Quốc Gia Vĩnh Hằng (Dịch)

Chương 31 - Ngày Thứ Tư, Mưa Đen, Thiên Thạch

Dịch: Shurtugal

Nhưng sau khi nuốt vào thì chỉ mấy hơi thở sau đã bị Tổ Long phun ra, hơn nữa còn có thêm khí Chân Long mới được ngưng tụ, diễn sinh. Diễn sinh ra đúng ba sợi khí Chân Long mới. Những thứ này đều là do lực lượng tiên thiên bổn nguyên ẩn chứa trong tảng đá kia diễn sinh ra, chỉ cần luyện hóa qua là có thể ngưng tụ ngay ra khí Chân Long một cách vô cùng dễ dàng. Hơn nữa, lực lượng tiên thiên bổn nguyên vô hình còn đang vô thanh vô tức dung nhập vào trong huyết nhục.

Hóa thành nội tình của bản thân, để căn cơ toàn thân trở nên càng thêm hùng hậu, cường hãn.

- Quả nhiên là lực lượng tiên thiên bổn nguyên ngưng tụ thành. Lực lượng bổn nguyên ngưng tụ thành tảng đá lớn cứng rắn như vậy, chân khí của người khác mà muốn xung phá tất nhiên sẽ vô cùng gian nan. Muốn va chạm từ bên ngoài chắc phải cần tới lượng lớn chân khí, điên cuồng xung kích giống như sóng thần cuốn tới thì mới mong phá được. Nhưng làm như vậy lại gây tổn thương nhất định đến đường sông kinh mạch. Chẳng qua, khí Chân Long lại không như vậy, nó là trực tiếp từng ngụm từng ngụm cắn nát tảng đá lớn này. So với cách bình thường thì khí Chân Long càng bá đạo lại vô cùng an toàn.

Dịch Thiên Hành lại hiểu thêm một phần thần dị của Ngự Long Thiên Kinh. Quả nhiên không hổ danh là thiên kinh, công pháp vô thượng, trên các phương diện đều vượt xa giới hạn của các công pháp khác.

Trong lòng Dịch Thiên Hành càng thêm tự tin.

Từng luồng khí Chân Long lớp sau cuốn lên lớp trước, nằm nhoài lên tảng đá lớn, há mồm cắn từng khối, sau đó lập tức trở về thần hải, luyện hóa diễn sinh ra càng nhiều khí Chân Long. Trái lại để khí Chân Long lúc trước tiêu hao khôi phục hơn phân nửa.

Ầm ầm ầm!!

Bất tri bất giác, cả tảng đá lớn đã bị từng luồng khí Chân Long mạnh mẽ thôn phệ. Đường sông vốn tắc nghẽn, trong nháy mắt đã thông thoáng. Nhưng mà xuất hiện trước mắt lại là một đường sông khác tràn ngập bùn lầy, tạp chất, độc tố. Thậm chí, bùn lầy, tạp chất tích trữ trong đường sông này còn nhiều hơn cả đường sông trước. Nhưng khí Chân Long lưu lại trong cơ thể cũng không thiếu.

Vừa rồi được lực lượng tiên thiên bổn nguyên bổ sung nên số lượng hao tổn cũng không nhiều, hậu kình vẫn mười phần như trước.

Tiếp tục công cuộc thôn phệ, gột rửa đường sông thứ hai.

Từng khối bùn lầy, tạp chất lại tiếp tục bị khí Chân Long thôn phệ.

Thời gian lặng lẽ trôi qua khi quá trình xung mạch diễn ra.

Ba cô nàng Triệu Tử Yên cũng đã tu luyện quan tưởng xong. Họ đi tới ban công, lấy điển tịch chiến kỹ ra xem. Khi quan sát điển tịch, họ cảm thấy mình như là được một vị danh sự giảng dạy riêng. Toàn bộ tâm thần ý chí đều bị lôi kéo vào trong một cái diễn võ trường cực lớn, tận mắt quan sát danh sư truyền thụ các loại đao pháp, kiếm pháp. Khiến cho họ có thể lý giải sâu sắc, rõ ràng mỗi một thức, mỗi một chiêu.

