Quý Ngài Sầu Bi Muốn Sống Bình Yên

Chương 78

"Trước tiên là đặt cọc 100.000 nhân dân tệ, trả khoản trước trong vòng bảy ngày, cũng chuẩn bị tài liệu cho khoản vay." Liên Vũ Phàm nhìn tờ đơn mà Hoàn Tử Hư đưa cho hắn, "Cái mức giá này thì cậu có thể trả toàn bộ khoản trả trước trong vòng bảy ngày không? Thuê nhà ở là được rồi, chỉ là chủ nhà nghi thần nghi quỷ một chút, cậu giải thích cho rõ ràng không phải là được rồi sao."

Hoàn Tử Hư khó có khi gặp mặt Phong Khôi, cho dù đi đến nơi nào cũng đều mang theo hắn. Hôm nay hắn nhìn trúng một căn nhà rộng 150 mét vuông khi đến văn phòng kinh doanh của khu bất động sản mà hắn thích, khi đi mua nhà cũng dẫn Phong Khôi cùng đi, Liên Vũ Phàm giám sát hai người bọn họ cũng không thể không đi theo để xem nhà.

"Anh xem cái dáng vẻ keo kiệt của Úc Hoa, anh nghĩ tôi đủ tiền sao?" Hoàn Tử Hư nói, "Mười vạn còn phải thêm vào hai mươi nghìn từ thẻ tín dụng này."

"Cậu còn làm thẻ tín dụng? Cậu còn có thể làm thẻ tín dụng?" Liên Vũ Phàm ngạc nhiên nói.

"Thông tin do bộ hậu cần mà anh cung cấp cho tôi rất toàn diện, bao gồm cả số liệu thông tin tín dụng," Hoàn Tử Hư cầm con dấu đóng vào《 báo cáo tín dụng cá nhân 》 nói, "Để phù hợp với tư liệu vô địch bán hàng, ta còn có đầy đủ một bộ hồ sơ ngân hàng và hồ sơ tiêu dùng, sau khi trung tâm thẻ tín dụng kiểm tra thì họ đã cấp thẻ cho tôi, số tiền không thấp, 50.000 tệ."

"Một tháng cậu kiếm được 80.000 nhân dân tệ từ các chương trình phát sóng trực tiếp, đặc biệt là là từ kẽ răng của Úc Hoa moi ra nhiều tiền như vậy quả thực là năng lực kiếm tiền kinh người, nhưng để nhận được khoản thanh toán trước rất là khó khăn đó." Liên Vũ Phàm nói.

"Ba ngày sau, thương nhân lần trước đưa hàng lên để phát sóng trực tiếp muốn thanh toán, tôi đã tính toán, tổng sổ tiền cũng đủ cho việc trả trước và nợ thẻ tín dụng của tôi." Hoàn Tử Hư không chút nào để ý mà nói.

"Cậu dám dùng công quỹ của phòng làm việc sao?" Liên Vũ Phàm cảm thấy Hoàn Tử Hư vì muốn mua nhà mà trở nên điên dại rồi, "Thay vì cậu đi gây rối với Úc Hoa, còn không bằng nghĩ cách gì đó để được quy tắc thế giới công nhận rồi trở thành người thủ hộ, như vậy thì có thể được phân cho một ngôi nhà!"

"Tôi đã hỏi Chân Lê về phương pháp có được quy tắc, cậu ta ấp úng cũng không thể giải thích nguyên cớ là do đâu. Hơn nữa tôi cũng đã nhìn thấy căn nhà được phân cho cậu ta, phải làm người thủ hộ mười năm thì căn nhà đó mới thuộc về chính mình, hơn nữa vẫn là chung cư thương mại, diện tích công cộng chiếm 40%, cho dù là đưa loại nhà này cho tôi thì tôi cũng không muốn." Hoàn Tử Hư khinh thường nói, "Chung cư thương mại chi phí bất động sản cao, không có cách nào để ổn định, không có chỗ học và không có không gian để đánh giá cao, ngoại trừ việc cho thuê thì không hề có giá trị gì."

Liên Vũ Phàm bảo vệ Tổ Chức Thủ Hộ: "Chúng tôi cung cấp hai sự lựa chọn là chung cư thương mại và căn hộ dân cư, là tự mình Chân Lê cảm thấy rằng những căn hộ kiểu gác lửng là vô cùng đẹp, nói giá trị mua nhà cũng vô cùng đẹp, bắt ánh sáng tốt và nội thất hoàn thiện cũng cực kỳ xinh đẹp nên muốn lựa chọn căn hộ gác lửng."

