Giữa trưa mùa thu, mặt trời treo cao ở phía chân trời, trong nội viện, cây cỏ hoa lá khô héo cùng với gạch xanh tạo nên khung cảnh riêng biệt của mùa thu.
Trong phòng râm mát, nhưng lại không phải lúc cần sinh long, kỳ thật tương đương thoải mái, nhất là cảm giác thỏai mái khi đắp kín chăn.
Từ Xán Xán đã ăn diện xong rồi.
Nàng mặc áo không bâu áo kép trắng, mặc thêm áo ngắn cổ màu ngọc bích thêu hoa lan, trên đầu búi đọa kế đơn giản, cài trâm phỉ thúy hình bươm bướm, màu da trắng sáng nõn nà, trên môi bôi thoa chút son, nhìn thanh lịch mà lại xinh đẹp.
Chu Nhan đến gần thấp giọng nói: "Thiếu phu nhân, bốn ma ma này lúc trước là thông phòng của Quốc Công gia, khi Quốc Công phu nhân vào cửa thì đưa các bà ấy đến biệt trang ở Lạc Dương, bọn họ trung thành với Quốc Công gia, cũng trung thành với công tử."
Từ Xán Xán khẽ vuốt cằm: "Chu Nhan có tâm!"
Chu Nhan còn chưa nói hết, Bích Vân lập tức cười xen mồm nói: "Thiếu phu nhân đừng khen nàng, đây là việc mà bọn nô tỳ phải làm!"
Từ Xán Xán đưa tay gõ lên đầu nàng một cái: "Ngươi nói thật nhiều!"
Bích Vân "Hắc hắc hắc" nở nụ cười.
Chu Nhan cũng không khỏi mỉm cười.
Lúc bốn ma ma vào hành lễ, Từ Xán Xán đang ngồi nghiêng dựa vào đệm ở trên tháp, Bích Vân nghiêng người quỳ gối bên cạnh, dùng nĩa bạc xiên hoa quả cho nàng ăn.
Nhìn thấy bốn ma ma hành lễ, Từ Xán Xán vẫn nghiêng người dựa trên đệm như cũ, lười biếng nói:" Các ma ma không cần đa lễ, mau đứng lên đi!"
Dáng dấp Bốn ma ma không giống nhau, tóc đều đã chút bạc, nhìn qua khoảng sáu mươi tuổi.
Sau khi các bà đứng dậy thấy bộ dáng lười nhác của Từ Xán Xán, trên mặt không chút khác thường nào, vẫn tươi cười như cũ.
Từ Xán Xán cũng nhìn các bà.
Nàng bằng trực giác cảm thấy bốn vị ma ma này đối với nàng rất hảo cảm, lập tức ngồi thẳng dậy, lại cười nói: "Mời các ma ma ngồi!"
Bốn vị ma ma tựa hồ lấy vị ma ma gầy nhỏ làm chủ. Vị ma ma nhỏ gầy này quỳ gối hành lễ, nói: "Lão nô nếu như không nhờ công tử thì đã sớm chết không có chỗ chôn rồi, cho nên lúc nhận được mệnh lệnh của công tử, bọn lão nô cùng nhau thề, nếu phản bội công tử phu nhân thì sẽ bị thiên lôi đánh chết"
Từ Xán Xán nghe vậy sắc mặt nghiêm túc, thêm vài phần nghiêm nghị —— người ở thời đại này rất coi trọng lời thề, nhất là người lớn tuổi, nếu bọn họ đã thề, thì chính là nguyện trung thành với nàng.
Nàng nghiêm mặt nói: "Ma ma ngồi xuống trước đi!" Lại nhìn về phía Chu Nhan: "đi pha trà ngon bưng đến đây!"
Chu Nhan đáp"Vâng", lập tức lui xuống.
Từ Xán Xán mỉm cười nhìn này bốn vị ma ma, nói: "Các vị ma ma không biết xưng hô như thế nào?"
Bốn vị ma ma coi như đã trải qua lăn lộn nhân sinh hơn nửa đời người, đã sớm thành tinh, nghe vậy theo thứ tự từng người tự giới thiệu.
