Dịch: Shurtugal
Vả lại lúc săn giết lệ quỷ, oán linh, mỗi khi đánh chết chúng nó thì những lệ quỷ, oán linh này sẽ bị Âm Dương Nhãn cắn nuốt ngay tại chỗ. Lực lượng linh hồn và hai khí Âm Dương dung hợp lại liền thai nghén, diễn sinh ra hai luồng Âm Dương Tỏa. Hai luồng Âm Dương Tỏa này khi mới sinh ra thì vô cùng hư ảo nhưng sau khi hấp thu một ít lực lượng linh hồn từ hồn phách tự nhiên tán loạn thì mới chậm rãi ngưng tụ thành thực chất, có uy năng cường đại. Âm Dương Nhãn từ lúc chỉ có thể nhìn thấy quỷ hồn sau lại có thể trực tiếp săn giết, gây tổn thương cho lệ quỷ.
Thậm chí, Âm Dương Tỏa không chỉ dùng được trong việc săn bắt lệ quỷ, oán linh mà còn có thể dùng để đối địch với sinh linh bình thường.
Âm Dương Tỏa không chỉ có khả năng trấn áp lệ quỷ, oán linh mà còn có thể thẩm phán chúng sinh ở dương gian. Người bình thường nếu bị Âm Dương Tỏa bắn trúng thì không chỉ thân thể bị tổn thương mà ngay cả linh hồn cũng sẽ có khả năng trực tiếp bị kéo ra ngoài, nhận công kích trực diện.
Dịch Thiên Hành suy đoán rằng, chín chín tám mươi mốt vòng âm dương chính là cực hạn của Âm Dương Tỏa.
Dịch Thiên Hành từng dùng Âm Dương Tỏa với một tên lưu manh chuẩn bị đi đánh cướp nữ sinh. Tên lưu manh kia sau khi bị đánh thì da tróc thịt bong, hơn nữa linh hồn còn bị tổn thương, trực tiếp hôn mê bất tỉnh. Không chỉ thế, sau khi gã được đưa vào bệnh viện đa khoa thì trực tiếp bị phán định là suốt đời phải sống cuộc đời của người thực vật, vĩnh viễn không tỉnh lại được. Cho dù gã có tỉnh lại thì cũng sẽ bị biến thành một tên ngớ ngẩn, thậm chí rơi vào tình huống bị nhược trí các kiếu.
Đấy là lúc Dịch Thiên Hành vừa mới ngưng tụ được Âm Dương Tỏa. Còn hiện tại, hắn mà triển khai với người sống thì chỉ trong nháy mắt linh hồn trong cơ thể đối phương sẽ bị đánh ra ngoài thân thể, miễn cưỡng tiêu diệt.
Dịch Thiên Hành nhìn hai dây khóa xen kẽ hai màu trắng đen. Mỗi một dây đều được tạo thành bởi từng cái vòng nhỏ xíu, hình bầu dục, nối liền nhau. Mỗi một cái vòng lại hiện lên hoa văn tiên thiên màu trắng đen, tuy không phụ thuộc vào nhau nhưng lại dung hợp một cách hoàn mỹ, cực kỳ thần dị.
Dịch Thiên Hành biết rằng, phía trên mỗi cái vòng của Âm Dương Tỏa thì đều là do oán linh, thậm chí lệ quỷ ngưng tụ mà thành. Chỉ cần giết oán linh, lệ quỷ tới một mức độ nhất định thì trên Âm Dương Tỏa sẽ có thêm một chiếc vòng nữa.
Hắn nhớ là, để ngưng tụ ra Âm Dương Tỏa thứ nhất thì đã phải săn giết mấy trăm con oán linh, lệ quỷ,... thì mới sinh ra được chín chín tám mươi mốt cái vòng, tạo ra một chiếc Âm Dương Tỏa dài ba, bốn mét. Sau đó, lập tức diễn sinh ra chiếc Âm Dương Tỏa thứ hai. Bây giờ, chiếc Âm Dương Tỏa thứ hai cũng đã ngưng tụ ra chín chín tám mươi mốt cái vòng âm dương, tạo thành một chiếc Âm Dương Tỏa hoàn chỉnh.
