Phượng Hoàng Hồi Sinh

Chương 12

Chiều hôm ấy, Quách Ngọc xin phép Quách An về thăm ngoại tổ phụ cùng ngoại tổ mẫu của nàng, sau đó ở lại phủ Quốc Công vài ngày. Quách An gật đầu đồng ý, ông nhanh chóng chuẩn bị xe ngựa cùng mười tên thị vệ võ công cao cường đưa Quách Ngọc đi phủ Quốc công. 

Khi Quách Ngọc đến phủ Quốc Công, trời cũng bắt đầu âm u. Thị vệ nhanh chóng nhận ra Quách Ngọc, lập tức đưa vào không cần thông truyền.

- Ngoại tổ phụ, ngoại tổ mẫu.

Chưa thấy người xuất hiện, Mộ Dung Quốc công Mộ Dung Thịnh cùng phu nhân là Tuyên thị đã nghe tiếng nói trong trẻo của Quách Ngọc.

Quách Ngọc bước vào cửa liền lập tức cười tươi.

- Ngọc nhi đến ở lại mấy ngày, ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu không được từ chối.

- Được, được. Con mau đến đây để ta xem. Ngọc nhi của ta trưởng thành thật xinh đẹp. 

Tuyên thị ngoắc tay, tươi cười gọi. Quách Ngọc không ngần ngại, chạy đến sà vào lòng Tuyên thị. Tuyên thị ha hả cười, vuốt tóc Quách Ngọc. Quách Ngọc dựa vào người Tuyên thị, nàng hít hà mùi hương ấm áp của tình thân.

- Ngọc nhi xin lỗi, đã lâu Ngọc nhi chưa đến thăm ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu.

- Ai, nha đầu ngốc.

Tuyên thị khẽ vỗ mu bàn tay Quách Ngọc, an ủi. Mộ Dung Thịnh bên cạnh cũng vuốt tóc Quách Ngọc.

- Ngọc nhi, con ở Phủ Thừa Tướng chịu nhiều cực khổ. Phụ thân của con dù yêu thương, nhưng không thể lo chu toàn. Nếu cảm thấy không được, ta sẽ nói với hoàng thượng đưa con về phủ Quốc công.

- Ngoại tổ phụ... Ngọc nhi không sao.

Quách Ngọc nước mắt rưng rưng, nàng luôn cảm thấy áy náy với người thân. Đời trước sau khi Nguyên Thiên Hữu bị ám sát, không lâu sau đó Mộ Dung Thịnh cũng bị ám sát. Tuyên thị đau đớn chống đỡ. Lại không thể tiếp tục gắng gượng khi ngoài chiến sự truyền tin “Mộ Dung Ngạn, Mộ Dung Kha tử trận sa trường. Mộ Dung Diễn bán nước cầu vinh, bỏ chạy theo giặc. Mộ Dung Ngật bị giặc bắt làm con tin, cuối cùng tự tử“. Tuyên thị đau khổ kiệt sức qua đời. Chỉ trong một tháng ngắn ngủi, phủ Quốc công phải nhận năm cái tang. Không gian tang tóc bao trùm. Mộ Dung Tú cùng Mộ Dung Hàn thành trụ cột của cả Phủ Quốc Công.

Hai năm sau, Hoàng Thượng băng hà. Thất hoàng tử Mộc Huyền “chết trên chiến trường”, Bát hoàng tử Mộc Chân bị Bát hoàng tử phi hạ độc trở thành kẻ tàn phế. Lại thêm năm năm trước Thập ngũ hoàng tử Mộc Hoằng “dịch bệnh qua đời“. Chỉ còn duy nhất Thái Tử Mộc Lịch, cuối cùng Thái tử đường đường chính chính lên ngôi.

Ngay sau khi lên ngôi, Tân hoàng lập tức thu lại mọi binh quyền, xoá bỏ mọi huân công, tru di tam tộc Mộ Dung với lý do Tiên hoàng quá nhân từ tha cho nghịch tặc. Nay tân hoàng lên ngôi, thay dân tạo phúc, trừ bỏ nghịch tặc. Mặc dù nhân dân Đại Mộc vô cùng kính trọng Mộ Dung thị nhưng Tân hoàng liên tiếp tung ra bằng chứng Mộ Dung thị phản quốc, khiến nhân dân không thể đứng ra bảo trụ Mộ Dung thị.