Hoàn Tử Hư cạn lời nói: "...... Trọng tâm của Chân Lê chính là giá trị nhan sắc vô cùng đẹp đi!"

"Cậu ta nói cũng không cần thiết phải trang trí cho đẹp, cậu ta thực sự không muốn là điều đó, khẳng định là bị Úc Hoa tra tấn tạo ra bóng ma rồi." Nhắc tới việc trang trí thì Liên Vũ Phàm cũng không khỏi nghiến răng nghiến lợi, "Hơn nữa tổ chức sẽ gánh vác chi phí bất động sản, cậu ta không cần lo lắng đến mấy vấn đề này."

"Nhưng hầu hết các căn nhà mà các anh cung cấp đều là những ngôi nhà cũ trên 20 năm tuổi, giá cả cao lại không bán được, tôi thích mua những ngôi nhà mới hơn." Hoàn Tử Hư nói, "Trước tiên cần phải xuống tay trước, bên phía Úc Hoa thì sau này lại nói, cùng lắm thì bị anh ta nô dịch mấy năm nữa thôi."

Phong Khôi vẫn luôn im lặng nghe cuộc tranh chấp của hai người, bỗng nhiên vươn tay che đầu Hoàn Tử Hư: "Trời mưa."

Thấy trời đổ mưa thật, Liên Vũ Phàm vội vàng kéo áo lên che đầu, nói với hai người: "Mau chạy về phòng làm việc đi, trong đó có không ít ô che."

"Nơi này cách đơn vị 3.2 km, phải chạy bao lâu mới có thể đến chứ, còn không bằng quay lại chỗ bán nhà lấy một chiếc ô." Hoàn Tử Hư nói.

"Xin ô sao?" Liên Vũ Phàm hoàn toàn không thể hiểu nổi suy nghĩ của Hoàn Tử Hư.

Lời lẽ Hoàn Tử Hư chính đáng nói: "Tôi mới vừa mua một căn nhà đắt tiền như vậy, tặng cho tôi mấy chiếc ô thì có là gì đâu chứ? Nếu như không cho, tôi mng Phong Khôi ngồi trước củaq chính của bọn họ, mãi đến khi tạnh mưa thì mới thôi."

Liên Vũ Phàm nhìn chiều cao của Phong Khôi, một người đàn ông cao to như vậy mà ngồi ở trứa cửa văn phòng bán nhà của ai đó, thì đại khái chỗ bán nhà cũng muốn dùng ô để đuổi họ đi.

"Cậu cũng đủ tàn nhẫn." Liên Vũ Phàm giơ ngón tay cái về phía Hoàn Tử Hư, người này quả thực là một kẻ xấu xa trong giới bán hàng.

"Anh không được xen vào chuyện của tôi." Hoàn Tử Hư cảnh cáo Liên Vũ Phàm.

Phong Khôi đang giúp hắn che mưa trên đầu cũng làm động tác cắt cổ Liên Vũ Phàm, hai người này quả thật khiến cho Liên Vũ Phàm tức chết, thật không biết ai mới là người trông chừng.

"Được rồi, mua một căn nhà lớn như vậy quả thật là nên tặng một thứ gì đó, tôi sẽ cùng với các cậu đi mượn ô." Mưa càng ngày càng lớn, Liên Vũ Phàm cũng phải thỏa hiệp.

Ba người nhanh chóng chạy đến chỗ bán nhà, Hoàn Tử Hư bảo vệ túi văn kiện đựng biên lai 100.000 tệ, Phong Khôi che chở Hoàn Tử Hư, một mình Liên Vũ Phàm làm người cô đơn, kéo áo lên để che mưa.

Ba người vừa đến dưới tấm biển bán nhà thì nghe được cách đó không xa vang lên một tiếng nổ lớn, Hoàn Tử Hư theo tiếng nhìn lại, hai mắt lập tức đỏ lên: "Nhà mới mua của tôi!"

Tiếng gầm vang lên từ công trường của khu bất động sản mới, ngôi nhà số 11 mà Hoàn Tử Hư mới mua đã nổ tung từ chính giữa, vô số bê tông cốt thép rơi xuống, nặng nề đập trên mặt đất.

