Rối Rắm

Chương 30

Ai cũng không ngờ tai nạn ập xuống nhanh như vậy.Sáng sớm hôm sau, lúc Tề Chương rời giường, hắn hôm nay còn muốn đến căn tin, mua cháo, bánh bao mà ca ca thích ăn nhất, đem bữa sáng nóng hầm hập đến trước mặt ca ca, Tề Nhạc nhất định sẽ rất vui vẻ.

Lúc hắn đang mặc quần áo, bạn cùng phòng trở về nhìn thấy Tề Chương, Tề Chương cùng cậu ta bắt chuyện, người này sợ đến nỗi tông cửa chạy ra ngoài.

Tề Chương không hiểu ra sao, ngày này làm sao vậy? Nhìn thấy quỷ rồi sao? Làm cái gì bị dù dọa thành như vậy? Tên kỳ quái.

Không để ý đến nữa, tiếp tục đánh răng rửa mặt, nhưng mọi người trong ký túc xá nhìn thấy hắn đều tỏ ra kỳ quái, trốn ra xa xa, cho dù Tề Chương chủ động chào hỏi bọn họ, vẻ mặt bọn họ cũng rất kỳ quái, ai cũng không thoát một tiếng ra khỏi cổ họng, Tề Chương trong lòng phát hỏa, sáng sớm mọi người đều bị trúng cái gió gì?

Đi từng bước về phía trước, ba bốn người lui nhanh về phía sau.

“Các cậu làm sao vậy hả? Tôi không ăn thịt người, sợ tôi làm cái gì?”

Một xá hữu vốn có quan hệ tốt với Tề Chương đang nhìn hắn giống như nhìn thấy một đống phân chó, lạnh lùng hừ một tiếng.

“Biến thái, ghê tởm”

Nâng cằm lên, dùng dư quang trong khóe mắt căm ghét nhìn Tề Chương, dường như Tề Chương là bệnh dịch truyền nhiễm trí mạng trên đời, chỉ cần tới gần một chút sẽ bị lây bệnh chết đi, lui về phía sau từng bước, lạnh lùng nhìn Tề Chương.

“Mẹ kiếp, cậu gọi cái quỷ gì?”

Tề Chương xông lên phía trước muốn vung nắm đấm, mấy người kia hô một tiếng, hoàn toàn cô lập Tề Chương.

“Nơi này không có đường sống cho biến thái chết tiệt, cậu còn tưởng rằng cậu là đại công tử Tề thị sao? Cậu chính là một tên dơ bẩn biến thái, anh em loạn luân, biến thái chết tiệt”

Tề Chương thối lui từng bước, bọn họ như thế nào biết tình cảm của hắn cùng ca ca? Chẳng lẽ có người phát hiện cái gì rồi sao? Này giống như tình ngay lý gian, bọn người này hung hăng nói làm trái tim hắn bị thương nặng, phát hiện vẻ mặt e ngại của bọn họ làm hắn có chút hít thở không thông, giống như vô cùng xấu hổ. Tề Chương luôn luôn kiêu ngạo cùng tự tôn lại bị những người này hung hăng dẫm nát dưới chân, nhìn đám người đông đảo, Tề Chương có chút khiếp bước, có chút khiếp đảm. Trong ánh mắt có hoảng sợ, chẳng lẽ chuyện tình của bọn họ bị phát hiện rồi sao? Những người này tại sao lại dùng loại ánh mắt này nhìn hắn, giống như hắn là người mắc bệnh AIDS truyền nhiễm.

Không, hắn không có sai, hắn không phải biến thái đáng chết, hắn bất quá là thích một người không nên thích, là lễ giáo đạo đức những người này vây khốn hai anh em bọn họ, bọn họ là yêu thương lẫn nhau, không phải lỗi của hắn.

Tề Chương có chút cây ngay không sợ chết đứng.

“Lời này các cậu cũng tin sao? Tôi như thế nào biến thái rồi, tôi làm chuyện gì không đúng với chuyện nên làm, các ngươi đây là phỉ báng a!”

Những người đó lạnh lùng hừ một tiếng.

Trần Nhất Minh đi vào đến cửa, vẻ mặt hắn cũng kỳ quái giống những người này.

“Tề Chương, đi ra bảng tin xem một chút đi, tôi thật sự là không ngờ, thật sự là không ngờ, anh em các cậu lại làm ra loại chuyện này, trước kia tưởng các cậu anh em tình thâm, nhưng bây giờ ngẫm lại xem, loại sự tình này không phải không có khả năng, các cậu như thế nào có thể làm ra loại chuyện này hả?”

Tề Chương nhìn Trần Nhất Minh, như thế nào ngay cả cậu ta cũng nói ra những lời này, Trần Nhất Minh là một người bạn rất thân cận với bọn họ, những người không quan trọng này phỉ báng hắn, hắn có thể không cần để ý, nhưng ngay cả Trần Nhất Minh cũng nói như vậy, nhất định là có chuyện gì phát sinh rồi, chẳng lẽ có người rải lời đồn sao? Truyền ra chuyện của hắn cùng ca ca rồi sao?