Hai tháng sau đó, Quách Thừa tướng, Quách An đột tử do bệnh lâu ngày. Cũng hai tháng sau, Quách Ngọc chính tai nghe được từ miệng Quách Tuệ rằng “Mộ Dung Hà và Quách An đều do chính tay La di nương hạ độc hại chết“. Cuối cùng, đến lượt Quách Ngọc chết dưới tay bọn họ.

Thái Tử Mộc Lịch cùng Đại hoàng tử Nguyên Thiên Minh cấu kết làm ra tất cả những điều tội tệ như thế. Quách Ngọc thề với trời, đời này nàng sẽ phá huỷ tất cả kế hoạch của bọn họ, dìm bọn họ xuống mười tám tầng địa ngục!

Mộ Dung Ngạn cùng Mộ Dung Ngật đang trấn giữ tại trận địa. Ngày hôm trước, Mộ Dung Kha cùng Mộ Dung Diễn cũng ra trận địa. Hiện tại, Phủ Quốc công ngoại trừ Mộ Dung Thịnh, Mộ Dung Tú và Mộ Dung Hàn là nam nhân, còn lại đều là tức phụ.

Mộ Dung Thịnh chỉ cưới duy nhất chính thê đó là Tuyên thị. Tuyên thị sinh được hai nam, hai nữ. Mộ Dung Hà qua đời. Mộ Dung Hoàn làm Hoàng Quý Phi. Mộ Dung Ngạn cưới chính thê là Trương thị, cũng sinh được bốn nam mỗi người một chí hướng tài giỏi vô cùng. Con trai trưởng là Mộ Dung Kha năm nay hai mươi mốt tuổi, đã có thê tử. Hắn thường xuyên theo Mộ Dung Ngạn ra chiến trường. Con trai thứ hai là Mộ Dung Diễn năm nay mười chín tuổi, vẫn chưa thành thân. Hắn cũng đã tập tành ra chiến trường giết giặc được hai năm. Con trai thứ ba là Mộ Dung Tú năm nay mười bảy. Hắn lại rất thích học y, thường xuyên trốn lên núi tìm thảo dược. Con trai thứ tư là Mộ Dung Hàn năm nay mười sáu tuổi. Hắn ta là một tiểu thương nhân, suốt ngày kinh doanh. Bốn người con trai tài giỏi, nhưng Mộ Dung Ngạn cũng không có con gái. Mộ Dung Ngật đến nay tuổi ngoài ba mươi nhưng vẫn chưa lập gia đình. Thế nên Mộ Dung phủ hiếm lạ con gái vô cùng. Quách Ngọc được xem là duy nhất bảo bối còn sót lại, khiến cho mọi người trong phủ đều che chở yêu thương.

Đời trước, Thập ngũ hoàng tử mắc phải dịch bệnh qua đời, thực tế là do Thái tử mưu hại. Trong khoảng thời gian bị giam lỏng, Quách Ngọc nhiều lần trốn ra gặp Trương Đăng Hạo - con trai của mình. Có một lần nàng vô tình nghe được Quách Tuệ cùng Trương Đình nói chuyện. Sự thật thì Thập Ngũ hoàng tử Mộc Hoằng rất khoẻ mạnh, hoàng thượng chỉ muốn che mắt thiên hạ, bảo vệ ấu tử và muốn đưa thập ngũ hoàng tử lên ngai vàng. Thái tử biết được nên đã âm thầm giết chết thập ngũ hoàng tử.

Sau khi Thái tử lên ngôi, đã lập tức tiêu diệt Mộ Dung thị, kể cả Hoàng Quý phi Mộ Dung Hoàn cũng bị đem ra lăn trì xử tử. Ngay cả Thái Hậu cũng “thương tiếc quá độ” trước cái chết của Hoàng Thượng, nên đã ôm bệnh qua đời. Thậm chí sau khi Quách An bị La di nương hạ độc chết, toàn bộ Thừa tướng phủ rơi vào tay Quách Huy, Quách Huy lại đầu nhập thái tử. Rõ ràng, thái tử đang muốn tiêu diệt mọi thế lực ủng hộ hoàng thượng cùng thập ngũ hoàng tử.