Chính vì thế mà hắn có suy đoán trong lòng rằng chín chín tám mươi mốt cái vòng âm dương hẳn là cực hạn của Âm Dương Tỏa.
Có thể ngưng tụ ra hai cái Âm Dương Tỏa cũng không phải chuyện dễ dàng. Trên thực tế, tuy có quỷ hồn, lệ quỷ tồn tại, thế nhưng có thể dừng lại ở dương gian thì cũng chỉ là số ít, hơn nữa cũng chỉ là vài con quỷ hồn bình thường, không có quá nhiều ý thức, cũng không có khuynh hướng hại người, chỉ là cô hồn dã quỷ đáng thương mà thôi.
Dịch Thiên Hành đã nhìn những quỷ hồn này hai mươi mấy năm nên đã sớm trở thành thói quen. Tuy có thần thông trời ban là Tiên Thiên Âm Dương Nhãn, nhưng Âm Dương Tỏa cũng cần lượng lớn linh hồn mới có thể ngưng tụ, tăng cường uy lực. Từ trước tới giờ, hắn chưa từng hạ sát thủ đối với những cô hồn dã quỷ đó, có săn giết thì cũng chỉ làm với đám oán linh, lệ quỷ hại người mà thôi.
Vì lẽ đó, suốt bao năm qua hắn mới chỉ ngưng luyện được hai cái Âm Dương Tỏa hoàn chỉnh.
Nhưng hai cái Âm Dương Tỏa này, bây giờ lại là chỗ dựa, át chủ bài, là đòn sát thủ có thể bảo mệnh an thần của Dịch Thiên Hành.
- Hy vọng hai cái Âm Dương Tỏa này có thể nhấc lên tác dụng lớn, để ta sống yên phận, bảo vệ người nhà. Hiện tại, chỗ dựa duy nhất cũng chính là đôi mắt này.
Dịch Thiên Hành nhìn hai cái Âm Dương Tỏa trong mắt, ánh mắt đầy nóng bỏng, mang theo kỳ vọng.
Trong lòng cũng sinh ra một cảm giác an toàn.
Ở trong loạn thế, chỉ có lực lượng mới đảm bảo được cuộc sống yên ổn, chỉ có lực lượng mới là tư bản.
Còn lại đều là hy vọng hão huyền.
Hắn có thể thấy được, đợi đến khi đại kiếp nạn kéo tới thì tất cả trật tự hiện nay đều sẽ tan vỡ một cách triệt để. Những đại nhân vật cao cao tại thượng đều phải ngã xuống phàm trần. Những minh tinh nổi tiếng cũng sẽ không khác gì người bình thường. Hàng tỷ phú ông cũng chẳng thể nhiều hơn dân thường một cái mạng. Sợ rằng, tất cả mọi thứ sẽ quay trở về điểm xuất phát.
Mà lực lượng chính là thứ đảm bảo duy nhất trong kiếp nạn.
Còn lại đều là hư ảo.
“Thử xem khí Chân Long trong cơ thể có thể thôi động Tiên Thiên Âm Dương Nhãn được hay không?”
Dịch Thiên Hành bắt đầu tiến hành thử nghiệm.
Vừa mới thử, trong lòng hắn càng thêm chấn động. Tuy khí Chân Long trong cơ thể chỉ có một luồng, nhưng khi lấy Long khí thôi động Âm Dương Nhãn thì Âm Dương Thần Đồ bên trong Âm Dương Nhãn không ngờ lại bị thôi động. Đây là lần đầu tiên, hắn có thể chủ động thúc đẩy thần đồ vận chuyển. Hơn nữa, ngay tích tắc hắn thôi động thì cũng lập tức cảm giác được tinh hoa nhật nguyệt từ ngoại giới tràn vào trong mắt tăng lên một cách chóng mặt.
