[Quyển 7] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 1275

Editor: Đào Tử

 

_______________________________

 

Bùi Diệp: "..."

 

Diễn xuất cũng được???

 

Anh bạn, với ngoại hình của cậu, dù chỉ có một phần diễn xuất cũng có thể phát huy mười phần hiệu quả rồi.

 

Nhưng mà không ngờ, Triệu Du lại đọc truyện của An Ưu Ưu viết dưới bút danh chuyên viết truyện ngôn tình cẩu huyết —— Nam Thần Tây Môn Thiết Trụ.

 

Không biết khi An Ưu Ưu nghe những lời thoại mỉa mai của Triệu Du có cảm giác quen tai không nhỉ.

 

Chắc là không, dù sao tiểu thuyết của An Ưu Ưu đều là do công cụ viết lách có được nhờ điểm danh viết, một vị thần ngày nào cũng vài vạn chữ.

 

Bảo cô ta tự thuật lại nội dung tiểu thuyết, chắc chỉ nhớ được tên nhân vật.

 

"Cậu cố tình trêu chọc làm cô ta ghê tởm, cô ta không đánh cậu à?"

 

Triệu Du nhe răng trợn mắt, dường như nhớ lại cơn đau khi bị đánh, bĩu môi nói: "Đánh rồi, đau lắm. Nếu lúc đó chị Ngẫu có mặt, chắc chắn sẽ không để em chịu uất ức như vậy... Không đúng, nếu chị Ngẫu ở đó, em căn bản sẽ không gặp cô ta..."

 

Bùi Diệp gật đầu: "Ra là vậy... Hèn chi cậu ghét cô ta như vậy."

 

Triệu Du nói: "Không chỉ vì những lý do này, việc vu khống em kỳ thực cũng không sao, cũng không phải một lần hai lần..."

 

Khả năng của hắn có chút vấn đề, không phải muốn thu lại là được.

 

Nói cách khác, dù hắn có muốn hay không, hắn đều có thể "nhìn" thấy hình ảnh hiện lên trong đầu người khác, điều này mang đến cho hắn rất nhiều phiền phức.

 

Dù sao trên đời này ngoài mặt trời, thì chỉ có lòng người là không thể nhìn thẳng. Hắn sợ nhìn thấy bóng tối và ác ý sâu thẳm trong lòng người khác, đồng thời, người khác cũng sợ bị hắn dò xét bí mật. Điều này khiến hắn từ nhỏ đến lớn đều bị e sợ, bài xích, chán ghét, thù hận...

 

Trải qua nhiều chuyện, chút ý dâm và ác ý của An Ưu Ưu không tính là gì.

 

Bùi Diệp tò mò hỏi tiếp: "Không chỉ? Còn lý do nào khác?"

 

Triệu Du nói: "Em thấy cô ta không chỉ một lần nhắc đến một thứ gọi là 'hệ thống', ban đầu còn không biết là gì, nhưng sau khi đọc tiểu thuyết gần đây, em đã hiểu ra. An Ưu Ưu? Hừ, chỉ là một kẻ may mắn có được công cụ gian lận mà thôi."

 

Bùi Diệp cười nói: "Đó cũng là năng lực của cô ta, may mắn cũng là một phần của thực lực."

 

Triệu Du lẩm bẩm: "Em không có ghen tị, em chỉ thấy khó chịu khi cô ta nói năng lực có được nhờ gian lận là năng lực của mình, nói dối cũng không biết chùi mép. Dựa vào gian lận để hơn người khác, sau đó lại còn chế giễu sỉ nhục người ta, cô ta còn rất đắc ý. Em nhìn mà muốn ói, cũng không biết cô ta lấy đâu ra cái mặt dày như vậy. Chị Ngẫu mất trí nhớ nên không biết. Cô ta ấy à, dạo này ở học viện Thái Thủy ăn nên làm ra lắm, thu nạp được một đám đàn em bợ đỡ. Đám đàn em đó thật sự sùng bái cô ta, cô ta cũng mặt dày nhận đó là bản lĩnh của mình, buồn cười chết em."

 

Bùi Diệp liếc nhìn nội dung bình luận.

 

Fan hâm mộ của An Ưu Ưu bị kích động không nhẹ, cá thối ném như không cần tiền, con số liên tục nhảy lên.

 

【 Tức chết rồi tức chết rồi, tên mập chết tiệt này nói nhảm cái gì vậy. Bàn tay vàng á, ai lại đi nói lung tung về bàn tay vàng chứ? Hơn nữa, hệ thống là của An nữ thần, năng lực có được thông qua hệ thống, tự nhiên cũng là năng lực của cô ấy. Hắn có tư cách gì ở đây nói năng bừa bãi. 】

 

【 Hừ, đứng nói chuyện không đau lưng. 】

 

【 Đây chính là thánh phụ trong truyền thuyết sao? Hắn là kiểu người ăn không được nho thì nói nho chua, ghen tị với An nữ thần. 】

 

【 Đúng vậy, nếu hắn có hệ thống điểm danh đó, chắc chắn hắn sẽ học theo nam chính truyện harem, gặp cô gái nào cũng ngủ với cô gái đó. 】

 

【 Miệng thì nói hay thôi, đến lượt mình, gian lận còn hơn ai hết. 】

 

Bùi Diệp tùy tiện lướt qua bình luận.

 

Cười nói: "Hệ thống này nghe có vẻ lợi hại đấy, thất phu vô tội, mang ngọc có tội , lợi dụng nó để củng cố năng lực bản thân cũng không có gì đáng trách. Về việc gian lận thì không còn gì để nói, nhưng cô ấy cũng không thể gặp ai cũng nói năng lực của mình là nhờ hệ thống chứ không phải do thiên phú hay nỗ lực..."