Nhưng điều khiến Quách Ngọc khó hiểu là lý do gì Mộ Dung thị luôn duy trì Thái Hậu cùng Hoàng Thượng, Thái Hậu cùng Hoàng Thượng lại vô cùng nể mặt Mộ Dung thị?

Sau buổi cơm, Quách Ngọc muốn cùng Mộ Dung Thịnh hỏi chút chuyện, thế nên hai ông cháu vào thư phòng bàn chuyện.

Mộ Dung Thịnh tuổi tác đã cao, nhưng thân thể cường tráng vô cùng, Quách Ngọc không biết đời trước Thái Tử làm cách nào để ám sát thành công Mộ Dung Thịnh.

Mộ Dung Thịnh ngồi nghiêm chỉnh trên ghế, nhìn sang Quách Ngọc, từ ái hỏi.

- Ngọc nhi, con có chuyện muốn hỏi ta?- Ngoại tổ phụ, Ngọc nhi luôn có chuyện thắc mắc. Thật ra, mối quan hệ giữa Mộ Dung thị cùng hoàng gia là thế nào, chính xác là mối quan hệ giữa Mộ Dung thị cùng Thái Hậu và Hoàng Thượng là như thế nào?

Mộ Dung Thịnh nhìn đôi mắt trong trẻo của Quách Ngọc, nàng lại nghiêm chỉnh vô cùng. Mộ Dung Thịnh nhìn ra được hình ảnh của Mộ Dung Hà, ông lại lắc đầu thương tiếc.

- Tại sao con lại muốn biết điều này?

- Vì sao Hoàng Thượng lại tin tưởng Mộ Dung thị, dám đưa dì lên làm Hoàng Quý Phi. Hơn nữa, còn cố gắng bảo vệ Hoằng biểu đệ? Tại sao Thái Hậu lại rất yêu thương mẫu thân, khiến con cũng được hưởng phúc? Tại sao Mộ Dung thị luôn cố gắng ủng hộ cho Hoàng Thượng và Thái hậu? Rất nhiều câu hỏi tại sao. Ngọc nhi muốn biết.

Mộ Dung Thịnh thở dài: “Ngọc nhi đúng là thông minh, làm sao con có thể biết được điều kể cả Hà nhi cùng Hoàn nhi đều không biết“.

Mộ Dung Thịnh suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cũng chịu mở miệng. Mộ Dung Thịnh kể lại chuyện năm xưa, Quách Ngọc lại nghe như chuyện chỉ vừa xảy ra.

Đại Mộc quốc năm 154, dưới thời vua Mộc Tâm. Vua Mộc Tâm kế thừa ngôi vua khi đã ngoài ba mươi. Mộc Tâm là vị vua khí phách vô cùng, hùng dũng sa trường nhưng đầu óc lại thiếu đi phần nhanh nhạy.

Vua Mộc Tâm rất sủng ái Thục phi Tiêu thị và muốn đưa con trai của bà lên ngai vàng.

Có một hôm, vua Mộc Tâm say rượu và tiến vào phòng của Thục phi. Lúc này Thục phi đã đến chăm sóc Cửu hoàng tử một tuổi. Vua Mộc Tâm nhìn thấy cung nữ Đan Nguyên lại lầm tưởng là Thục phi, trong cơn say vua Mộc Tâm đã sủng ái Đan Nguyên.

Thục phi khi trở về thấy Mộc Tâm đang hoan ái cùng cung nữ của mình, thì vô cùng tức giận, muốn ngay lập tức chém đầu cung nữ Đan Nguyên. Tuy nhiên, cung nữ Đan Nguyên khóc lóc vô cùng thảm thương. Vua Mộc Tâm nhớ lại, thật sự là do bản thân say rượu, cung nữ kia không có lỗi, nên ông đành lệnh một câu: “không được truy cứu, thông cáo lục cung, phong Đan thị làm Đan đáp ứng“.

