt nước bọt đánh ực một cái. Thật sự là không thể nào tin tưởng vào thứ hai mắt mình đang nhìn thấy hiện giờ. Bước chân... theo lẽ tự nhiên, lững thững đi tới gần cánh cổng lớn đang đóng chặt lối ra vào toà nhà. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào thứ đồ đạc đang nằm im lìm trên mặt đất không rời kia.
Đó là một chiếc túi đồ thật to! Hở miệng! Và quan trọng nhất là bên trong nó chứa đựng sáng loè loè toàn beri cùng giấy bạc mệnh giá lớn!!! Đứng ở tận vị trí của Furry hiện giờ cũng có thể nhìn thấy rõ.
Moá nó cái meo meo!!! Chẳng lẽ là tiền từ trên trời rơi xuống không thành???
Lý trí mách bảo cho Furry rằng không nên đi tới gần! Đây thực sự là một trò đùa không nên có thật. Ai mà lại làm rơi túi tiền lớn đến như vậy ngay ở trước cổng của căn biệt thự này chứ???
Lý trí là vậy! Thế nhưng bản năng ấy mà... Nhìn một đống tiền cỡ 100 vạn beri đang sáng ngời ngời nằm ở trước mắt mình. Furry thật có chút không nhẫn nhịn được kích động trong nội tâm. "Đừng tin! Tiền bạc là ma quỷ!!! Chỉ có ma quỷ mới tự dưng hoá ra được tiền bạc!!!"
Trong lúc hoảng nhiên, Furry bản thân liền không khỏi mở miệng lẩm bẩm ra những câu vô nghĩa để xoa dịu đi sự kích động cùng ngờ vực của mình.
Chuyện này cũng giống như bạn đang đi trên đường cái Hà Nội, lại đột nhiên phát hiện ra một... sấp tiền dày đặc ít cũng phải cỡ 10 triệu... đang đặt nằm vắt vẻo im lìm, ngay giữa... một trạc cây thấp lùn ven lề đường. Dù lý trí cho biết điều này là rất không thể tưởng tượng nổi. Là rất không đúng!!! Là rất hố cha, hố mẹ, hố cỡ ông nội!!! Thế nhưng... chẳng lẽ còn thật sự thờ ơ không động lòng??? Không cả dám chạy đi đến nhặt lên??? Không cả dám chạy đi đến để kiểm tra hay sao???
Nguy hiểm thường thường đi liền với hồi báo cao nếu có thể bước qua!!!
Furry... cũng chính là bởi vì như thế, cả người đã kích động đến phát run, nhanh chân chạy đi tới mở cửa lớn đi rồi.
"Cái XXX đấy!!! Nơi đây là ngay trước cổng biệt thự nơi ở của quý tộc thiên long nhân. Chẳng lẽ còn có kẻ nào ăn gan chó,... dám đến đây xía vào gây sự hay sao???
Xin đừng đùa! Chuyện cười này chẳng vui một chút nào~"
Trong lòng là như vậy tự mình đinh ninh, cánh cổng được mở ra, Furry thậm chí theo bản năng dùng đèn pin quét qua bốn phía một cái.
"Cũng không có ai. Thực sự chỉ là chính mình nghĩ nhiều~"
An lòng! Furry đã không còn gì chần chừ, nhanh chân bước tới trước muốn nhặt lên túi tiền lớn đang đặt ở trên mặt đất kia.
Ấy thế nhưng, ngay lúc Furry bất chấp cơ thể to béo ục ịch của bản thân, miễn cưỡng làm ra một loại động tác độ khó cực kì cao là cúi người xuống nhặt đồ....
Túi tiền kia... Thế mà chạy!!!
Giật nảy mình! Furry bước chân vội bước lên đuổi theo. Ngay khi đến nơi liền nhanh chóng cúi người, muốn một lần nữa nhặt lên túi tiền.
Chỉ khổ nỗi! Ngay khi bàn tay của Furry sắp sửa tóm lấy túi tiền ấy...
Túi tiền... Thế mà lại chạy!!!
"Nó chạy nhanh như chó ấy!!!"
Furry quả thật đã muốn hộc máu vì giận.
"Cái... Cơm con mẹ nấu???
