Tần Hước rót cho Kim Hoài An một ly rượu, ly rượu này rất đẹp, thời điểm nó được nắm trong tay Kim Hoài An, mỗi một đường vân dường như càng thêm quý giá, quý đến nỗi đem đến sàn đấu giá bán cho mấy nhà sưu tầm đó cũng được.
Kim Hoài An nhìn ly rượu, cảm thấy để Tần tiên sinh rót rượu cho mình thì không ổn lắm nhỉ?
Nhưng sự thiên vị nhiều năm của Lý Nho khiến anh không nghĩ quá nhiều, cũng không biết mấy cậu trai được nuôi khác ở chung với sugar daddy như thế nào.
Anh cực kỳ tự nhiên uống một ngụm cạn sạch, rồi mở to đôi mắt xinh đẹp nhìn Tần tiên sinh chăm chú, cuối cùng khẽ thở dài, xấu hổ hỏi:
– Tần tiên sinh, chúng ta…… nếu đã xác định quan hệ, vậy có cần ký hợp đồng không?
Kim Hoài An không biết nhiều về pháp luật lắm, trước kia ở bên Lý Nho bị hắn lừa kí một bản, hợp đồng bị Lý Nho nắm chắc trong tay, anh đúng là không có cửa chạy thoát.
Trước kia anh không hiểu vì sao những ca sĩ diễn viên bị đóng băng lại bị đóng băng cấm hoạt động, nhưng công ty không cho anh chị xuất hiện thì vẫn còn fan chống lưng, anh chị vẫn có thể ra mắt, đổi một công ty khác là được không phải sao?
Kết quả sự thật là không đổi được, không mấy ai chịu đền bù một đống tiền vi phạm hợp đồng.
Thế nên anh đã chờ rất lâu, chờ đến khi chỉ còn một tháng nữa là hết hạn hợp đồng mới chịu đi tìm người khác nuôi mình, nếu không tự dưng mắc nợ người ta quá nhiều tiền, Kim Hoài An sẽ điên mất.
—— anh vẫn luôn như vậy, dù có bán cũng phải tính toán rõ ràng.
.