Sau khi quan sát cẩn thận, họ lại tự mình cầm đao kiếm diễn luyện trên ban công. Từng chiêu từng thức đều tinh chuẩn cực kỳ, chuẩn xác không có sai sót. Đồng thời khi thi triển thì cũng không ngừng suy nghĩ tại sao lại phải xuất chiêu như thế, dụng ý của một chiêu này ở chỗ nào.

Lĩnh ngộ của bản thân với cách vận dụng đao kiếm và với những chiêu thức này lại thêm một chút sâu sắc.

Triệu Tử Yên và Đường Tử Đồng đều là những người có nội tình luyện võ, dù là tu luyện kiếm pháp hay là đao pháp thì đều có thể làm quen nhanh chóng. Còn Trần Tuyết Nhu từ trước tới nay lại chưa từng tiếp xúc với những thứ này, nhưng mà có hai bạn nữ ở bên cạnh giúp đỡ, thỉnh thoảng nhắc một hai câu thì tốc độ nhập môn cũng nhanh hơn so với tưởng tượng, không tốn quá nhiều thời gian liền có thể vung múa ra dáng. Dù sao kiếm pháp trong bí tịch cũng giống như có đại sư kiếm pháp chân chính đang tự mình chỉ đạo.

Hơn nữa, khi trở thành tu luyện giả thì thể chất đã phát sinh lột xác. Dù là thân thể thoạt nhìn rất nhu nhược nhưng trong cánh tay lại ẩn chứa lực lượng không thua kém bất cứ người trưởng thành nào. Một khi khai mở được thần hải thì đã không còn giống với trước đây.

Thế giới bên ngoài bị các loại thực vật biến dị chiếm cứ.

Khiến cho việc ra ngoài trở nên càng thêm khó khắn.

Rất nhiều người dù đã ở trong nhà nhưng vẫn chết bởi đám thực vật biến dị. Thậm chí là vô thanh vô tức tử vong, coi như không chết thì sau khi chứng kiến cảnh tượng triệt để đại biến sau một đêm thì tâm lý của rất nhiều người căn bản không chịu đựng nổi, thậm chí đã lựa chọn tự sát.

Nhảy lầu!!

Thắt cổ!!

Người tự sát nhiều không sao đếm xuể.

Cũng có người dưới sự kích thích của thiên địa nguyên khí dồi dào, trong cơ thể mở ra mệnh khiếu, có được dị năng.

Đủ loại dị năng có thể nói là thiên kỳ bách quái, khiến người khó có thể tưởng tượng, thậm chí là lật đổ nhận thức bản thân.

Vốn dĩ cả đời cũng không thể giác tỉnh, không thể mở ra mệnh khiếu, thu được dị năng, nhưng dưới sự kích thích của thiên địa nguyên khí, loại khả năng này lại khuếch đại, tăng cường không hạn chế.

Khiến rất nhiều người may mắn còn sống sót, được một tia cơ hội sống sót.

...

Ầm ầm ầm!!

Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, trong hư không ở bên ngoài, một tiếng nổ đáng sợ vang rền đánh thức Dịch Thiên Hành từ trong tu luyện. Trong hư không đen kịt ở ngoài kia, không còn dấu hiệu sét đánh chớp giật dày đặc hiện ra, chằng chịt trên bầu trời nữa.

- Lại xuất hiện biến hóa gì đó rồi. Ngày thứ tư lại đến, chẳng lẽ lại có biến cố.

Dịch Thiên Hành mở mắt, việc đầu tiên hắn làm chính là nhìn chiếc đồng hồ cơ trên tay. Thời gian đã chuyển sang sáng sớm ngày thứ tư. Lại nhìn ánh chớp khủng bố ở bên ngoài, trong lòng hắn đã có dự cảm, chỉ sợ thiên địa này lại muốn phát sinh biến cố lớn nào đó rồi.

Chỉ có điều, có nghĩ nhiều thì cũng chẳng thể can thiệp vào mấy cái biến hóa này.

Thực lực quá nhỏ yếu, nhỏ yếu giống như giun dế vậy, thế nên hiện tại chỉ có tư cách trơ mắt mà nhìn. Còn muốn tham dự vào thì đừng có mơ. Thậm chí cũng chỉ có thể bị vây ở chỗ này, ngay cả ra ngoài cũng khó khăn.

