“Hàn Liệt? Đang suy nghĩ cái gì?” haehyuk8693
Hàn Liệt đột nhiên nhăn lại đôi mày rậm, đôi tay vươn đến gõ nhẹ lên đầu Ngả Diệp, rồi sau đó liền thay y đánh rớt lá cây trên bả vai xuống đất, “Đừng nói với ta như vậy, không lễ phép!”
“Hả…Vậy ta đây nên xưng hô như thế nào?” Đúng rồi, nhìn bề ngoài, người ta tốt xấu gì cũng là trưởng bối, bất quá Ngả Diệp cũng không biết phải đổi giọng xưng hô là gì.
“Liệt…” Kỳ thật ngay từ đầu, từ Hàn Liệt muốn nói chính là cha… Bất quá hắn lại vừa nghĩ không muốn để cho Ngả Diệp biết chuyện này. Dù sao, thời gian hắn ở tại dương gian này cũng có kỳ hạn, hắn sợ Ngả Diệp luyến tiếc hắn, càng lún càng sâu.
“Cha?!”
Hàn Liệt đột nhiên ngẩng đầu, đang muốn nói chuyện, Ngả Diệp đã đoạt trước một bước, kéo lấy tay Hàn Liệt, kích động hỏi: “Ngươi muốn ta gọi ngươi là cha sao? Là vì ngươi lúc sinh tiền không con không cái…Hay là bởi vì con của ngươi lớn lên rất giống ta hả?”
Ngả Diệp trước kia quả thật đã gặp qua một Quỷ hồn như vậy, tuổi tác so với Hàn Liệt không sai biệt lắm. Qủy hồn kia đã ở trước mặt Hắc Bạch Vô Thường gắt gao kéo theo y không tha, còn hướng Hắc Bạch Vô Thường hô to: “Ta không muốn rời khỏi con ta!”
Cuối cùng sau khi nghe qua khuyên bảo của Ngả Diệp, Quỷ hồn mới cam nguyện uống canh Mạnh Bà đầu thai. Bằng không chờ Hắc Tử Lược không nhịn được mà sử dụng thủ đoạn cường ngạnh ra tay, vậy thì Quỷ hồn kia coi như thảm rồi.
Quay trở về hiện tại, Ngả Diệp cười dài, nhìn chằm chằm vào Hàn Liệt vẫn cúi đầu không nói chuyện sau khi được y gọi một tiếng “cha”.
Không sao cả, dù cho y trước kia vẫn thường thường an ủi những Qủy hồn kỳ quái kia…Chỉ là cho đến sau này…Tương lai của y sẽ bởi vì chuyện ngày hôm nay mà hối hận không thôi…
“Đằng Nhi…” haehyuk8693
Hàn Liệt cuối cùng cũng không nhịn được, kích động gọi ra cái tên này, hư hư thực thực ôm lấy con trai cũng chính là người mà hắn yêu, một cách thật hạnh phúc.
Chỉ là phần “hạnh phúc” này có thể duy trì được bao lâu đây?
Trời cao tại sao lại tàn nhẫn với bọn họ như vậy?