Bảng tin? Đó là nơi đăng thông tin trong trường học…Cơ hồ mọi người trong trường đều đi qua, chẳng lẽ có người rải lời đồn ở đó?

Chuyện này quan hệ đến ca ca, ca ca biết rồi sao? Nếu Tề Nhạc biết rồi, có thể sẽ không gánh chịu được hay không? Thần kinh Tề Nhạc yếu ớt sẽ làm cậu khẩn trương đến phát điên, không được, hắn phải nhanh một chút bắt được người rải lời đồn kia, đem chuyện này ém xuống, vạn nhất truyền đến tai ca ca, ca ca nhất định lùi bước. Tình cảm chưa kiên định đã không thể kiên trì, Tề Nhạc sẽ vô cùng hoảng sợ, làm hại ca ca hàng đêm không được yên giấc.

Vạn nhất chuyện này truyền đến tai cha, bọn họ xong đời rồi, một cái vết cắn này chỉ là lời đồn của một người, không ai dám nghị luận cái gì, cho dù là nghị luận cũng không dám truyền đến tai bọn họ, cha không bắt được chứng cứ quả tang, sẽ không có động tác gì.

Cũng không cần quan tâm có mặc áo khoác vào rồi hay không, Tề Chương bỏ lại nhóm người cùng những ánh mắt nhìn chằm chằm sau lưng, bước nhanh về phía dưới lầu, hy vọng giải quyết xong chuyện này trước khi ca ca biết.

“Thật sự là không ngờ, anh em bọn họ có thể làm ra chuyện tình ghê tởm như vậy, bọn họ là anh em ruột hả? hay là song sinh? Như thế nào có thể ghê tởm như vậy? Chẳng lẽ song bào thai đối với loại chuyện này có tỉ lệ xảy ra khá lớn? Thật sự khó mà tin được, Tề Chương bình thường vẫn rất sảng khoái tiêu sái, nhìn cậu ta cùng nữ sinh cười cười nháo nháo cũng rất bình thường, như thế nào làm ra chuyện thiên địa không tha? Thật sự là nhìn người không thể nhìn tướng mạo”

“Cùng một chỗ mười tám, mười chín năm rồi, bọn họ lớn lên cùng nhau, nhìn ca ca cậu ta cũng thấy, lớn lên tế da nộn thịt, tinh xảo vô cùng, tính cách cũng tốt lắm, hình dáng thư sinh dễ dàng hấp dẫn đồng tính luyến ái chú ý, em trai cậu ta như thế nào không chú ý đến ca ca, nhất định là bởi vì lâu ngày sinh tình rồi. Nhưng bọn họ là anh em ruột, như thế nào có thể làm ra loại chuyện này, đây chính là trời đất không tha, bọn họ cũng không ngẫm lại hậu quả, trước khi làm chuyện này, bọn họ thật không ngờ đây là không được xã hội chấp nhận sao? Đáng tiếc hai vương tử lại như nhau, hình tượng hoàn toàn bị phá hủy, bọn họ không cách nào đặt chân trong trường, tôi nghĩ, còn trực tiếp up hiến công ty cha bọn họ, hai người muốn đặt chân trong xã hội này cũng rất khó rồi, đều là người rất lãnh tĩnh, rất lý trí, như thế nào làm ra loại chuyện này đây? Ôi, nghĩ không ra, tôi cũng có một đứa em trai, tôi như thế nào cùng nó không có loại tình cảm này, hay là song sinh sẽ tâm tư tương đồng hả?”

“Đồng tính luyến ái tôi chịu được, nhưng anh em luyến ái như vậy rất ghê tởm, vậy là biến thái”

“Ngẫm ngẫm nghĩ nghĩ chuyện bọn họ, thật sự rất không thích hợp, có anh em nào cả ngày dính rịt cùng một chỗ, lại ôm ôm, kề vai sát cánh, thân mật giống như tình nhân. Trước kia chỉ cảm thấy là lạ, nhưng ai cũng thật không ngờ, bây giờ xem ra, bọn họ thân mật như vậy, đổi lại những nghi ngờ trước kia là rất bình thường rồi”

“Đúng vậy, đúng vậy, lần nọ tôi gặp anh trai Tề Chương rất thân mật tựa vào lòng cậu ta, Tề Chương tỉ mỉ bảo vệ, vẻ mặt ngọt ngào, tôi còn tưởng anh trai cậu ta thân thể không thoải mái, là em trai đau lòng anh, nói vậy bọn họ như vậy là một biểu hiện làm nũng với nhau hả?”

“Cậu nói, lúc bọn họ hôn môi có thể cảm thấy rất ghê tởm hay không?”