Đầu tiên là bà bà nhỏ gầy kia. trên người bà mặc áo dài tẩy trắng bệch xanh ngọc và váy màu tương, mặc dù trang phục cũ nhưng lại sạch sẽ.
Nàng khẽ mỉm cười, lưu loát hành lễ, trầm giọng nói: "Lão nô họ Doãn, thiếu phu nhân gọi lão nô một tiếng Doãn ma ma, chính là xem trọng lão nô!"
Từ Xán Xán cảm thấy Dõan ma ma khi trẻ nhất định là một người khôn khéo hơn người, do bị đè ép quá lâu, nay tuy rằng lưu lạc nhưng vẫn mang một chút tinh khôn trước đây.
Nàng mỉm cười dặn Bích Vân: "Lấy tráp hồng trên bàn trang điểm đến cho ta!"
Bích Vân nhanh chóng bưng tráp đến, mở ra mới dâng cho Từ Xán Xán.
Từ Xán Xán thoáng đánh giá liếc mắt một cái, chọncây trâmđụn mây đa bảo phúc lộc và đôi vòng tay vàng ròng khắc mẫu đơn Doãn ma ma.
Duẫn ma ma tha thiết cảm tạ.
Ma ma thứ hai đứng dậy tự giới thiệu họ Trần, vừa cao vừa béo, nhìn ra khi trẻ là một mỹ nhân, qua tuổi sáu mươi nhưng vẫn còn ngượng ngùng, Từ Xán Xán đối với bà rất hảo cảm, lấy cây trâm ngọc diệp kim thiền và một đôi vòng tay khảm Hồng Bảo vàng ròng cho bà.
Dù Trần ma ma nhận đồ nàng ban cho, cũng mang theo vài phần ngượng ngùng, đỏ mặt nhận, vội vàng quỳ gối nói lời cảm tạ.
Ma ma thứ ba đứng dậy tự giới thiệu là họ Lý, mặt to cằm nhọn, mắt một mí môi mỏng, tướng mặt bạc mệnh, nụ cười sáng lạn có tài ăn nói, Từ Xán Xán cảm thấy bà không khỏi lộ ra chút khôn khé, thưởng cho bà đôi khuyên tai kim mệt ti đèn lồng và một đôi vòng tay xanh.
Lý ma ma nói không ít lời thực lòng cảm tạ, rồi mới cẩn thận lui về chỗ của mình.
Ma ma thứ tư họ Đổng, tướng ngũ đoản( thân hình và tay chây) mập mạp, giống như viên cầu, da thịt đen vàng thô ráp, chỉ có đôi mắt trắng đen rõ ràng, tinh quang bắn ra bốn phía, vừa thấy đó chính là nét đẹp nội tâm.
Từ Xán Xán thích ánh mắt của bà, đưacây trâmkim mệt ti trấn bảo điệp và một đôi vòng tay vàng ròng tôm tu cho bà.
Nghe bốn vị ma ma tự giới thiệu xong, vì Chu Nhan và Bích Vân ở tại đông sương phòng nên Từ Xán Xán tiếp tục an bài bốn vị ma ma này ở tại tây sương phòng.
Sau đó Từ Xán Xán mới bắt đầu nói chính sự, giao nhiệm vụ nghênh đón bảy vị cô nương hồi phủ thăm viếng cho bốn ma ma này, sau đó cười nói: "Trước nghiệm thu cơm tối cho ta, các vị ma ma cần phải cố gắng đem hết toàn lực làm việc cho tốt!"
Bốn vị ma ma cùng đáp: "Xin nghe theo lệnh của thiếu phu nhân!"
Từ Xán Xán hơi mệt, ở trong phòng tới lui vài vòng, rồi ăn một chút lê, một quả táo và một quả lựu, thế này mới gọi ngoại quản gia Phó Tùng và nội quản gia Phó Dương vào.
Vì Phó Dư Sâm ban Phó Dương Phó Tùng cho thiếu phu nhân, nên cũng không có làm những lễ nghi cách màn hành lễ phiền phức nữa, mà đứng ở hành lang nhà chính, từng người hồi báo với Từ Xán Xán.
