Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 112 - Hạ Hầu Quân Chết Rồi Sao?

“ Đồ ngốc, nội công tâm pháp của Lãnh Binh Cung là Bắc Minh Bảo Điển, có thuộc tính hấp thụ những đòn tấn công bằng chân khí, chân nguyên của đối phương không cao hơn người thi triễn năm cảnh giới. Ngươi càng tấn công hung hăng chỉ càng khiến đòn phản công của đối phương mạnh thêm mà thôi.” Mặc dù muốn để mặc Dương Kiệt bị đối phương đánh chết, nhưng nếu như anh ta chết rồi còn ai giúp mình gánh vác rắc rối chứ? Nên đành miễn cưỡng lên tiếng nhắc nhở.

“ Thì ra là thế !!” Không tấn công bằng chân khí, chẳng lẽ phải đánh sáp lá cà ?? Dương Kiệt không kềm được díu mày trước thuộc tính khó chịu của bọn Lãnh Binh Cung.

Cũng đã đâu rồi, từ khi thăng cấp tuyệt học của mình lên Huyền Giới hết, Dương Kiệt đều phóng thích chân khí tấn công từ xa, không còn tình trạng đánh sáp lá cà như lúc vừa tới Huyền Thiên Đại Lục nữa, cho dù có đi nữa chỉ là số lần ít ỏi, chỉ đánh vài chiêu xong rồi tản ra tiếp tục bắn phá từ xa. Nên lúc này ít nhiều có chút không quên.

“ Thôi được, không thể sử dụng chân khí, vậy thì bố mày sẽ chơi sáp lá cà với tụi bây, Giới Vương Quyền X4, mở ~~~~!!” Toàn thân Dương Kiệt lập tức bao bộc bởi lớp khí màu đỏ rực như lửa, vẫy múa Huyền Thiết Chùy trong tay lao thẳng về phía hai tên đệ tử Lãnh Binh Cung.

“ Thứ bí pháp đó ???!!!” Cả Mộ Dung Tuyết và Hạ Hầu Quân đều lộ ra vẻ kinh ngạc khi phát hiện khí thế đáng sợ từ trên người Dương Kiệt phát tán ra.

Cả hai không phải không có bí pháp, chỉ là ngày thường rất hiếm khi sử dụng tới vì tác dụng phụ của nó, ngoài ra, uy lực gia tăng cũng không đáng sợ bằng Dương Kiệt lúc này, nên cả hai đều tỏ vẻ kinh ngạc khó tin.

“ Cẩn thận, đối phương sử dụng bí pháp, hãy tạm thời né tránh chờ bí pháp của hắn mất tác dụng rồi phản công sau.” Hạ Hầu Quân đứng ở phía xa nhanh chóng lên tiếng chỉ bảo cho hai tên tiểu đệ của mình.

Tiếc rằng hắn đã phạm sai lầm, vì Giới Vương Quyền của Dương Kiệt hoàn toàn không có giới hạn thời gian sử dụng, ít nhất là trạng thái X4 không có, cơ thể của Dương Kiệt lúc này có thể duy trì trạng thái chiến đấu trên một giờ đồng hồ.

Bảo hai tên đệ tử chỉ chân nguyên tầng thứ 1 né tránh những đòn tấn công như vũ bão của Dương Kiệt trong một giờ đồng hồ? Ngay cả bản thân Hạ Hầu Quân cũng chưa chắc làm nổi, huống chi là hai tên kia chứ?

Rầm ~~~ rầm ~~~ rầm ~~~~~!!

Huyền Thiết Chùy không ngừng vung lên bổ xuống, quét qua quét lại, ngay vị trí hai tên đệ tử vừa đứng lập tức xuất hiện những vết lõm chi chít. Lâu lâu tung chưởng phản công đánh thẳng vào người đối phương, phát hiện chỉ như đang ngãi ngứa cho người ta, không thận trọng hứng trọn một cú quét chùy vào người, chân nguyên trong cơ thể đảo lộn, máu từ trong miệng phun bắn ra.

“ Khốn khiếp, mau dừng tay ~~~!!” Nhìn thấy hai tên tiểu đệ bị hành tới nỗi không ngóc đầu lên được, Hạ Hầu Quân biết rằng không thể đứng nhìn bên ngoài rồi, khí thế của một chân nguyên tầng thứ 2 phát tán ra, chuẩn bị lao tới hỗ trợ hai tên tiểu đệ của mình.

“ Hạ Hầu Quân, tới lúc hai ta giải quyết mâu thuẫn với nhau rồi đấy.” Nhìn thấy tình thế đang nghiêng về phía mình, mặc dù trong lòng hận không thể lấy mạng “tên dâm tặc” kia, nhưng dù sao tạm thời đang chung một phê, tuyệt đối không thể nhắm mắt nhìn tình thế tốt đẹp trôi đi, nhanh chóng lao ra cản ngay trước mặt Hạ Hầu Quân, không cho hắn giải cứu hai tên thuộc hạ của mình.

