Edit: kaylee
Diệp Loan lạnh lùng nhìn Cố Nhược Vân, trong mắt chứa một chút trào phúng, hiển nhiên không có để đối phương vào mắt.
"Ta ngược lại muốn nhìn, ngươi có cái năng lực gì, hóa Long Nguyệt Đế quốc ta đây thành bình địa."
Cố Nhược Vân nhàn nhạt nhìn Diệp Loan, chậm rãi đếm sổ...
Ầm!
Lực lượng cường đại từ quanh thân của nàng khuếch tán ra, giống như một ngọn gió lớn quay chung quanh nàng, ở dưới gió lốc này, gạch trên mặt đất đều là bị cuốn lên, cách đó không xa cây cối cũng bị quấn vào bên trong bầu trời, giờ khắc này, giống như toàn bộ thế giới đều dần dần sụp đổ ở dưới lực lượng của nữ tử.
Diệp Loan cắn chặt răng: "Các ngươi lên cho ta, bắt nữ tử này!"
"Vâng, Công chúa điện hạ."
Nghe nói như thế, cao thủ đế quốc nhất ủng mà lên, muốn ngăn cản hành vi của Cố Nhược Vân.
Nhưng mà, bọn họ còn chưa thể tới gần Cố Nhược Vân, đã bị một lực lượng cường đại đánh thẳng vào ngực, ‘ầm’ một tiếng, thân mình mọi người đều bay ngược ra ngoài.
Từ đầu tới cuối, bọn họ ngay cả góc áo của Cố Nhược Vân đều không thể đụng tới!
Gió lớn xung quanh còn đang tiếp tục, phòng ốc đều bị cuốn vào trong hư không, tất cả mọi người đang ở trong phòng đều bị kinh hách thật lớn, nhanh chóng xông ra ngoài, hoảng sợ nhìn về phía thanh y nữ tử dưới cuồng phong.
Rốt cục Diệp Loan cũng cảm nhận được sợ hãi, tức giận rống lớn nói: "Ngươi dừng tay cho ta!"
Phanh!
Sau khi nói xong lời này Diệp Loan vừa định xông lên ngăn cản hành động của Cố Nhược Vân, ai biết nữ tử chỉ là nhàn nhạt nhìn nàng ta một cái...
Chỉ là một cái liếc mắt này, làm thân thể nàng ta không chịu khống chế bay ngược ra ngoài, ‘phụt’ một tiếng, một ngụm máu tươi phun ra, khuôn mặt của nàng ta trắng bệch.
"Cho ngươi một cơ hội cuối cùng, Ngọc nhi ở đâu?"
Cố Nhược Vân từ trên cao nhìn xuống nhìn về phía Diệp Loan té trên mặt đất, lạnh lùng hỏi.
Diệp Loan cắn chặt môi, cổ họng không một âm thanh.
Bất luận như thế nào, nàng ta đều sẽ không giao Hạ Lâm Ngọc ra!
"Bệ hạ giá lâm!"
Một tiếng nói bén nhọn vang vọng ở toàn bộ không trung.
Rồi sau đó, mọi người lập tức nhìn thấy Diệp Tần mặc trường bào màu vàng sáng vội vàng đi đến, phía trên khuôn mặt anh tuấn của hắn tràn đầy vẻ hoảng loạn, sau khi thấy Cố Nhược Vân tiến đến quấy rối, hắn bước chân nhanh hơn, đi tới phía nữ tử.
"Vị cô nương này, không biết Long Nguyệt Đế quốc ta có nơi nào đắc tội ngươi, ngươi nói ra, trẫm sẽ làm chủ vì ngươi!"
Diệp Tần hít một hơi thật sâu.
Hắn hiểu rõ thực lực của Cố Nhược Vân rất là cường đại, vì vậy loại thời điểm này chỉ có thể chịu thua.
Cố Nhược Vân lạnh lùng quét mắt liếc hắn một cái: "Ta là tới đón Ngọc nhi về nhà, các ngươi đã cố ý không giao Ngọc nhi ra đây, ta đây cũng chỉ có thể phá hủy Long Nguyệt Đế quốc của bọn ngươi thành bình địa."
Ngọc nhi?
Diệp Tần sửng sốt một chút: "Ngươi là nói Hạ Lâm Ngọc? Không biết cô nương là người nào của hắn?"
"Ta là tỷ tỷ của hắn."
Cố Nhược Vân nhàn nhạt nói, giọng điệu vân thanh phong đạm, nhưng mà, sát khí trên người nàng lại càng ngày càng đậm, làm người ta không rét mà run.
Diệp Tần cười khổ một tiếng, trách cứ nhìn Diệp Loan tê liệt ngã xuống đất.
Hắn đã sớm làm cho nàng điều tra rõ thân thế của Hạ Lâm Ngọc, kết quả, tỷ tỷ người ta quả nhiên không đồng ý chuyện giữa bọn họ, nếu không, sẽ không giết tới cửa!
Hơn nữa, thực lực của cô nương này rất là cường đại, hẳn là ở phía trên Võ Thánh, có thể có thực lực như thế, chỉ có người Đệ Nhất thành.
"Cô nương, có phải ngươi đến từ Đệ Nhất thành hay không?"
Hắn nghĩ nghĩ, vẫn là hỏi ra những lời này.
Cố Nhược Vân khẽ gật đầu: "Không sai, ta là từ Đệ Nhất thành mà đến, hiện tại các ngươi giao Ngọc nhi ra đây, nếu không, ta lập tức làm cho Long Nguyệt Đế quốc biến mất từ đây!"