- Anh, mau nhìn kìa. Lại xuất hiến biến hóa rồi, trong hư không xuất hiện một con mắt. Con mắt đó thật là đáng sợ, không hiểu sao em lại muốn quỳ bái trước nó.

Triệu Tử Yên đứng trên ban công, đột nhiên kinh hô.

Dịch Thiên Hành nhanh chóng đứng dậy, quá trình xung mạch vừa rồi vô cùng thuận lợi. Thủ Dương Minh Đại Tràng Kinh có trên hai mươi huyệt đạo, đã bị xung phá mười ba huyệt đạo, đường sông kinh mạch cũng được dọn dẹp hơn phân nửa. Thậm chí, bởi vì luyện hóa thôn phệ khí tiên thiên bổn nguyên nên một khi luyện hóa toàn bộ thì tu vi của bản thân sẽ nhờ đó mà tăng vọt.

Số lượng khí Chân Long trong thần hải cũng nhờ đó mà tăng lên dữ dội.

Nếu như không bị đánh thức thì nói không chừng lần xung mạch này hắn đã có thể thừa thế xông lên, triệt để quán xuyên toàn bộ kinh mạch.

Bước nhanh tới ban công, đưa mắt nhìn về phía hư không, chỉ thấy, trong hư không xa vời vợi thình lình xuất hiện một con mắt vô cùng lớn. Con mắt này phủ lên một màu vàng kim, tỏa ra uy nghiêm vô tận. Khi đối mặt với con mắt này, hầu như không có một ai có thể đứng được. Tất cả mọi người ai ai cũng có cảm giác con mắt kia dường như đang nhìn chằm chằm vào mình. Không khí dường như muốn đọng lại.

Nhưng đây chỉ vẻn vẹn là một tia dư âm mà thôi.

- Con mắt đó thật là đáng sợ. Đây tuyệt đối không phải là một con mắt binh thường.

Dịch Thiên Hành hít một hơi thật sâu, trong đầu không tự chủ sinh ra một ý nghĩ.

Theo hắn suy đoán, con mắt này có thể là Mắt Trời trong truyền thuyết. Con Mắt của Trời Cao.

- Lần này sẽ phát sinh biến hóa gì đây? Không ngờ lại xuất hiện ột con mắt đáng sợ như vậy, lôi đình quay chung quanh khi nó chớp, thiểm điện vì nó làm lông mi. Thật đúng là thần uy như biển cả, không thể nào dự đoán.

Đường Tử Đồng dựa vào bức tường sau lưng, sự kinh hãi trong mắt không có cách nào che giấu.

Hình ảnh này thật quá đáng sợ. Trong thời hiện đại, có ai có thể tưởng tượng sẽ có nhân vật khủng bố như này.

- Xem đi, đây là hình ảnh rất nhiều người cả đời đều không thể chứng kiến. Nhìn một lần thôi thì suốt đời cũng sẽ không quên được. Thiên biến xảy ra, không ai trong chúng ta có thể can thiệp.

Dịch Thiên Hành hít một hơi thật sâu, đưa mắt nhìn thẳng vào hư không.

Trong hư không, vô số lôi đình bạo động, vô số thiểm điện qua lại. Chỉ thấy, sâu trong hư không, con mắt màu vàng kim kia luôn nhìn về một phía. Đột nhiên, một mảnh thế giới âm trầm đáng sợ, bao trùm trong một màu đen thâm trầm, khiến cho người ta ngột ngạt, thậm chí sinh ra tâm tình tiêu cực đáng sợ. Trong thế giới đó, đâu đâu cũng có những vật chất màu đen quái lạ qua lại. Thế giới kia tựa hồ nổi lên từ phía sau con mắt màu vàng kim kia.

Nó dường như muốn thoát khỏi con mắt đó.

Nó giống như là con ngươi màu đen bên trong con mắt màu vàng kim kia.

Từ trong cái thế giới tối đen đó, mơ hồ có thể thấy được, mười tám cái ma trụ thông thiên nối liền trời đất. Vô số đồ án thần bí khắc họa trên đó, các bức tranh vẽ thần ma sống động như thật, biến hóa thất thường khiến lòng người run sợ.