Tăng gấp mười lần có thừa. Trong nháy mắt này, khí Âm Dương trong mắt đã gia tăng nhanh chóng.
Quả thực là không thể tin nổi.
- Thì ra là như vây. Chỉ có chân chính bước lên con đường tu hành, trở thành tu sĩ thì mới có thể chân chính chủ động thôi động Âm Dương Nhãn, tu luyện Âm Dương Nhãn, chính thức vận chuyển lực lượng. Trước đây, mình chỉ là người canh giữ một tòa núi bảo mà không biết khai thác nó. Đúng là phung phí của trời!
Dịch Thiên Hành nhất thời hiểu ra.
Dùng Long khí tiến vào trong Âm Dương Nhãn, có thể làm cho hiệu suất tu luyện Âm Dương Nhãn tăng cao gấp mấy lần, thậm chí gấp mấy chục lần chỉ trong nháy mắt. Nó khiến cho tốc độ trưởng thành của Âm Dương Nhãn tăng lên với tốc độ kinh người, phát huy ra uy lực chân chính của Âm Dương Nhãn. Thậm chí thị lực của hắn cũng đã tăng lên rất nhiều, có thể mơ hồ nhìn thấu âm dương hư không. Thực sự là tuyệt diệu khó tả.
Hơn nữa, khi chưởng khống Âm Dương Tỏa thì càng thêm linh động, chặt chẽ , dễ dàng như là đang dùng tay để điều khiển, có thể làm ra bất kỳ động tác nào mà mình vừa nghĩ đến. Quả thực là thần dị vô cùng.
- Cảnh giới tu hành chia làm: Thần Hải Cảnh, Mệnh Khiếu Cảnh, Mệnh Đồ Cảnh, Pháp Tướng Cảnh.
- Trong Thần Hải Cảnh lại chia thành Tụ Khí, Thần Tuyền, Hóa Hải. Chia thành ba giai đoạn, chín tầng. Tụ Khí là giai đoạn đầu, bắt đầu từ tầng một đến tầng ba. Thần Tuyền là giai đoạn hai, bắt đầu từ tầng bốn đến tầng sáu. Hóa Hải là giai đoạn ba, bắt đầu từ tầng bảy đến tầng chín. Thần Hải Cảnh, chín tầng trời, mỗi một giai đoạn là một phiến trời đất. Cảnh giới Tiên Thiên trong truyền thuyết, thực ra chỉ là giai đoạn Thần Tuyền trong Thần Hải Cảnh mà thôi.
- Mệnh Khiếu Cảnh lại là khởi nguồn của thần thông. Ngưng tụ mệnh khiếu ở trong người, mệnh khiếu sinh thì thần thông sinh. Mệnh khiếu chính là thần thông, ngưng tụ ra mệnh khiếu thế nào thì đạt được thần thông thế đó. Trong cơ thể vạn vật chúng sinh đều tồn tại mệnh khiếu tiên thiên, ngay từ đầu đã bất phàm, có thể hiển hiện ra năng lực thần thông. Tiên Thiên Âm Dương Nhãn của mình nếu như không có gì ngoài ý muốn thì chính là một cái mệnh khiếu tiên thiên.
- Tiếc là, mình chỉ có phương pháp tu luyện ở cảnh giới Thần Hải. Pháp môn Mệnh Khiếu Cảnh đã bị phong ấn ở trong đầu, căn bản không có biện pháp thăm dò. Bằng không thì mình cũng có thể biết rõ hơn các sự tình liên quan đến mệnh khiếu. Nếu có một bộ mệnh khiếu đồ hoàn chỉnh thì tốt biết mấy.
Dịch Thiên Hành lặng lẽ trầm ngâm.