Thục phi thống hận vô cùng, ba lần bảy lượt muốn giết chết Đan Nguyên. Nhưng Đan Nguyên là một nữ tử thông minh, hết lần này đến lần khác trốn thoát, lại biết né tránh vua Mộc Tâm, không cần sủng ái. Thế nên Thục phi mới đành lòng tha cho Đan Nguyên một mạng. Nào ngờ, mười tháng sau, Đan Nguyên hạ sinh Thập hoàng tử Mộc Minh Diệu. Thục phi vô cùng tức giận nhưng cùng lúc này Thục phi phải tranh đấu cùng tú nữ mới nhập cung, trong đó nổi bật là Huệ Tần - người rất được vua Mộc Tâm sủng ái. Ngày qua ngày, Thục Phi cũng hoàn toàn quên rằng còn có sự hiện diện của Mộc Minh Diệu. Năm tháng trôi qua, Thập hoàng Tử Mộc Minh Diệu đã hai mươi tuổi.

Thục phi đấu đá mãi, đến một hôm lại nhớ đến chuyện xưa. Hai mươi năm qua, bà ta luôn là bá chủ nhưng vẫn không quên được cơn tức năm ấy. Bà ta tìm đến chốn hẻo lánh năm xưa, tìm mẹ con Đan Nguyên để tính lại chuyện cũ. Bà hận vì sao Đan Nguyên dám phản bội bà, leo lên giường Vua Mộc Tâm.

Khi bà ta đến, lại vô tình bắt gặp Mộc Minh Diệu đang chăm chỉ học tập. Thục phi bắt đầu sợ hãi. Bà đã đấu bao năm qua, tiêu diệt tất cả hoàng tử có khả năng cùng con bà tranh đấu. Nhưng cuối cùng lại bỏ sót Mộc Minh Diệu.Bà ta cho người điều tra Mộc Minh Diệu, phát hiện Mộc Minh Diệu vô cùng thông minh, thậm chí có thể là chân mệnh thiên tử. Thục phi lập tức cho người đuổi giết mẹ con Đan Nguyên. Đan Nguyên đã hy sinh liều chết, nhường Mộc Minh Diệu trốn thoát. Mộc Minh Diệu thương tích đầy mình, rời đi kinh đô thành.

Cuối mùa thu năm ấy, Mộ Dung Thịnh đi săn và gặp một nam nhân, hắn ốm yếu, người đầy vết thương đang nằm dưới chân núi. Mộ Dung Thịnh thật sự không biết thân phận của hắn. Sau khi cứu chữa, Mộ Dung Thịnh mới biết hắn ta là Mộc Minh Diệu. Hắn muốn trốn khỏi kinh thành, vì đang bị Thục Phi đuổi giết.

Biết chuyện, Mộ Dung Thịnh đã ngăn cản, muốn Mộc Minh Diệu ở lại Mộ Dung phủ. Lúc đó Mộ Dung Thịnh cũng chỉ mười tám tuổi. Mộ Dung phủ trưởng bối lúc bấy giờ đang rất căng thẳng ngoài chiến trường. Mộ Dung Thịnh là đích tử duy nhất nên đã dám đưa ra quyết định lưu lại Mộc Minh Diệu.

Thục phi cùng Tiêu thị gia tộc đang bắt đầu bành trướng thế lực, ngoại thích đang dần chiếm hữu quyền lực. Vua Mộc Tâm lâm bệnh nặng, không thể tiếp tục xử lý chính vụ. Thục phi bèn muốn các quan đại thân yêu cầu vua Mộc Tâm lập tân hoàng và lui về làm Thái Thượng Hoàng.

Lúc này Vua Mộc Tâm bắt đầu hiểu rõ âm mưu của Thục phi, ông không chấp nhận thoái vị nhường ngôi.

Tình thế vô cùng cấp bách, khi trong cung chỉ còn sót lại Cửu hoàng tử, mà cửu hoàng tử lại rất có thể không mang Hoàng tộc huyết mạnh. Bởi vì Vua Mộc Tâm một lần tình cờ phát hiện Thục Phi và biểu ca của bà là Tiêu Vĩnh Thông đang hoan ái. Vua Mộc Tâm vô cùng tức giận, muốn lập tức chém đầu đôi cẩu nam nữ. Tuy nhiên, Vua Mộc Tâm lại bị Thục Phi nhanh chóng cho ám vệ bắt lại, đổ thuốc độc vào miệng. Vua Mộc Tâm không chết là nhờ Hoàng Hậu Trần thị lúc này kéo binh xuất hiện, kịp lúc đưa vua Mộc Tâm về điện Dưỡng Tâm. Vua Mộc Tâm bắt đầu hối tiếc vì những gì mình đã làm.

