Quốc Sắc Kiều Phi

Chương 168


CHƯƠNG 167: TÔN NHI HOA HÒE HOA SÓI


Editor: Luna Wong

Mục Trần Tiêu đổi xong y phục, vốn định đi ra ngoài, nhưng không biết vì sao, lại quẹo tới chỗ cái gương tỉ mỉ chỉnh sửa lại bản thân một chút, thẳng đến xác nhận mỗi một chỗ đều thoả đáng.


Lúc hắn đi ra, thần sắc của Hứa Vân Noãn đã khôi phục bình thường, phảng phất đem tình tự mới vừa rồi triệt để ném qua sau đầu.


“Cô nãi nãi tới tìm ta, là có cái gì phân phó?” Nhãn thần của Mục Trần Tiêu giật giật, trong lòng như có mất mác.


“Tôn nhi, có chuyện ta muốn thương lượng với ngươi.” Nhắc tới cái này, Hứa Vân Noãn nhất thời bày mặt khổ.


“Làm sao vậy?”


“Tửu lâu của Đinh thẩm sẽ khai trương, nhưng nàng muốn ta hỗ trợ đặt tên, ghi tên, còn muốn đem chữ viết thành bảng hiệu treo lên, nhưng là chữ của ta, ngươi cũng biết. . .”


Hứa Vân Noãn thở dài dằng dặc, chỉ cảm thấy sinh hoạt quá không dễ, rốt cục hạ thủ với tiểu cô nương vô tội như nàng rồi.


“A, ” Mục Trần Tiêu khẽ cười một tiếng, trong mắt bị tiếu ý nhồi, “Chữ viết của cô nãi nãi, nhìn linh lung khả ái, nếu là viết lưu niệm, tự nhiên cũng vô cùng tốt.”


“Ngươi nói lời này, lương tâm cũng không đau sao?”


“Vẫn có chút đau.”


“A, tôn nhi ngươi thay đổi rồi, trước đây ngươi cũng sẽ dỗ ta.”


“Hiện tại ta dỗ còn kịp không?”



“Vậy phải xem ngươi dỗ thế nào.” Hứa Vân Noãn hơi nâng cằm, dáng dấp cực kỳ kiêu căng.


Mục Trần Tiêu lại không rõ nghĩ tới con mèo con, ngừa đầu đợi người cọ cằm.


Nếu cô nãi nãi là mèo con, nhất định là cái loại phẩm tương thật tốt, thiên kiều bách quý mới có thể dưỡng thành, trong ngày thường cái gì đều không cần làm, chỉ cần bước bước chân mềm mại, hơi ngưỡng đầu một chút, liền có thể để người cam tâm tình nguyện vì nàng làm bất cứ chuyện gì.


“Chữ của cô nãi nãi xác thực khả ái, ta cực kỳ thích.”


“Sao ta không cảm thấy nhỉ, hơn nữa nếu là làm thành bảng hiệu, chẳng phải là ném mặt mũi ra ngoài sao?”


“Nếu ai dám chê cười cô nãi nãi, ta liền treo hắn lên hong gió thành bảng hiệu, thế nào?”


Hứa Vân Noãn sửng sốt chỉ chốc lát, không khỏi bật cười: “Tôn nhi, ngươi quả thật là thay đổi rồi, trước đây, ngươi sẽ không nói ra lời như vậy.”


“Theo cô nãi nãi lâu dài, tính tình cũng biến thành hoạt bát chút. Cô nãi nãi sẽ cảm thấy phiền chán?”


“Đương nhiên sẽ không, ta ước gì ngươi càng hoạt bát chút nữa.”


Người hoạt bát, có phải cho thấy đau thương trong lòng đã giảm bớt hay không?


Hứa Vân Noãn cười híp mắt lại, nếu như dùng bản thân mất mặt để đổi Mục Trần Tiêu càng cao hứng hơn, vậy nàng đột nhiên cảm thấy viết bảng hiệu cũng không có gì.


“Tôn nhi, bằng không ngươi giúp ta nghĩ một cái tên cho tửu lâu?”


“Tên của tửu lâu. . .”



“Ân, ” Hứa Vân Noãn thấy Mục Trần Tiêu lộ ra dáng vẻ suy tư, ở một bên không ngừng nhắc nhở, “Tửu lâu trong kinh thành nhiều như vậy, nên cái tên này phải nghiêm túc hạ công phu, có thể trổ hết tài năng, lại không thể quá mức thành một phái riêng, phải cho người một mắt có thể nhìn ra tiệm này là làm cái gì, lại không thể quá mức trắng ra có vẻ không có nội hàm. Tốt nhất là trong cao điệu mang theo nội liễm, trong xa hoa hựu tiết lộ ra giản dị. . .”


Vân Noãn nói xong hăng say, bỗng nhiên thấy Mục Trần Tiêu ngước mắt nhìn mình, cười đến cực kỳ bất đắc dĩ.


bookwaves.com

“Yêu cầu này của cô nãi nãi, thật sự là không phải người bình thường có khả năng đạt được.”


“Khụ khụ, có chút quá sao?” Hứa Vân Noãn hạ giọng hỏi.


“Quá hơi nhiều.” Mục Trần Tiêu phối hợp tiến lên trước, nhẹ giọng nhắc nhở.


“A, vậy cũng không cần quản chút yêu cầu như vậy.”


“Cô nãi nãi cảm thấy Nghênh Khách hiên thế nào?” Mục Trần Tiêu nói xong, bản thân mở miệng phủ nhận trước, “Có phải có chút quá mức bình thường hay không?”


