Dịch: Shurtugal
Hình ảnh như vậy hiện ra ở mỗi một nơi trong thành phố, hiện ra ở khắp các nơi trên thế giới.
Khiến cho rất nhiều người còn may mắn sống sót đang ở trong nhà nhìn thấy thì tròng mắt đều phải co rụt lại, sắc mặt cũng tái nhợt hẳn đi, lộ ra vẻ hoảng sợ, tràn đầy kinh hãi cùng hoảng hốt. Cơn mưa màu đen này quả thực không khác gì mãnh thú, rắn độc. Chỉ cần bị chúng rơi vào người thì thân thể sẽ triệt để bị ăn mòn, hóa thành hư không. Từ bắt đầu đến kết thúc chỉ trong vòng mấy hơi thở ngắn ngủi mà thôi.
“- Đó là cái gì vậy? Cơn mưa đen đó thật là bá đạo, vừa rơi xuống liền ăn mòn bất cứ sinh linh nào dính phải, ngay cả quái vật cũng không thoát khỏi số phận bị biến thành nước đen. Thật là đáng sợ. Trần Tuyết Nhu thấy một con quái vật da xanh dưới cơn mưa đen phát ra từng tiếng kêu thảm, thân thể trong nháy mắt hóa thành nước đen ngấm xuống lòng đất, biến mất không thấy.
- Không được để cơn mưa đen này dính vào thân. Một khi bị dính thì trừ phi lập tức cắt bỏ chỗ vừa dính, bằng không sẽ bị nước mưa ăn mòn toàn thân, hóa thành nước đen. Cái thứ này còn đáng sợ hơn cả axit sunfuric. Bất quá, nhìn tình huống thì có vẻ cơn mưa đen này chỉ sản sinh tác dụng với da thịt khi lộ ra bên ngoài. Còn đối với quần áo, kiến trúc, nó lại không gây nên tổn thương nào. Vì thế, chỉ cần trốn ở trong nhà, không đi ra ngoài là có thể tránh khỏi uy hiếp này.
Sau khi Dịch Thiên Hành quan sát một lúc thì đưa ra kết luận.
Trong lòng hắn cũng ngơ ngẩn, hình ảnh hiện ra trong hư không kia thưc sự là quá đáng sợ.
Thế giới màu đen kia là cái gì? Con mắt màu vàng kim kia là cái gì? Ma trụ trong thế giới màu đen lại là cái gì? Hắc quang trốn ra từ bên trong là cái gì? Còn cả ngón tay khổng lồ màu đen đột nhiên đánh về phía bầu trời nữa, nó đang làm cái gì?
Chỉ vẻn vẹn một ngón tay bị vô số lôi đình đánh cho đổ nát mà cũng có thể hóa thành mưa đen đầy trời, tạo thành thiệt hại khó có thể tưởng tượng. Ngón tay khổng lồ kia làm ra những thứ này chắc chắn không phải mạc danh kỳ diệu, không có chút ý nghĩa nào.
Trong lúc mơ hồ, hắn có một loại linh cảm chẳng lành.
Theo bản năng lấy Vô Tự Thiên Thư từ trong không gian linh châu ra.
Sau khi mở ra, trên Vô Tự Thiên Thư lại hiện ra những dòng ghi chép.
“Ngày thứ tư, mưa đen rơi xuống, thiên thạch như mưa. Mưa đen tới người, thân tiêu cốt dung, trời đổ thiên thạch, hủy diệt vạn vật.”
Mưa đen, thiên thạch như mưa.
Chẳng lẽ mục đích của ngón tay khổng lồ kia là oanh phá bình phong thiên địa, dẫn dắt thiên ngoại tinh thần xuống, hóa thành thiên thạch va chạm với Trái Đất. Mưa đen chỉ là điềm báo, tai nạn chân chính lại là thiên thạch từ trên trời giáng xuống.