"Một ngôi nhà bất động sản mới lại sao lại nổ một cách vô duyên vô cớ như vậy chứ, tôi đi xem!" Liên Vũ Phàm vừa chạy vừa gọi điện thoại liên lạc khẩn cấp cho người thủ hộ, trực giác nói cho hắn biết điều này không thích hợp.

Hoàn Tử Hư cũng theo sát, nhưng đó là căn nhà hắn mới mua đó, nguyên một căn nhà cũng không còn nữa!

Phong Khôi tự nhiên đi theo Hoàn Tử Hư đến khu bất động sản, thể năng của ba người rất kinh ngạc, Liên Vũ Phàm dẫn đầu trực tiếp nhảy vào bức tường sắt bên ngoài, hắn thấy công nhân trong công trường đang chạy thoát, may mắn là trời mới vừa bắt đầu mưa, công nhân không thể thi công nên đã sơ tán, đã rời xa khỏi tòa nhà số 11, không có người nào tử vong vì ngã lầu, nhưng mà có không ít người bị trọng thương vì bị đất đá rơi trúng đầu.

"Tôi gọi xe cấp cứu, anh nhanh chóng tổ chức cho công nhân sơ tán di!" Liên Vũ Phàm tìm thấy một người trông giống như chủ thầu rồi nói.

Tuy rằng không năm chắt Liên Vũ Phàm là người nào, nhưng người trẻ tuổi trước mắt một thân tràn đầy sát khí, hiển nhiên không phải là nhân sĩ bình thường, nhà thầu quyết đoán đồng ý, tổ chức cho nhóm công nhân mang theo thương tích rời khỏi công trường.

Tòa nhà số 11 chính là vị trí đắc địa của toàn bộ bất động sản, nó đứng sừng sững giữa hai tập đoàn cao ốc, khi mua nhà thì Hoàn Tử Hư đã chọn ra cái tốt nhất và đắt nhất, bây giờ cả ngôi nhà sụp đổ, hắn vẫn còn thiếu nợ 20.000 tệ. Trước khi hắn đi vào phế tích, túi văn kiện chứa biên lai đặt cọc trong tay hắn đột nhiên bay lên không trung, một người đang đứng trên không trung đột nhiên mở túi văn kiện ra, nhìn thấy bên trong 《 Hợp đồng mua nhà ở thương mại 》thì cười nhạo một tiếng: "Hoàn Tử Hư, hóa ra cậu thật sự sống ở thế giới này?"

Người này cao hơn 185cm, mái tóc màu xanh da trời không giống người bình thường, con ngươi màu đỏ rực, trong tay hắn cầm một viên tinh thể sáng lấp lánh, xung quanh người hắn 1 mét không hề gặp một giọt mưa.

Liên Vũ Phàm đang hướng dẫn nhà thầu cách sơ tán công nhan một cách trật tự thì nghe thấy những lời này, hắn nhìn về phía Hoàn Tử Hư: "Kẻ phá hoại, cậu quen sao?"

Nước mưa làm ướt mái tóc dài của Hoàn Tử Hư, khiến hắn thoạt nhìn có chút chật vật, hắn ngẩng đầu nói: "Một trong mười vị quản lý của Liên Minh Thông Quan, sấm quan cấp 217, năng lực của hắn là......"

Hoàn Tử Hư còn chưa kịp nói xong, kẻ phá hoại 217 nâng tay lên, một luồng gió vô hình xuất ra từ lòng bàn tay hắn, xuyên qua làn nước mưa lấy tốc độ cực nhanh bay vào mặt Hoàn Tử Hư.

Hoàn Tử Hư không kịp né tránh, chỉ có thể nghiên người sang một bên, tránh cho luồng gió làm bị thương đến ngực và các chỗ yếu hại.

Mà nhanh hơn áp lực gió chính là Phong Khôi, khi hắn nhìn thấy kẻ phá hoại 217 xuất hiện nhắm vào Hoàn Tử Hư, trước khi luồng gió đánh vào người Hoàn Tử Hư thì Phong Khôi đã kịp thời lao tới, dùng cánh tay thô tráng và bả vai của mình để chặn đòn tấn công này.

Áp lực của gió tan đi, lông tóc Hoàn Tử Hư không bị tổn hao gì, máu thịt trên toàn bộ cánh tay của Phong Khôi biến mất, chỉ còn lại một cánh tay máy móc, mồ hôi túa ra từ cơn đau kịch liệt xen lẫn với những giọt nước mưa lớn ồi nhỏ giọt xuống dưới.

