Quỷ Nha (Bản Dịch)

Chương 14 - Hàn Thủy Tụ Khí Chưởng

Cương thi mặc quan phục liên tục bị giáng hai đòn nặng nề, lập tức nổi điên lên, ngửa đầu điên cuồng gào thét, khí đen dày đặc thoát ra từ cái miệng đầy răng nanh dữ tợn. Mấy thi thể treo ngược trên nóc nhà bị khí đen quét qua, bỗng nhiên trợn to hai mắt, đồng tử sung huyết, giãy dụa kịch liệt rút chân ra khỏi mái ngói, ầm ầm rơi xuống đất, sau khi lung la lung lay dùng chân trước chống đỡ cơ thể, thì dựa vào bản năng khát máu mà tụ tập về nơi có hơi người.

Triệu Đại nhấc chân đạp vỡ đầu một con cương thi, giơ đao trước mặt chống đỡ những móng vuốt sắc bén đang lao tới: "Huynh đệ, có được không vậy? Chúng ta cứ chống đỡ thế này thì chết cả lũ đấy."

Tạ Bán Quỷ, Cao Bàn Tử, lão Tiền đã bắt đầu đợt vây công lần thứ ba đối với cương thi mặc quan bào. Lần này công kích càng thêm hung mãnh. Hai cây súng của lão Tiền đã đổi mấy lần, viên đạn như những hạt mưa rơi đồng loạt rơi xuống trước người cương thi, liên tục bức ép cương thi phải lui về phía sau. Tuyệt hồn trảo của Tạ Bán Quỷ bay ra lần nữa, móng trái móc lên ván quan tài giữ chặt đỉnh đầu cương thi, móng phải bắn ra hiệp phong đao (lưỡi kiếm bản hẹp), cắt ngang qua cổ cương thi, thần binh lợi khí lợi hại đủ để cắt gọt côn sắt, vậy mà chỉ có thể khoét một lỗ sâu chừng một tấc bên trên quan tài, không thể sâu hơn được nữa.

"Đây là loại gỗ gì vậy, sao lại có thể ngăn được thần binh!" Một tia kinh hãi xẹt qua đầu Tạ Bán Quỷ, theo bản năng hắn muốn rút đao lui về phía sau, nhưng lại phát hiện tuyệt hồn trảo vô cùng sắc bén đã bị kẹt chặt ở trên ván quan tài.

Cương thi bị tấn công từ phía sau, bỗng nhiên đánh ra một chưởng nhanh chóng bắn về phía sau, toàn bộ quan tài như một bức tường, ép về phía sau lưng Tạ Bán Quỷ. Hai tuyệt hồn trảo của Tạ Bán Quỷ đều kẹt trong quan tài, dưới tình thế cấp bách hắn thả dây kéo cơ quan ở đằng sau tuyệt hồn trảo, hai chân mãnh mẽ đạp lên mặt đất nhanh chóng thối lui năm trượng. Quan tài tốc độ như ngựa điên tung vó, chỉ trong chớp mắt đã lại áp đến trước người Tạ Bán Quỷ. Cao Bàn Tử vung thiết chùy (búa sắt) từ giữa nhảy vào, nện một búa lên ván quan tài. Quan tài bị tuyệt hồn trảo cắt qua sau đó lại nhận một lực đập lớn của thiết chùy, răng rắc vỡ thành hai mảnh theo vết cắt của hiệp phong đao.

Sau khi Tạ Bán Quỷ thoát khỏi khốn cảnh, chân vừa chạm đất liền nằm lăn xuống. Quan tài vụt bay qua người hắn cách hắn chưa đầy nửa xích, "bang" một tiếng đập vào tường lún sâu tầm nửa xích. Tạ Bán Quỷ lật người nhảy lên. Cao Bàn Tử, lão Tiền, Mai Tâm Nhi tiếp nối đồng thời phi thân lên đánh xuống. Tuyệt hồn trảo, linh phù, thiết chùy, phá ma súng không phân trước sau liên tục đánh vào chỗ hiểm của cương thi.

Sau bốn tiếng động lớn, cương thi và quan tài cùng vách tường nổ tung bắn xa hơn ba thước. Lớp đất tơi xốp phủ lên, chôn chặt cương thi vào tường. Tạ Bán Quỷ lại xuất ra một trảo, xuyên qua lớp đất vài thước rồi rút ra. Nhìn máu xanh hòa với bùn đất bám trên đầu móng vuốt của tuyệt hồn trảo mà không khỏi nhíu mày.

Mai Tâm Nhi vẫn còn sợ hãi hỏi: "Nó đã chết chưa vậy?"