Phải biết rằng, thiên thạch thật sự từ trên trời rơi xuống, dù cho nó có là thiên thạch nhỏ bé đến đâu thì đều tạo ra tính hủy diệt, tàn phá đối với hoàn cảnh chung quanh, huỷ diệt tất cả sinh mệnh trong phạm vị gần nó. Một viên, hai viên thì còn nói được, nếu như lên tới hàng ngàn, hàng vạn viên không ngừng lao xuống thì lực phá hoại phải nói là giống như đang có vô số đạn đạo hạt nhân trực tiếp nổ tung. Lực phá hoại mà nó mang đến tuyệt đối là loại hình hủy diệt.
- Tại sao lại như vậy, trời đất này thật sự không có ý định chừa cơ hội sống sót cho nhân loại sao?
Trong mắt Trần Tuyết Nhu lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Sao băng thì không thể nhưng mà điều đáng sợ đó là đám thiên thạch này lại lao hết xuống Địa Cầu, hơn nữa lại giống như mưa thiên thạch. Do đó tỷ lệ bị đập trúng là rất lớn. Cho dù chỉ có một khối rơi ở phụ cận thì cũng sản sinh ra lực phá hoại cùng trùng kích khó có thể tưởng tượng.
Đối diện với mưa thiên thạch đáng sợ như thế, không biết sẽ có bao nhiêu người tử vong đây.
- Nhanh, thu thập đồ đạc lại đi các em. Các loại vật tư, trang bị, toàn bộ đều cầm lấy. Chúng ta lập tức đi xuống dưới hầm để xe. Bên ngoài là mưa đen, nếu như ra ngoài thì hung hiểm quá lớn, còn nếu ở trong cao ốc thì khi mưa thiên thạch rơi xuống, nguy hiểm cũng không kém đâu. Nói không chừng cao ốc này sẽ bị sập đổ. Lựa chọn duy nhất ở thời điểm hiện tại, đó chính là xuống dưới hầm để xe.
Dịch Thiên Hành lập tức đưa ra quyết định, nhanh chóng nói.
Lúc nói chuyện thì hắn cũng đang không ngừng thu các loại vật tư trong phòng khách vào trong không gian linh châu. Nhất là các loại binh khí, thực phẩm thì hắn còn cố hết sức thu hết toàn bộ vào trong không gian linh châu.
- Ừ, nhanh lên, chúng ta cùng nhau thu thập.
Đường Tử Đồng phản ứng đầu tiên, lập tức cùng Dịch Thiên Hành thu dọn đồ đạc.
Vật phẩm mà cô nàng lấy thì đều là những vật phẩm cần nhất, quý giá nhất. Chỉ còn lại một ít thứ vụn vặt, linh tinh thì bỏ lại hết. Cũng may không gian linh châu không quá nhỏ, đủ để chứa phần lớn vật phẩm vào trong.
- Đi!! Chúng ta xuống cầu thang, đi thẳng xuống hầm để xe.
Cầu thang bộ có thể dẫn thẳng tới lòng đất. Chẳng qua thang máy không dùng được, cho nên muốn xuống dưới đó thì phải mất một ít thời gian, người bình thường mà xuống đó bằng thang bộ chỉ sợ vừa đi vừa phải thở hồng hộc.
Răng rắc!!
Sau khi mở cửa chống trộm, Dịch Thiên Hành cùng ba cô gái nhanh chóng đi ra khỏi nhà. Đồng thời tiếp tục đóng cửa lại, không một ai biết tiếp theo sẽ xuất hiện biến hóa gì, có thể thiên thạch sẽ không rơi xuống chỗ này. Chỉ cần mưa thiên thạch đi qua thì vẫn có thể trở lại ở như trước, nhưng mà tòa cao ốc này cũng có thể đổ sập nếu thiên thạch rơi trúng chỗ này.
- Tôi là Dịch Thiên Hành. Người nào còn sống thì mau chóng chạy xuống hầm để xe. Tòa cao ốc này không còn an toàn nữa, đại tai nạn sẽ đến ngay thôi. Nếu như tin tưởng tôi thì hãy lập tức xuống hầm để xe đi.