“Nghênh Khách hiên, tên này không tệ. . .” Hứa Vân Noãn tỉ mỉ suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nhãn thần sáng ngời, bước nhanh đi tới phía sau bàn, chọn một cây bút lông quý danh, thoáng suy tư một chút, cử bút viết ở trên tuyên chỉ.


Tọa, thỉnh tọa, thỉnh thượng tọa.


Trà, kính trà, kính hương trà.


Trung gian: Nghênh Khách hiên.


“Tôn nhi cảm thấy như vậy thế nào?”



Nhãn thần của Mục Trần Tiêu sáng ngời: “Như thế, trái lại thật ứng với yêu cầu kia của cô nãi nãi nói, trổ hết tài năng, vừa không có quá mức riêng một phái, vô cùng tốt.”


Hứa Vân Noãn tỉ mỉ ngắm nghía một lát, bỗng nhiên lại xì hơi: “Nếu là chữ của ta có thể khí phách một chút, tất nhiên hiệu quả rất tốt.”


“Ta lại cảm thấy như vậy cũng rất tốt.”


Đúng lúc này, Úc Khoảnh xong chuyện chạy về.


Hứa Vân Noãn trực tiếp đưa chữ viết xong giao cho hắn: “Làm phiền Úc Khoảnh hộ vệ đưa mấy thứ này cho Đinh thẩm, nàng biết nên làm như thế nào.”


Phản chính là bị người chê cười, mắt không thấy tâm không phiền.


“Tôn nhi, bảng hiệu phỏng chừng hai ba ngày là có thể làm xong, không biết hai ba ngày sau ngươi có thời gian không?”


“Cô nãi nãi muốn đi xem tửu lâu khai trương sao?”


“Đinh thẩm một lòng muốn đưa tửu lâu cho ta, nếu ta không đi, không biết nàng sẽ nghĩ như thế nào nữa.”


Nàng cũng không muốn lại bị Đinh thẩm mà nói thành mẹ kế ngược đãi hài tử nhà mình.


“Nếu cô nãi nãi muốn đi, ta tự nhiên bồi.”


“Vậy hai ba ngày sau, Đoan vương điện hạ có thì giờ rảnh không?”


Phản chính cũng không phải lần đầu tiên kéo đại kỳ, cờ này kéo, đã kéo đến quen, ai bảo Đoan vương điện hạ là người tốt làm chi!


“Cô nãi nãi muốn để Đoan vương đi tửu lâu ăn cơm?”


“Đại gia gia ta nói qua, buôn bán giống với đánh trận, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, tiếng trống thứ hai suy, tiếng trống thứ ba tận lực, nên khai trương rất là trọng yếu, nếu như khai trương cũng không thể hồng hồng hỏa hỏa tụ thêm nhân khí của một số người, vậy sau này còn có thể trông cậy vào hàm ngư phiên thân sao?”


bookwaves.com


Cá mặn này nếu là có thể đơn giản xoay người, cũng sẽ không làm cá mặn.


“Có lẽ Đoan vương điện hạ sẽ rảnh, dù sao hai ngày này hắn đều bận rộn chuyện mương nước, trừ cái đó ra cũng không có chuyện khách.”


“Nghe tôn nhi nói như vậy, đột nhiên cảm thấy Đoan vương có chút thương cảm, chờ tửu lâu khai trương xong, chúng ta cũng đi giúp một tay đi, sớm ngày làm xong mương, sớm ngày tiến hành tưới tiêu, thóc của chúng ta tất nhiên có thể có thu hoạch tốt.”


“Được.”


Đinh thẩm bên này lấy được giấu, một khắc cũng không dám ngừng, trực tiếp tìm cửa hàng bắt đầu chế tác bảng hiệu.


Ba ngày thoáng một cái đã qua, sáng sớm, Hứa Vân Noãn liền thức dậy thay y sam.


Y phục là Hàn phu nhân bên kia phái người đưa tới, kích cỡ cực kỳ vừa người, trên la quần thủy phấn sắc thêu ngọc lan hoa bạch sắc, nh.ụy hoa cẩn thận dùng kim tuyến và ngân tuyến bọc viền, biết nàng thích động vật nhỏ, trước vạt áo còn tú chế hai con thải điệp bay múa, mỗi một chỗ giai phá lệ tinh xảo dụng tâm.


“Tôn nhi!”


Mục Trần Tiêu sớm liền chờ ở cửa Ngưng Thu viện, nhìn thấy Hứa Vân Noãn chạy tới, nhãn thần thanh lãnh đạm mạc lập tức nhu hòa.


“Gặp qua cô nãi nãi.”


“Ân?” Hứa Vân Noãn bỗng nhiên dừng bước lại, hơi nghiêng đầu cẩn thận quan sát Mục Trần Tiêu.


Ngực của Mục Trần Tiêu có chút nóng lên, nét mặt lại bất động thanh sắc: “Cô nãi nãi làm sao vậy? Là trên người ta có chỗ nào không ổn?”


“Tôn nhi, ta đột nhiên phát hiện một việc.”


Trong lòng của Mục Trần Tiêu thật căng thẳng, hôm nay hắn cố ý chọn lựa một thân thường phục thủy mặc sắc, vạt áo, ống tay áo tú chế từng lớp mặc trúc thanh nhã, mặc dù đa dạng không tính là phiền phức, nhưng so với trước đây luôn luôn một thân y sam huyền sắc, vẫn là biến hóa không nhỏ.


Cô nãi nãi cảm thấy hắn quá hoa hòe sao?


Bình Luận (0)
Comment