Phương Thức Nghịch Tập Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 100


Ngay lập tức, vị quản lý liền xuất hiện.

Ông ta chỉ thẳng vào mặt Nhạc Dao Dao sau đó gào lên: "Cô gái này là do ai tuyển vào?"
Khi ấy, một người nào đó liền bước đến, nàng ta cúi người về phía quản lý kia mà nói: "Xin lỗi, cô ấy là do tôi tuyển"
Nghĩ nghĩ một chút, cô gái kia liền nói: "Tôi thấy cô ấy có vẻ rất cần tiền, với lại...!Ngoại hình cũng khá xinh đẹp, vì thế nên.."
Nhạc Dao Dao cúi đầu không nói, nàng ta cắn chặt môi, cố gắng không khóc.
Tần Trạch nhìn thấy hình ảnh kia của Nhạc Dao Dao, liền đau lòng.

Hắn khưng muốn nhìn thấy nàng ấy khóc, trước kia hắn đã đối xử với nàng rất tệ, vì thế lần này hắn muốn bù đắp những lỗi lầm trước kia.
Tần Trạch muốn làm một người đàn ông có thể khiến cho nàng ấy dựa dẫm, ton tưởng.

Hắn sẽ vì nàng mà làm tất cả mọi thứ.

Trong lúc ấy, vị quản lý kia vẫn đang mắng thẳng mặt Nhạc Dao Dao: "Nếu đã vô dụng như vậy thì đừng đến đây làm gì? Cô có biết chai rượu kia bao nhiêu tiền hay không? Đến cái mạng chó của cô cũng không đủ để đền lại!"
"Hôm nay, cô sẽ không thể nào nhận được một xu nào từ chúng tôi! Mau xin lỗi Tần tổng, sau đó cút khỏi đây!"
Nhạc Dao Dao nghe những lời lăng mạ kia, cuối cùng nàng ta cũng không thể kìm nén nổi nữa, vì thế liền ngồi gục xuống mà khóc lên.
Nàng thật sự không hiểu, tại vì sao nàng ta lại phải chịu những cảnh như vậy! Nàng chỉ muốn sống yên ổn, vì dao bọn họ lại không buông ta cho nàng?
Tần Trạch lập tức cau mày, ánh mắt sắt lạnh mà nhìn quản lý: "Tôi ổn, có điều...Tần Trạch tôi không ngờ rằng công ty của Hứa tổng lại tuyển người như vậy!"
Vị quản lý kia có vẻ không hiểu, nhưng lão ta vẫn gật gật đầu mà đáp: "Đúng, đúng vậy! Tôi cũng không biết vì sao cô ta lại có thể tiến vào đây!"
Tần Trạch nhếch môi, hắn cười lạnh: "Tôi không nói cô ấy, tôi nói ông"
Tần Trạch âm trầm mà nói: "Tôi không ngờ Hứa tổng lại tuyển một người thô lỗ như vậy làm quản lý, còn đối xử tệ với nhân viên, không xem ai ra gì."
Quản lý ngơ ra một lúc, mhưng cuối cùng vẫn đáp: "Vâng, là do tôi không đúng"
Ông ta chỉ là một cái quản lý nhỏ nhoi, vì thế nào dám đối đầu với Tần Trạch? Hắn là chủ của một tập đoàn lớn, công ty của hắn không có ai không biết đến.
Vì thế, cứ nhận lỗi là xong.

Dù gì thì lão cũng không thể để mấy công việc như thế này được!
Tần Trạch im lặng, sau đó chậm rãi nói: "Được rồi, xin lỗi đi? Dù sao ông cũng là người sai, nhỉ?"
Quản lý cúi đầu, tỏ vẻ chân thành: "Tôi...!Tôi xin lỗi" Chỉ mong cho việc này mau chóng kết thúc, lão không muốn bởi vì một con nhãi ranh mà đối đầu với Tần Trạch.

Thế lực của hắn rất lớn, lão chỉ là một cái người bình thường, vì thế không thể đắc tội với hắn được.

Tần Trạch lạnh lùng nhìn vị quản ly đang cúi đầu kia, hắn nhàn nhạt nói: "Không phải tôi, mà cô ấy"
"Tôi xin lỗi, thành thật xin lỗi.

Tôi không nên mắng cô, mong cô hãy tha thứ cho tôi!" Vị quản lý nhanh chóng chạy đến phía Nhạc Dao Dao, sau đó chân thành tha thiết mà nói.

Tần Trạch nhếch môi: "Được rồi, ông ra ngoài đi.

Còn nữa, ông bị đuổi việc"
Nghĩ nghĩ, hắn còn bổ sung thêm một câu: "Tôi cảnh cáo ông, gặp cô ấy thì nên tránh xa một chút.

Đừng bao giờ động vào người phụ nữ của tôi, hiểu không? Hửm?"
Nhạc Dao Dao nghe thấy, nàng ta liền đỏ mặt.

Nàng là người phụ nữ của hắn? Hắn...!Còn tình cảm với nàng sao?
Nếu nàng và hắn quay lại, thì hắn còn đối xử với nàng như lúc trước hay không?
Trong lúc Nhạc Dao Dao đang nghĩ lung tung thì Tần Trạch liền bế nàng ta lên, sau đó tiến ra khỏi đại sảnh.
Nguyệt Ninh: "..."
Thật không hiểu nổi hai người bọn họ, quá khứ ngược nhau đến thê thảm, thương tích đầy mình.

Hiện tại lại bắt đầu con đường ngọt sủng rồi?

Tần Trạch bắt đầu truy thê một cách ngọt ngào? Hiện tại hắn đã hối hận, đã nhận ra Nhạc Dao Dao là người thật lòng yêu hắn, và hắn cũng yêu nàng ta?
Bây giờ Tần Trạch muốn bù đắp, không phải đã quá muộn hay sao?
Nhưng cho dù bù đắp hay không bù đắp thì cũng không liên quan đến nàng, nhiệm vụ của nàng chính là chơi chết bọn họ, thay đổi tiểu thuyết.
Trong cốt truyện cũ, Nhạc Dao Dao sẽ sớm ôm thiên tài bảo bảo trở về với Tần Trạch, hai người họ sớm chiều cùng chinh một mái nhà, nảy sinh tình cảm ngọt ngào, xung quanh toàn bong bóng màu hồng của hai người họ.
Thiên tài bảo bảo biết được ba mình là Tần Trạch, liền thích hắn.

Tiếp đó, nhóc đó sẽ lấy lý do đau bụng, muốn Nhạc Dao Dao dẫn đi khám bệnh.
Trùng hợp thay, Tần Trạch cũng đến thăm một lão đạo diễn nào đó.

Cuối cùng, Tần Trạch gặp Nhạc Dao Dao và thiên tài bảo bảo tại hành lang.
Tần Trạch đứng đó, hắn phát hiện nhóc con đứng gần Nhạc Dao Dao rất giống hắn, vì thế liền điều tra.

Bình Luận (0)
Comment