Thật sự chạy!!! Lại còn thực sự có thể chạy???"
Nhìn trước mắt vẫn như cũ, còn cách mình cỡ tầm 3m xa túi tiền, Furry bản năng thậm chí đã cho rằng mình đang bị hoa mắt. Đang bị mắc chứng hoang tưởng. Là đang nằm mơ á!!! Túi tiền cái gì tất thảy chỉ là ảo ảnh không có thật và vân vân. - Ai? Là ai đang trêu chọc ta???
Trong lòng sực tỉnh, hắn ta theo bản năng liền hô to lên. Đèn pin cầm trên tay đảo loạn xạ.
Nhưng tiếc! Ngoại trừ túi tiền to đuỳnh đặt ở ngay trước mặt kia... liền đã không còn thứ gì khác bên ngoài ngoài.
Cái này... Để làm sao Furry nỡ lòng quay người bỏ đi.
Thậm chí dù cho bây giờ có người nói cho Furry biết đây chỉ là một trò chơi, là có người đang lấy hắn ra làm đối tượng trêu đùa!!!
Cắn răng nghiến lợi...!!! Furry liền muốn bất chấp rồi. Đã không có ai xuất hiện...! Đã không phải là ảo ảnh! Đã không có nguy hiểm!!! Vậy chỉ cần hắn thành công tóm được túi tiền chết tiệt kia rồi nhanh chân chạy trở về, vậy thì... "ngải cứu". Tiền chắc chắn sẽ thuộc về tay hắn đấy. Đã không có ai có thể cướp được nó rời đi.
Trên hết là... Hắn ta cũng thật không tin mình chẳng lẽ còn không đuổi bắt được một túi tiền không chừng.
Kết quả, chỉ thấy Furry hơi làm động tác xoay người, ra vẻ có ý định muốn rời đi, từ bỏ đuổi theo. Tiếp sau đó nhưng trong chớp nhoáng liền dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, giật nảy mình quay trở lại, giống như võ sĩ su mô, rầm rầm rầm chạy tới bên cạnh túi tiền. Cả người đột nhiên nhảy bật lên rồi vồ xuống như chụp ếch! "Xem mày còn chạy đi đâu!!!"
Trong lòng Furry đang gào hét lên.
Chỉ gặp túi tiền kia thật sự bị động tác giả vừa rồi của hắn đánh lừa, đợi cho đến khi Furry đã gần sát tới nơi mới vội vàng bị hù doạ sợ định bỏ chạy. Lần này vậy nhưng còn muốn bay vút lên trời!!!
Thế nhưng đối mặt với đột nhiên ra tay bất ngờ cùng tốc độ hành động cực kì tăng cao của Furry mà nói... Túi tiền kia muốn bỏ chạy đã là không thể nào.
Túi tiền lớn... cuối cùng vẫn là bị Furry giang hai tay, giật mạnh từ trên không trung, đè xuống đất.
- Bắt được mày rồi á!!!
Đây là Furry giọng mừng rỡ như điên.
- A...!!!!
Đây là giọng thét lên kinh hoảng của một cô gái nào đó vang lên từ trên không trung.
- Rầm!!!... Ai ui đau~
Và cuối cùng là tiếng va chạm đánh rầm, cơ thể to lớn của Furry ngã úp xấp xuống mặt đất. Tóm được tiền... Nhưng cú ngã này cũng thật moá nó đủ đau đớn tê tái người đó a.
Chỉ là vượt qua nỗi đau thể xác được mấy giây sau, Furry cũng đã vô cùng hối hận về hành động xốc nổi của bản thân mình. Bởi lẽ...
- Lộp bộp...!!!
Tiếng đế giày nhảy từ trên cao xuống va chạm với nền đất vang lên. Một âm thanh trầm giọng nam giới cùng tròn tròn giống như họng súng dí sát vào đầu làm cho dù đau cũng vui vẻ vì vừa tóm được túi tiền Furry, sau lưng lạnh buốt. Cả người thoáng cái như rơi vào trong hầm băng vô bờ. - Làm rất tốt anh béo! Thế nhưng hiện tại xin hãy giữ im lặng một chút. Nếu như... anh không muốn bị một súng bắn bể đầu.