Trong khi dẫn theo ba cô gái không ngừng lao nhanh xuống hầm để xe, Dịch Thiên Hành sau khi chần chờ một lúc thì há mồm la lớn về phía thang bộ. Mỗi một đoạn cầu thang hắn lại hô một lần, chỉ cần có người còn sống ở trong nhà thì chắc chắn sẽ nghe thấy, còn có nghe hay không, có đi xuống dưới hầm để xe hay không thì hoàn toàn dựa vào sự lựa chọn của bọn họ. Trước khi rời đi, mở miệng nhắc nhở đã là hết lòng quan tâm, giúp đỡ rồi.
- Cái gì? Dịch đại sự nói là phải đi xuống hầm để xe sao? Chẳng lẽ tòa cao ốc này không còn an toàn? Làm sao bây giờ?
- Nhanh, mau thu dọn đồ đạc. Nhanh lên! Nhớ là chỉ mang theo những đồ quan trọng. Tòa cao ốc này khẳng định sắp phải đón nhận nguy hiểm đáng sợ, bằng không, lấy năng lực của Dịch đại sư thì ngài ấy sao có thể rời bỏ cao ốc, trốn xuống dưới hầm để xe.
- Cầm vàng bạc châu báu, mang theo lương thực thực phẩm, quần áo. Đồ còn lại để hết trong nhà, không cần lo, tận thế cũng đã đến, tiền tệ trước kia đã không còn tác dụng, bây giờ chúng chẳng khác gì giấy vụn đâu. Ăn, mặc mới là điều trọng yếu nhất.
- Nhanh, nhanh xuống hầm để xe, mặt đất không còn an toàn.
Danh vọng của Dịch Thiên Hành trong tòa cao ốc này hiển nhiên không nhỏ, nhất là trong tràng cảnh đại biến, tận thế, cộng thêm đó là cảnh tượng săn giết bầy chuột ở bên ngoài bị cư dân trong cao ốc nhìn thấy thì họ lại càng thêm kính nể. Hiện tại mỗi một câu mà Dịch Thiên Hành nói thì nó có địa vị rất nặng trong lòng bọn họ.
Lập tức, rất nhiều người không chút do dự liền bắt đầu thu dọn đồ đạc quan trọng, nhanh chóng theo cầu thang bộ lao xuống dưới hầm để xe. Người nào người nấy lũ lượt đem đồ đạc theo bên người. Cơ hồ không còn một ai ở lại trong nhà.
Ngay cả Dịch Thiên hành cũng phải trốn xuống hầm để xe thì bọn họ, những người bình thường này nếu như đối mặt với nguy hiểm há chẳng phải là chết.
Ầm!!
Bốn người đều là tu hành giả, thể lực, khí mạch dài lâu, cho dù chạy điên cuòng một mạch từ trên tầng cao xuống nhưng cũng không có vẻ quá mức mệt nhọc, thậm chí mở miệng thở dốc cũng không có. Bốn người đi thẳng xuống tầng dưới, lúc trước cầu thang xuống hầm để xe vốn không có thứ gì nhưng bây giờ lại có một tấm sắt chắn ngang trước mặt. Dịch Thiên Hành hơi nhíu mày, trực tiếp đạp một cước.
Lực lượng ẩn chứa trong chân hết sức kinh người, chỉ một cước liền đá bay tấm sắt này về đằng sau.
- Chuyện gì xảy ra?
- Người nào?
Từ trong hầm để xe lập tức vang lên một trận quát hỏi.
Nhóm người Dịch Thiên Hành cũng không chần chờ, trực tiếp đi vào hầm để xe, nhìn toàn bộ không gian bên trong gara, một đống lớn xe cộ được chất chồng lên nhau ở vị trí ra vào, cửa cuốn cũng đã được người ta kéo xuống để ngăn chặn quái vật xuất hiện. Toàn bộ gara có vẻ rất trống trải, ở giữa có một đống lửa đang cháy, một đám người quây quanh đó, coi như ở gần đống lửa thì vẫn luôn có người liên tục run cầm cập.
Nhiệt độ ở bên ngoài thực sự là quá lạnh lẽo.
Tấm sắt bị đá văng ra tạo thành tiếng vang to lớn khiến cho ánh mắt của mọi người đều tập trung lên người bọn Dịch Thiên Hành, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Ngài là đại sư Dịch Thiên Hành.