"Chưa, nhưng chắc chắn bị thương!" Tạ Bán Quỷ ngưng trọng nói: "Cô và lão Tiền đi giúp bọn họ thu thập những thứ lâu la kia, Bàn Tử đi theo ta, nhớ cẩn thận. Vật kia độn thổ chạy trốn rồi."

Cao Bàn Tử giật mình: "Độn thổ, đây không phải là. . ."

“Nó bị đóng đinh vào tấm ván quan tài ở phía sau, trên người còn có Tỏa Địa Đinh. Nó sẽ không chạy xa, có lẽ vẫn còn ở gần đây.” Ngay sau khi Tạ Bán Quỷ vừa nói xong, mặt đất đột nhiên phình lên, bùn đất cuồn cuộn lao về phía đám đông.

"Lăn ra đây!" Cao Bàn Tử giơ cao thiết chùy (búa sắt) quá đầu, nện mạnh một búa xuống đất. Bùn đất bắn ra, mặt đất xung quanh hình đài bị đập ra một hố rộng chừng một trượng, sâu gần năm thước.

Cao Bàn Tử tu luyện là Huyền Môn cương khí chính tông, cũng tu luyện hỏa hầu, nếu ở trong giang hồ thì cũng sẽ vào hàng cao thủ. Thực tế một kích toàn lực được đánh ra dưới sự hoảng hốt chẳng những nện sụp hình đài, mà cả vùng đất xung quanh cũng bị chấn động dữ dội.

Bỗng nhiên, một luồng sáng vàng tuôn ra từ dưới chân đám đông vẫn đang chiến đấu, hơn mười cây Tỏa Địa Đinh lao ra khỏi mặt đất, không phân biệt được địch ta, xuyên từ chân lên đầu mấy giang hồ cao thủ và cương thi. Đầu đinh xuyên qua đầu và lưng bọn họ đóng họ lên nóc nha của huyện nha khiến máu tươi đầm đìa. Một nửa người cùng cương thi đồng thời ngã xuống, vốn cuộc chiến với sự gia nhập của lão Tiền cùng Mai Tâm Nhi đang ở thế thượng phong một lần nữa rơi vào trạng thái giằng co.

Mai Tâm Nhi cả kinh kêu lên: "Bàn Tử đừng đánh nữa, nó đang mượn nội lực của ngươi để nhổ đinh! Tạ Bán Quỷ mau lôi nó ra, đợi đến khi nó thoát được thì cho dù chúng ta có thành công trói nó cũng sẽ không phải là đối thủ của nó."

"Ta biết, không phải ta đang nghĩ cách sao?" Tạ Bán Quỷ gấp đến độ không làm được gì, mà trên thực tế cũng không có cách nào cả. Cương thi trời sinh cùng đất hữu duyên, sau khi độn thổ thì như cá gặp nước, muốn lôi nó ra khó như lên trời.

Cao Bàn Tử ôm cái búa đứng như trời trồng. Đập nó? Thì sợ cương thi sẽ mượn lực phản chưởng của hắn để rút Tỏa Địa Đinh. Không đập nó? Vạn nhất cương thi chui ra từ ngay dưới lòng bàn chân của thì sao? Chân của hắn mặc dù mập mạp, thế nhưng cũng không đủ cho cương thi nhét kẽ răng đâu đấy! Cao Bàn Tử lâm vào thế khó xử, từ trần nhà của huyện nha rơi xuống bột phấn màu trắng bạc.

Bột bạc tiếp xúc mới đất thì ngay lập tức thấm vào lòng đất, cương thi dưới mặt đất như cá bị giội nước sôi, nhanh chóng chui từ dưới đất lên, bay lên giữa không trung. Tứ chi của cương thi đã hoàn toàn được tự do, chỉ có Tỏa Địa Định được đóng ở chỗ hiểm trên thân vẫn còn đang gắng gượng khống chế nó.

Cương thi mặc quan bào sau khi tứ chi được tự do thì chiến lực chính thức tăng mạnh, hắc khí quanh thân hắc cuồn cuộn như nước sôi sôi trào. Những con quỷ ở bốn phía sau khi hấp thu hắc khí thì bị kích thích đùng đùng nổi giận, vô cùng hung mãnh lao tới đám người.

Triệu Đại nhìn huynh đệ thủ hạ dưới móng vuốt sắc bén của cương thi mà biến thành huyết nhục bay tứ tung, gấp gáp gào thét: "Huynh đệ mau nghĩ cách!"