- Hoặc nếu anh thực sự muốn thử xem? Tôi cũng không ngại nếu thiếu mất một viên đạn thôi đâu.
Nhếch mép cười cười. Vừa từ trên lan can tầng hai nhảy xuống Lăng, một tay dí súng vào đầu Furry, tay kia ra dấu cho tương tự vừa mới ném đi cần câu cá nhảy xuống Anna tiến tới gần trói người lại. Cũng chính là công việc mà trước đó cô nàng đã quen làm không biết bao nhiêu lần trong tối nay. "Rất tốt! Đã tiến gần hơn tới chỗ Hancock một bước dài. Rất nhanh liền có thể gặp nhau." Lăng vẻ mặt hiện rõ nét hài lòng. Cậu đã nhìn thấy ánh sáng thành công sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này. Đã rất gần...!!! ...
5 phút sau đó, bên trong căn phòng nhỏ của bảo vệ cạnh cổng, ti vi vẫn như cũ chiếu lên thế nhưng người cũng đã thay đổi khác rồi.
Sau khi thành công dẫn dụ và tiêu diệt gọn được đã không biết tên thứ mấy bảo vệ trong ngày hôm nay (anh ấy sắp thành thợ săn bảo vệ), nhận được chỉ dẫn đường đi của Furry, Lăng và Anna hiện tại chính đang ở nơi đây thay đổi lại trang phục trở thành quần áo bảo vệ người làm trong biệt thự. Tiếp sau đó thế nhưng sẽ phải tiến hành công việc nguy hiểm nhất, mọi thứ nhất định không thể lơ là. - Đã xong chưa?
Lăng nhỏ tiếng nói vọng vào trong gian phòng, trước đó cậu thế nhưng để lại nguyên cả không gian cho Anna tự do thay đổi lại quần áo. Tuy rằng chỉ là muốn phủ thêm quần áo bảo vệ lên người mà thôi, thế nhưng cử chỉ lịch sự một cách vô tình này của Lăng cũng lấy được Anna không ít hảo cảm. "Hừm! Tên khốn kiếp này cũng không quá tệ hại như mình nghĩ~". Anna trong lòng khi đó là như thế thầm nhủ.
- Vâng! Đã xong rồi!
Cánh cửa mở ra, thay đổi một thân trang phục bảo vệ Anna lập tức hiện ra trước mắt Lăng. Nhìn nhìn mà cậu chàng không khỏi có chút sững sờ.
Chỉ thấy Anna lúc này đã thay đổi đi trang phục hầu gái bó sát rườm rà và cũng không đẹp đẽ gì nhiều khi trước. Thay vào đó là quần áo nam giới bảo vệ thông thường cùng một chiếc mũ nồi thu lại tóc trên đỉnh đầu. Chỉ có điều có lẽ là trang phục của Furry thật sự rộng quá cỡ so với thân thể của Anna, cộng thêm với việc con gái mặc bộ đồ nam giới thường sẽ mang theo một hương vị khác...
Nhìn dù cho đã sắn lên rồi bó lại ống tay áo cùng quần vẫn như cũ có chút rộng thùng thình. Một vẻ mỹ nhân lười biếng sắc vị không khỏi hiện ra trên người Anna.
Trước đó Lăng thật ra không phải không biết Anna rất đẹp. Da trắng, môi son, tóc mun đen huyền. Ngũ quan tinh xảo, thân hình đầy đặn nõn nà. Đưa vào trong thế giới thực, tuy không đến nỗi hoa hậu thế giới cấp bậc, minh tinh các kiểu. Thế nhưng cỡ hoa hậu của trường, hoa hậu giảng đường, người đẹp ăn ảnh tạp chí lớn cái gì cũng đã là rất dư thừa rồi. Mà như vậy vẻ đẹp đối với kinh nghiệm tình trường hiếm hoi như lá... mùa đông của Lăng mà nói?
Đó cũng đã là rất cao, rất hoành tránh một loại cấp bậc vẻ đẹp vậy.
Rất hấp dẫn một cô gái trẻ tuổi !!!
Cỡ này ở ngoài đời sợ rằng Lăng còn không có cả lá gan tới gần để bắt chuyện cũng không biết chừng.