 

Triệu Du bình tĩnh suy nghĩ cũng đúng.

 

Nhưng mà——

 

"Em vẫn không chịu nổi cái bộ mặt giả tạo của cô ta, đầu óc có bệnh, ruồi bâu toàn là loại như Tạ Hàn Tinh... Trên đời này không phải ai cũng giả tạo hám danh như cô ta..." Nói rồi, Triệu Du lại nói, "Nếu hệ thống có nhiều thêm chút nữa thì tốt rồi... Điểm xuất phát của mỗi người đều như nhau, cuối cùng so tài chính là nội lực bản thân, ví dụ như trí thông minh, ví dụ như phẩm chất kiên cường... Cô ta còn có ưu thế gì nữa? Hừ."

 

Một tiếng "hừ" nhạt, nói không hết sự khinh miệt.

 

Bùi Diệp hỏi: "Cậu cảm thấy năng lực bản thân của An Ưu Ưu không được?"

 

Triệu Du cười khẩy: "Ít nhất là phẩm chất không được."

 

Dựa vào một công cụ gian lận không rõ lai lịch, dễ dàng chà đạp lên niềm kiêu hãnh của mỗi dị sĩ khổ luyện, dùng lời lẽ sỉ nhục thiên phú của bọn họ để thỏa mãn cảm giác ưu việt của bản thân, chẳng khác nào xát muối vào vết thương của những người này... Điều này khiến Triệu Du vô cùng phẫn nộ, cũng là nguyên nhân thực sự khiến hắn chán ghét An Ưu Ưu.

 

Dựa vào cái gì?

 

Cô ta dựa vào cái gì?

 

Dựa vào một công cụ gian lận?

 

Dựa vào việc cô ta nhìn thấy một người có ngoại hình xấu xí liền nghĩ người đó sẽ c**ng b*c mình?

 

Loại tâm tính phẩm chất này mà đem ra so sánh với đám học sinh học viện Thái Thủy, cô ta lấy gì mà so, dựa vào sự trơ trẽn của cô ta sao?

 

Điều càng khiến hắn cạn lời hơn là, Tạ Hàn Tinh vốn cao ngạo lại bị cô ta câu dẫn, hóa thân thành chó điên dưới chân nữ thần gian lận, gặp ai cũng cắn. Tạ Hàn Tinh trước đây còn coi như là người bình thường bị úng não, gặp An Ưu Ưu liền trở thành kẻ không bình thường mất não.

 

Lần này còn vì An Ưu Ưu mà cắn chị Ngẫu.

 

May mà chị Ngẫu phúc lớn mạng lớn, không mất mạng.

 

Đối mặt với lời mỉa mai của Triệu Du, fan hâm mộ của An Ưu Ưu suýt chút nữa tức nổ phổi, nhảy nhót trên bình luận, cá thối ném không tiếc tiền, nội dung bình luận toàn là chế giễu ngoại hình và lời nói của Triệu Du. Ngay cả qua màn hình cũng có thể cảm nhận được lửa giận của bọn họ, khiến trong lòng Bùi Diệp cười nở hoa.

 

【 Mày giỏi thì mày lên đi! Bép xép cái gì? 】

 

【 Hừ, nói thì hay lắm. Chính vì không thể có nhiều hệ thống, nên mày mới đứng nói chuyện không đau lưng. 】

 

【 Cho dù có vô số hệ thống, nữ thần An Ưu Ưu vẫn là người rực rỡ và phong thái nhất. 】

 

Bùi Diệp ngả người ra sau, ra vẻ khoanh tay ngẩn ngơ, thực chất là đang suy nghĩ làm thế nào để "hoàn thành" "nguyện vọng" của những người bạn nhỏ này.

 

"Này, Du à..."

 

Triệu Du: "???"

 

Bùi Diệp ngồi thẳng dậy, lúng túng nói: "Tôi vẫn chưa hỏi cậu, 'tôi' trước đây gọi cậu là gì..."

 

Triệu Du nhớ lại câu "Du à" vừa rồi, rùng mình một cái, nổi hết da gà.

 

"Chị Ngẫu cứ gọi bình thường là được, muốn gọi thế nào thì gọi. Chỉ cần đừng gọi là Du à, Triệu à, em nghe mà sởn gai ốc..."

 

Bùi Diệp: "..."

 

Triệu Du rụt cổ, nhắc nhở Bùi Diệp là mình đang lái xe, đánh hắn dễ gây tai nạn.

 

Bùi Diệp nặn ra một nụ cười không được tự nhiên lắm: "Tôi hỏi cậu một câu, nếu cậu có hệ thống, hoặc có bàn tay vàng khác, cậu muốn loại nào?"

 

Triệu Du lẩm bẩm: "Chuyện này nếu không có ý nghĩa thì thôi, dù sao cũng sẽ không có."

 

"Nếu có thì sao?"

 

Triệu Du nói: "Nếu... nếu có thì, cho em có thể ra chiến trường giết dị thú, năng lực gì cũng được..."

 

Chỉ cần không phải loại nghe tiếng lòng vô dụng này là được.

 

Bùi Diệp hỏi xong, trầm ngâm suy nghĩ.

 

Hệ thống à...

 

Cái nghề này cô không quen thuộc.

 

Nhưng nếu chỉ là bàn tay vàng đơn thuần, cô có thể thử?

 

Đúng vậy, Bùi Diệp muốn làm chút chuyện, cuộc sống quá nhàm chán, cũng nên tìm chút niềm vui để chơi.

Bình Luận (0)
Comment