“ Mộ Dung sư muội muốn so tài với huynh sao?” Hạ Hầu Quân cảm thấy đau đầu khi Mộ Dung Tuyết lao ra ngăn cản. Thực lực của đôi bên có thể là ngang tài ngang sức với nhau, lúc nãy có thêm hai tên tiểu đệ hỗ trợ, còn có thể trấn áp đối phương. Còn hiện giờ thì, muốn phân thắng bại, không có nửa ngày cũng đừng mong có được kết quả.

Chỉ là nhìn tình hình của hai tên tiểu đệ lúc này, đừng nói là nửa ngày, để chúng chống cự thêm một khắc giờ cũng là cả một vấn đề. Mà sao bí pháp của con heo mập kia kỳ lạ thế này? Chẳng lẽ không có giới hạn sao?

Chỉ thấy Mộ Dung Tuyết trực tiếp kích hoạt võ hồn cấp 6 của mình một đóa hoa mẫu đơn toàn thân thắp lên những luồng tia sáng 7 bảy chói mắt nhanh chóng nhập vào cơ thể của cô ta.

Đó chính là câu trả lời của Mộ Dung Tuyết.

“ Được, được, để sư huynh thử xem thực lực của sư muội lớn mạnh tới cỡ nào rồi ~~~!!”

Phực ~~~~~!!

Một con đại bàng toàn thân phủ đầy lông lá màu vàng kim xuất hiện trên đỉnh đầu của Hạ Hầu Quân. Đó chính là võ hồn cấp 6 của hắn “ Hoàng Kim Bàng Điểu”.

“ Bát Hoa Tề Phóng chưởng ~~~!!” “ Kim Cang Đại Lực Quyền, ta phá, phá, phá ~~~~!!”

Rầm ~~~~ rầm ~~~~ rầm ~~~~~~~~~~!!

Cả hai trực tiếp lao vào giao chiến với nhau, kẻ tám lạng người nửa cân, nhất thời khó phân thắng bại. Ngay tại Đồng Bằng Bình Minh xuất hiện hai trận giao chiến khốc liệt ngay tại một vị trí gần nhau.

“ hahaha ~~~, để xem còn ai cứu tụi bây nữa không???” Nhìn thấy Hạ Hầu Quân đã bị cầm chân, Dương Kiệt tấn công càng quyết liệt hơn nữa. Chỉ mong nhanh chóng giải quyết hai tên khốn này rồi nhảy qua bên kia tiếp sức cho Mộ Dung Tuyết hạ nốt tên khốn kia.

Hai tên đệ tử Lãnh Binh Cung lúc này thê thảm vô cùng, khóc không thành tiếng. Đặc biệt là tên đã lên tiếng yêu cầu thể hiện với Hạ Hầu Quân lúc nãy, hối hận tột cùng khi không đánh giá đúng thực lực cùa đối phương và tự lượng sức mình mà đi giao chiến với tên quái thai này. Thậm chí hắn có thể cảnh nhận ánh mắt oán trách của tên đồng bọn đang không ngừng phóng về phía mình nữa kìa.

‘ Đùa giỡn với các ngươi thế đủ rồi, Giới Vương Quyền X5 mở, chết đi ~~~~!!” Không muốn tốn thêm thời gian với chúng nữa, trực tiếp thi triễn hết toàn bộ thực lực của mình, kích hoạt trạng thái X5, lúc này thực lực đã tương đương với một chân nguyên tầng thứ 6 không có võ hồn, mạnh hơn hai tên đệ tử kia rất nhiều rất nhiều.

Ở trạng thái X 4 đã không phải là đối thủ, huống chi phải đối diện với một Dương Kiệt ở trạng thái X5 chứ? Kết quả đã quá rõ ràng rồi, chết ~~~~!!!

Càn Thôn Nhất Thiểm thi triễn ra, dưới ánh mắt kinh ngạc của hai tên đệ tử Lãnh Binh Cung, xuất hiện ngay trước mặt một trong hai tên, Huyền Thiết Chùy vung lên bổ thẳng xuống đầu hắn.

Bạch ~~~~~~~~~~~~~~!!!

Đầu của tên xui xẻo đầu tiên hứng trọn quả chùy khổng lồ vào đầu, gần nửa cơ thể vỡ tung ra, máu thịt bê bết.

Tên còn sống sót nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ đó không kềm được muốn cúi người nôn hết những gì đang tồn trong bao tử ra. Đặc biệt là hắn tựa như nghe thấy tiếng chửi rũa trách móc của tên xấu số kia nhắm vào mình trước kia bị đánh vỡ nửa người.