Thế nhưng bởi vì ở trong trụ sở giải trí kia Lăng từng gặp phải không ít trang phục người hầu gái các loại, tình thế đối mặt vẫn luôn là ở trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc. Quả thực không có thời gian đi chú ý tới ngoại hình người khác quá nhiều. Đánh giá Anna khi đó cũng chỉ đơn giản là hai chữ "Xinh đẹp" mà thôi. Không có giống như bây giờ, cấp độ đã lên tới... "Rất xinh đẹp" ba chữ!!!
Ừ? Xin hãy tha lỗi cho Lăng "từ nghèo". Xếp hạng cấp bậc đánh giá cho con gái đã chỉ có thể giản đơn dùng số lượng từ như vậy để hình dung.
Nói chung! Hiện tại liền không giống với lúc trước. Không nói tới chuyện hai người bọn họ liên tục hành động hợp tác với nhau cực kì ăn ý ra, biết rõ được thân thế của Anna cũng như sự thiện lương trong lòng của cô gái này...
Lăng đột nhiên có chút buồn buồn không nỡ!
Hai người bọn họ chung quy liền không phải là người của cùng một thế giới. Làm xong nhiệm vụ ở nơi đây, dù cho thất bại hay thành công, Lăng sợ rằng cũng sẽ không bao giờ nữa... Có thể gặp lại được đối phương rồi. - Làm sao vậy??? Tôi ăn mặc trang phục này rất khó coi sao?
Đối mặt với cái nhìn chằm chằm của Lăng, Anna khuôn mặt tự dưng cũng có chút đỏ ửng xấu hổ lên.
Ừ? Lần này thật sự là bản năng xấu hổ đỏ mặt, mà không phải là giống như lần đầu tiên gặp mặt nơi hành lang, bởi vì sợ thốt ra tiếng động làm Lăng phát hiện mà nít thở tới mặt đỏ bừng.
Dù sao nói gì thì nói, kể từ lúc đi theo Lăng rời khỏi sân đấu thú trường trở đi, hai người bọn họ thế nhưng hợp tác với nhau làm ra không ít chuyện "động trời" đấy. Hơn nữa việc mà bọn họ sắp sửa làm ra... Tất cả những thứ này đối với một cô gái sống mười mấy năm tầm thường như Anna mà nói...
Ngày hôm nay mọi chuyện trải qua thật y như là mơ!!! Thật quá ư kích thích sợ!!!
Cô ấy giờ này phút này, quả thực đã giống như bé gái nghiện kẹo. Chỉ muốn không ngừng từ bên cạnh Lăng đòi nhận lấy quà và thưởng thích cảm giác kích động lúc mở ra mộy cái lại một cái bí ẩn bên trong hộp. Đối với cảm nhận của Lăng về bản thân mình, lẽ dĩ nhiên cũng bởi vì thế mà tương đương chú ý đấy. - Hừm!... Cũng không có gì~ Chỉ là đột nhiên phát hiện cô cũng rất đẹp mà thôi.
Lăng có chút không có ý tứ, vô thức liền mở ra lời tán tỉnh.
- Hừm!... Thật sự???
Anna theo bản năng liền ngạc nhiên hỏi lại. Nói xong, vẻ mặt vậy nhưng càng thêm hồng thấu.
Nhìn ngon ngọt mọng nước như trái mật đào. Lăng quả thật muốn đi ngay lên cắn lấy một miếng.
- Dĩ nhiên! Phải biết tôi thế nhưng chưa từng nói dối trước mặt phụ nữ bao giờ.
Cậu chàng mặt dày tự thiếp vàng lên người đảm bảo.
- So với cô nàng Hancock mà anh kể tới kia thì ai xinh đẹp hơn?
Anna xuất kì đặt ra câu hỏi khó. Ánh mắt thậm chí còn mang theo đầy vẻ mong mỏi nhìn về.
Lăng: "............."
"Moá nó!!! Ai có thể nói cho ta biết tại sao lại tự dưng lại lôi Hancock ra nói chuyện ở đây không???"
Lăng trong lòng quả thực đang ầm ĩ gào thét lên.