Phó Tùng tiếp quản tất cả cửa hàng của Từ Xán Xán, bao gồm cửa hàng Phó Dư Sâm cho nàng, Định quốc công giao và nhà may Thúy Phượng Hỉ Vĩnh An đế vừa ban thưởng, cho nên phải bẩm báo tỉ mỉ cho Từ Xán Xán, ví dụ như làm thế nào kinh doanh, làm thế nào tính sổ, vân vân.
Phó Dương là nội quản gia của Từ Xán Xán, ngoại trừ quản lý chuyện ở Trúc Thanh Viện, còn tiếp quản sửa sang và trang trí lại Hàn viên.
Từ Xán Xán chờ hắn nói xong, nói: "Ngoại lão gia và phu nhân qua mấy ngày nữa sẽ vào kinh, tòa trạch phố cần phải tu sửa lại, nếu cần bạc thì có thể đến chỗ ta kết toán!"
Phó Dương đáp "Vâng", liền lui xuống.
Tiếp theo, Từ Xán Xán muốn chọn nha hoàn.
Dựa theo tiêu chuẩn Vương phi của Đại Lương, nàng có mười sáu thị nữ bên người. Từ Xán Xán không định tuyển nhiều như vậy, nàng cảm thấy thị nữ cũng là quý tinh bất quý đa, cho nên nàng định chỉ chọn mười hai người, bốn nha hoàn nhị đẳng, sáu nha hoàn tam đẳng, còn hai đại nha hoàn nhất đẳng Bích Vân và Chu Nhan, tổng cộng nàng có mười hai nha hoàn hầu hạ bên người.
Chọn nha hoàn xong, Từ Xán Xán ngồi lâu, càng thêm đau mỏi, nàng ra hoa viên trong nội viện tản bộ, sau khi đi xong thì ăn bánh bao chay và cháo ngô khoai lang, sau đó tiếp tục gặp người.
Chu Nhan và Bích Vân tôn thờ nàng như thần linh, bởi vậy rất thuận theo. Kết quả thương lượng đó là Chu Nhan đi phân phó phòng bếp làm cơm tối cho Từ Xán Xán, còn Bích Vân và Từ Xán Xán đi tản bộ.
Hoa viên nhỏ này nằm ngay sau chính thất của Từ Xán Xán, là một lâm viên khéo léo tinh xảo, ngoại trừ có toàn bộ Mai Lan Trúc Cúc tùng bách, cầu nhỏ, thủy đình, lâu tạ mọi thứ đều có.
Từ Xán Xán dọc theo đường nhỏ đến bên hồ, ngẫu nhiên phát hiện bên trong rừng trúc mọc một bụi cúc xanh, nên thưởng thức một chút.
Ngắm cúc xong, Từ Xán Xán đến rừng tùng chơi đu dây, Bích Vân đi ở phía sau, không biết đang làm gì.
Từ Xán Xán mới từ đu dây xuống thì thấy Bích Vân mang một bó cúc vui mừng đi tới.
Bích Vân ngẩng đầu nhìn Từ Xán Xán, vui mừng nói: "Thiếu phu nhân, nô tỳ hái hoa cúc cho ngài!"
Từ Xán Xán: "..."
Trở lại phía trước, Từ Xán Xán vào nhà chính liền thấy cơm trưa nóng hổi trên bàn bát tiên —— hai lồng bánh bao rau hẹ trứng gà, một cái đĩa nhân hạch đào trộn lá bạc hà, một đĩa tỏi giã đậu cô-ve, một đĩa đậu xanh dầm giấmvà một đĩa ớt xanh xào gà, bên trong lọ sứ trắng là cháo ngô khoai lang—— tất cả đều là những món Từ Xán Xán thích ăn!
Nàng ăn mấy món điểm tâm tráng miệng, uống chén trà xanh, hiện tại bụng đói cồn cào, nhìn trên bàn đồ ăn nóng hổi, quả thực hận không thể lập tức ăn ngay!
không dừng tay, Từ Xán Xán ngồi xuống lập tức cầm lấy đôi đũa trúc chạm trổ hoa văn hướng về phía đĩa gà xào ớt xanh.