Lý Trí Lâm sau khi nhìn thấy Dịch Thiên Hành thì con mắt lập tức sáng ngời, vội vã đứng dậy, mở miệng dò hỏi. Kỳ thực trong giọng nói đã khẳng định được thân phận của hắn. Lúc trước, bọn họ ở chỗ cửa nhà để xe đã tận mắt nhìn thấy cảnh tượng Dịch Thiên Hành chém giết cùng bầy chuột.
Hình ảnh giết bầy chuột như là thái rau của Dịch Thiên Hành khiến cho trái tim của bọn họ thổn thức không ngừng. Hình ảnh kia quá là kinh người, dị năng của bọn họ mà so với Vòng Âm Dương che ngợp bầu trời kia thì quả thực là không cùng một cấp bậc. Bầy chuột khiến cho bọn họ chật vật chạy trốn lại bị Dịch Thiên Hành một người, đơn độc giết hàng ngàn con, chỉ cần suy nghĩ một chút, bọn họ cũng đã thấy khủng bố rồi.
Cùng quái vật so sánh thì Dịch Thiên Hành mới đúng là quái vật.
Nhưng cũng bởi vậy mà họ càng thêm kiên định về quyết định lưu lại trong nhà để xe này. Có cao thủ như vậy tồn tại, nơi này so với bên ngoài còn an toàn hơn nhiều.
Vốn họ còn đang thương lượng, suy nghĩ với nhau nên đi lên bái phỏng Dịch Thiên Hành thế nào, không nghĩ tới không chờ bọn họ quyết định thì Dịch Thiên Hành đã xuất hiện ở chỗ nhà để xe dưới hầm này, hơn nữa còn dẫn theo ba cô gái.
- Ừ!!
Dịch Thiên Hành đảo mắt nhìn qua. Lúc trước có hơn trăm học sinh nay chỉ còn dư lại có sáu mươi, bảy mươi người, người nào người nấy đều bị cái lạnh làm cho mặt mũi tái nhợt đi. Cũng chỉ có ba người Lý Trí Lâm, Liễu Thiến Thiến, Thiết Nam giác tỉnh mệnh khiếu, thể chất được tăng cường mới có sức kháng cự nhất định với cái giá lạnh này.
Dịch Thiên Hành không nhiều lời, xoay người về phía hành lang nói:
- Tử Yên, Tử Đồng, Tuyết Nhu, các em cứ lưu lại hầm để xe này đi, anh đi lên trên xem một chút. Cho dù có chuyện gì xảy ra thì cũng đừng có rời khỏi nơi này. Không có nơi nào ở bên ngoài là an toàn đâu.
- Em biết rồi mà anh.
Triệu Tử Yên biết Dịch Thiên Hành muốn ra ngoài xem tình hình, xem xem có phải là mưa thiên thạch xuất hiện, lao xuống Trái Đất hay không.
Sau khi căn dặn, Dịch Thiên Hành không rề rà nữa, nhanh chóng theo cầu thang dẫn xuống dưới đất đi lên.
Khi lên mặt đất thì ở bên ngoài, cơn mưa đen đã tạnh. Nhưng đưa mắt nhìn lại thì chỉ thấy một hình ảnh óng ánh, rực rỡ khác hiện lên trong mắt hắn.
Đó là từng vệt sao băng cực kỳ rực rỡ xẹt qua đường chân trời. Từng vệt sao băng tụ lại một chỗ dày đặc như mưa, căn bản không biết đến tột cùng có bao nhiêu sao băng đang tiến tới. Đáng sợ nhất chính là, những vệt sao băng này không hề xẹt qua đường chân trời mà là rơi thẳng xuống Trái Đất. Sao băng ở trước mắt lấy tốc độ mắt thường có thể thấy đang không ngừng to lên. Khi chúng xẹt qua hư không thì đã hoàn toàn cháy lên một ngọn lửa.
Chúng giống như những quả cầu lửa khổng lồ từ trên trời giáng xuống, hướng về bốn phương tám hướng đập xuống. Hầu như bao trùm khắp mọi nơi.