Lúc này, Mộ Dung Thịnh đã thưa chuyện cùng các vị trưởng bối về Mộc Minh Diệu. Các vị trưởng bối cảm thấy Đại Mộc vẫn còn cơ hội, nên đã âm thầm tìm cách liên lạc với vua Mộc Tâm. Vua Mộc Tâm vô cùng mừng rỡ khi biết Đại Mộc quốc đã được cứu.

Ngay sau đó, vua Mộc Tâm viết một chiếu chỉ truyền Ngôi cho Mộc Minh Diệu. Mộ Dung thị kiên quyết làm hậu thuẫn phía sau, lại thêm Trần thị gia tộc ủng hộ. Cuối cùng đã dẹp tan được Thục phi cùng Tiêu thị gia tộc. Ngay cả Cửu hoàng tử cũng bị Mộc Minh Diệu lệnh xử trảm.

Mộc Minh Diệu lên ngôi không được bao lâu, thì vua Mộc Tâm qua đời. Lúc này Hoàng Hậu Trần thị đã được tôn làm Thái Hậu. Trần Thái Hậu muốn Mộc Minh Diệu lập cháu gái mình là Trần Mỹ làm hoàng hậu. Mộc Minh Diệu hoàn toàn không thích, nhưng vì căn cơ chưa sâu nên Mộc Minh Diệu đành tạm chấp nhận.

Sau khi lập Trần Mỹ làm hậu, hậu cung bắt đầu tuyển tú. Mộc Minh Diệu đã gặp và yêu Lý Sở Chiêu. Lý gia lúc này đã bắt đầu tàn lụi, trưởng bối không còn, chỉ còn lại duy nhất một nam, một nữ. Lý Sở Phong nhậm chức quan tứ phẩm, không hề có căn cơ nên dù được sủng ái, Lý Sở Chiêu cũng vô cùng khổ sở trong chốn hậu cung.

Lý Sở Chiêu lúc vào cung làm Lý Mỹ Nhân. Chỉ sau một năm, bà được thăng làm Lý Tần. Một năm sau đó, bà sinh được bát hoàng tử Mộc Nghiêm và được sắc phong làm Lý Phi. Trần Hoàng Hậu vô cùng chán ghét Lý Phi, nhưng lại không làm gì được. Thật sự không ngờ hai mươi năm sau, lịch sử lại một lần lập lại.

Hôm đó, Tuyên thị nhập cung gặp Lý Sở Chiêu trò truyện, lúc này bà đã được phong là Lý Hoàng Quý Phi. Trên đường đến cung của Lý Hoàng Quý Phi, Tuyên thị lại vô tình phát hiện cung nữ của Trần Hoàng Hậu đang lén lút phía sau núi giả gặp một vị phu nhân. Đến gần, Tuyên thị phát hiện, vị phu nhân giao cho cung nữ một gói thuốc, được biết đó là thuốc độc muốn độc hại hoàng thượng Mộc Minh Diệu.

Tuyên thị ngay lập tức trở về gặp Mộ Dung Thịnh và kể lại. Mộ Dung Thịnh lại một lần nữa vào cung cùng Mộc Minh Diệu bàn bạc. Mộc Minh Diệu vô cùng tức giận. Suốt hai mươi lăm năm qua, ông đã rất nhiều lần nhẫn nhịn Trần Thị gia Tộc cùng Trần Hoàng Hậu, nay bọn họ lại âm mưu hãm hại ông.

Lại một lần nữa, Mộ Dung thị ủng hộ Mộc Minh Diệu, tiêu diệt Trần Thị gia tộc cùng Trần Hoàng Hậu. Ngay cả đại hoàng tử Mộc Chẩn con trai của Trần Hoàng Hậu cũng bị Mộc Minh Diệu xử lý. Tuy Mộc Minh Diệu không chết do Trần Hoàng Hậu hạ độc nhưng Trần Hoàng Hậu cũng đã nhiều lần bỏ độc vào thức ăn, làm cơ thể của Mộc Minh Diệu suy yếu vô cùng. Các thái y đã cố gắng hết sức, cũng chỉ giữ lại mười năm tuổi thọ cho Mộc Minh Diệu.