Thịt gà vừa thơm vừa cay, lại có mùi đặc hữu của ớt xanh, kết hợp với bánh bao rau hẹ trứng gà, Từ Xán Xán ăn mấy miếng, cay đến nỗi hít hơi nhưng vẫn muốn ăn.
Chu Nhan múc sẵn chén cháo ngô khoai lang choTừ Xán Xán.
Xung quanh Biện Kinh toàn là cát, thích hợp cho khoai lang và dưa hấu sinh trưởng, khoai lang và dưa hấu ở Biện Kinh nổi danh thiên hạ, có thể nói là ngọt danh truyền xa.
Từ Xán Xán nếm cháo ngô khoai lang, khoai ngọt, ngô hương thuần, hầm thành cháo vừa ngọt vừa thơm, Từ Xán Xán uống hai chén, đến lúc ăn không nổi nữa mới ôm bụng nghiêng người ngồi dựa trên tháp.
Chu Nhan và Bích Vân muốn đến hầu hạ, đều bị Từ Xán Xán đuổi đi: "Hai người các ngươi chạy nhanh đi ăn cơm đi, buổi chiều chúng ta còn có nhiều việc phải làm!"
Lời nàng không có kỹ xảo, nhưng Chu Nhan và Bích Vân đều biết thiếu phu nhân quan tâm các nàng, cười hì hì hành lễ, thu dọn chén trên bàn rồi lui xuống dùng cơm.
Từ Xán Xán lẳng lặng ngồi nghiêng trên tháp, ôm đệm nghĩ tâm sự.
Ngày mai Phó phu nhân xuất quan, bảy vị Phó cô nương về nhà mẹ đẻ, đối với con dâu vợ thứ mới tiếp quản quyền lực như nàng thì ngày mai sẽ khó trôi qua.
Đầu tiên, nàng phải sắp xếp mọi việc thỏa đáng, sau đó chuẩn bị sẵn sàng tất cả. Ngẫu nhiên nghĩ đến đội thị vệ mỹ nam như mình, Từ Xán Xán không khỏi nở nụ cười: Phó Dư Sâm có thể chịu đến bây giờ mà không thay người, chứng minh hắnrất bận rộn, không có thời gian so đo chuyện này!
Phó Dư Sâm mang theo Chu anh vội vàng suốt một ngày, cuối cùng bắt giam bảy trăm tám mươi người, có thái giám, cũng có cung nữ, còn có thị vệ bảo vệ hoàng cung.
Đối với những người này, Phó Dư Sâm căn bản không có thời gian đi thẩm vấn, hắn giao tất cả bảy trăm tám mươi nam, nữ và bất nam bất nữ cho thứ tử Mã Minh Vũ Mã Dĩnh Phi —— Mã Dĩnh Phi trước đại diện Phó Dư Sâm hồi kinh, trải qua hoạt động với Phó Dư Sâm và Mã Minh Vũ, lúc này đã làm Tổng quản Chiêu ngục.
Đến khâm thiên giám chọn giờ lành, Vĩnh An đế cố gắng chống đỡ thân thể bệnh dẫn đầu văn võ bá quan phục cổn miện cáo vu tông miếu, nhận Phó Dư Sâm làm con thừa tự, phong hào là Thanh, tức Thanh thân vương, ban thưởng Hàn viên làm Thanh thân vương phủ.
Tất cả mọi việc xảy ra trong Thái miếu Từ Xán Xán một chút cũng không biết, nàng không biết bản thân phu vinh thê quý từ tiểu Phó phu nhân thành Thanh vương phi, vẫn còn cẩn thận kiểm tra bốn người Dõan mẹ chuẩn bị chiêu đãi bảy vị phó cônương.
Sân khấu kịch đã dựng xong, diễn kịch đã định sẵn, bàn tiệc cũng do Phó Tùng đặt từ Yến Lâu đến, tiền ban cho nô bộc cũng chuẩn bị xong... Rốt cuộc còn cái nào quên đây?
Từ Xán Xán đứng trước sân khấu kịch trước Hồng Phong cư yên lặng tính toán.