Trong lòng hắn còn đang suy đoán, Tiên Thiên Âm Dương Nhãn của mình chính là một mệnh khiếu tiên thiên. Khi tiên thiên giác tỉnh thì mới có thể làm cho mình từ một người bình thường trở thành một người có uy năng to lớn, có thể trừ ma trảm quỷ thuận buồm xuôi gió.
Liếc mắt nhìn chiếc đồng hồ đang đeo trên tay.
Ngày 21 tháng 9 năm 2019.
- Đã qua một ngày rồi, thời gian đúng là không chờ người. Một ngày tu luyện không ngờ lại trôi qua nhanh đến như vậy. Chẳng trách, sách cổ thường nói: Trong núi một ngày, ngoài đời đã ngàn năm.
- Ngày 23 chính là ngày đại tai biến phủ xuống. Từ giờ đến lúc đó chỉ còn có hai ngày. Không biết Tử Yên đã trở lại chưa.
Dịch Thiên Hành hít một hơi thật sâu, nhìn ra ngoài cửa sổ, trong mắt lộ ra một tia lo âu.
Răng rắc!!
Ngay khi Dịch Thiên Hành âm thầm lo lắng, chuẩn bị gọi điện thêm lần nữa thì bên ngoài vang lên tiếng chìa khóa chuyển động.
Hắn quay đầu nhìn lại, cửa phòng mở ra.
Một thiếu nữ mặc áo váy màu tím, đeo một chiếc ba lô đi vào phòng. Tuổi của cô gái ấy cũng không lớn, chỉ khoảng hai mươi hai tuổi, trên người tràn trề hơi thở thanh xuân. Hơn nữa dung mạo của cô ta thì không thể chê vào đâu được, đây tuyệt đối là dung nhan của một mỹ nữ, vạn người mới có một, đi đến nơi nào cũng sẽ khiến cho vô số cánh đàn ông dòm ngó. Điểm khiến cho người ta động tâm nhất với cô gái ấy chính là trên người cô ta sở hữu một loại khí chất điềm tĩnh, giống như con gái cưng, cô gái hàng xóm nhà bên.
Người này chính là Triệu Tử Yên.
Sau lưng Triệu Tử Yên là một thiếu nữ, tuổi xấp xỉ với cô, khoảng chừng hai mươi tuổi. Cô ta mặc một chiếc quần bó sát làm tôn lên đôi chân thon dài, lộ ra vẻ đầy đặn, ngọt ngào dị thường. Chiếc áo sơ mi màu tím, họa tiết kẻ ô vuông như là phác họa ra vóc người đẹp đẽ đến hoàn mỹ của cô ta. Mái tóc dài đen mượt, khuôn mặt trái xoan cùng làn da trắng nõn, không tỳ vết, động lòng người đến mức không nói nên lời. Chỉ nhìn qua mà đã khiến cho người ta chấn động bởi vẻ đẹp này. Thiếu nữ này cho dù đặt ở địa phương nào thì cũng sẽ trở thành mỹ nữ hoa khôi của trường, là nữ thần đích thực trong lòng mọi người.
Có một tia trong trẻo, lạnh lùng lại cũng có một tia khí khái anh hùng.
Cho dù là dung mạo hay là khí chất thi cô ta cùng Triệu Tử Yên hầu như không phân cao thấp. Mỗi người đều có vẻ đẹp riêng.
- Anh!!
Triệu Tử Yên nhìn thấy Dịch Thiên Hành thì mặt mày tràn trề sự hân hoan, vui sướng la to.
- Ừ, mau vào đi.
Dịch Thiên Hành xách ba lô cho Triệu Tử Yên, sau đó nhìn về phía cô gái ở sau lưng em gái mình, dò hỏi:
- Này em, đây là...
- Anh à, đây là bạn học đại học với em, hơn nữa còn là bạn thân trong ký túc xá, Đường Tử Đồng.
Triệu Tử Yên nghe anh trai hỏi thì lập tức cười giới thiệu:
- Tử Đồng, đây là anh trai của tớ, Dịch Thiên Hành mà trước đây tớ từng kể với cậu.