Ở chính giữa là một thần tọa màu đen nhánh sừng sững trên bầu trời, một tồn tại đáng sợ cả người bao phủ trong bóng tối ngồi ngay ngắn bên trên, tựa hồ đã hoàn toàn rơi vào trạng thái ngủ say.

Xoạt!!

Trong không gian màu đen đó, đôi mắt đen như mực chậm rãi mở ra, từ trong con ngươi truyền tới sự thô bạo vô tận, lạnh như băng, hai luồng ánh sáng từ trong đó bắn ra, trong nháy mắt đánh về phía con mắt màu vàng. Thế giới màu đen khủng bố kia tựa hồ muốn hoàn toàn thoát khỏi con mắt màu vàng đó.

Nhưng theo sát đó, từ trong con mắt màu vàng cũng bắn ra vô số kim quang, hoá thành từng cái thần liệm (dây xích) màu vàng, xuất hiện ở ngoài thế giới màu đen. Từng dây xích đan xen vào nhau, hóa thành một tấm lưới màu vàng kim cực lớn liên tục trấn áp thế giới màu đen.

Nhưng con mắt màu đen kia cũng bắn ra một ánh mắt vô cùng đáng sợ, ngay cả tấm lưới lớn màu vàng cũng bị xé rách. Từ trong thế giới màu đen, mấy chục luồng ánh sáng đen chỉ trong nháy mắt đã theo vết rách xông ra ngoài.

Con mắt màu vàng thấy vậy lập tức bắn ra vô số lôi đình màu vàng dày đặc, điên cuồng oanh kích tới hắc quang.

Liên tiếp mười mấy luồng hắc quang hóa thành hư vô dưới lôi đình. Nhưng vẫn có rất nhiều hắc quang trong nháy mắt tiến vào trong trời đất, ẩn nấp không thấy. Ngay cả con mắt màu vàng cũng không thể dò xét ra.

Lôi đình dày đặc không ngừng gầm thét, tựa hồ đang vô cùng phẫn nộ, nhưng lại không thể làm gì thêm được nữa.

Trong hư không, thần liệm màu vàng hiện ra ngày càng nhiều, mạnh mẽ áp chế thế giới màu đen.

“Hừ!!”

Ngay khi con mắt màu vàng vừa triệt để áp chế được thế giới màu đen thì đột nhiên từ trong thế giới màu đen đó truyền ra một tiếng hừ lạnh băng lãnh. Tiếp đó là một cự chỉ thông thiên màu đen từ trong thế giới màu đen đánh tới một chiêu vang dội. Ngón tay đó như thể nối liền trời với đất, trực tiếp xé rách vòm trời này.

Vô số lôi đình màu vàng oanh kích lên trên ngón tay lớn màu đen đó. Cả ngón tay khổng lồ lập tức hoàn toàn tan vỡ.

Ngay thời khắc nó vỡ nát thì hư không bắt đầu đổ mưa.

Mưa đen dội xuống.

Chúng rơi rả rách không ngừng xuống trời đất này.

- A!! Đây là mưa gì vậy. Thân thể của ta... Không!!

Ở trước khi trời đất phát sinh dị biến, con người hoặc là bị đói bụng hoặc là bị giá lạnh tra tấn, thậm chí là những nguyên nhân khác bức bách mà không thể không đi ra ngoài sinh tồn. Chờ họ phát hiện ra dị biến phát sinh thì toàn bộ tâm thần ý chí của họ đều đã bị hình ảnh đáng sợ trong hư không làm cho quên đi việc phải trốn đến nơi an toàn. Mưa đen từ trên trời rơi xuống, chạm vào người bọn họ, quần áo trên người thì không xảy ra chuyện gì nhưng những chỗ da thịt mà quần áo không che phủ khi vừa đụng phải nước mưa đen kia thì huyết nhục lập tức bị ăn mòn. Tình cảnh này giống như vừa bị giội axit sunfuric vào người vậy.

Khí đen từ trên người bốc lên, máu thịt nhanh chóng tan rã. Chỉ vẻn vẹn mấy hơi thở, họ đã hóa thành một đống xương trắng thậm chí ngay cả xương trắng cũng bị hòa tan, hóa thành chất lỏng màu đen, ngấm vào trong lòng đất, chỉ để lại một bộ quần áo rơi trên mặt đất.

Bình Luận (0)
Comment