Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Chương 3

Thật vất vả lắm mới dựng được sát khí đầy trời, đã bị động tác của hắn ta, tiêu hóa thành một mảng phù vân.

Loại công lực này, làm người nghe kinh sợ, nếu không nhìn tận mắt, tuyệt đối khó tin tưởng.

Sau khi yên lặng như chết.

Bên cạnh Mộ Lăng Không, là thiếu niên nhiều hơn mình 1 tuổi, chừng 14, 15 tuổi.

Thân hình cao lớn, nàng đứng thẳng người cũng chỉ cao đến ngực hắn.

Chỉ là mang theo một khuôn mặt không hài hòa, hơi thở ngây thơ, môi hồng răng trắng, mũi cao, ngũ quan thoát ra dáng vẻ trẻ thơ, đôi mắt to tròn đen láy vô cùng đáng yêu, lông mi cong vút, cái miệng nhỏ nhắn màu hồng, khi cười híp mắt, ngọt ngào chết người.

Đáng tiếc, cái đầu tròn bóng loáng của hắn có chút 'phá đám', mặc trên người áo bào rộng màu vàng nhạt, đây là bản cái tiến của áo cà sa.

Trang phục này, không dễ nhận nhầm, quả nhiên là vị tiểu hòa thượng.

CHưa nói chuyện, hắn liền theo thói quen cười ngượng ngùng, "các vị cao thủ, đánh đánh giết giết, thực sự làm trái thiên đạo, Ngã Phật Từ Bi, tâm tồn thiện niệm, cứu một người hơn xây tòa tháp 7 tầng, tha một mạng người, có lẽ so với tạo ra Phù Đồ 14 cấp có công đức hơn, cho nên....tha cho vị cô nương này đi."

Tiểu hòa thượng mới lộ ra cái tuyệt học kia, làm khiếp sợ sự phách lối của mọi người Hồng môn.

(tuyệt học: kiến thức bị thất truyền)

Mặc dù trong lòng phẫn nộ khác thường, cũng nhẫn nhịn, chậm lại âm điệu, nói khách khí :"xin hỏi vị đại sư, danh hiệu là gì?"

"Ba ngày trước tiểu nạp mới đi ra khỏi núi, tên coi như nói với thí chủ rồi, thí chủ nhất định là chưa từng nghe qua, tiểu nạp tới là để giảng hòa, tên trần tục, không quan trọng, không quan trọng."

Lão hòa thượng tự xưng lão nạp, hắn cố ý mặc áo thầy tu......
Bình Luận (0)
Comment