“Cậu ngu hả, có thể làm ra loại chuyện này, hôm môi tính là cái gì? Cậu cũng không thấy ảnh chụp như vậy sao? Tề Nhạc vẻ mặt ngọt ngào cùng Tề Chương hôn sâu, ghê tởm? Tôi thấy là hưởng thụ mới đúng”

“Hừ, biến thái đáng chết, đem cậu ta ra ngoài, ai biết có thể bị nhiễm bệnh AIDS gì đó hay không…Bệnh truyền nhiễm, chúng ta đi kiểm tra thân thể đi, ngàn vạn lần không nên bị lây bệnh, vẫn ngủ cùng một phòng ký túc xá, tỷ lệ lây bệnh rất lớn”

“Hả, ngày mai, ngày mai chúng tôi cũng đi kiểm tra, vừa nói như vậy, tôi cảm giác toàn thân cũng nổi da gà, cực kỳ kinh khủng. Mau đưa cậu ta ra ngoài đi”

Đều nói đàn bà lưỡi dài, nhưng mấy nam nhân cùng một chỗ này, miệng lưỡi nói xấu sau lưng người khác cũng không kém, đủ để biến thành một màn kịch náo nhiệt, tàn nhẫn, ríu ra ríu rít, ngươi một lời, ta một lời, thảo luận đến bất diệc nhạc hồ.

Trần Nhất Minh không tham gia thảo luận, cũng không ngăn cản bọn họ đem quần áo, chăn mền Tề Chương ném ra khỏi phòng, lạnh lùng nhìn bọn họ, trong lòng không biết tính toán cái gì.

Những người đó vỗ vỗ tay, ngay cả bàn chải đánh răng của Tề Chương cũng bị ném đi, từ sau khi gặp gỡ, bọn họ rất khó có được một lần cần mẫn như bây giờ, hoàn toàn tẩy sạch căn phòng. Dường như muốn giết chết đến con vi khuẩn nhỏ nhất mà Tề Chương còn lưu lại, một chút dấu vết cũng không bỏ sót. Giống như đây là việc xã hội không cho phép, mọi người viện lý do cho rằng dơ bẩn, chỉ cần vốn là thứ gì đó không sạch sẽ, sẽ đánh đánh giết giết.

Tề Chương chạy nhanh xuống dưới lầu, chỉ cần người nào gặp hắn trên đường sẽ trốn tránh xa xa, cho dù chỉ là không cẩn thận đụng trúng một chút, người kia cũng sẽ có vẻ mặt lạnh lùng căm ghét, bỏ lại một câu biến thái chết tiệt, cao ngạo rời đi.

Tề Chương không rảnh bận tâm này đó, chạy đi, rất nhanh hướng về phía bảng tin, trong khoảng thời gian ngắn, dường như tất cả mọi người trong trường đều thóa mạ hắn, nhìn hắn giống như nhìn thấy bệnh độc chết người, tiêu sái tránh ra xa xa, sợ bị lây bệnh, dính vào sẽ chết đi.

Tề Chương vừa dừng lại trước bảng tin, những người đang vây quanh bản tin giống như nhìn thấy cọp, hô một tiếng né tránh ra hai bên, tất cả mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ vào Tề Chương, tản mát ra xa, nhưng tiếng nghị luận không nhỏ hơn một chút, một tiếng, một tiếng rơi vào trong tai hắn.

“Chính là cậu ta, người trong ảnh là cậu ta, nhìn thấy rồi sao? Cậu ta là vương tử giỏ bóng, từng tung hoành trong các trận bóng rổ, là người thừa kế gia tộc Tề thị, sự thật không ngờ, người đẹp đẽ như vậy lại đáng ghê tởm, cậu ta nghĩ như thế nào? Tại sao lại thích thượng ca ca cậu ta?”

“So với người trong ảnh chụp còn đẹp trai hơn rất nhiều ha?”

“Đã nói là nam nhân xinh đẹp rồi, năm phần tự cao, ba thần tự đại, một phần là đồng tính luyến ái, chỉ có một phần là nam nhất tốt đươc liệt vào hàng bị tuyệt chủng, chúng ta lần sau lúc yêu đương, nhất định phải chọn người tốt, ngàn vạn lần không nên chọn loại biến thái ghê tởm này, kinh khủng ha, ai muốn cùng anh em bọn họ kết hôn, cuộc đời đáng buồn cỡ nào ha?”

“Thật không ngờ, Tề Chương phong độ sẽ có loại hành vi biến thái này”

“Cậu ta từng là thần tượng của tôi, đáng tiếc hình tượng cậu ta trong mắt tôi đã bị phá hủy. Cậu ta như thế nào có thể làm ra loại chuyện này? Thật sự là khó lý giải”

Tề Chương lăng lăng nhìn bảng tin cách hắn không quá ba thước, những hình ảnh dán ở trên bảng tin hắn cũng thấy nhất thanh nhị sở, trong đầu vù vù một tiếng, tiếng nghị luận xé gió bên cạnh đã không còn vào được trong tai hắn nữa rồi, Tề Chương chỉ có một ý niệm trong đầu, đó chính là, hết thảy cũng xong hết rồi!
Bình Luận (0)
Comment