Nửa tháng, bộ phim hình sự trinh thám "Ai là hung thủ" cháy vé, dường như ngày nào cũng không đủ chỗ ngồi.
Không ít người xem hai lần, rồi ba lần... năm lần cũng có... cuối cùng truyền cho nhau.
Bộ phim này rất chấn động, Đường Quả cũng vì thế mà được công nhận có kĩ thuật diễn.
Từ nữ diễn viên bình hoa phái lưu lượng thành công nhảy sang phái thực lực.
Người đỏ mắt không ít; rất nhiều người muốn tìm điểm đen của Đường Quả, không cần biết thật giả thế nào, tung hết ra.
Đáng tiếc, không ai mua; nhà họ Đường không cần làm gì, fan cũng cắn ngược trở lại. Cắn mạnh nhất không phải fan Đường Quả mà là antifan hóa fan.
Đến khi bộ phim ngừng chiếu, phòng bán vé thống kế được 66 tỷ, con số này thực sự không thể tưởng tượng nổi, lại bùng nổ thêm một đợt nữa.
Không bao lâu sau, bộ phim chiếu cả ở nước ngoài, cũng bùng nổ không nhỏ.
Đặc biệt là nước H thường hay vì phim điện ảnh mà sửa lại luật cũng đánh giá cao bộ phim này; người nước H cảm thấy cách xử lí của nữ phụ khiến họ hả giận cực kì, đồng thời cũng cảm thấy tiếc nuối.
Bộ phim này có sức ảnh hưởng như thế, cả Kiều Nghiệt lẫn Đường Quả cũng không đoán trước được.
Đầu tiên, những người đã bị ấu dâm từ khi còn nhỏ, từ thanh niên, cho đến kết hôn sinh con hay còn đọc sách đều đứng dậy; họ viết ra những trải nghiệm của mình, hi vọng thế giới trả lại công bằng cho họ.
Họ đã từng xấu hổ, không dám mở miệng, sợ bị khinh bỉ, sợ bị biếи ŧɦái uy hiếp, sợ cầm thú hành hạ họ.
Xem xong phim, họ mới phát hiện ra, mình sai rồi.
Giấu giếm, tránh né, trốn tránh, cuối cùng cũng chỉ khiến chúng nó đắc ý.
Chúng nó phạm phải sai lầm, lại không bị trừng phạt, mãi mãi không ý thức được là mình sai.
Ngay cả biếи ŧɦái xâm phạm các cô gái trẻ cũng chỉ cười nói, là các cô ăn mặc quá hở hang, quá mê người, là các cô câu dẫn chúng nó.
Cưỡng từ đoạt lí như vậy vẫn có người ủng hộ, đây là xã hội dung túng.
Hiện tại, những người đã từng bị tổn thương không còn im lặng được nữa.
Sự việc càng ngày càng nghiêm trọng, cái kim trong bọc rồi cũng có ngày lòi ra.
Rất nhiều người lớn thậm chí còn không biết con cái họ đã từng trải qua những chuyện như thế.
"A Nghiệt, anh nổi tiếng rồi đấy." Đường Quả nhìn tin tức mà cười, "Không ngờ nước H vì một bộ phim điện ảnh mà thay đổi cả pháp luật."
"Cái gì cũng có thể xảy ra." Kiều Nghiệt cũng không để ý lắm; thật sự, phim có ảnh hưởng lớn như vậy là vì có những diễn viên xuất sắc, đặc biệt là người phụ nữ trước mặt hắn.
Cô như nhập chính mình vào nhân vật, cảm giác... cô chính là cô gái muốn lấy lại công bằng cho những đứa trẻ kia.
Có đôi khi, cô không giống như một người phụ nữ chỉ mới hai mươi mấy mà giống như một người đã trải qua vô số tang thương trắc trở hơn.
"Anh nhìn em làm gì?" Đường Quả cười cười, "Em biết anh thích em rồi, nhưng nếu anh hỏi em có thích anh không, em vẫn trả lời là không thích nhé; A Nghiệt anh phải cố lên."
Kiều Nghiệt nghiêm túc gật đầu, ánh mắt thành kính, "Anh sẽ cố gắng."
Cố gắng để cô quên đi những tổn thương hắn đã cho cô và thích hắn.
"Anh là anh trai cùng cha khác mẹ của Tô Hòa." Kiều Nghiệt đột nhiên mở miệng, "Sau khi mẹ anh mang thai anh, ông ta có phụ nữ bên ngoài. Sau anh lại tra ra được, ông ta đã dây dưa với bà ta từ rất lâu rồi."