Đúng lúc này, Bích Vân phụ trách liên lạc bên ngoài vẻ mặt vui mừng chạy vội vào, dừng lại trước người Từ Xán Xán, cao hứng quỳ gối hành lễ: "Nô tỳ tham kiến Thanh vương phi!"
Ở đây mặc kệ mọi người là người của Từ Xán Xán, hay là người của Định Quốc Công Phó Vân Chương, hoặc là người của Phó phu nhân, đều sửng sốt chớp mắt, sau đó cùng nhau hành lễ chúc mừng.
Từ Xán Xán lôi kéo Bích Vân cẩn thận đưa ra nghi vấn, biết được Phó Quế truyền tin từ trong cung ra, nàng không khỏi cũng cười.
Mặc dù rất vui vẻ, nhưng Từ Xán Xán lại biết mình phải làm ra bộ dáng trầm tĩnh. Vẻ mặt nàng rụt rè, nói: "Chờ công tử hồi phủ, cả nhà cao thấp người chờ lĩnh thưởng!"
Lúc này mọi người nhìn Từ Xán Xán, giống nhau thấy một nhánh Kim Phượng hoàng bay lên, làm sao dám bất kính? Sau đó hoan hô tạ ơn.
Sau khi trở về nội viện Trúc Thanh viện, Từ Xán Xán bảo Bích Vân gọi Phó Quế vào, lại hỏi một phen, biết được tin tức làthật, liền cười khanh khách ban thưởng Phó Quế ngân phiếu trăm lượng.
Phó Quế vui mừng tiếp thưởng tạ ân.
Từ Xán Xán thế này mới nói: "Phó Quế, đi chính viện thư phòng báo tin tốt cho Quốc Công Gia đi!" Công công nhất định có đường tin tức của riêng mình, chắc là sớm biết việc Phó Dư Sâm thừa tự phong Thân vương, nhưng làm con dâu, nàng vẫn phái Phó Quế báo tin làm lập trường.
Xong xuôi mọi việc, Từ Xán Xán lập tức ngã xuống trên giường cẩm, trên mặt thả lỏng nở nụ cười.
Lần này nàng rất sợ ngày mai Phó phu nhân hoặc là bảy vị Phó cô nương làm khó nàng, hoặc thiết kế cạm bẫy hại nàng, nay có thể tạm thời bỏ một nửa tâm tư —— nếu lý trí của những Phó cô nương này còn tồn tại, vậy nàng nên khách khí một chút!
Từ Xán Xán không nghĩ tới là, tính tình bảy vị Phó cô nương đại bộ phận giống Phó phu nhân không nhu hạt cát, chỉ có tiểu bộ phận tính tình giống Phó Vân Chương linh hoạt cơ biến.
một sơ sẩy nho nhỏ như vậy, tạo cho nàng một tổn không thể bồi thường.
Từ Đình Hòa cũng nhanh chóng lệnh Từ Sâm đem tin tốt về nhà.
Vừa vặn hôm nay Từ Nghi Bằng đón Từ Nghi Liên về nhà thăm viếng, Từ Hàn thị, Từ Nghi Bằng, thê tử tân hôn Từ Nghi Bằng Thôi thị và Từ Nghi Liên đang ở nhà giữa của Thanh Tâm viện uống trà nói chuyện, Từ Sâm đứng ngoài hành lang bẩm báo tin tốt này.
Trong phòng mọi người nhất thời yên tĩnh lại, nhưng mà tâm sự mỗi người không giống nhau.
Từ Hàn thị là trước vui sau lo.
Bà vui là Từ Xán Xán hiện tại làm Thân vương phi, tương lai sẽ làm mẫu nghi thiên hạ, mình và trượng phu đầu tư thu được hồi báo lớn nhất.
Bà lo là trượng phu Từ Đình Hòa bây giờ một lòng một dạ muốn đưa mỹ nhân đến Định Quốc Công phủ, để những người này giúp Từ Xán Xán cố sủng.
Từ Hàn thị cảm thấy nam nhân đều thật khờ —— nữ nhân sẽ rộng lượng đến mức cùng nữ nhân khác chia sẻ trượng phu của mình sao? Từ Xán Xán dù mềm mại, cũng sẽ bất mãn với Từ Đình Hòa!