Tất nhiên, hắn cũng không may mắn sống sót được hơn bao lâu, ngay sau giải quyết tên kia xong, Huyền Thiết Chùy vẫy ngược trở lại, theo thế thái sơn áp đỉnh bỏ thẳng vào đầu hắn.

Vẻ mặt tuyệt vọng, hoảng sợ, đôi mắt giương to ra hết cỡ nhìn chằm chằm vào quả chùy khổng lồ đang lao xuống đỉnh đầu. Căm phẫn kèm theo hối hận chứa đầy trong tâm trí của hắn lúc này. Hắn tự hứa với bản thân rằng nếu như có kiếp sau, có cho vàng, cho cả trăm mỹ nhân tuyệt sắc, cũng đừng mong hắn bước ra thể hiện như lúc này nữa. Tất nhiên, đó là hắn còn kiếp sau để sửa sai.

Bạch ~~~~~~~~~~~!!!

Lại thêm một cái xác chỉ còn lại nửa cái thân ngã xuống, co giật vài cái rồi ngưng hẳn.

“ Phù ~~~! Mẹ kiếp, nếu như không cần thiết, sau này tuyệt đối không kích hoạt trạng thái X5, mới chưa đầy hai phút đồng hồ mà tựa như đã vận động ba ngày ba đêm không ngừng nghỉ vậy.” Dùng tay lau sạch những giọt mồ hôi trên trán, hơi thở dồn dập liên hồn, với cơ thể của một chân nguyên tầng thứ 1, cho dù đã phục dụng Càn Khôn Trúc Thể Quả như Dương Kiệt, cũng không tránh khỏi mệt mỏi sau khi kích hoạt trạng thái X5 của Giới Vương Quyền. Cũng không biết cơ thể của tên SonGoKu làm bằng cái gì mà hắn có thể kích hoạt X10, thậm chí X 20, chỉ nghĩ tới cảnh đó thôi cũng đã ớn lạnh cả người rồi.

“ Thiên Hoa Loạn Vũ, mở ~~~~~~~~~~~~!!” Quay trở lại trận giao chiến giữa Mộ Dung Tuyết và Hạ Hầu Quân, tình thế đã trở nên khốc liệt nhất.

Chỉ thấy Mộ Dung Tuyệt không ngừng nhảy ra những điệu múa đẹp mắt, xung quanh Hạ Hầu Quân không ngừng xuất hiện những đóa hoa đủ loại màu sắc rực rỡ đang bao vây lấy hắn, mùi hương thơm ngát từ những đóa hoa vô thực đó chui tọt vào mũi hắn, khiến đầu óc hắn đột nhiên trở nên mê man ngơ ngác, có cảm giác như toàn bộ sức lực trong cơ thể bị trút đi hết vậy.

Nhìn thấy Hạ Hầu Quân rơi vào trạng thái mê man, đôi mắt Mộ Dung Tuyết lóe qua tia sáng đầy tự tin, tay tạo thành dấu ấn, miệng ho lớn: “ Quy tụ, nổ ~~~~~~~~~~~~~!!”

Gần cả ngàn đóa hoa hư vô lập tức nghe lệnh của Mộ Dung Tuyết chụp thẳng về phía Hạ Hầu Quân, tựa như đang gói bánh chưng vậy.Thân hóa nhấp nháy càng lúc càng nhanh hơn nữa, có dấu hiệu phát nổ bất kỳ lúc nào.

Tuyệt học vừa tấn công linh hồn vừa tấn công vật lý.

Rầm, rầm, rầm, rầm ~~~~~~~~~~~……

Tiếng nổ kinh thiên động địa tựa như trận mưa bom đang được kẻ địch thả xuống vang lên liên miên không ngớt. khói bụi đá tảng nơi vị trí Hạ Hầu Quân đang đứng tung bay loạn xạ, cho dù đứng cách xa trăm dặm đi nữa, cũng sẽ phát hiện vụ nổ đáng sợ hình thành một khói khí dạng nấm khổng lồ.

Dương Kiệt đứng ở phía xa quan sát cũng không tự chủ nuốt mạnh miếng nước bọt vào cổ họng, chỉ thấy da đầu tê tái vô cùng.

Nếu như mình rơi vào trung tâm của vụ nổ đó, sẽ có kết cục như thế nào nhỉ??

Cho dù kích hoạt Huyền Vũ Hộ Thể, cộng thêm sức phòng thủ vốn có của bản thân, đang rơi vào trạng thái mê man như thế này không chết cũng phải trọng thương chứ chả chơi đâu.

Ngay khi khói bụi tan dần, chỉ thấy vị trí mà Hạ Hầu Quân đứng lúc nãy đã xuất hiện một cái hố sâu gần 3, 4 mét, bề rộng gần chục mét. Tuyệt nhiên không bóng dáng của hắn đâu cả.

Tên Hạ Hầu Quân nổ banh xác trong vụ nổ rồi sao???

Bình Luận (0)
Comment