Dù chưa từng chính mắt gặp mặt qua Hancock, có điều ấy mà... Dù sao trong nguyên tác cũng đã nói tới Hancock chính là một trong hai người phụ nữ đẹp nhất hải dương. Bất kể thế nào mà nói, Anna lấy Hancock ra làm so sánh, dù cho là đối phương còn nhỏ tuổi, còn chưa cả sử dụng trái ác quỷ vân vân. Anna khả năng chiến thắng sợ rằng vẫn là "treo"~ Không ăn thua!!!
Thế nhưng sự thật dù cho có là như vậy. Lăng cũng không thể chỉ vì một cô nàng chưa từng gặp mặt liền đi đắc tội hiện tại chỗ dựa trụ cột, cộng sự không thể thiếu, cô gái mà mình đang có hảo cảm ngay trước mắt này đi.
Chỉ là vừa mới thề thốt trước mặt đối phương bản thân không bao giờ nói dối trước phụ nữ...vv. Mấy giây sau liền không làm được! Cái này... Có chút mất mặt nhau à nha??? Thật không phù hợp phong cách của Trọng Lăng ca bao lâu nay.
Ngẫm nghĩ trong giây lát, Lăng rất nhanh liền tìm ra câu trả lời thích hợp cho mình.
Kết quả cũng không có gì ngoài ý muốn của mọi người.
- Tất nhiên là cô xinh đẹp hơn.
- Hừm? Tôi thề, cô quả thật chính là người phụ nữ đẹp nhất hải dương mà tôi từng thấy!!!
"Dù sao trong những cô nàng mà tôi gặp mặt ở thế giới này cho tới bây giờ cũng chính cô là người đẹp nhất thật. Còn về Hancock, tôi thế nhưng còn chưa có nhìn thấy mặt mày đây! Bởi vậy không so sáng~" Lăng trong lòng không khỏi âm thầm bổ sung. - Thật vậy sao???
Anna mắt cười híp lại như ánh trăng rằm. Nhìn qua giống như rất vui vẻ.
- Dĩ nhiên! Tôi không phải đã nói mình chưa từng nói dối trước mặt phụ nữ hay sao. Cô phải tin tưởng vào nhân cách của tôi chứ.
Bề ngoài thề thốt xác nhận, trong lòng thế nhưng mà...
"Khửa khửa khửa...!!! Anh ấy cũng thật là thông minh. Anh phục anh quá!!!" Lăng trong lòng đắc ý nghĩ.
- Hừm? Thôi đừng nói chuyện tào lao nữa. Nếu như cô đã thay đồ xong rồi vậy chúng ta liền đi đi thôi.
- Nhớ chú ý đi gần vào tôi đấy. Nhanh tay lẹ mắt một chút. Nếu lỡ xui xẻo mà chết mất xác ở bên trong vậy cũng đừng có mà trách tôi không nói trước.
Trong lòng tuy rằng khoái chí muốn bật cười, thế nhưng biết rõ nói nhiều tất có hớ, Lăng rất nhanh liền làm vẻ mặt trầm giọng nói chuyện.
- Hừm?... Tôi đã biết. Tôi sẽ tự mình bảo vệ tốt chính mình.
Đối với thái độ biến hoá của cậu chàng, Anna giống như cũng không hề phát giác. Nghe Lăng nhắc nhở xong liền nghiêm túc gật gật đầu xác nhận.
Hai người bọn họ liền như thế nhanh chân di chuyển trong bóng đêm tiến về phía cửa vào bên trong của biệt thự. Tiếp sau đó cả hai có thể thuận theo đã từng chỉ dẫn bản đồ của tên bảo vệ Furry khi trước để tiến tới ngục giam nô lệ dưới tầng hầm sau toà nhà cứu người.
Còn một nhân vật khác đã từng canh gác ở nơi đây- chú chó xám Nick, đã sớm bị trước kia Lăng ném vào bánh bao trộn thuốc mê làm cho ngủ lăn ra rồi.
Hiện tại! Đã không ai có thể cản trở việc Lăng tiến vào biệt thự nữa.
Thời gian kết thúc nhiệm vụ giờ chỉ còn lại 20h 31 phút 50 giây. Nhiệm vụ đã có đột phá bước tiến triển.
....
Kết thúc chương 20.
Xin hãy đọc bản gốc truyện tại trang Truyencv.com để ủng hộ tác giả.