Nước mưa, máu loãng và mồ hôi hòa lẫn vào nhau, hoàn toàn tan vào nước bùn trên mặt đất.

"Hả?" Kẻ phá hoại 217 ngạc nhiên nói, "Hệ thống nói với chúng tôi là, nó đã hủy diệt năng lực của những sấm quan giả quy thuận Mục Tiêu Nhiệm Vụ, sao mà Phong Khôi vẫn còn xương cốt máy móc?"

Hoàn Tử Hư nhìn cánh tay của Phong Khôi, thân thể hắn run lên không khống chế được, hắn nghiến răng nghiến lợi nói: "Mày, muốn, chết!"

"Muốn chết?" Kẻ phá hoại 217 cười rộ lên, "Cho dù hai đứa tụi bay không có mất đi sức mạnh thì cũng không phải là đối thủ của tao, tư cách của mày ở đâu ra mà dám nói với tao lời này? Tao tới tìm tụi bây chỉ là muốn biết một chuyện, Mục Tiêu Nhiệm Vụ ở chỗ nào? Tụi bây hẳn là nên biết, phải không?"

Liên Vũ Phàm không bị kẻ phá hoại 217 chú ý tới ngồi xổm xuống nhặt lấy một thanh thép bị đứt gãy, dùng sức nắm trong tay nói: "Không biết tao có đủ tư cách này không?"

"Mày là thứ gì? Là sấm quan giả cấp thấp hay là dị năng giả của thế giới này?" Kẻ phá hoại 217 khinh miệt nói.

"Phải không?" Liên Vũ Phàm di chuyển bước chân, để cho chính mình trên một đường thẳng với tòa nhà bị sập và kẻ phá hoại 217, mà kẻ phá hoại 217 thì đứng ở chính giữa.

"Hợp!" Khi đã đủ vị trí, hai tay Liên Vũ Phàm nắm chặt thanh thép, thấp giọng nói.

Đám bê tông cốt thép phía sau kẻ phá hoại 217 vốn thuộc về tòa nhà được sức mạnh hấp dẫn tập hợp lạ, vô số vật liệu xây dựng dời non lấp biển mà đập vào kẻ phá hoại 217!

Kẻ phá hư 217 không dự đoán được phương thức tấn công của Liên Vũ Phàm lại đặc biệt như vậy, hắn chỉ lo chú ý kẻ thù trước mặt, không để ý đến tòa nhà đã bị đổ nát ở sau lưng, hắn vội mở tấm chắn không khí để bảo vệ chính mình.

Liên Vũ Phàm ném thanh thép về phía kẻ phá hoại 217 trước khi đống vật liệu xây dựng tập hợp lại trên thanh thép đó, tránh cho bản thân mình bị trọng lượng của tòa nhà bị đập chết ở tầng dưới.

Tòa nhà số 11 được xây dựng lại trên cơ thể của kẻ phá hoại 217 dưới sự ảnh hướng của sức mạnh tập hợp, nhưng không có đủ sự chống đỡ của nền móng, rất nhanh đã bị đổ xuống, vô số khối xi măng nặng nề đã nổi tung trên người kẻ phá hoại 217.

"Cục trưởng, khu bất động sản xx mới ở Húc Dương xuất hiện kẻ phá hoại, vượt qua 217 cấpyêu cầu chi viện!" Dưới tình huống khẩn cấp, Liên Vũ Phàm không thể không sử dụng liên lạc bằng giọng nói để yêu cầu hỗ trợ.

Liên Vũ Phàm kéo Hoàn Tử Hư và Phong Khôi nói: "Các người đã mất đi sức mạnh, một mình tôi khẳng định không có biện pháp chiến thắng hắn, chỉ có thể kéo dài một khoảng thời gian. Chúng ta không thể kéo hắn đến chỗ đông người để phá hoại, thương tổn người thường, biện pháp tốt nhất chính là kéo hắn vào tòa nhà nơi các công nhân đã được sơ tán, chờ đợi sự hỗ trợ đến."

Tiểu đội cua Vưu Chính Bình và Liên Vũ Phàm có tổng cộng 13 người, cả ngày tuần trat rung khu Húc Dương, sự chi viện có thể nhanh chóng tới đây.

Ai ngờ Hoàn Tử Hư đang đỡ Phong Khôi lại nói: "Không có chi viện."

"Sẽ không." Liên Vũ Phàm lạc quan nói, "Có rất nhiều người thủ hộ ở khu Húc Dương, nội trong năm phút sẽ có mặt."

