Cô tìm ba lô của ba cô gái, rồi đưa Ninh Tương Tư ra chỗ đống cỏ ngoài thôn, "Ba người có thể đi rồi."
Sắc mặt Ninh Tương Tư không tốt lắm, nhưng lúc này vẫn nên đi sớm thì hơn.
Cô nhìn Đường Quả, "Gϊếŧ nhiều người sẽ bị trời phạt. Chị là nữ quỷ hẳn phải biết rõ."
Đường Quả treo người lên cây cười tủm tỉm với Chu Lâm Lâm và cô gái còn lại, "Cứ việc đi đi, không cần quay đầu lại. An toàn rồi."
"Em sẽ quay lại." Chu Lâm Lâm nói, "Em sẽ đưa hết những chuyện này ra ngoài ánh sáng. Chị Quả Quả, chị nhớ chờ em, em sẽ nói hết những chuyện ở đây với người ngoài kia, tìm bố mẹ chị, kể lại chuyện chị, và bắt tất cả bọn chúng phải chịu trừng phạt."
Chu Lâm Lâm nghiêm túc nói, khiến Đường Quả nhớ lại nguyên chủ. Lúc cô ấy chạy ra khỏi thôn cũng nghĩ như thế này.
"Được rồi, đi thôi."
Cô gái còn lại tên Hạ Ngọc, hiện tại sắc mặt vẫn trắng xanh. Chu Lâm Lâm nắm tay Hạ Ngọc, ba người vội chạy như bay.
Đường Quả ẩn thân đi theo cả ba một lúc. Trời tối om om, phải mất khoảng 5 giờ mới ra khỏi chỗ này.
Tìm được chỗ có tín hiệu, ba người vội vàng gọi điện cho người nhà. Hừng đông, cả ba cũng không vội đi xe về.
Ước chừng tám giờ, người nhà lái xe đến, ba người chật vật rời đi.
Sau đó, Đường Quả quay về thôn.
Nguyên chủ vốn nghĩ giống cô, gϊếŧ người trong thôn. Có điều hồn lực của cô ấy không đủ, trong thôn lại có cái gì đó khiến cô ấy phải sợ.
Nhưng cô thì không giống thế. Dù thế giới này có yêu ma quỷ quái, có đạo sư bắt ma bắt quỷ, đến bao nhiêu cô đánh bấy nhiêu.
Xuyên qua nhiều thế giới như thế rồi mà bị thua ở đây thì còn mặt mũi đâu mà sống tiếp.
Cô không quan tâm trong thôn thế nào, cứ treo mình trên đường vào thôn. Chán chê rồi, cô lại vào trong nhóm buôn chuyện.
"Lần này tôi là một con ma."
Người trong nhóm thấy cô xuất hiện, vui mừng vô cùng, đều sôi nổi hỏi chuyện cô, xem thế giới này cô làm sau. Cô cười mỉm kể lại cho họ biết. Nghe xong, ai cũng rầu rầu.
[Chân nhân Tử Vân]: Em này, hiện tại em là hồn thể, nếu đạo sư bắt ma đến, có chắc là sẽ không gặp nguy hiểm chứ?
Những người khác cũng lo lắng. Nhóm này đã thành một phần trong sinh mệnh của họ, mà Đường Quả chính là trung tâm. Những người đã gặp cô rồi còn lo lắng hơn nữa.
"Thế giới này không nguy hiểm như thế giới tu luyện, mấy tên đạo sĩ bắt ma đó không có cửa làm gì được tôi, cứ yên tâm đi."
Sau đó, mọi người lại hỏi chuyện khác, và chia sẻ một chút đồ tốt cho cô.
Mấy người Tử Vân lo lắng cho an toàn của cô, nên phát mấy bao lì xì lớn cho cô, mở ra toàn là tiên khí. Họ nói, chỉ cần bao tiên khí quanh người, đạo sĩ có mạnh đến đâu cũng không bắt được cô.
Cô thật lòng cảm ơn, cũng gửi lại một chút thứ hay ho ở những thế giới kia.
Cô nghịch tiên khí. Có vòng tay, có bông tai, có trâm cài, cách luyện chế này cô biết rõ, đều là chân quân Xích Tiêu chuẩn bị sẵn cho cô.
Còn có mấy bình ngọc nữa, là chân nhân Tử Vân luyện chế ra, đều là đan dược bổ sung hồn lực.
Mạc Vân Thiên cho cô một tấm bùa chiêu hồn. Hắn nói, nếu có ác linh mạnh thì có thể dùng cái này luyện hóa chúng, để chúng phục tùng cô. Nó không chỉ khống chế được ác linh mà còn có thể hấp thu sát khí.
Ngoài ra còn một cái nạp giới nữa. Cô mở ra, sửng sốt.