Tạ Bán Quỷ thối lui hai bước, cởi tuyệt hồn trảo, mở rộng hai chân theo tư thế bất đinh bất bát, thẳng tắp đứng trên mặt đất: "Chỉ thủ chớ không tấn công, lưu một ngụm chân khí bảo vệ tâm mạch."

[1] bất đinh bất bát: tư thế kết hợp giữa đinh bộ tấn và bát cước tấn trong võ thuật wushu của Trung Hoa

Tạ Bán Quỷ chậm rãi nâng lên lòng bàn tay phải, gió lạnh băng hàn rét thấu xương bao bọc lấy hơi nước ướt lạnh hội tụ trong lòng bàn tay hắn, dần dần gió thổi càng nhanh, khí lạnh ngày càng dầy nặng, binh khí bị gió lạnh thổi qua thì kết một tầng băng sương ở trên, cương thi mới vừa nãy vẫn còn điên cuồng xông tới nay cũng chùng lại tốc độ bước chân.

"Hàn Thủy Tụ Khí Chưởng, khai!" Tạ Bán Quỷ đẩy hai tay ra, một trận lốc xoáy băng tuyết cuồn cuộn từ trên mặt đất thổi thẳng lên trời. Nơi cuồng phong và hơi nước đi qua, thì vạn vật đều đông cứng lại, mặt đất cũng bị đóng băng. Hơi thở vừa được phả ra, đầu tiên sẽ kết một tầng sương ở trên râu tóc, sau đó lập tức hóa thành vụn băng, trong chớp mắt lại bị đông lạnh thành khối băng. Cơ thể của cương thi trong nháy mắt đã bị bao trùm một tầng băng, bị đông cứng tại chỗ, vẫn còn giữ nguyên tư thế hung bạo muốn đả thương người.

Trong cơ thể người sống có dương khí, lại thêm Tạ Bán Quỷ trước đó đã cảnh cáo bọn họ "Lưu lại chân khí bảo vệ tâm mạch", cho nên mặc dù bị khí lạnh đông cứng các đốt ngón tay nhưng không đến mức nguy hiểm trí mạng. Cương thi trời sinh thuộc về âm vật, bản thân âm khí rất nặng nên không hề có năng lực chống cự đối với khí lạnh tấn công từ bên ngoài, lập tức đã bị đông lạnh trở thành từng khối băng đen.

Những cương thi cấp thấp bị đông cứng thành khối băng liên tiếp rơi xuống đất nát bấy, còn đồng thi đang mặc quan bào thì sau khi rơi xuống đất, ra sức giãy dụa trong khối băng, mơ hồ có dấu hiệu phá băng mà ra.

Ngoại trừ Tạ Bán Quỷ bên ngoài của tất cả mọi người đang ngồi điều tức, vận nội công xua tan khí lạnh trong cơ thể, trong thời gian ngắn đã mất đi sức lực tái chiến.

Tạ Bán Quỷ cũng không thoải mái, Hàn Thủy Tụ Khí Chưởng mặc dù là tuyệt chiêu bảo vệ tính mạng hắn, nhưng cũng không phải chiêu thức mà hắn hiện tại có thể khống chế. Khi nước lạnh bắt đầu hội tụ thì người đầu tiên bị đông cứng dẫn đến đả thương kinh mạnh lại chính là hắn, hơn nữa thời gian tụ khí càng lâu thì tổn thương càng nặng, với công lực hiện tại của hắn, chỉ cần tụ khí vượt qua năm nhịp thở thì cũng sẽ bị chết cóng.

Tạ Bán Quỷ vừa rồi cũng chưa đánh hết khí chưởng ở lòng bàn tay phải. Hắn dùng tay trái giật xuống hồ lô rượu bên hông, ngửa đầu mãnh liệt rót vào họng, rượu nồng độ cao được rót vào trong cơ thể cuối cùng cũng giúp chống lại được khí lạnh trong người. Tạ Bán Quỷ phun ra một hơi khí lạnh rét buốt, mang theo cả người phủ đầy sương tuyết khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu vận công chống lạnh.

Băng tuyết trên người một đám cao thủ dần dần tan rã, tầng băng đông cứng bọc bên ngoài cương thi mặc quan bào cũng dần dần xuất hiện vết rạn.

Cương thi lập tức muốn phá băng mà ra, hầu hết tất cả mọi người lập tức đẩy nhanh tốc độ vận khí. Thế nhưng vết nứt trên mặt băng cũng xuất hiện ngày càng nhiều.

Chú thích:

[1] thế đứng bất đinh bất bát:

Bình Luận (0)
Comment