"Vừa rồi anh có nhìn thấy tinh thể hình cầu trong tay hắn không?" Hoàn Tử Hư chỉ vào tòa nhà do không có nền móng mà dần bị sụp xuống, "Đó là máy dò năng lượng, có thể trong một phạm vi nhất định có thể tìm thấy người có khả năng đặc biệt, có thể phát hiện các nguy hiểm cũng như các sấm quan giả khác trong quá trình làm nhiệm vụ, nó là một mặt hàng có giá cao và luôn được săn lùng, yêu cầu phải có điểm cực cao mới có thể đổi, rất ít người có thể mua nổi thứ này."

"Điều này chỉ có thể đại biểu là hắn hướng về chúng ta." Liên Vũ Phàm nói.

Hoàn Tử Hư lắc đầu nói: "Không phải, ở trên máy dò năng lượng tôi nhìn thấy con số "5 – 2", có nghĩa là máy dò năng lượng này đã được đổi 5 cái, trên tay hắn chỉ là cái thứ hai."

"Ý cậu là...... Còn có bốn tên khác cũng mạnh như kẻ phá hoại này ở trong khu Húc Dương?" Liên Vũ Phàm nghe thấy thông tin này thì máu huyết toàn thân muốn chảy ngược, những kẻ phá hoại này muốn phá nát khu Húc Dương sao? Số dân ở khu Húc Dương này là hơn 300 vạn đó!

Lúc này giọng nói nặng nề của cục trưởng Tiêu phát ra từ máy truyền tin của Liên Vũ Phàm: "Nhiều khu vực khác nhau ở khu Húc Dương đã bị kẻ phá hoại tấn công, khu vực gần nhất cũng cử người đến chi viện trong hơn một tiếng. Tôi đang ở chỗ Chân Lê, đội trưởng Liên, trước mắt cậu tuyệt đối không để kẻ phá hoại tổn thương đến người dân ở khu Húc Dương, đây là nhiệm vụ của cậu."

Sau khi cục trưởng Tiêu nói xong thì cắt đứt liên lạc, Liên Vũ Phàm có chút hoảng hốt mà nhìn tòa nhà đã bị sập hoàn toàn.

Không có chi viện, chỉ có một mình hắn, mang theo Hoàn Tử Hư và Phong Khôi đang bị thương, hai người đều mất đi, phải đối phó với một kẻ phá hoại xông qua 217 thế giới, thậm chí thực lực còn có khả năng mạnh hơn cục trưởng Tiêu sao?

Một luồng khí đáng sợ bùng nổ từ trong tòa nhà, kẻ phá hoại 217 dội ra hàng trăm tấn bê tông cốt thép với áp lực gió một cách khủng khiếp, mà hắn thì chỉ bị một thanh thép xuyên thủng bắp chân khi tấm chắn gió chưa mở hết, những phần còn lại thì không hề hấn gì.

"Mày là dị năng giả bảo vệ thế giới này sao?" Kẻ phá hoại chịu đựng cơn đau nhức kéo thanh thép trên chân ra, đồng thời đổi thuốc trị thương cho thân thể mình.

Nếu đánh thì khẳng định là đánh không thắng, Liên Vũ Phàm dứt khoát hét lên với kẻ phá hoại 217: "Mục Tiêu Nhiệm Vụ mà mày muốn giết chính là Thông Quan Giả, cho dù mày giết anh ta, hệ thống cũng sẽ không để các người thông quan, nó đang lừa các người!"

Liên Vũ Phàm cho rằng tin tức này sẽ là lung lay ý chí của kẻ phá hoại 217, nhân đó có cơ hội tấn công, ai ngờ kẻ phá hoại 217 không chút dao động nào và nói: "Trước khi đi vào thế giới này thì hệ thống đã nói cho tụi tao biết."

Tụi tao...... Quả nhiên có không ít hơn một kẻ phá hoại!

"Nhưng mà chuyện đó thì sao chứ?" Kẻ phá hoại 217 nâng tay lên, "Hệ thống còn nói, không giết Thông Quan Giả thì nó sẽ ngay lập tức cho nổ quả bom trong não tao, là chết ngay lập tức hay là sống thêm mấy thế giới nữa? Xin lỗi, tao không muốn chết ngay bây giờ."

Mấy đạo gió có khả năng phá hủy các tòa nhà chọc trời phóng ra từ tay kẻ phá hoại 217, đánh úp về phía ba người.
Bình Luận (0)
Comment