Mười năm sau, Mộc Minh Diệu qua đời. Bát hoàng tử Mộc Nghiêm lên ngôi, sắc phong Lý Sở Chiêu làm Thái Hậu. Thái Hậu cùng Mộc Nghiêm đã nhiều lần ngỏ ý muốn Mộ Dung Hoàn làm Hoàng Hậu, nhưng Mộ Dung Thịnh không đồng ý. Thái Hậu rất hài lòng Mộ Dung Hoàn, lại vô cùng tin tưởng Mộ Dung thị nên không muốn người khác chiếm ngôi hoàng hậu. Ngay cả Mộc Nghiêm cũng rất yêu Mộ Dung Hoàn. Tuy nhiên không chỉ riêng Mộ Dung Thịnh không đồng ý, ngay cả các quan trọng thần cũng không đồng ý. Họ cho rằng thế lực của Mộ Dung thị quá lớn, nếu không may xảy ra đoạt vị thì không ai có thể ngăn cản. Nên Đại Mộc quốc không thể có một Mộ Dung Hoàng Hậu.

Do sự phản đối của các đại thần quá quyết liệt, Thái Hậu cùng Mộc Nghiêm cũng chấp nhận đưa Viên thị Viên Mẫn lên làm Hoàng Hậu. Đồng thời cũng cương quyết đưa Mộ Dung Hoàn lên làm Hoàng Quý phi.

Vào cung, Mộ Dung Hoàn còn quá trẻ nên đã bị Viên Hoàng Hậu hãm hại, không thể sinh con. Thái Hậu và Mộc Nghiêm biết chuyện thì vô cùng tức giận, liền âm thầm hạ độc Viên Hoàng Hậu. Độc ngấm dần vào cơ thể suốt bảy năm, năm trước Viên Hoàng Hậu đã “ôm bệnh” qua đời. Đồng thời Mộc Nghiêm cũng tìm danh y chữa trị cho Mộ Dung Hoàn.

Thái Hậu và Mộc Nghiêm nhất quyết, chỉ có con trai của Mộ Dung Hoàn cùng Mộc Nghiêm mới là tân hoàng sau này.

Quách Ngọc ngồi im nghe kể, nghe đến đoạn này lại thắc mắc nên buột miệng hỏi.

- Thế vì sao Hoàn dì lại có thể sinh được Hoằng nhi?

- Nói đến cũng khó hiểu. Năm đó mẫu thân của con gặp được một vị đạo trưởng. Mười ngày sau, Hà nhi đưa cho ta một viên thuốc, nói rằng chỉ cần Hoàn nhi uống vào sẽ giải được độc. Quả thật giải được độc, hai tháng sau Hoàn nhi mang thai. Bốn năm sau vị đạo trưởng đó  quay lại gặp Hà nhi, đạo trưởng đó đã nói gì đó với mẫu thân của con, khiến Hà nhi vô cùng hoảng loạn. Từ đó Hà nhi bắt đầu trở nên khác trước.

Mộ Dung Thịnh thở dài, lắc đầu. Quách Ngọc lại nhíu mày.

Đạo trưởng?

Quách Ngọc tính toán, Mộc Hoằng năm nay đã bảy tuổi, theo mốc thời gian mà Mộ Dung Thịnh nói thì khi đạo trưởng gặp lại Mộ Dung Hà, Quách Ngọc đã mười tuổi. Năm đó, Mộ Dung Hà Thật sự bắt đầu chuyển biến, Mộ Dung Hà trở nên khắc khe với Quách Ngọc và không cho phép Quách Ngọc tham gia tất cả yến hội cho đến năm nàng mười bốn tuổi.

Quách Ngọc thật sự không hiểu, đạo trưởng đã nói gì khiến Mộ Dung Hà phải làm như thế?

- Ngoại tổ phụ, đạo trưởng đó bây giờ ở đâu?

- Ta cũng rất muốn biết ông ta ở đâu.

Mộ Dung Thịnh lắc đầu trả lời khiến Quách Ngọc nuối tiếc. Quách Ngọc thật sự muốn biết vị đạo trưởng đó đã nói những gì với Mộ Dung Hà. Nhưng xem ra, điều Quách Ngọc muốn biết thật sự rất khó khăn. Vì không ai biết vị đạo trưởng đó là ai và bây giờ đang ở đâu.
Bình Luận (0)
Comment