Từ Nghi Liên là trước vui sau ghen.
Nàng vui là hoàng hậu tương lai Đại Lương là đường muội của nàng, sau này nàng không chỉ ở Thừa Tướng phủ áp chế chị em dâu, hơn nữa địa vị trong những lúc giao tiếp cũng sẽ như nước lên thì thuyền lên —— phải biết rằng làm con dâu con vợ kế, nàng luôn kém một bậc ở phủ Thừa Tướng!
Nàng ghen là Từ Xán Xán ngoại trừ xinh đẹp, vô luận xuất thân, tu dưỡng, tài hoa hay là bản lĩnh trị gia, tất cả đều khôngbằng nàng, nhưng Từ Xán Xán lại thành Thân vương phi, tương lai còn làm mẫu nghi thiên hạ, mà nàng lại gả cho con vợ kế, cả đời kém một bậc.
Trong lòng Từ Nghi Liên cười lạnh: một nữ nhân chỉ dựa vào nhan sắc mà thượng vị, có năng lực đi đến chỗ cao sao? Nàngsẽ chờ một ngày Từ Xán Xán trèo cao ngã đau!
Đối với việc phụ thân đưa mỹ nhân cho Thanh thân vương, Từ Nghi Liên vẫn rất đồng ý.
Từ Nghi Bằng hơi hoảng hốt, lại có chút vui mừng, còn có chút sầu lo.
Sở dĩ hoảng hốt là vì nửa năm trước còn ngây thơ non nớt, là đường muội cần hắn đến giáo lễ nghi, nay đã từng bước lên cao thành Thân vương phi.
Sở dĩ vui mừng là vì làm đường huynh, hắn cũng hy vọng tiền đồ đường muội bằng phẳng, Từ Xán Xán thành Thân vương phi, hắn cũng vui vẻ cho Từ Xán Xán.
Sở dĩ sầu lo, là vì hắn trúng tiến sĩ tiến vào quan trường, hiểu rất rõ xã hội thượng lưu phu thê phải môn đương hộ đối và lẫn nhau có lợi, Từ Xán Xán thiếu nhà mẹ đẻ cường đại, có thể bị người khác bắt mạt hay không?
Thôi thị xuất thân danh mô Biện Kinh, vừa gả đến đây ba tháng, nay đã có thai ba tháng.
Nàng lớn hơn Từ Nghi Bằng một tuổi, mặt tròn tròn, mắt to, ngày thường có tướng hỉ. Lúc nàng gả vào Từ phủ, Từ Xán Xánđang ở Vân Châu, cho nên chưa từng gặp mặt.
Từ Xán Xán vừa hồi Biện Kinh, chỉ kịp sai người đưa lễ vật đến Từ phủ, còn chưa tự mình bái phỏng.
Nhìn thấy lễ vật cho mình và trượng phu, Thôi thị cảm thấy em gái chồng này ra tay thật hào phóng!
Đối với em gái chồng chưa từng gặp mặt này, nàng chỉ nghe các nha hoàn và ma ma nói, nói bề ngoại nhị cô nương cực kỳ xinh đẹp, gả cho cô gia cũng là chinh nam đại nguyên soái, rất phúc khí.
Thôi thị xuất thân nhà quyền quý, lúc này hiểu được nếu em gái chồng gả cho Phó thị hoàng thất dòng độc đinh Phó soái, tương lai làm hoàng hậu, chỉ là không nghĩ đến sự tình lại nhanh như vậy —— khi nhị cô nương gả đi còn làm Đoàn Luyện phu nhân, không bao lâu đã biến thành nguyên soái phu nhân, trượng phu Bình Nam vừa trở về liền thành Thân vương phi —— Thôi thị định phải kết giao nhị cô nương này cho thật tốt!
Từ Đình Hòa trở lại, đánh vỡ sự im lặng trong nhà giữa. Vẻ mặt ông đều là ý cười, vừa tiến vào lập tức bảo Từ Hàn thị: "Phu nhân, mau mau chuẩn bị lễ vật, ngày mai cả nhà chúng ta đi Quốc Công phủ chúc mừng!"